I. Về tác giả
Gari tên thật là Nguyễn Thị Yến Phượng, cô sinh năm 1995. Gari bắt đầu sự nghiệp viết lách từ năm 15 tuổi. Hiện tại Gari đang điều hành một công ty do chính cô sáng lập. Với giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng những tác phẩm của cô khi được xuất bản đều được sự đón nhiệt nồng từ các bạn trẻ.
II. Về tác phẩm
Dọc theo từng dòng, người đọc cảm nhận được một phần của một cô gái trẻ, tràn đầy năng lượng với một tâm hồn sâu sắc đầy tư duy, đôi khi mạnh mẽ kiên cường, đôi khi mong manh dễ vỡ, đôi khi buông bỏ thanh thản,.. Một cô gái yêu thương hết mình, đau khổ có, trăn trở có nhưng quan trọng cô biết dừng lại đúng lúc và từ bỏ những thứ không thực sự thuộc về mình.
Ngay từ tiêu đề, người đọc cảm nhận được một tinh thần lạc quan, mạnh mẽ, và kiên định. Điều đó có thể nói lên được tâm tư, suy nghĩ sâu sắc của con người đó. Liệu rằng, sau bao đau thương, mất mát, người ta trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, đôi khi chỉ cố gắng mạnh mẽ để che đi một tâm hồn mong manh, yếu đuối bên trong?
Rời xa một mối tình trong danh dự, không oán hận, không thù hằn. Chúng ta biết mình lựa chọn như thế, chọn cách sống và yêu như thế, dù đau lòng, dù trái ngược với mong muốn, nhưng được sống và được yêu, đó là một niềm hạnh phúc. Con người sinh ra là một ơn phước, được sống và được yêu là một niềm may mắn. Bạn đang hạnh phúc với tình yêu của mình, đó là một điều đáng quý và đáng trân trọng, nhưng nếu không may mắn có được điều đó thì cũng đừng tuyệt vọng và đau khổ, có thể tình yêu chưa đến với bạn, và một ngày nào đó bạn sẽ tìm được một nửa đích thực của cuộc đời mình. Hãy sống hết mình và tràn đầy năng lượng, lạc quan và đừng bao giờ mất đi niềm tin vào tương lai.
Suốt 242 trang sách là những dòng nhật ký, tản mạn của Gari. Vì thế nó không theo một chủ đề hoặc mô típ nào, ngôn từ không phô trương, hoa mỹ nhưng giống như những chia sẻ chân thành về cuộc sống, về tình yêu của chính mình hoặc về những người xung quanh cô. Chắc chắn, trong từng dòng, bạn sẽ nhận ra bản thân mình. Nếu vậy, hãy học từ cách cô ấy đã làm, mạnh mẽ và mỉm cười dù có chuyện gì xảy ra, nhé!
Mỗi người đều có phần may mắn riêng, khác biệt chỉ là mức độ.
Mọi nỗi đau đều sẽ qua đi.
Cuộc sống chứa đựng rất nhiều đau thương, nhưng chỉ khi chúng ta trải qua, ta mới nhận ra chúng không đáng sợ như ta nghĩ. Lúc nhỏ, chúng ta ao ước lớn lên để nhìn thế giới từ một góc độ khác, nhưng khi trưởng thành, mọi người đều phải đối mặt với thử thách. Điều này khiến con người hoài nghi về hạnh phúc có tồn tại không.
Không cần phải xấu hổ vì đã sống cho bản thân
Đừng bao giờ cảm thấy xấu hổ vì đã sống theo cách của mình
Không ai thay thế được người mình yêu
Tình yêu là trừu tượng nhưng cũng làm chúng ta trải qua nhiều cảm xúc
Xin lỗi! Tôi đã phạm lỗi!
Bên cạnh kỷ niệm về tình yêu, còn những dấu ấn về gia đình, về những người cha mẹ yêu thương vô điều kiện.
Sẽ đến một lúc, bạn sẽ nhận ra không ai có thể ngang bằng cha mẹ. Họ là người chăm sóc, hy sinh cho ta mà không cần nhận lại gì.
Đã bao lâu rồi bạn không về thăm gia đình? Hãy trân trọng thời gian bên họ, vì có lẽ không còn nhiều cơ hội để làm điều đó.
Tình yêu hay là thương, điều đó phụ thuộc vào em!
Dường như cảm xúc của mình bị hiểu lầm, nhưng thực tế là tình cảm đó chỉ là ảo tưởng. Thật đau lòng, phải không?
Tôi nói này, chẳng mấy người đàn ông nào dành hết cả cuộc đời để yêu phụ nữ như chính bản thân họ. Dù không nói ra, họ cũng không muốn làm tổn thương người khác.
Trong tình yêu, không chỉ cần thương mà còn cần yêu. Thương có thể chỉ là sự thương hại, còn yêu thì là sự đồng cảm, đồng điệu giữa hai người.
Ngôn từ có sức mạnh không thua kém dao găm.
Lời nói có thể làm cho người ta nhớ mãi. Hãy cân nhắc từng câu nói trước khi nói ra, vì ngôn từ có sức ảnh hưởng lớn đến tâm trạng của người nghe.
Hành động có thể phai mờ nhưng lời nói sẽ luôn in sâu vào tâm trí. Hãy suy nghĩ kỹ trước khi nói ra bất kỳ điều gì.
Đẹp tự bên trong
Tình yêu cần sự tử tế
Trong tình yêu, đôi khi chúng ta cảm thấy như mình không được trân trọng bởi người mình yêu vì chúng ta quá chú trọng vào những chi tiết nhỏ mà không đối diện với thực tại.
Trong tình yêu, hãy dành thời gian và tâm trí cho người mình yêu thương, hãy hiểu và chấp nhận họ bằng trái tim nồng nhiệt.
Trong tình yêu, đôi khi cần phải hy sinh và kiên nhẫn để có được hạnh phúc thực sự.
Mỗi người chúng ta đều đã trải qua ít nhất một mối tình không trọn vẹn. Có lẽ ta đã từng sống tự lập, không phụ thuộc vào người mình yêu. Nhưng đôi khi, sự độc lập đó khiến ta từ bỏ những yêu thương đang có. Rời xa trong sự dứt khoát, không oán trách, không hận thù. Dù có đau đớn, nhưng sống và yêu đã là một hạnh phúc.
Gặp gỡ là duyên phận, không có đúng sai, tốt xấu. Hãy trân trọng mỗi duyên đến, và sẽ có lúc chia ly. Sức mạnh của con người là tiến về phía trước, bất kể khó khăn.
Nỗi đau sẽ qua
Dù cuộc sống không như kỳ vọng, để trở nên mạnh mẽ, ta không cần phải trở nên cay đắng hay tàn nhẫn.
Có lẽ ta đã từng sống với nhiều nhiệt huyết, nhưng một biến cố nào đó đã khiến ta thu mình tránh xa thế giới?
Có lẽ ta đã từng động viên người khác rất giỏi nhưng lại không thể chia sẻ chuyện của mình?
Có lẽ ta đã tin tưởng vào quá nhiều thứ, tình yêu, tình bạn và các mối quan hệ, nhưng cuối cùng nhận ra đó chỉ là lý thuyết trống rỗng? Vì khi nhìn lại, chỉ còn mình ta bên cạnh sự phản bội?
Và có một sự thật, trong những khoảnh khắc căm phẫn, ta không dám nhìn lại những gì đã mất, hoặc bị cuộc sống cướp đi mà ta không có quyền lựa chọn.
Em 'bận rộn' đến bao giờ?
Trong câu chuyện này, cô gái lao đầu vào công việc, học hành, sau đó lại lao đầu vào tình yêu và trải qua những cảm xúc nhạt nhẽo. Khi gặp được người yêu thực sự, cô lại quá bận rộn với công việc, yêu xa khiến họ cách xa nhau, và thời gian dành cho anh cũng ít đi. Tin nhắn, cuộc gọi ngắn ngủi dần dần giảm đi. Và cứ thế, cô mất tình yêu của mình. Không thể trách người đàn ông đó, trong tình yêu không thể thiếu sự quan tâm, chia sẻ. Sự cố gắng từ một phía không bao giờ đủ, họ cảm thấy mình không còn ý nghĩa với đối phương và quyết định từ bỏ.
Tuổi trẻ là sự cân bằng giữa công việc, tình yêu và gia đình. Khi dành quá nhiều thời gian cho một mảng và bỏ qua những phần khác, chúng ta có thể mất mát. Mọi thứ đều quan trọng, trẻ trung muốn tập trung vào công việc, yêu thích sự bận rộn, chìm đắm trong nhiệm vụ, nhưng cũng muốn yêu thương, dành thời gian cho gia đình. Cân bằng là điều khó khăn, cố gắng trân trọng những gì đã có.
Câu chuyện này nói về một bộ phim xoay quanh tình cảm giữa một cô nữ sinh 17 tuổi và thầy giáo thể dục của cô. Cô luôn cố gắng tiếp cận và thu hút sự chú ý của thầy, bất kể lúc nào, ở đâu. Không có gì sai nếu thầy chưa có gia đình. Sau những khoảnh khắc thân mật dưới mưa sau giờ học, cô đã vượt qua ranh giới của một học sinh, phá hoại gia đình thầy, buộc thầy phải chọn giữa cô và vợ. Nhưng tình cảm đó không đủ để thầy từ bỏ trách nhiệm. Kết thúc là cảnh cô gái nhảy lầu tự tử và thầy không thể cứu cô.
Trong câu chuyện này, cô nữ sinh đã yêu hết mình, dám theo đuổi tình yêu của mình. Tuy nhiên cách cô lựa chọn đầy lỗi lầm, chỉ vì một người có đáng không. Còn rất nhiều người cần cô, nhưng cô bỏ mặc tất cả chỉ vì một người. Tình yêu của cô không sai, chỉ là sai thời điểm và yêu người không nên yêu. Cô sống hết mình vì tình yêu, sống chết vì nó, nhưng rồi nhận lại là gì? Chỉ là đau đớn từ người thân và gieo ra nỗi đau không nguôi trong lòng người thầy.
Hạnh phúc cuối cùng cũng phụ thuộc vào quan niệm của mỗi người. Chúng ta còn trẻ, đường đời còn dài. Cuộc sống này công bằng, nếu khi còn trẻ, bản thân mình không trải qua hết những nỗi đau, vượt qua hết những khía cạnh xấu xí thì có lẽ sẽ không thể có hạnh phúc ở cuối con đường. Vì thực sự, chỉ khi cho đi, ta mới nhận lại.III. Kết luận
Hình ảnh được cung cấp bởi: Hương Trà - MyBook