“Tuổi thanh xuân như một cơn mưa rào. Dù bạn có từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, nhưng bạn vẫn khao khát được đắm mình trong cơn mưa đó một lần nữa”.
Những năm tháng thanh xuân của chúng tôi - Cửu Bả Đao
Tôi cũng vậy! Ở tuổi 18, tôi cũng mong muốn được đắm chìm trong những “cơn mưa rào” để cảm nhận hết vẻ đẹp và mùi vị ngọt ngào của thanh xuân. Vì vậy, tôi lựa chọn tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh - một nhà văn của tuổi thơ, của những cảm xúc trong trẻo, ngây ngô. Trong những trang sách của ông, ông luôn biết cách thu hút độc giả bằng những câu chuyện độc đáo và lối viết dí dỏm. Những dòng chữ nghiêng trên trang sách của ông luôn tinh tế, nhẹ nhàng và lôi cuốn. Chúng mang lại cho độc giả những cảm xúc chân thật, mới mẻ và hình như tôi tìm thấy chính mình trong những dòng chữ ấy.
Lang thang trong những tập truyện của ông, trái tim của tôi mở rộng hết mức khi đọc lời đề từ khá thú vị như sau:
Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ
Một con ngồi im, một con đổi chỗ
Đó là đoạn mở đầu cho tác phẩm đầu tiên của tôi trong thể loại đồng thoại “Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ” - một tập truyện dài 210 trang được phát hành vào năm 2010.
Nhẹ nhàng như một đám mây, hay như một liều thuốc
Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ
Một con ngồi im, một con đổi chỗ
Tôi thật sự ấn tượng với câu này trong tác phẩm. Mỗi khi nhớ đến nó, lòng tôi lại tràn đầy cảm xúc mềm mại. Nguyễn Nhật Ánh từng nói rằng “mỗi dân tộc treo một quả chuông trước cửa sổ tâm hồn, nhiệm vụ của nhà văn là rung lên chiếc chuông đó, bằng văn chương”. Với tôi, nhà văn chính là người giỏi nhất trong việc làm điều đó. Phong cách viết hài hước, dí dỏm, nhẹ nhàng và tinh tế mà không kém phần sâu sắc của ông đã thu hút hàng triệu độc giả. Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ cũng như vậy! Một thế giới sống động, hấp dẫn mở ra trước mắt độc giả với câu chuyện về tình yêu, tình bạn thú vị. Ai nói rằng đó chỉ là những câu chuyện đơn giản? Truyện của Nguyễn Nhật Ánh mang trong mình cả thế giới quan sống động, cả triết lý sống nhân văn. Đọc truyện, tôi không thể rời mắt cho đến khi những trang sách kết thúc. Điều gì làm cho nó hấp dẫn như vậy? Có phải là những bài thơ dễ thương của Mèo Gấu? Có phải là tình bạn cảm động giữa Gấu và Tí hon? Có phải là sự chờ đợi của Gấu cho Mèo Hoa? Có phải là những dòng văn đầy ý nghĩa của tác giả?… .
Tình yêu không chỉ thuộc về con người!
Dù có tên là “Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ”, nhưng câu chuyện lại xoay quanh Mèo Gấu và chuột Tí Hon, cùng với nàng chuột lang tên là Út Hoa. Có một con mèo thứ ba, Áo Hoa, mà Mèo Gấu phải xa lìa sau một vụ bắt cóc, và hình ảnh 'hai con mèo' là biểu tượng cho tình yêu và nhớ nhung của Mèo Gấu đối với Áo Hoa.
Mèo Gấu luôn nhớ Áo Hoa mặc dù đã được một gia đình tốt nhận nuôi. Tình yêu đó chi phối cuộc sống của cậu, khiến cậu không quan tâm đến bất cứ điều gì, thậm chí cả việc bắt chuột. Nỗi nhớ ấy cũng khiến cậu thương cảm với những kẻ bị truy đuổi! Sau khi giải cứu thành công Tí Hon và Út Hoa khỏi lũ chuột gian ác, tình bạn giữa mèo và chuột đã trở nên chặt chẽ hơn, gắn kết và thân thiết như đôi tri kỉ. Mèo Gấu kể cho đôi bạn chuột về Áo Hoa và sáng tác những bài thơ biểu hiện tình yêu của mình.
Bài thơ đầu tiên mà Gấu viết cho Áo Hoa có nội dung như sau
Rù rù rù…
Meo...Meo meo meo...
Rù rù rù...
Meo meo... rù rù...
Rù rù... meo meo...
Dịch sang tiếng Việt thì nó là như thế này:
Bé yêu của bạn đã ngủ chưa?
Anh yêu yêu đã tỉnh dậy
Nến yêu yêu đang sáng trong căn phòng
Tình yêu yêu đang tràn ngập trong lòng yêu yêu...
Thơ của thi sĩ Gấu chỉ có bốn câu nhưng lại chứa đựng mười chữ 'yêu'. Có lẽ vì vậy mà nàng Áo Hoa cảm động nắm lấy lưng thi sĩ, một động tác mà loài mèo chỉ làm khi cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tình yêu của mèo Gấu dành cho nàng mèo Áo Hoa không kém phần thú vị hay đúng hơn là một sự lãng mạn với những bài thơ tình bằng ngôn ngữ mèo. Mèo Gấu đã đặt cái tên dễ thương ấy cho người yêu mình. 'Chú đặt tên cho nàng là Áo Hoa. Giống như các chàng trai vẫn âu yếm gọi các cô gái của mình là Bé Bỏng hay Hòn Sỏi Buồn Của Anh.' Một con mèo luôn si tình, không buồn hoạt động, không muốn bắt chuột nhưng ngày nào cũng nằm mơ về nàng mèo trong trái tim của mình.
Cảnh quan trong trang sách hiện ra ba thế giới: chuột, mèo và loài người. Tôi thích loại truyện như thế này, thật sự là rất thích! Thông qua cách miêu tả của Nguyễn Nhật Ánh, chúng ta nhận ra các thế giới này gần gũi với nhau đến mức nào! Chú chuột Tí Hon trở thành bạn thân, hay nói đúng hơn là 'em trai' của mèo Gấu. Thật kỳ lạ phải không! Loài mèo và loài chuột luôn xung đột, truy đuổi nhau, nhưng trong trang sách của Nguyễn Nhật Ánh, chúng trở nên thân thiết đến kỳ lạ. Truyện không quá dài nhưng rất vui nhộn, luôn gây cười bởi sự ngộ nghĩnh của những con vật nhỏ bé này. Từ những pha tương phùng đầu tiên giữa Tí Hon và mèo Gấu, cho đến cảnh đuổi nhau giữa Tí Hon và lão giáo sư Chuột Cống. Quả thực là rất thú vị! Đọc truyện, tôi cảm thấy như là Tí Hon đang chạy trốn. Tôi thích cách tác giả miêu tả những con vật này. Chúng gần gũi, đáng yêu, và giống như con người. Điều đó khiến tôi nghĩ rằng ngay cả những kẻ ghét nhau cũng có thể hoà hợp. Thật là vui vẻ!
Cảm xúc từ trái tim đến trái tim liệu có phải là một phép màu?
Mèo Gấu, vì tình yêu, trở thành thi sĩ, viết những bài thơ tặng Áo Hoa. Mèo Gấu, vì tình yêu, trở nên lãng mạn, bảo chuột Tí Hon vẽ hình 'bạn gái' của mình để gửi tới Áo Hoa. Cuối cùng, khi nàng mèo tam thể trở về, cô chỉ đứng nhìn xuống Mèo Gấu từ trên mái nhà, rồi sau đó sánh vai cùng một chàng mèo khác....
Ở một khía cạnh khác, câu chuyện vượt ra ngoài những tình cảm cá nhân hẹp hòi, đó là sự cảm thông, sự chia sẻ của Mèo Gấu với những chú chuột nhỏ bé. Tình bạn của họ đã chứng minh rằng cuộc sống luôn chứa đựng những điều kỳ diệu. Bạn sẽ không bao giờ tưởng tượng được cảnh một con mèo lén lút cất phần ăn của mình vào túi để nuôi đàn chuột. Hoặc bạn sẽ ngạc nhiên thế nào khi một con chuột nhỏ lại cảm thông và quấn quýt bên chú mèo lười suốt cả ngày...
Vì vậy, tình yêu khiến cho một con mèo trở thành thi sĩ, cảm thông với những người đang yêu và đặc biệt là có người yêu giống như tên người yêu của mình. Tình yêu khiến cho một con chuột vui mừng với những bài thơ, chia sẻ nỗi buồn với bạn mèo bằng cách vẽ nhiều hình ảnh của Áo Hoa. Tình yêu thay đổi định kiến, điều kỳ diệu mà nó mang lại có thể nói là phi thường, khiến cho mèo và chuột có một sợi dây liên kết gọi là 'tình bạn'. Qua đó, chúng ta nhận ra rằng, chúng ta cần phải sống hòa thuận, yêu thương và luôn mang những điều tốt đẹp nhất dành cho nhau.
'Điều quan trọng nhất của tình yêu không phải là sự hiểu biết mà là cảm nhận'
Với lối viết mộc mạc, hình ảnh đáng yêu, ngôn từ gần gũi kết hợp với sự hài hước tự nhiên, không gò bó. Tác phẩm 'Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ' đã gửi đi thông điệp: tình bạn, tình yêu luôn là những tình cảm đẹp đẽ, có thể xuất phát từ bất cứ nơi nào, có thể vượt qua sự khác biệt về giới tính, tuổi tác, thậm chí cả loài, vì không có gì khác biệt khi mà nước mắt của mọi người đều chứa đựng nước mặn.
Từ câu chuyện về tình yêu của loài mèo, tôi nhận ra rằng 'điều quan trọng nhất của tình yêu không phải là sự hiểu biết mà là cảm nhận'. Chính cảm xúc, không phải sự phân tích về cảm xúc, làm nên tình yêu. Kết thúc câu chuyện, mặc dù có phần buồn nhưng vẫn gợi lại trong tôi nhiều cảm xúc, từ hài hước đến sâu lắng, từ cảm thương đến bài học sâu sắc về cuộc sống và tình yêu của mèo Gấu, như câu kết của tác giả, là tình yêu 'luôn tỏa ra ánh sáng lóng lánh mà với nó, bất cứ ai cũng có thể tạo nên phép màu cho thế giới này'.
Tình yêu mang lại điều gì?
Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ
Một con yên tĩnh, một con chuyển đổi chỗ…
Những câu thơ trong veo và sâu lắng từ bài thơ cuối cùng của mèo Gấu dành cho mèo Áo Hoa. Một cái kết không hoàn hảo! Không phải mọi tình yêu, mọi lòng trung thành, mọi sự đợi chờ, mọi nỗi nhớ đều được đền đáp bằng một kết thúc hạnh phúc. Cuộc sống vốn thế! Nhưng hãy, đừng bao giờ mất đi hy vọng! Hãy yêu thương hết mình và luôn trân trọng những gì mình đang có!
Đánh giá chi tiết từ: Thanh Nhàn-MyBook
Hình ảnh do Thanh Nhàn từ MyBook cung cấp