“Bạn muốn trở thành một nhà lãnh đạo không?”. Tôi tin rằng nếu hỏi câu này 100 người, 99 người sẽ trả lời là Có. Vì lý do đơn giản là khi trở thành Sếp, người ta sẽ có tiền, được tôn trọng,… Nhưng hiếm khi ai ngồi lại và suy nghĩ rằng: Để trở thành lãnh đạo của mọi người, trước hết bạn cần lãnh đạo bản thân, vượt qua nỗi sợ hãi, để trở thành một nhà lãnh đạo táo bạo. Hay cái giá mà một người lãnh đạo phải trả, ít người dám đặt mình vào tình huống như vậy. Cuốn sách 'Dám Thử Sức' của Brené Brown không chỉ dạy bạn cách đạt vị trí lãnh đạo trong các công ty, mà còn thâm nhập vào tâm trí con người, khám phá những nỗi sợ ẩn, giúp bạn vượt qua chúng để trở nên can đảm.
Tổng thống thứ 26 của Hoa Kỳ, Theodore Roosevelt, từng nói: “Vinh quang không thuộc về người chỉ trích, người phê phán; vinh quang là của những người thật sự ở trên chiến trường, với khuôn mặt bùn đất, mồ hôi và máu; những người không ngừng chiến đấu; những người dám đối mặt với thách thức, dù có thất bại, họ vẫn dám mạo hiểm tiếp tục. Bởi họ biết rằng thất bại không phải là điều tồi tệ nhất; tệ hơn nhiều là không dám mạo hiểm.” Như tác giả viết, nếu bạn dám thử sức, sẽ có lúc bạn gặp thất bại. Nếu bạn can đảm, bạn sẽ phải chịu thất bại, tuyệt vọng, thậm chí là đau khổ. Đó là lí do tại sao gọi là can đảm, và tại sao nó hiếm hoi. Dễ nói thôi, vì mỗi người đều biết rằng thất bại sẽ đến, nhưng không phải ai cũng dám đứng dậy và tiếp tục đương đầu với khó khăn. Hay nhiều người đứng dậy, nhưng lại lặp lại sai lầm. Tất cả những điều đó, dẫn đến một sự thật: chúng ta sợ! Sợ thất bại, sợ rời khỏi an toàn, sợ bị tổn thương, sợ không làm được gì, v.v... Hàng ngày, chúng ta ôm lấy nỗi sợ ấy, tạo ra những rào cản tự tạo, nhưng thực ra lại làm tổn thương chính bản thân! Đó chính là lý do tại sao lòng can đảm lại hiếm.
Đấu tranh với tổn thương
Sống với giá trị của chúng ta
Đối mặt với Niềm tin
Học cách Bùng nổ
Kỹ năng cơ bản để xây dựng lòng can đảm là sự sẵn lòng và khả năng đấu tranh với tổn thương. Nếu thiếu kỹ năng này, ba kỹ năng khác không thể được thực hiện. Bốn kỹ năng này phản ánh bốn phần của cuốn sách. Bằng cách áp dụng những kỹ năng này, bạn có thể trở thành một nhà lãnh đạo táo bạo. Phương pháp này đã được thử nghiệm trong hơn 50 tổ chức với hơn 10.000 cá nhân, đạt được kết quả tích cực, không chỉ trong cách người lãnh đạo tương tác với nhóm của họ, mà còn trong cách nhóm đó tương tác với chính mình.
SÁU Ý ĐỊNH SAI LẦM VỀ TỔN THƯƠNG
Ý tưởng 1: Tổn thương là dấu hiệu yếu đuối
Đối mặt với hàng trăm binh sĩ lực lượng đặc biệt trong căn cứ tại Trung Tây, tác giả hỏi: “Sự tổn thương không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối mà là một trạng thái cảm xúc trong những thời điểm mơ hồ, nguy hiểm và thật sự. Có thể bạn có thể cung cấp một ví dụ về lòng can đảm mà không cần phải trải qua sự tổn thương riêng của mình hoặc của người khác không?”
Một sự im lặng hoàn toàn. Cuối cùng, một anh chàng nói: “Không, bà ạ! Sau ba năm ở chiến trường, tôi không thể nghĩ đến một hành động can đảm mà không phải đối mặt với tổn thương cực lớn.”
Tóm lại, Sự tổn thương không phải là dấu hiệu yếu đuối. Nó tạo ra sức mạnh của lòng can đảm.
Ảo tưởng 2: Tôi không chọn trải qua tổn thương
Cuộc sống hàng ngày của chúng ta đều đầy những trải nghiệm mơ hồ, nguy hiểm. Chúng ta không thể tránh khỏi, nhưng chúng ta có hai lựa chọn: Bị tổn thương hoặc để tổn thương lựa chọn chúng ta. Lựa chọn làm chủ sự tổn thương của chính mình và đối mặt với nó một cách tỉnh táo tức là học cách vận động qua cảm xúc này và hiểu rõ cách nó ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành vi của chúng ta, từ đó chúng ta có thể sống đúng với những giá trị của mình. Ngược lại, nếu chúng ta không chủ động chấp nhận sự tổn thương đó là để cho nỗi sợ hãi chi phối suy nghĩ và hành vi, thậm chí cả nhận thức của chúng ta.
Ảo tưởng 3: Tôi có thể vượt qua một mình
Một trong những ảo tưởng xoay quanh sự tổn thương là “Tôi có thể vượt qua một mình”. Nhưng thực ra, câu này đi ngược lại với kiến thức và hiểu biết về thần kinh học của con người. Chúng ta đã được thiết lập để kết nối. Nhà thần kinh học John Cacioppo đã đưa ra lập luận rằng: Chúng ta không đạt được sức mạnh từ sự cô lập, mà từ khả năng hợp tác, giao tiếp và làm việc cùng nhau. Bản tính của chúng ta về thần kinh, nội tiết và di truyền đều ủng hộ sự phụ thuộc vào nhau hơn là tồn tại độc lập.
Và 3 ảo tưởng còn lại mà tác giả đề cập là: Bạn có thể tự điều chỉnh để sự tổn thương không còn mơ hồ và khó chịu, lòng tin trở thành sự tổn thương, sự tổn thương chính là sự vạch trần.
LỜI GỌI CỦA CAN ĐẢM
Yoda đang dạy cho Luke cách sử dụng Sức Mạnh và các mặt tối của Sức Mạnh - sự tức giận, nỗi sợ hãi và sự hung hăng - đang kiềm chế anh ta. Luke và Yoda tập luyện trong đầm lầy, khi Luke chỉ về một hang động tăm tối dưới gốc cây khổng lồ, nhìn vào Yoda và nói: “Có điều gì đó không ổn ở đây… Tôi cảm thấy lạnh. Cảm giác của cái chết.
Yoda giải thích cho Luke rằng hang đó rất nguy hiểm và là nơi mà mặt tối của Sức Mạnh bùng phát. Luke cảm thấy bối rối và sợ hãi, nhưng phản ứng của Yoda chỉ đơn giản là: “Anh phải vào trong”
Khi Luke hỏi có gì trong hang, Yoda giải thích: “Chỉ có những điều mà anh mang theo cùng mình” .
Luke mang theo vũ khí trên người, Yoda đưa ra lời khuyên khó hiểu: “Vũ khí của anh, anh sẽ không cần chúng”. Dù vậy, Luke vẫn mang theo một thanh kiếm sáng bên mình.
Cái hang rất tối và đáng sợ. Khi Luke chậm rãi đi qua nó, anh phải đối mặt với kẻ thù của mình, Darth Vader. Cả hai rút ra thanh kiếm ánh sáng của họ, và Luke nhanh chóng chém đứt đầu của Vader. Đầu lăn xuống đất là một chiếc mặt nạ bị thổi bay. Chỉ có điều, đó không phải là khuôn mặt của Darth Vader; đó là khuôn mặt của Luke. Luke đang nhìn chằm chằm vào cái đầu của chính mình nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Câu chuyện này có thể khiến chúng ta hiểu được rằng, có thể vấn đề không hẳn là việc ước tính thời gian và quản lý dự án, mà chủ yếu đến từ nỗi sợ hãi của chúng ta. Có phải chúng ta đang cố viết các mốc thời gian mà ta đã áp đặt lên người khác, và chắc chắn kẻ thù lớn nhất không phải là kĩ năng ước lượng mà là nhận thức về bản thân. Bạn hiểu ý tôi nói chứ? Tức là thực ra việc chúng ta “sắp xếp” thời gian ấy được thúc đẩy bởi sự phấn khích hoặc tham vọng. Chúng ta lao vào những mốc thời gian không khả thi này vì chúng ta đang cảm thấy sợ hãi, thiếu thốn và lo lắng (ví dụ: Nếu chúng ta không nhanh chóng hoàn thành, ai đó sẽ nghĩ về ý tưởng này trước khi chúng ta kịp hoàn thành nó) hoặc ngoài những công việc ấy thì còn có hàng tá các công việc khác đang chờ chúng ta. Vậy thì, có phải chúng ta đang tự chặt đầu mình bằng một thanh kiếm sáng?
Nhà văn Joseph Campbell đã đưa ra lời kêu gọi lòng can đảm tinh túy nhất cho các nhà lãnh đạo: “Nơi hang tối nhất mà bạn đang sợ hãi tiến vào chính là kho báu mà bạn tìm kiếm”
Kho báu tôi đang tìm kiếm là gì? Ít sợ hãi hơn, ít thiếu thốn hơn và ít lo lắng hơn. Ít cảm giác đơn độc hơn. Cùng nhau làm việc tích cực hơn để hướng tới những mục tiêu khiến tất cả chúng ta hứng thú.
Cái hang nào mà tôi phải tiến tới? Tôi đang sợ phải thừa nhận rằng tôi không biết cách làm một số thứ mà tôi nghĩ rằng tất cả rằng “những nhà lãnh đạo thực sự” đều biết làm. Tôi không muốn chia sẻ rằng khi cảm thấy sợ hãi, tôi sẽ đưa ra những quyết định tồi tệ, tôi đã cảm thấy bế tắc và sợ hãi, mệt mỏi và cô độc rất nhiều lần trong thời gian gần đây.
Lời kết
Theo tác giả: “Để trở thành người lãnh đạo, xây dựng một đội nhóm đoàn kết và hoạt động hiệu quả, hãy tham gia vào những cuộc trò chuyện khó khăn và bằng trái tim mình”. “Bằng trái tim mình” có nghĩa là gì? Đó là đam mê tuyệt đối, khi bạn làm điều gì đó, hãy làm hết mình, để không phải hối tiếc về những gì bạn đã làm. Và khi mọi thứ không diễn ra theo ý muốn, đừng hối tiếc, hãy biết ơn vì ít nhất bạn đã thử. Đó là một quyết định can đảm!
Đánh giá chi tiết từ Minh Trang - MyBook