Mỗi người trẻ đều trải qua những nỗi buồn để trưởng thành, nhưng không được lãng phí tuổi trẻ vì chúng. Cuốn sách 'Gói Buồn và Ném Đi Xa' của tác giả Ngọc Hoài Nhân kể về sự lạc quan của thanh niên khi vượt qua những đau khổ, buông bỏ nỗi buồn và tìm thấy hạnh phúc sau mỗi thất bại.
Phần I: Tình Cờ Hay Số Phận. Ai cũng sợ lạc lõng một mình.
Cuốn sách kết hợp nhiều thể loại từ thơ, truyện ngắn đến tản văn, tạo ra một không gian trẻ trung và mới mẻ. Sự xen kẽ này không chỉ giữ cho câu chuyện luôn thú vị mà còn khơi gợi sự sáng tạo của độc giả khi đọc.
Phần đầu tiên kể về hai người bạn cùng chia sẻ sở thích và mối quan hệ thân thiết giữa họ. Dù không nói ra tình cảm, họ vẫn giữ được mối quan hệ đẹp, sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ với nhau.
Cùng câu chuyện về hai bạn khác giới, phần đầu của cuốn sách còn nói về tình yêu sinh viên của tác giả, một câu chuyện nhẹ nhàng và thú vị, về những rung động đầu đời và những kỷ niệm ngọt ngào.
Thời gian có sức mạnh lớn lao, khiến người ta từ bỏ tình yêu để trở thành 'anh trai' chỉ để mong muốn thêm thời gian. Một trái tim từng yêu giờ không còn chỗ để chứa đựng tình cảm.
Những câu chuyện ba người, qua lời kể của tác giả, đem đến những cảm xúc đau lòng. Ai muốn nhìn thấy người mình yêu bên cạnh người khác? Đó là nỗi đau không thể tả.
Phần II: Con Đường Ngược Chiều
Phần này là nhật ký của một cô gái trẻ, ghi lại những ngày cô đơn khi bạn trai đi du học. Tình yêu xa xôi với những niềm vui và nỗi buồn, với những lời hứa và những giấc mơ tan vỡ.
Mình thấy cách tác giả nhìn nhận về 'cô đơn' là khá sâu sắc. Khi chúng ta đến sau, đơn giản chỉ là đang đối mặt với cô đơn và hy vọng vào hạnh phúc của mình. Cách nhìn này giúp chúng ta dễ chịu hơn khi phải chấp nhận kết thúc một mối quan hệ.
Những người đã trải qua đau khổ thường tránh né cô đơn, nhưng sau khi trải qua đổ vỡ, họ thấy nỗi cô đơn đó trở nên lớn hơn bao giờ hết. Vậy nên, họ tìm kiếm một mối quan hệ mới, nắm bắt mọi cơ hội để quan tâm và chăm sóc lẫn nhau.
Tác giả mở ra nhiều góc nhìn mới về hạnh phúc và vẻ đẹp. Sài Gòn không chỉ đẹp ở những chiếc taxi đắt tiền hay những chiếc xe hạng sang, mà đẹp ở sự kết nối giữa con người. Hạnh phúc không chỉ đến khi Sài Gòn đẹp mà đến khi ta có nhau.
Mặc dù mỗi người có định nghĩa riêng về hạnh phúc, nhưng tôi cảm thấy cách tác giả định nghĩa khá sâu sắc và phù hợp với người trẻ.
Cuốn sách cũng mô tả Sài Gòn là một thành phố đẹp đẽ từ nhiều khía cạnh, nhưng đồng thời cũng rất vội vã, ồn ào khiến con người muốn trốn chạy.
Trong cuốn sách này, bạn sẽ đắm chìm trong những câu chuyện cá nhân, dưới bút của Ngọc Hoài Nhân, chúng đau lòng, xót xa, nhưng cũng đầy cảm thông và chia sẻ. Bạn có thể nhận ra đó không chỉ là trải nghiệm của tác giả mà còn là câu chuyện của chính bạn.
Cuốn sách cũng nhắc nhở về gia đình, nơi bạn luôn cảm thấy yên bình và được yêu thương dù cuộc sống có khó khăn ra sao.
Phần này kể về những kỷ niệm ở Sài Gòn, về cuộc sống và tình yêu.
Tại đây, bạn sẽ gặp Sài Gòn với những tòa nhà cao tầng, những đèn giao thông, quán cà phê, và những khoảnh khắc dễ thương của tác giả tại thành phố này.
Sài Gòn hiện lên trước mắt bạn với những hình ảnh thân thương, những cảm xúc không tên, nhẹ nhàng và dịu dàng.
Đây có thể là phần mà Ngọc Hoài Nhân miêu tả về Sài Gòn nhiều nhất, về vẻ đẹp của nơi này, mở ra một cái nhìn khác về Sài Gòn, không chỉ là những tòa nhà cao tầng, mà còn là sự đơn giản của những con phố nhỏ, những quán cà phê, tạo ra một Sài Gòn khiến người ta muốn ở lại nhưng đôi khi cũng muốn trốn đi vì sự hối hả và ngột ngạt.
Những ngày ở đây, từ nắng đến lạnh, từ mùa mưa đến mùa nắng, khi đàn chim di cư tránh rét rồi quay lại, cũng giống như trái tim người dân Sài Gòn luôn chịu đựng mỗi khi mùa đông đến, dù nắng đã lên, xuân đã về, nhưng mọi thứ chỉ còn lại là ký ức, không còn cảm giác ấm áp của tình yêu.
Sài Gòn là nơi chúng ta yêu nhau nhưng lại nhớ về người khác. Tác giả thể hiện mối quan hệ mật thiết giữa hai người bằng cách sử dụng cụm từ “chúng ta”, thể hiện sự trân trọng và chấp nhận quá khứ của người kia.
Cuốn sách còn có phần IV mang tựa đề “Thay lời kết”, nhưng không được đề cập trong bài đánh giá này.
Kết:
Nếu bạn đã từng đọc Sài Gòn cứ vội hoặc Mình thương nhau nhé cuộc đời của tác giả viết cùng Thuý Nhân thì đều nhận thấy Ngọc Hoài Nhân là một nam tác giả trẻ nhưng lối viết rất nhẹ nhàng, sâu lắng, đời thường. Gói nỗi buồn lại và ném đi thật xa cũng là một cuốn sách như vậy, nhẹ nhàng và dung dịu, cùng bạn trải qua nỗi buồn, gói ghém lại và trân trọng những điều có ở hiện tại.
Review chi tiết bởi: Cẩm Lệ - MytourBook