“Một giọt mực có thể khiến vạn người suy nghĩ. Một quyển sách hay có thể thay đổi số phận của nhiều người!” - Lord Byron (1788 – 1824).
Phương pháp Giáo dục gia đình mà sách này đề cập có nhiều điểm tương đồng với quan điểm của tôi. Tác giả đề xuất rằng 'Cảm xúc là yếu tố quyết định thành công trong cuộc sống. Có thể làm cho một đứa trẻ thông minh trở nên xuất sắc và ngược lại. Cảm xúc không chỉ là tính tình vui vẻ hoạt bát, hay trầm tư chuyên chú, mà còn là sự dũng cảm, tự tin, chăm chỉ, lương thiện, độc lập và sáng tạo.'
Tôi từng phát hiện yêu thích đọc sách từ những cuốn tạp chí, những câu chuyện ngụ ngôn mà bố tôi mang về cho tôi khi còn nhỏ. Từ đó, tôi phát triển thói quen đọc sách. Dù về sau khi lên đại học, thời gian đọc sách của tôi ít đi nhưng tôi vẫn muốn chia sẻ và học hỏi từ mọi người thông qua việc thành lập nhóm này. Tôi rất vui khi thấy sự tham gia và đóng góp ngày càng tăng trong nhóm. Điều này thúc đẩy tôi viết nhiều hơn, giúp tôi hiểu rõ hơn về chính mình.
Trong quá trình sống và học tập, có lúc bạn có cảm giác không theo kịp với bạn bè cùng tuổi và đổ lỗi cho hoàn cảnh hoặc yếu tố di truyền. Nhưng thực ra, sự phát triển cá nhân không phụ thuộc hoàn toàn vào gen di truyền mà còn phụ thuộc vào cách chúng ta nuôi dưỡng bản thân. Hãy chọn tư duy phát triển thay vì tư duy cố định. Mọi thứ luôn có thể thay đổi và chúng ta có thể tự tạo ra sự thay đổi đó bằng kế hoạch và hành động.
Quyển sách “Em phải đến Harvard học kinh tế” của tác giả Lưu Vệ Hoa kể về cách nuôi dạy con của ông - Lưu Diệc Đình – thành công trong học tập. Với mức học bổng lớn, Lưu Diệc Đình đã có cơ hội học tại các trường Đại học hàng đầu của Mỹ như Harvard, Columbia, Wellesley và Holyoke. Đây thực sự là một kỳ tích và một minh chứng cho việc phương pháp giáo dục đúng đắn có thể làm thay đổi cuộc đời.
Tôi thầm nghĩ rằng: “Chắc cô bé Diệc Đình cũng có gen di truyền đặc biệt, mới có thể làm được như vậy, nhưng đọc càng nhiều, tôi nhận ra suy nghĩ của mình quá hẹp hòi. Diệc Đình giống như bất kỳ đứa trẻ nào khác, thậm chí khi mới sinh cô còn phải đối mặt với nhiều bệnh tật, nhưng nhờ cách dạy dỗ gần gũi, khoa học của mẹ Vệ Hoa, tư duy của em ngày càng mở rộng.”
Nhiều người sẽ nghĩ rằng chỉ những người làm cha mẹ mới nên đọc cuốn sách này, nhưng đối với tôi, tôi hy vọng mọi người trẻ tuổi hoặc những ai đang cố gắng trên con đường tự phát triển cũng nên đọc. Vì qua từng dòng văn, từng trang sách, bạn sẽ khám phá ra tâm hồn, suy nghĩ, và quá trình trưởng thành của cô bé Diệc Đình. Bạn cũng sẽ hiểu thêm về tình yêu thương mà cha mẹ dành cho con cái. Quá trình của người mẹ, mang nặng đẻ đau và nuôi dạy, Biết yêu thương, quý trọng công ơn cha mẹ sinh thành, chăm sóc: Dù là trẻ bình thường, nhưng nếu biết cách dạy dỗ, cũng có thể trở thành người xuất chúng - Claude Adrien Helvetius.
Tác giả
“Em Phải Đến Harvard Học Kinh Tế” ban đầu là tên một bài báo kể về việc bốn trường đại học hàng đầu tại Mỹ như Harvard, Columbia, Wellesley và Holyoke đã chấp nhận học sinh 18 tuổi Lưu Diệc Đình, cung cấp học bổng trị giá trên 30.000 USD mỗi năm.
Cuốn sách đã gây ra sự chấn động trong dư luận Trung Quốc, khiến lòng các bậc phụ huynh đang lo lắng về giáo dục của con cái vì mọi người đều biết rằng để vào Harvard thì khó khăn không kém cầu vồng. Sau khi bài báo được đăng, hàng trăm ngàn cuộc điện thoại và thư từ đã đổ về nhà Lưu Diệc Đình, hỏi về cách nuôi dạy con gái và vì sao Đại học Harvard lại đánh giá cao khả năng và năng lực tổng hợp của Diệc Đình như vậy. Không thể trả lời hết các câu hỏi, bà Lưu Vệ Hoa (mẹ của Lưu Diệc Đình) đã viết cuốn sách “Em Phải Đến Harvard Học Kinh Tế” kể chi tiết quá trình nuôi dạy con gái.
Tác phẩm
Cuốn sách đã được xuất bản vào năm 2001, chỉ trong năm đó đã bán được hơn 1 triệu bản và được tái bản tới 32 lần. Ngoài ra, sách còn được dịch sang tiếng Việt. Trong suốt 16 tháng liên tục, sách giữ vị trí best-seller và đã bán được gần 3 triệu bản tính đến thời điểm hiện tại, nhận được sự hưởng ứng tích cực từ phụ huynh.
Cuốn sách được chia thành 11 chương, tường thuật về quá trình phát triển của Diệc Đình từ khi mới sinh cho đến khi vào trường trung học phổ thông và sau đó là vào Đại học Harvard. Trong từng giai đoạn, ba mẹ của Diệc Đình đã áp dụng những phương pháp giáo dục phù hợp và tìm kiếm môi trường giáo dục phù hợp, cùng với việc rèn luyện ý chí và chia sẻ tâm tư cùng con.
“Con phải vào Harvard học kinh tế” - đây là lời khuyên của mẹ Lưu Vệ Hoa và Trương Hân Vũ đối với Diệc Đình. Cuốn sách này mô tả quá trình nuôi dạy con của họ và con của họ, cô bé Lưu Diệc Đình - “Cô gái Harvard”, là tấm gương sáng giá cho nhiều học sinh Trung Quốc.
Cuốn sách phân tích rằng, trong giai đoạn phát triển nhất định, việc đào tạo con cái theo cách đúng đắn giống như việc nuôi ong thợ ăn với một loại thức ăn nhất định. Nếu bỏ qua giai đoạn này, thậm chí dù cung cấp đầy đủ thức ăn đó cũng không đủ để con trở thành 'ong chúa'.
Thành công của Diệc Đình không chỉ là sự cố gắng của chính cô, mà còn là kết quả của sự kiên trì và hy sinh của ba mẹ. Mẹ của Diệc Đình đã lên kế hoạch để “đào tạo” con theo phương pháp của Karl Witte, một học giả người Đức.
Bằng cách sử dụng các phương pháp giáo dục phù hợp với từng độ tuổi, ba mẹ của Diệc Đình đã giúp con phát triển một cách toàn diện. Những kỹ năng từ việc tự giặt quần áo, dọn dẹp đồ chơi, tự làm vệ sinh, giúp việc trong nhà, đến việc tự tin trước đám đông và tiết kiệm tiền tiêu vặt đều được rèn luyện từ nhỏ.
Trong suốt cuốn sách này, tôi không thấy Đình Nhi bày tỏ ý kiến cá nhân một cách rõ ràng, mà cô hoàn toàn tuân theo sự kiểm soát của mẹ. Điều này có thể không phản ánh đúng thực tế của trẻ em hiện nay, khi chúng thường được khuyến khích thể hiện ý kiến của mình. Tôi cho rằng Lưu Diệc Đình may mắn vì có sự giáo dục đặc biệt từ ba mẹ, và con chúng ta cũng có thể trở thành thiên tài nếu được quan tâm và rèn luyện từ nhỏ. Việc giáo dục từ sớm đóng vai trò quan trọng trong sự thành công của con cháu trong tương lai.
Lưu Diệc Đình, sau khi đỗ vào trường trung học ngoại ngữ Thành Đô vào năm 1996, đã đạt được nhiều thành công xuất sắc và nhận được học bổng toàn phần của bốn trường Đại học ở Mỹ, trong đó có Harvard. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành Kinh tế và Toán ứng dụng tại Harvard vào năm 2003, cô đã làm việc tại tập đoàn tư vấn Boston nổi tiếng. Hiện cô đang sống ở Mỹ.
Giá trị của cuốn sách này thật sự đáng ngưỡng mộ, vì nó giới thiệu những phương pháp giáo dục tiến bộ từ những năm 1980 mà vẫn có thể áp dụng trong thời đại hiện nay:
- Trung thực là gốc, khôn khéo là cành.
- Luôn duy trì sự cân bằng khi đối diện với những lời khen chê từ xã hội. Không để bị ảnh hưởng bởi sự phê phán hay mất lòng tự tin trước lời khen, và biết kiềm chế trước sự hân hoan của người khác.
Thông qua cuốn sách này, tôi thực sự ngưỡng mộ ba mẹ của Đình Đình vì họ đã áp dụng những phương pháp giáo dục tiên tiến từ những năm 1980 và vẫn có thể sử dụng hiệu quả trong thời đại hiện nay:
- Đừng bỏ dở công việc chỉ vì chưa thấy kết quả, thời cơ chỉ đến với những người có tinh thần sẵn sàng chấp nhận.
- Trẻ em cần được khuyến khích suy nghĩ, giải quyết vấn đề, tôn trọng ý kiến của mình, và phụ huynh cần hiểu và đồng cảm với con trẻ trước khi định hướng cho chúng.
- Dạy con viết nhật ký từ nhỏ: Nếu trẻ chưa biết viết, hãy khuyến khích trẻ kể lại các sự kiện xung quanh bằng lời nói, đặt câu hỏi mở để khuyến khích suy nghĩ của trẻ.
- Quản lý thời gian hiệu quả, làm một việc sau một việc là quan trọng.
- Khi đi du lịch, sau mỗi chuyến về, hãy khuyến khích viết bài tóm tắt về những trải nghiệm hay kiến thức mới. Nhật ký không chỉ là việc ghi lại một ngày, mà còn là cách để phát triển thói quen viết và phân tích ý nghĩa.
- Rèn luyện trí não cần kết hợp với rèn luyện thân thể: Sức khỏe là điều quan trọng, hãy khuyến khích con tham gia môn thể thao mà chúng thích để vừa rèn luyện sức khỏe vừa có thể giải trí. Giúp đỡ trong công việc nhà cũng là cách rèn luyện sự tự lập và biết chia sẻ trách nhiệm trong gia đình, đồng thời rèn luyện cả thân thể của trẻ.
- Trước khi đưa ra lời khuyên hay giải pháp cho con, bố mẹ cần hiểu rõ về môi trường xung quanh con và đảm bảo sẵn sàng hỗ trợ. Ví dụ, khi con ở giai đoạn phản đối, không chỉ nên cấm mắng mà còn cần tìm hiểu về sở thích của con và thảo luận với con dựa trên các lợi ích và hậu quả. Đối với các thách thức học tập, con cần tìm hiểu về trường học và quy trình xin học bổng.
- Ngoài những điểm nổi bật trong sách, cũng cần nhìn nhận những hành động bạo lực của cô bé trong truyện khi bước vào tuổi mới lớn. Hành động này có thể có mối liên hệ với cách người mẹ thể hiện cảm xúc, thường mắng mỏ quát tháo khi nuôi dạy con lớn
- Đánh giá cuối cùng
- Tóm lại, thành tích học tập của Diệc Đình chủ yếu là nhờ vào nỗ lực của chính cô bé. Tuy nhiên, để có được sự quyết tâm và động lực, cô bé cũng phải trải qua quá trình tự rèn luyện và được hỗ trợ từ vợ chồng bà Lưu.
- Mình cũng muốn nhấn mạnh rằng, việc bà Lưu áp đặt ý kiến của mình có thể ảnh hưởng đến học tập của Diệc Đình, như việc bắt đầu yêu sớm, đọc truyện tranh, và múa ba lê... Có lẽ khi trưởng thành hơn, Diệc Đình sẽ có những suy nghĩ về tuổi thơ của mình. Tuy nhiên, câu chuyện về sự nỗ lực và cố gắng không ngừng của Diệc Đình cung cấp động lực cho chúng ta để theo đuổi ước mơ của bản thân!