Hãy lan tỏa tình thương!
Mỗi người hiện đang sống trong một mạng lưới các mối quan hệ xã hội. Hàng ngày, ngoài việc phải làm việc, mỗi người dành phần còn lại của thời gian của mình để nuôi dưỡng các mối quan hệ và cung cấp 'dưỡng chất' tốt nhất cho việc duy trì sự giàu có tinh thần là lan tỏa yêu thương.
Yêu thương là một khái niệm chúng ta nghe hàng ngày, có thể thấy hàng ngày hoặc cảm nhận hàng ngày thông qua các mối quan hệ xã hội xung quanh bằng ánh mắt, một nụ cười, hoặc đơn giản chỉ là mở cánh cửa cho người khác khi họ đang vội vàng. Tất cả những hành động nhỏ bé bắt nguồn từ trái tim đều chạm đến trái tim. Và ở đây, chúng ta lại thấy một hành động nhỏ xuất phát từ trái tim, hành động đó đã chạm đến hàng nghìn trái tim qua lời văn hài hước, dí dỏm và có phần hư cấu của tác giả Luis Sepúlveda, người đã thành công trong việc miêu tả những tình cảm thiêng liêng qua hình ảnh chú mèo béo ú, đen nhẻo Zorba.
Tình thương từ chủ nhân nhỏ bé
Bắt đầu câu chuyện là hình ảnh của một chú mèo đen béo ú, khác biệt so với các chú mèo trắng khác. Sự xuất hiện đó mang theo một chuỗi ngày u tối của Zorba, nhưng lại được biến thành một cuộc sống đầy màu hồng từ tay cậu chủ nhỏ. Tình cảm ấm áp của cậu bé đã tạo ra một con mèo đầy tình yêu và lòng biết ơn. Những tình cảm đó được chú mèo thể hiện qua từng ánh nhìn, từng tiếng kêu thầm và đầy đủ trong suy nghĩ. 'Cậu chủ quả là tốt bụng,' chú mèo nghĩ, miệng đầy những mảnh vụn. 'Ý ta là gì nhỉ? Một cậu nhóc tốt bụng thôi sao? Cậu chủ phải là số 1 chứ!' Nó tự góp ý khi nuốt thức ăn. Dường như mỗi khoảnh khắc, Zorba lại nghĩ về cậu chủ nhỏ, ca tụng và trân trọng cậu bé.
'Chúng ta sẽ không gặp nhau trong suốt bốn tuần tới. Tao sẽ nhớ mày hàng ngày, Zorba ơi, tao hứa đấy.'
Những điều thiêng liêng đã tạo ra một Zorba đầy tình cảm và nhân hậu. Điều hiển nhiên, khi ta có quá đủ một thứ gì đó, ta thường chia sẻ với người khác. Và Zorba cũng thế, vì trong nó có cả một bầu trời tình thương, nó sẵn lòng chia sẻ yêu thương với người khác.
Tình thương dành cho Kengah
Kengah là một con chim hải âu. Điều đặc biệt trong câu chuyện là tình bạn giữa một chú mèo và một con hải âu, một điều khó tưởng tượng. Câu chuyện bắt đầu khi Zorba thấy Kengah lâm vào tình cảnh đáng thương, giống như nó từng trải qua. Và điều đầu tiên mà chú mèo nghĩ đến là an ủi Kengah; thay vì là một bữa ăn ngon lành của mình. 'Chết chứ? Nói ngộ nghĩnh quá! Cô em chỉ cần nghỉ ngơi vài phút thôi. Tại sao cô em không bay sang khu vườn thú kia? Không xa lắm đâu, có bác sĩ thú ở đó có thể chăm sóc cho cô em,' Zorba nói. Sau đó, nó cố gắng tìm cách cứu chữa cho Kengah bất hạnh. Vì chú mèo có thể cảm nhận được tình hình của Kengah, hiểu rằng cô em cần sự giúp đỡ như Zorba từng nhận được. Vì vậy, Zorba đã dành một phần tình thương của mình để mong giúp Kengah.
Có vẻ như khi đọc đến đây, ta sẽ bắt đầu tranh cãi về những mắc xích trong cuộc sống khi đặt ra câu hỏi đơn giản: 'Nếu một người gặp khó khăn ngay trước mắt bạn, bạn sẽ làm gì?' Đặc biệt hơn nếu người đó vô tình nằm trong danh sách những người bạn không ưa. Một chú mèo nhỏ ở cảng đang cố gắng cứu sống một sinh vật trong chuỗi thức ăn của nó, dù nó đang gặp khó khăn không thể chống cự. Tác giả dường như muốn nhắc nhở chúng ta về lòng nhân ái của con người, vượt qua mọi thứ như sự giận dữ và căm ghét. Tình thương đó sẽ bao trùm tất cả những rắc rối, những vấn đề nhỏ nhặt trong cuộc sống.
Tình thương dành cho Lucky
Lucky, một cái tên nói lên cuộc sống của chú chim bé nhỏ, thực sự may mắn. May mắn đầu tiên là có được một bà mẹ kiên cường, dù trong những tình huống gần chết, bà vẫn tìm cách để đảm bảo sự an toàn cho con mình; may mắn thứ hai là có một bà 'má' rất đáng yêu và luôn đầy ấm áp. Lucky, một chú chim hải âu bé nhỏ, được Zorba - một chú mèo béo - yêu thương như con của mình. 'Một lần, cơ thể nó trở nên yếu đuối do không được vận động - vì theo lệnh của Đại Tá, nó chỉ dám rời khỏi quả trứng để đi ăn và đi vệ sinh - nó mong muốn biết liệu con chim con đã lớn lên bên trong vỏ nơi an toàn hay không. Nó đặt tai vào quả trứng, nhưng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.'
Rồi khi trở thành bà má, Zorba hoàn thành mọi 'trọng trách' của một bà 'má' chính hiệu, từ việc cho ăn, cho uống, '..bởi vậy, Zorba chạy ra ban công và kiên nhẫn chờ ruồi đậu xuống. Không mất quá nhiều thời gian để bắt được một con ruồi, và nó mang cho con chim non đang đói.' Cũng như tình cảm của một chú chim non sắp lớn. 'Con là một chú hải âu. Gã đười ươi đúng ở đó, nhưng chỉ ở đó thôi. Tất cả chúng ta yêu con, Lucky. Và chúng ta yêu con vì con là một chú hải âu xinh đẹp.' Và điều quan trọng là dạy chú hải âu này bay. Đọc đến đây, ai cũng sẽ ngạc nhiên trước việc nuôi dạy một đứa trẻ không cùng giống loài đã khó, nhưng việc nuôi dạy một chú hải âu lại càng khó hơn nhiều lần. Chúng ta có thể cho ăn, cho uống và trò chuyện cùng, nhưng những gì thuộc về bản chất của từng giống loài chỉ có thể được truyền từ con đầu đàn. Việc tưởng như không thể với một con mèo là bay đã được nhà văn miêu tả chi tiết như việc nuôi dạy một đứa trẻ bất đắt dĩ. 'Sẵn sàng cất cánh!' Einstein tuyên bố. 'Sẵn sàng cất cánh!' Lucky nhắc lại. 'Bắt đầu chạy trên đường băng bằng cách đẩy hai trụ đỡ A và B về phía sau.'
Lucky bắt đầu tiến về phía trước, nhưng rất chậm, như nó đang lăn trên những bánh xe cũ kỹ.
'Tăng tốc,' Einstein nói khích lệ.
Hải âu nhẹ nhàng tăng tốc.
'Bây giờ, hãy mở hai vị trí C và D.'
Lucky mở rộng cánh và lao về phía trước.
Mọi việc diễn ra một cách đều đặn, kiên nhẫn và đầy tình cảm của những chú mèo tốt bụng. Họ không chỉ động viên và răn đe mà còn biểu hiện sự lo lắng. Quan trọng nhất là mọi điều đều bắt nguồn từ mong muốn Lucky có thể bay và tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống. Zorba thực sự mong muốn con mình hạnh phúc và tự do, bay lượn giữa bầu trời xanh thẳm, đập cánh thách thức mọi rào cản. Mặc dù Lucky sẽ có cuộc sống tốt bên Zorba, nhưng nó cần được là chính mình. Với sự cố gắng của Zorba và các bạn ở cảng, Lucky cuối cùng cũng bay được. 'Lucky một mình bay qua thành phố Hamburg vào đêm. Nó bay cao, vượt qua các cấu trúc ở cảng, lượn quanh tháp chuông của nhà thờ.'
'Con đang bay! Má Zorba! Con đã biết bay rồi!' Hải âu hét lên từ bầu trời mênh mông.
Một lần nữa, tôi thấy rằng, nhờ vào tình cảm và niềm tin của mình, chú mèo đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của một người bạn. Với tình yêu thương mà nó nhận được, nó lan tỏa tình cảm đó đến các giống loài khác. Dù có thể không phải lúc đó là một con hải âu, Zorba vẫn sẽ làm như vậy vì nó được nuôi dưỡng bằng tình thương.
Câu chuyện kết thúc với hình ảnh của bà 'má' buồn bã nhìn con trưởng thành. Zorba ngồi đó, quan sát hải âu, có lẽ không nhận ra nước mắt đã làm mờ ánh mắt của nó. Một con mèo tử tế, cao quý, một con mèo của bến cảng.
Đó là một câu chuyện nhẹ nhàng về hai loài vật sống chung một nơi, đầy tình cảm và hài hước. Tác giả muốn nói với chúng ta rằng, chỉ cần có đủ yêu thương và bao dung, mọi khó khăn đều có thể vượt qua. Yêu thương có thể làm thay đổi mọi tình huống, mọi mối quan hệ.
Hãy nhớ rằng, chỉ khi ta gieo trồng bằng hạt yêu thương, thì ta mới có được quả ngọt! Chỉ khi chúng ta san sẻ yêu thương, chúng ta mới nhận được yêu thương!