Nguyễn Nhật Ánh, một tác giả gắn liền với tuổi thơ của nhiều người, đã sáng tác nhiều tác phẩm gặt hái thành công lớn. Cuốn sách “Có Hai Con Mèo Ngồi Bên Cửa Sổ” là một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông, kể về cuộc sống của mèo Gấu, tình yêu của nó với mèo Áo Hoa và mối quan hệ thú vị với chuột Tí Hon. Tuy nhiên, nó không chỉ là câu chuyện về động vật mà còn là một tác phẩm đầy ý nghĩa về tình bạn và tình yêu trong cuộc sống con người.
Phần 1: Giới Thiệu Nhân Vật
“Có Hai Con Mèo Ngồi Bên Cửa Sổ” là một câu chuyện liên tục về mèo Gấu. Để giúp độc giả dễ dàng hiểu hơn về tác phẩm này, phần này sẽ trình bày ý kiến cá nhân của người viết mà không làm mất đi sự liên tục của câu chuyện.
Nhân vật chính trong cuốn sách là mèo Gấu, một thi sĩ mèo nhớ nhung về mèo Áo Hoa. Mèo Gấu được cứu khỏi trại buôn bán động vật bởi công chúa Dây Leo và trở thành bạn thân với chuột Tí Hon, người yêu chuột lang Út Hoa. Hãy cùng khám phá thêm về cuộc sống của mèo Gấu.
Phần 2: Hơi Thở Dài Của Hoàng Hậu Năm Ngoái
Mỗi sáng, khoảng chín giờ, Năm Ngoái thường đến cửa sổ, ngắm mèo Gấu và thở dài. Mèo Gấu nằm trên ban công, tận hưởng ánh nắng mặt trời. Trong vòng mười bốn ngày qua, công chúa Dây Leo đã đưa nó về nhưng chưa bắt được một con chuột nào. Cách mèo Gấu nhai nhơi khiến hoàng hậu cảm thấy phiền lòng.
Thói quen tự mãn như vậy thường khiến người khác ghen tức hoặc bực bội.
Mèo Gấu thông minh và nhận ra rằng hoàng hậu không hài lòng với nó. Nó cảm thấy có lỗi với công chúa Dây Leo vì đã cứu nó. Nhưng giống như con người, nó không muốn bị ép buộc làm những điều không muốn. Đôi khi, nó cảm thấy bế tắc vì mặc dù sinh ra là mèo nhưng không thích bắt chuột. Nó thích ăn cá hơn và mặc dù không thích chuột nhưng nó cũng không muốn thể hiện sức mạnh trước bầy chuột như những chú mèo khác.
Kể từ khi đến cung điện, tiếng kêu của chuột trở nên thường xuyên. Hoàng hậu Năm Ngoái buồn rầu khi nhìn mèo Gấu, cảm thấy nó vô ích. Bà thở dài, biểu lộ sự chán chường và tổn thương.
Trước khi mèo Gấu đến, cung điện đã có một chú mèo khác tên là Mướp, nổi tiếng với việc bắt chuột. Vì vậy, vua Sang Năm quyết định cho mèo Gấu thêm một tháng. Nếu không bắt được chuột, Mướp sẽ được đưa trở lại và mèo Gấu sẽ phải ra đi.
Với hoàng hậu Sang Năm, mèo Gấu trở nên lười biếng và thụ động, giống như một nhà thơ. Hoàng hậu không biết rằng mèo Gấu cũng có tài năng văn chương. Chỉ có mèo Áo Hoa mới biết điều này.
Chương 3: Nàng mèo Áo Hoa
Trước khi mèo Gấu bị bắt và đến sống cùng với một nàng mèo tam thể được đặt tên là Áo Hoa, Áo Hoa là một nàng mèo xinh đẹp và lịch lãm. Mỗi ngày, mèo Gấu đều rủ Áo Hoa ra ngoài để tận hưởng ánh nắng và vuốt nhẹ lưng của cô. Từ khi quen biết Áo Hoa, mèo Gấu trở thành một thi sĩ và viết ra vô số bài thơ tươi đẹp dành cho cô.
Khi phải xa Áo Hoa, mèo Gấu cảm thấy cuộc sống trở nên nhạt nhẽo hơn bao giờ hết. Trong những ngày ở trong chuồng giam, nó chỉ nghĩ về Áo Hoa mà thôi, thậm chí còn hơn cả nghĩ về cái chết. Một lần duy nhất, khi đang đọc thơ cho Áo Hoa, mèo Gấu gặp phải lũ chuột. May mắn thay, một chú chó tên Su Su xuất hiện và cứu nó khỏi lũ chuột. Sự việc này khiến Áo Hoa vui vẻ và mèo Gấu cũng được nâng điểm trong mắt cô.
Sáng hôm đó, niềm vui tràn ngập và mèo Gấu cảm thấy hạnh phúc như chưa bao giờ. Nhưng không ngờ, đó lại là buổi sáng cuối cùng nó được tận hưởng khoảnh khắc ngọt ngào ấy.
“Nếu như tác giả từng trải, họ sẽ nhận ra rằng hạnh phúc quá mức đôi khi chỉ là một cái bẫy của cuộc sống.”
Chương 4: Tí Hon và gia đình nhà chuột
Trong lỗ hổng sâu thẳm của hang động, bọn chuột họp thành vòng tròn để lắng nghe Giáo sư Chuột Cống giảng bài. Trong bài giảng của ông, mèo là một mối đe dọa lớn, một nỗi sợ hãi sâu thẳm trong lòng lũ chuột. Tuy nhiên, Tí Hon - một con chuột bé nhỏ - không ngần ngại bày tỏ ý kiến của mình, cho rằng nếu chỉ có một cái gai trong tim, họ vẫn có thể chiến đấu. Sự dũng cảm của Tí Hon đã làm xao lãng tâm trí của nhiều chuột khác, khiến họ suy nghĩ về tương lai của mình.
Tí Hon không chỉ là một con chuột thông minh mà còn là một nghệ sĩ vẽ tài ba. Với bút và giấy, nó đã tái hiện lại những cảnh vật sống động trong hang động tối tăm. Mặc dù bị buộc phải vẽ một con mèo - kẻ địch truyền kiếp của chuột - nhưng Tí Hon vẫn tỏ ra thông minh và tài năng.
Sự quyết đoán và sự gan dạ của Tí Hon đã giúp nó vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Dù phải đối mặt với nguy hiểm từ con mèo hung ác, nhưng nó vẫn không từ bỏ niềm tin vào bản thân và khả năng của mình.
Cũng giống như chuột, con người cũng đôi khi phải đối mặt với những thách thức khó khăn, nhưng quan trọng là phải kiên nhẫn và dũng cảm để vượt qua.
Phần 5: Tí Hon gặp Mèo Gấu và tình yêu dành cho Út Hoa
Một buổi sáng trong lành, khi ánh nắng mặt trời len lỏi qua những tán lá rụng, mèo Gấu bất ngờ phát hiện ra điều gì đó mới lạ. Điều này đã thay đổi cuộc đời của nó mãi mãi.
Trong một buổi sáng rạng ngời, khi ánh nắng len lỏi qua các khe hang, hai con chuột rón rén bò ra ngoài tìm kiếm thức ăn. Tuy nhiên, họ không ngờ rằng sẽ gặp phải một tình huống bất ngờ khi bị một con chuột khác đánh cắp thức ăn. Dù ban đầu họ giữ thái độ bình tĩnh, nhưng sự tự kiêu của họ đã bị làm mất đi khi phải đối mặt với tình huống đầy thách thức.
Khi bị mèo Gấu nhấc lên, Tí Hon chỉ kêu lên tên Út Hoa. Sự hỗn độn của nó đã khiến mèo Gấu bất ngờ và thả nó xuống. Dù không hiểu được tình huống, nhưng tiếng kêu của Tí Hon đã vô tình giúp nó thoát khỏi nguy hiểm.
Dần dần, Tí Hon bắt đầu bình tĩnh lại khi nhìn thấy mèo Gấu. Dù ban đầu cảm thấy sợ hãi, nhưng sau đó sự bình yên và tò mò đã thắng lợi. Mèo Gấu không có vẻ đe dọa, thậm chí còn có vẻ buồn bã.
Mèo Gấu hỏi về Út Hoa và Tí Hon. Dù Tí Hon không hiểu hết, nhưng vẫn thể hiện sự yêu thích của mình đối với Út Hoa. Mèo Gấu nhận ra Tí Hon là một con chuột trẻ, và chúc mừng nó về hạnh phúc của mình.
Tí Hon cảm thấy hạnh phúc khi được khen ngợi từ một con mèo. Đó là lần đầu tiên nó nghe thấy lời khen từ một con mèo, điều đó làm cho nó cảm thấy rất đặc biệt.
Tí Hon chia sẻ với mèo Gấu về cuộc sống trong hang và về sự lo lắng của Giáo sư Chuột Cống. Mèo Gấu khuyên Tí Hon và lũ chuột rằng họ không nên đào sâu vào vấn đề đó và để mọi thứ diễn ra tự nhiên.
Sau khi trải qua cuộc phiêu lưu, Tí Hon trở về hang và được cộng đồng chuột hoan nghênh như một anh hùng. Sau khi giải thoát Út Hoa khỏi nguy hiểm, Tí Hon nhận được một hạt ngô từ cô ấy, điều này khiến nó rất xúc động. Tí Hon cũng nhớ lại từ 'bạn gái' mà mèo Gấu đã nói với mình.
Tí Hon mang về hang một bịch cơm mà mèo Gấu đã cho. Bịch cơm này là một khoản lương thực quan trọng cho cả cộng đồng chuột đang đói khát. Sau đó, vào buổi tối, nó lại mang về thêm hai bịch cơm được cung cấp bởi mèo Gấu.
Tí Hon và mèo Gấu trở nên gần gũi với nhau. Tí Hon không chỉ thích mèo Gấu vì sự giúp đỡ của nó mà còn vì những bài thơ mà mèo Gấu viết. Mỗi ngày, nó đều nhờ mèo Gấu viết thêm thơ để đọc cho Út Hoa nghe.
Tí Hon biết về nỗi nhớ của mèo Gấu đối với Áo Hoa. Để giúp mèo Gấu, Tí Hon đã vẽ nhiều hình vẽ của Áo Hoa và hi vọng rằng mèo Gấu sẽ tìm được nó.
Khi Giáo sư Chuột Cống phát hiện Tí Hon vẽ mèo, ông ta tức giận và hành hạ nó. Tuy nhiên, khi ông đến gần Út Hoa, Tí Hon không chịu được và bảo vệ cô ấy. Sức mạnh của tình yêu đã giúp Tí Hon đánh bại Giáo sư.
Sau khi bị Giáo sư rượt đuổi, Tí Hon chạy và được cộng đồng chuột theo sau. Mặc dù không biết họ sẽ làm gì, nhưng họ sẵn sàng bảo vệ Tí Hon bất cứ lúc nào. Cuối cùng, Tí Hon kể về cuộc truy đuổi cho mèo Gấu, nhưng cả hai không thể trở về do lỗ hang quá nhỏ, và chuột nhắt muốn về vì biết Út Hoa đang chờ đợi.
“Trong lần trở về này, Tí Hon có thể phải hy sinh. Nhưng ít nhất, nó biết rằng nếu phải chết, nó sẽ chết vì điều gì và vì ai - vì nàng chuột lang của nó.”
Lão Chuột Cống vẫn chưa trở về hang, khiến cộng đồng chuột cảm thấy hạnh phúc vì không còn bị ông ta làm phiền. Khi Tí Hon trở về, họ chào đón anh ấy một cách nồng nhiệt, và chuột ông chuột bà cố gắng tranh nhau để được ôm Tí Hon. Họ tổ chức một vòng tròn và hát một bài hát mà lời thơ gần giống với bài thơ mà Tí Hon thường đọc cho Út Hoa nghe, nhưng hóa ra cả cộng đồng chuột đã biết từ lâu rồi mà không nói gì.
Tí Hon bò đến gần Út Hoa và nhẹ nhàng chạm vào lông của cô ấy. Cô ấy cũng đáp lại bằng cách chạm nhẹ vào Tí Hon. Sau một biến cố lớn như vậy, đôi khi im lặng nói lên nhiều hơn lời nói.
Nhà vua Sang Năm đánh dấu lên lịch, và công chúa Dây Leo cảm thấy buồn bã và chán nản, có vẻ như mèo Gấu sắp phải ra đi.
Phần 6: Kết thúc
Công chúa Dây Leo bắt đầu trở nên gần gũi hơn với mèo Gấu, nhận ra rằng ngày ra đi của mình đang đến gần. Cuộc sống của một con mèo chứa đựng nhiều niềm vui và nỗi buồn. Mèo Gấu nghĩ về tất cả những gì mình có thể làm cho lũ chuột nhỏ, nhưng không thể ngăn chúng khỏi tiếng rúc rích của họ. Trong khi đó, Tí Hon nhận ra rằng những ngày bình yên sắp kết thúc, và khi mèo Gấu ra đi, họ sẽ quay lại với những ngày khó khăn và nguy hiểm. Tí Hon cảm thấy cần phải tiếp tục sống, và vẽ mèo tam thể để khi nào Áo Hoa tìm thấy mèo Gấu, anh ấy sẽ cảm thấy hạnh phúc.
Mèo Gấu nằm buồn, bất ngờ con chim vàng anh lại xuất hiện, mèo Gấu vồ lấy nó khiến chim rơi xuống đất, nhưng khi mèo Gấu chuẩn bị vồ lấy chim, Ti Hon kêu lên từ ngách tường. Anh ta và Út Hoa muốn đưa con chim về để làm bạn, hình ảnh của Ti Hon và Út Hoa bên nhau khiến mèo Gấu cảm thấy ghen tỵ, và mèo Gấu nhớ đến mèo tam thể của mình.
Ba ngày trôi qua, căn nhà không còn tiếng chuột nữa, thay vào đó là tiếng quạ kêu. Mèo Gấu không thể trách chúng vì chúng muốn mèo Gấu ở lại để học tiếng chim. Mèo Gấu nói rằng tiếng quạ kêu nghe dễ chịu hơn tiếng chuột rúc rích, và chim vàng anh cũng bay đi vì bị Ti Hon chê bai.
Chỉ còn hai ngày nữa, mèo Gấu phải rời khỏi lâu đài và không còn cơ hội gặp lại mèo Áo Hoa nữa. Mèo Gấu đợi đến ngày mai để nhận phán quyết từ nhà vua, nhưng tiếng hoạ mi kêu trở thành âm nhạc của lâu đài. Thì ra, chim vàng anh đã bay đi để dạy lũ chuột hót, và mọi người dần quen với tiếng hoạ mi như một chiếc đồng hồ báo thức.
Nhà vua Sang Năm cũng không còn lý do để đuổi mèo Gấu nữa. Công chúa Dây Leo vui vẻ với việc chơi đàn guitar, và hoàng hậu Năm Ngoái không còn nhìn mèo Gấu với ánh mắt buồn nữa. Trước khi mỗi đêm tiếng hoạ mi kêu, mèo Gấu vẫn gặp Ti Hon và Út Hoa, và lão Chuột Cống không quay trở lại vì bị kẹt trong lỗ thông hơi.
Buổi tối đó, Ti Hon đi lấy cơm một mình và gặp mèo Áo Hoa. Mèo Gấu nhìn thấy mèo Áo Hoa trên nóc nhà và trở nên thờ ơ. Ti Hon kêu lên “Chị Áo Hoa!” làm mèo Gấu tỉnh giấc, và mèo Gấu bất ngờ và xúc động. Nhưng khi Ti Hon chuẩn bị gọi tên chị, một con mèo khác xuất hiện bên cạnh Áo Hoa, khiến Áo Hoa quay về và rời đi cùng con mèo đó.
Kể từ đêm đó, mèo Gấu ốm gần một tháng, và Ti Hon nghe được ba câu thơ cuối cùng của mèo Gấu. “Theo như tác giả biết, đây chính là ba câu thơ cuối cùng của mèo Gấu.”
Có thể bạn sẽ cảm thấy cuốn sách tập trung vào mèo Gấu và Tí Hon, nhưng tựa đề của tác giả vẫn hợp lý, vì hai con mèo ngồi bên cửa sổ có thể là mèo Gấu và nàng Áo Hoa hoặc mèo Gấu và Tí Hon.
Kết:
Hai con mèo ngồi bên cửa sổCâu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh tập trung vào cuộc sống của mèo Gấu, cùng với tình bạn không phân biệt giữa mèo và chuột, giữa chuột và chim muông, và tình yêu của mèo Gấu dành cho nàng mèo tam thể mãi mãi.Đánh giá chi tiết bởi: Cẩm Lệ - MyBook