Các mối quan hệ xã hội thật làm phiền.
Cuộc sống nhạt nhẽo và thiếu ý nghĩa.
Tự hình dung về bản thân là xấu xí và không đáng giá.
Quá khứ đau buồn và tương lai không rõ ràng.
Yêu cầu từ người khác thật khắc nghiệt và không hợp lý.
Tại sao bạn phải tuân theo các chuẩn mực mà người khác đặt ra?
Nếu bạn đang đối mặt với những vấn đề như vậy, cuốn sách 'Dám Bị Ghét' của Kishimi Ichiro & Koga Fumitake là dành cho bạn.
Về tác giả:
Kishimi Ichiro: Là một triết gia, hiện đang sống ở Kyoto. Từ năm 1989, ông đã tập trung vào việc nghiên cứu triết học và tâm lý học Adler.
Koga Fumitake: Là một nhà văn tự do, chuyên viết các tác phẩm đối thoại và trả lời câu hỏi. Dựa trên cuộc trò chuyện với Kishimi Ichiro, anh ấy đã sử dụng thể loại đối thoại của triết học Hy Lạp cổ điển để tạo ra cuốn sách này.
Về nội dung của cuốn sách:
Đầu tiên, muốn khen ngợi một tác phẩm tuyệt vời và có sức ảnh hưởng mạnh mẽ. Cuốn sách xoay quanh chủ đề TÂM LÝ HỌC và mở ra nhiều vấn đề mà chúng ta đang đối mặt. Bối cảnh là một cuộc trò chuyện giữa một triết gia và một chàng trai trẻ về những khó khăn mà chàng trai đang gặp phải, cùng với cách giải quyết và sự hướng dẫn của triết gia đã thuyết phục chàng trai.
Thực ra, những vấn đề mà anh ta đang đối mặt là những vấn đề của chúng ta trên con đường tìm kiếm hạnh phúc thực sự. Tất cả vấn đề đều dựa trên nền tảng tâm lý học Adler để giải thích. Tâm lý học Adler đứng bên cạnh triết học Hy Lạp, là một quan điểm triết học.
Bây giờ ta sẽ đi vào chi tiết:
=>Tóm tắt về tiểu sử của chàng trai:
Anh ta tự ti và tự ghét bản thân.
Mất phương hướng trong cuộc sống và luôn nghi ngờ về bản thân.
Luôn tin rằng quá khứ là nguyên nhân chính khiến cho tình trạng hiện tại của anh ta không thay đổi và anh ta luôn nghĩ rằng con người không thể thay đổi.
Quá khứ, từ cách cha mẹ đối xử không công bằng với anh, luôn bị so sánh với anh trai, khiến cho anh ta luôn cảm thấy cuộc sống này quá không công bằng, khiến anh ta luôn phải để ý đến ý kiến của người khác và sống một cuộc sống dè dặt.
Dưới đây là một số quan điểm của Tâm lý học Adler, dù có nhiều ý kiến tranh cãi nhưng đáng để chúng ta suy ngẫm và học hỏi.
1/ Tâm lý học Adler là tâm lý học của sự can đảm.
Trải qua 5 đêm cùng với một nhà triết học vĩ đại, chàng trai trẻ đã có những trải nghiệm quý giá cùng với những câu chuyện đằng sau những lo lắng của con người về chính mình và thế giới xung quanh.
Trong lĩnh vực tâm lý học, ba nhà tư tưởng có ảnh hưởng lớn nhất đến tư duy của chúng ta là: Sigmund Freud, Alfred Adler và Carl Jung.
Trong lĩnh vực tâm lý học phổ biến nhất, chúng ta chỉ nói về sự khác biệt giữa quan điểm triết học của hai nhà tư duy lớn: Sigmund Freud và Alfred Adler.
Theo quan điểm của Sigmund Freud, ông cho rằng: Những sự kiện trong quá khứ là nguyên nhân chính cho kết quả hiện tại, hoặc con người chúng ta trong hiện tại. Ngược lại, Adler cho rằng: Chúng ta ban đầu đã có mục đích về một điều gì đó dẫn đến những hành động sau này để thực hiện những mục đích ấy. Một quan niệm về nguyên nhân và mục đích.
Ví dụ: Nếu chúng ta muốn tự giam mình trong phòng mỗi ngày từ hôm nay qua ngày mai, theo giải thích như trên:
Nguyên nhân
Mục đích
Hoặc nói cách khác, tâm lý học Adler phủ nhận vai trò của sự chấn thương tâm lý. Ông cho rằng quá khứ không quyết định hiện tại, chỉ có chúng ta mới quyết định hiện tại.
Ông cũng cho rằng con người thường gặp bất hạnh là do họ lựa chọn bất hạnh. Chúng ta cần tự kiểm soát bản thân mình, chọn lựa thay đổi cuộc sống của mình.
Lí do mà nhiều người sợ thay đổi là vì họ sợ thay đổi. Nói cách khác, họ muốn thay đổi nhưng không thể. Bởi vì họ cho rằng cuộc sống hiện tại, mặc dù không thoải mái và thiếu tự do, nhưng vẫn an toàn hơn, so với việc dám thay đổi. Không ai biết trước về tương lai, điều gì sẽ xảy ra, và cũng không biết phải đối mặt như thế nào, nên họ không dám thay đổi cuộc sống hiện tại của họ. Họ thiếu cảm giác an toàn và từ đó, dẫn dắt cuộc sống của họ vào ngõ cụt.
Nếu chọn lối sống mới, bạn không biết điều gì sẽ xảy ra với bạn mới của bạn, cũng không biết phải đối mặt với những tình huống hiện tại như thế nào. Tương lai trở nên khó đoán, cuộc sống tràn đầy nỗi lo sợ, bất hạnh đang chờ đợi bạn phía trước. Nghĩa là dù có nhiều điều bất mãn, nhưng bạn vẫn cho rằng giữ nguyên tình hình hiện tại dễ dàng hơn, an tâm hơn.
Bản thân chúng ta cũng như vậy. Có rất nhiều điều muốn thực hiện, muốn cải thiện bản thân, muốn hoàn thiện chính mình nhưng do thiếu can đảm, động lực và tự kiểm soát để tiếp tục kiên trì với mục tiêu của mình. Ai cũng sợ sự thay đổi hoặc điều mới. Những điều mới lạ mang theo sự không chắc chắn, nhiều rủi ro và bất ngờ nên không ít người đã chấp nhận giữ nguyên tình hình hiện tại.
2/ Hãy là chính mình, đừng sống theo cách sống của người khác.
Nhà triết gia và chàng trai trẻ thảo luận về việc sống chân thành với bản thân và bàn về tự do. Chàng trai trẻ phải luôn để ý đến nhận xét của người khác về mình, sợ bị phê bình, tự ti và mong muốn được người khác công nhận. Tâm lý học Adler cho rằng sống theo cách nhìn của người khác là một cuộc sống vô nghĩa và mất tự do. Tự lừa dối bản thân và người khác.
Chúng ta cần dũng cảm chọn lối sống cho bản thân, không quan tâm ý kiến của người khác, sống chân thật với bản thân. Muốn có TỰ DO, chúng ta phải trả giá khá đắt đỏ, đó là: PHẢI DÁM BỊ NGƯỜI KHÁC GHÉT. Đó là TỰ DO.
Nghĩa là bị người khác ghét, phê phán, đánh giá cũng không sao vì chúng ta đang sống cho cuộc đời của mình, làm những gì mà mình muốn, đi trên con đường mà mình tin tưởng. Vì có một sự thật cay đắng nhưng cũng rất đúng đó là: CHÚNG TA KHÔNG THỂ LÀM HÀI LÒNG TẤT CẢ MỌI NGƯỜI và NGƯỢC LẠI. Sẽ có người thích hoặc ghét bạn, hãy coi đó là điều bình thường. Hãy lắng nghe theo trái tim mình và làm những gì mình cho là đúng.
Luôn sống theo cách nhìn của người khác, hoặc mong muốn được người khác công nhận thực ra là một cách nói khác của việc xem mình là “trung tâm của vũ trụ”. Bạn mong muốn mọi ánh mắt đều hướng về phía bạn. Sống chỉ để nghĩ đến bản thân mình sẽ gây ra cô đơn và dần dần, bạn sẽ bị cộng đồng loại trừ.
Dễ nói nhưng khó làm. Chúng ta đều chịu áp lực vô hình từ xã hội. Sẽ cần rất nhiều kỷ luật và dũng cảm để liên tục tự phản tỉnh bản thân, sống một cuộc đời không lo lắng và lắng nghe tiếng nói của trái tim. Nhưng dù sao đi nữa, chúng ta đều xứng đáng được hạnh phúc. Vì vậy, đừng tạo áp lực cho bản thân.
Người khác không sống và không chịu trách nhiệm cho cuộc sống của chúng ta. Chỉ có bạn mới có thể trải nghiệm cuộc sống này: Vui, buồn, yêu, ghét, tất cả đều phải trải qua. Cảm nhận của mỗi người là khác nhau. Bạn nhìn nhận sự việc một cách như vậy nhưng người khác có thể nhìn nhận theo cách khác. Đừng vì tiêu chuẩn của người khác mà hạ thấp tiêu chuẩn của mình.
Con người không sống trong một thế giới khách quan, mà sống trong một thế giới chủ quan mà chính bản thân tạo ra.
Dù thế giới bạn nhìn thấy có vẻ lộn xộn và phức tạp, nhưng nếu bạn thay đổi, thế giới sẽ trở nên đơn giản hơn. Vấn đề không phải là thế giới như thế nào, mà là bạn như thế nào.
(tính tự
tính tự ti
tính tự cao
cố gắng vượt qua
#Tự ti:
#Tự ti phức cảm:
Sự khác biệt giữa cảm giác tự ti và tự ti phức cảm là gì?
Như đã thảo luận, cảm giác tự ti không luôn là một cảm xúc tiêu cực, trong nhiều trường hợp, khi sử dụng đúng cách, chúng có thể là động lực để chúng ta nỗ lực và trưởng thành.
Ngược lại, tự ti phức cảm chỉ là việc tự áp đặt những ý nghĩ tiêu cực về bản thân để biện hộ cho những hành động không nỗ lực. Ví dụ, tin rằng: “Tôi học kém nên sẽ không thành công”, hoặc “Tôi xấu xí nên không thể tìm được tình yêu”. Sử dụng những lý do như vậy để biện hộ cho sự không cố gắng của bản thân, từ đó than trách số phận không công bằng.
Chính xác, bạn có thể không hoàn hảo, bạn có thể học kém, bạn có thể khởi đầu không may mắn hơn người khác, nhưng tất cả những điều đó không ngăn cản bạn từ việc đạt được thành công. Bạn sẽ không thể từ chối làm B vì A. Điều quan trọng là liệu bạn có đủ can đảm để thay đổi cuộc sống hiện tại hay không. Người trưởng thành là người có khả năng bù đắp cho những khuyết điểm của mình. Đó có thể là sự chăm chỉ học hành, kiên nhẫn rèn luyện, tận tâm với công việc. Họ nhận thức rằng họ có nhược điểm, vì vậy họ cố gắng hơn gấp ba, gấp bốn so với người bình thường.
#Tự tôn phức cảm
Một ví dụ đơn giản là khi ai đó tìm đến quyền lực để khoe khoang và tỏ ra vượt trội. Những người thích khoe khoang thường là những người tự ti theo quan điểm của Adler.
#Theo đuổi chủ nghĩa vượt trội
Có thể có nhiều người cho rằng cảm giác tự ti là một điều tiêu cực cần tránh, nhưng khi được sử dụng một cách tích cực, cảm giác tự ti có thể trở thành động lực để thúc đẩy bản thân vượt qua khó khăn và phát triển. Theo Adler, cảm giác tự ti tích cực không phải là kết quả của việc so sánh với người khác mà là so sánh với BẢN THÂN LÝ TƯỞNG.
Vấn đề quan trọng ở đây là không để cảm giác tự ti làm chúng ta bị tê liệt, mà hãy xem nó như một động lực để thay đổi bản thân.
3/ CON NGƯỜI THƯỜNG RơI VÀO CƠN GIẬN ĐỂ GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ
Nhiều người thường tỏ ra giận dữ một cách không cần thiết, thậm chí với những vấn đề nhỏ nhặt và không đáng kể. Theo Adler, việc sử dụng cơn giận để kiểm soát người khác chỉ là một công cụ hoặc một loại vũ khí để gây tổn thương cho họ.
Thực tế, sự tức giận có thể kiểm soát được, không phải là không thể kiềm chế. Quan trọng là chúng ta muốn sử dụng nó như thế nào với đối phương.
Tác giả ví dụ về một người mẹ tức giận với con gái của mình, nhưng khi điện thoại reo, cô ấy trở nên điềm tĩnh với giáo viên của con. Sự thay đổi này là minh chứng cho việc kiểm soát cơn giận có thể có.
Sử dụng ngôn từ và lý lẽ thay vì tức giận là cách hiệu quả hơn để giao tiếp và giải quyết vấn đề.
Người nóng giận không thiếu kiên nhẫn, họ chọn sử dụng sự tức giận để tấn công. Điều này có thể gây ra hiện tượng 'trả đũa' từ đối phương.
Theo Adler, mục đích của chúng ta thường là lớn tiếng, tạo ra cảm giác bực bội và sử dụng sự tức giận để thao túng đối phương. Tuy nhiên, không nên dùng nó để giải quyết vấn đề.
Theo Adler, tất cả các vấn đề của con người đều phản ánh mối quan hệ giữa họ với nhau.
Trong xã hội, chúng ta không tránh khỏi mối quan hệ với người khác và phải đối diện với tổn thương từ chúng.
Thay vì xem mối quan hệ theo 'hàng dọc', chúng ta nên xem xét mọi người như bằng nhau và tôn trọng mọi người.
Mặc dù chúng ta khác biệt nhau về nhiều mặt, nhưng vẫn bình đẳng với nhau. Đối xử với trẻ con cũng như đối xử với người lớn, với sự tôn trọng và sự hiểu biết.
Sự phân biệt giữa cấp trên và cấp dưới tạo ra sự so sánh và gây ra bất mãn. Mọi người đều xứng đáng được tôn trọng, không quan trọng công việc họ đang làm.
Không tự ti vì khác biệt với người khác. Thành công là khi bạn nhận ra và cố gắng khắc phục những thiếu sót của mình.
Không cần cạnh tranh với ai, chỉ cần tiến lên và không ngừng phát triển. So sánh chỉ làm mất đi niềm vui và hạnh phúc.
Chúng ta sống trong một không gian không có sự cạnh tranh, giá trị nằm ở việc vượt qua bản thân hiện tại.
Khi chúng ta coi người khác là bạn thay vì đối thủ, thế giới sẽ trở nên khác biệt. Đừng ganh tỵ khi người khác thành công, hãy mỉm cười vì hạnh phúc của họ.
Hãy xem mọi người như bạn, không còn nghi kỵ hay cạnh tranh vô lý. Mỗi người đi trên con đường riêng của mình, và bạn chỉ cần tin vào bản thân mình.
Theo Adler, nhu cầu được thừa nhận bởi người khác không đem lại sự tự do, mà chỉ tạo ra sự phụ thuộc.
Mong muốn được khen ngợi và thừa nhận khiến chúng ta sống theo chuẩn mực của xã hội, nhưng đây là một cách sống mất tự do.
Nhu cầu được thừa nhận làm cho chúng ta can thiệp vào cuộc sống của người khác, nhưng theo Adler, điều này chỉ tạo ra một chuỗi thưởng - phạt, không làm thay đổi gì.
Nhặt rác vì môi trường và sức khỏe là tích cực. Nhưng nhặt rác chỉ để được khen ngợi không có ý nghĩa.
Hành động đúng được khen, hành động sai bị phạt. Nhưng không nên chỉ làm vì sợ phạt hoặc mong nhận khen.
Nhu cầu được công nhận là bản năng, nhưng nếu quá chú trọng sẽ mất tự do và độc lập.
Việc được công nhận có ý nghĩa, nhưng không phải lúc nào cũng cần thiết.
Chỉ làm để đáp ứng mong muốn của người khác không mang lại hạnh phúc. Bạn cần tự giải thoát khỏi sức ép xã hội.
Sống dưới áp lực của người khác là khó chịu. Hãy dũng cảm làm những thay đổi cho bản thân.
Trong cuộc sống, chúng ta sống vì chính bản thân mình, không có lý do gì để không nghĩ như vậy.
Để giải quyết mâu thuẫn trong mối quan hệ, hãy phân chia nhiệm vụ một cách rõ ràng.
Sống dựa vào mong đợi của người khác thường dẫn đến cuộc sống khổ sở.
Phân chia nhiệm vụ là xác định rõ ai có trách nhiệm và nhiệm vụ gì.
Hỏi 'Ai sẽ hưởng lợi từ kết quả này?' để không can thiệp vào việc của người khác.
Ví dụ, nếu bạn là cha mẹ, bạn sẽ làm gì khi con không chịu học?
Ép buộc đứa trẻ học không phải là cách hiệu quả. Nên suy nghĩ xem đứa trẻ thực sự muốn học hay không.
Học vì bắt buộc không mang lại đam mê. Hãy tìm cách khơi dậy niềm đam mê học hành ở trẻ.
Câu hỏi quan trọng: 'Nhiệm vụ này thuộc về ai?'
Quyết định đi học hay chơi là của trẻ, không phải của cha mẹ. Bố mẹ thay mặt không giúp ích được gì.
Ai sẽ hưởng lợi từ quyết định này?
Khi trẻ quyết định không học, hậu quả sẽ do trẻ phải chịu. Bố mẹ không thể giải quyết vấn đề này.
Cha mẹ thường nghĩ con cái là cuộc đời của mình, nhưng thực ra đó là sự tự mất bản thân.
Bố mẹ thường tự cho rằng họ nghĩ cho con, nhưng thực tế là họ làm điều đó vì mục đích của riêng mình.
Sinh con không có nghĩa là sống vì mong đợi của bạn. Mỗi người phải tự chịu trách nhiệm và nghĩa vụ của mình.
Tâm lý học Adler không khuyến khích thái độ vô trách nhiệm, nhưng cũng không can thiệp quá mức vào cuộc sống của con.
Cha mẹ nên hỗ trợ và khuyến khích con, để con tự tin giải quyết nhiệm vụ của mình, không nên can thiệp quá nhiều.
Điều quan trọng là tạo ra khoảng cách phù hợp giữa sự hỗ trợ và can thiệp.
Sự trách nhiệm là yếu tố quan trọng giúp duy trì quan hệ giữa con người.
Khi biết phân chia nhiệm vụ, mối quan hệ giữa con người sẽ cải thiện đáng kể.
Tự do là khi chấp nhận mình mà không phụ thuộc vào ý kiến của người khác.
Sự có ích cho xã hội là tiêu chí để đánh giá giá trị cá nhân.
Sự hi sinh cho người khác mang lại ý nghĩa cho cuộc đời và giá trị cho bản thân.
Cảm giác có ích cho cộng đồng tạo nên sự tự tin và giá trị cho bản thân.
Thay vì đánh giá giá trị dựa trên hành vi, chúng ta nên tôn trọng sự tồn tại của mỗi người.
Mỗi người đều có giá trị ngay từ việc tồn tại, không chỉ từ việc làm cho người khác.
Chúng ta nên đánh giá người khác dựa trên sự tồn tại của họ, không chỉ là hành vi của họ.
Cảm ơn và tôn trọng sự tồn tại của người khác, không chỉ là đánh giá họ qua hành vi.
Sự sống còn của mỗi người đã đủ để mang lại hạnh phúc và giá trị cho xã hội.
Đừng so sánh con người với hình tượng lý tưởng, hãy tôn trọng và cảm ơn sự tồn tại của họ.
Hãy không làm như vậy, đừng đặt con bạn vào bất kỳ tiêu chuẩn nào khác. Hãy nhìn nhận con của bạn như là một cá nhân độc lập, và hãy mừng vui và biết ơn vì có con ở bên cạnh. Quan điểm này có áp dụng đúng cho tất cả các mối quan hệ trong gia đình, bạn bè, tình yêu và hôn nhân.
Lý thuyết của Adler phủ nhận sức mạnh của quá khứ và sự chấn thương tâm lý. Quá khứ không xác định bản chất của bạn, điều quan trọng là hiện tại sẽ xác định bạn trở thành ai. Chỉ cần tập trung vào việc sống, từng khoảnh khắc hiện tại, mọi hành trình sẽ trở nên ý nghĩa. Điểm đến quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn là những bước đi mà bạn đã thực hiện, những bài học bạn đã rút ra để tích luỹ niềm vui và kinh nghiệm.
Sự đau khổ của con người đến từ việc họ bị cuốn vào quá khứ, mơ mộng về tương lai mà bỏ qua giây phút hiện tại quý báu. Họ sợ thay đổi, nhưng chìa khóa là bạn chỉ cần bước ra điều đầu tiên. Chỉ cần bạn đủ dũng cảm để đối mặt với hiện thực trước mắt, bạn sẽ vượt qua mọi khó khăn.
TÓM TẮT Ý CHÍNH:
1/ Tâm lý học Adler là tâm lý học cá nhân. Ông tin rằng chỉ có bạn mới có thể thay đổi bản thân, không phải ai khác.
2/ Adler phủ nhận tác động của sự chấn thương tâm lý và nhu cầu được công nhận bởi người khác.
3/ Mọi phiền muộn trong cuộc sống đều xuất phát từ mối quan hệ giữa con người với nhau.
4/ Phân công nhiệm vụ là cách tiếp cận để xây dựng mối quan hệ lành mạnh. Không can thiệp vào nhiệm vụ của người khác và không để người khác can thiệp vào nhiệm vụ của chính mình.
5/ Hạnh phúc là cảm giác được hữu ích cho ai đó hoặc hiến dâng cho ai đó, ở mức độ tồn tại chứ không phải hành động.
6/ Sự tức giận chỉ là vũ khí không hiệu quả nhất trong việc thuyết phục và kiểm soát người khác.
7/ Hãy coi mọi người như là “bạn”, thế giới sẽ trở nên đơn giản hơn.
8/ Cảm giác tự ti và phức cảm tự ti bắt nguồn từ việc coi người khác là đối thủ và từ tư duy tự ti không chấp nhận bản thân.
Chỉ có hiện tại mới định hình bản thân. Quyền lựa chọn luôn nằm trong tay bạn để thay đổi.
Phần kết
Dám Bị Ghét là một bộ sưu tập các câu hỏi và vấn đề phổ biến trong cuộc sống. Triết gia đã phân tích chúng từ góc nhìn tâm lý học, đem đến sự thấu hiểu và sâu sắc. Hy vọng qua đó, độc giả có thể rút ra những bài học quý báu, thay đổi bản thân để sống một cuộc đời tự do hơn.
Đánh Giá Chi Tiết bởi: Tuyết Sơn- MyBook
Ảnh: Tuyết Sơn
Bạn yêu viết, đam mê đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc đến cộng đồng? Đăng ký ngay để trở thành CTV MyBook tại đường link sau: http://bit.ly/MyBook_ctv