Hôm nay mình sẽ chia sẻ câu chuyện đầy cảm xúc về tình người và tình mèo tại bến cảng Hamburg, nơi con người phải đối diện với những hậu quả của hành động của mình.
Trước hết, hãy cùng nhau đọc những đoạn trích này và đưa ra suy nghĩ của bạn.
“Lucky biến mất, cả con người và con mèo hoảng sợ. Nó rơi như một viên đá. Họ nhìn thấy con hải âu lượn qua bãi đỗ xe, và họ theo dõi nó bay cao lên, vượt qua tháp chuông nhà thờ Thánh Michael.
Lucky cất cánh vào đêm, bay xa, cho đến khi vượt qua cả những cột buồm ở cảng, và sau đó quay trở lại, lượn quanh tháp chuông nhà thờ.
“Con biết bay rồi!”, tiếng hải âu vang lên từ bầu trời.
[…] Zorba ngồi đó, quan sát con chim hải âu cho đến khi nó không thể phân biệt được giọt mưa hay nước mắt đã làm mờ đôi mắt vàng của con mèo mun to đùng, béo tròn… một con mèo lịch lãm, tinh tế, một con mèo thuộc về bến cảng.
Một hình ảnh đẹp đẽ, trong trẻo quá phải không? Một cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng, nhưng cũng đầy bi thương, sôi động như những đôi cánh chim hải âu. Bạn có cùng cảm nhận như tôi khi đặt dấu chấm cuối cùng cho câu chuyện này không? Hình ảnh cô hải âu dễ thương Zorba tung cánh trên bầu trời dưới sự chứng kiến của những người bạn thân thiết – “cộng đồng mèo tại cảng biển Hamburg” là hình ảnh “thơ mộng” nhất trong tác phẩm.
Đó chính là những gì tôi nhớ nhất từ 'Chuyện con mèo dạy chim hải âu bay'. Một tác phẩm như cuốn sách về Giáo dục Công dân không chỉ khô khan mà còn hết sức hấp dẫn. Đó là câu chuyện về cuộc hành trình dài để thực hiện ba lời hứa của chú mèo Zorba to đùng, béo tròn – một “mẹ nuôi” đầy quyến rũ và lòng nhiệt tình:
Không bao giờ ăn trứng
Chăm sóc cho tới khi chim hải âu nở trứng
Dạy cho chim hải âu biết bay
Những cuốn sách dành cho trẻ em thường ẩn chứa nhiều điều thú vị, khiến trẻ em nước ngoài có tư duy nhạy bén hơn so với trẻ em nước ta. Đúng vậy, cuốn sách này đã mở ra trước mắt tôi một thế giới phong phú, đầy tri thức chỉ trong chưa đầy 60 trang sách mỏng manh nhưng rất dễ hiểu. Tin tôi đi, bạn sẽ tìm thấy nụ cười rất nhiều khi đọc tác phẩm này. Thật đấy!
Mỗi người khi đọc cuốn sách này sẽ có những cảm xúc khác nhau. Đối với tôi, tôi đặc biệt ấn tượng với triết lý, ý nghĩa lớn:
“Mỗi chúng ta đều là một con hải âu. Gã đười ươi đúng về điểm này, nhưng chỉ có thể nói về điểm đó thôi. Chúng ta yêu con, Lucky, bởi vì con là một con hải âu…”, “Từ khoảnh khắc con vỡ lớp vỏ trứng ra đời, chúng ta đã dành cho con sự quan tâm mà không bao giờ nghĩ đến việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Dễ dàng để chấp nhận và yêu một người giống mình, nhưng để yêu một người khác mình thật sự là một thách thức, và con đã giúp chúng ta vượt qua thách thức đó. Con là một chú hải âu, và con phải sống cuộc đời của một chú hải âu. Con phải bay.”
Thế giới này thật đẹp, thật “trong sáng” và “đáng yêu” đến mức nào, thậm chí cả một chú mèo cũng có suy nghĩ “sâu sắc”, “rất nhân văn” như vậy! Dù chỉ là vài câu ngắn gọn, nhưng chúng ẩn chứa trong đó biết bao ý nghĩa.
Cuộc sống là sự đa dạng, mỗi người mang trong mình một cái tôi độc đáo. Nhưng cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn nếu chúng ta biết chấp nhận nhau, học cách yêu thương và thấu hiểu. Việc dạy một loài vật khác hoàn toàn xa lạ với chúng ta là điều không thể tin được. Thế nhưng những chú mèo trên hòn đảo đẹp đẽ kia đã làm được điều đó.
Không chỉ thế, thông qua hình ảnh của chú mèo lớn mạnh, mập ú Zorba, Luis Sepúlveda đã minh họa cho tấm lòng của một người mẹ, sẵn lòng hy sinh tất cả vì con cái, chấp nhận sự khác biệt, từ bỏ sở thích cá nhân để sống vì người khác. Chúng ta đã chứng kiến sự hy sinh đóng góp của chú mèo ngoan ngoãn để trở thành ‘con mèo hư’ trong mắt bạn của chủ nhà, chỉ để đảm bảo an toàn cho “con gái” của mình và trở thành “bà mẹ xuất sắc nhất” của Lucky. Hành động đó thật đẹp biết bao!
Không ai đủ can đảm để thực hiện điều gì đó mà họ không dám, chỉ những người thực sự dám thì mới có thể bay. Cả bầu trời kia sẽ thuộc về những ai có đủ dũng khí. Không bao giờ cố gắng biến người khác trở nên giống mình, bởi điều đó là không thể. Tình yêu và lòng tốt sẽ xóa nhòa mọi giới hạn. Chỉ cần bạn khao khát hiện thực hóa ước mơ và cố gắng hết mình, một ngày nào đó bạn sẽ thành công. Khi khát vọng vượt lên nỗi sợ hãi, bạn sẽ có thể 'bay', bay cao, bay xa và kiểm soát được đôi cánh của mình. Bầu trời rộng lớn đang chờ đợi bạn chinh phục.
Đã từng có những lần bạn thất hứa với ai đó? Đã bao nhiêu lần bạn thay đổi lời hứa vào phút cuối? Đã bao nhiêu lần bạn nhìn thấy đôi mắt ấy đầy nước mắt vì bạn? Một con mèo đã giữ lời hứa với một chú hải âu, vậy tại sao con người - sinh vật ưu tú nhất - lại không thể? Lời hứa ngày nay có giá trị như một liều thuốc an thần mạnh mẽ.
Khi đọc sách, tâm hồn muốn phiêu lưu đến hòn đảo đáng mơ ước đó, để gặp những nhân vật như Zorba, Đại tá, Secretario, Einstein, và Bốn Biển. Tâm hồn được an ủi. Dù cuốn sách đã được gấp lại, nhưng dư vị vẫn còn.
Một câu chuyện làm tâm hồn nở hoa, một thế giới đẹp đẽ, trong sáng và nhân hậu, một cuốn sách như viên ngọc quý, dành cho mọi lứa tuổi.
Khi đọc sách, bạn có chú ý đến những chi tiết nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, được tác giả thông minh đưa vào tác phẩm không? Bạn có nhớ hành trình vất vả của cô hải âu Kengah để sống sót không? Mèo Bốn Biển đã làm gì để giúp chủ nhân của mình vượt qua sóng gió?
Khi nhìn Lucky tung cánh bay trên bầu trời, mình vui lắm nhưng cũng nghẹn ngào. Liệu rằng mai sau, còn có chú chim hải âu nào khác chia sẻ số phận như Kengah, kết thúc cuộc hành trình trong bi kịch do ô nhiễm môi trường? Buồn thật!
Trong thời điểm như hiện nay, một cuốn sách như thế này quan trọng quá, đặc biệt vào thời điểm mà toàn thế giới đều lo ngại về vấn đề môi trường. Những câu chuyện về các tàu chở dầu đổ thải ra biển, về những sinh vật đang cảm thấy lạc lõng trong môi trường mà chúng gọi là nhà của mình, về những chiếc tàu làm việc lặng lẽ để 'lọc sạch' bề mặt của biển... Chuyển từ thực tại sang văn học là một sự tự nhiên.
Nghĩ đến câu chuyện về một cô gái mới 16 tuổiGreta Thunbergvới những hành động mạnh mẽ bảo vệ môi trường đã được đề cử giải Nobel Hòa Bình năm 2019.Và câu chuyện về một bạn thi chung kết năm Olympia năm nay đã đưa ra ý tưởng về việc xử lý rác thải nhựa trong một chương trình quy mô lớn, cậu bạn này mới chỉ học trung học.
Và gần đây nhất là câu chuyện xoay quanh tình trạng ô nhiễm không khí nghiêm trọng kéo dài nhiều ngày ở Hà Nội, TP.HCM, gây lo ngại và ảnh hưởng đến sức khỏe của người dân, được thảo luận trên các bàn cà phê, bàn ăn của mỗi gia đình và trong các cuộc trò chuyện chính trị.
Trong những ngày gần đây, cư dân ở các thành phố lớn đã chia sẻ thông tin về mức độ ô nhiễm không khí đo được trên ứng dụng của phần mềm IQAir AirVisual, một tổ chức độc lập giám sát chất lượng không khí trên mạng xã hội.
Chỉ số AQI thường hiển thị màu đỏ ở mức không lành mạnh ('unhealthy'), thậm chí là màu tím, mức rất không lành mạnh (very unhealthy). Hà Nội đã nhiều ngày liên tiếp đứng đầu bảng xếp hạng chất lượng không khí xấu nhất thế giới theo tổ chức này, trong khi TP.HCM cũng nằm trong top 10 nhiều ngày.
Vấn đề môi trường không chỉ ảnh hưởng đến một số người mà còn đến tất cả chúng ta, đến tất cả các loài sống trên hành tinh xanh này.
(Dù sao thì cũng có chút niềm vui khi kết thúc cuốn sách, con người - dù chỉ là một sinh vật nhỏ bé - cũng góp phần vào việc 'dạy con hải âu bay').
Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi không nhịn được mà liếc nhìn chú mèo đang nằm cuộn tròn bên cạnh: liệu nó có hiểu được ngôn ngữ của con người không nhỉ?
À, không biết có ai nhớ đến bài nhảy vô cùng 'trứ danh' của Zorba không nhỉ? 'Angelina đang giữ hai chân trước che tai, trước mặt cô là một chú mèo lớn, mập mạp, đang ngồi trên hai chân sau, dựa vào một chậu hoa. Nó giữ một chân trước như cầm cây đàn guitar bass, còn chân kia thì giả vờ gảy đàn như thể đang biểu diễn, trong khi vẫn kêu rên nghe thật vui tai'. Ôi! Liệu tôi đang đọc một đoạn văn miêu tả mèo sao?