Tôi không thể chia sẻ nỗi buồn của bạn, nhưng tôi có thể giúp bạn ổn định tinh thần để đối mặt với nó, để bạn nhận ra rằng, biết buồn cũng là biết mình vẫn còn sống. Đó là điều quan trọng nhất mà mình nhận thấy sau khi đọc cuốn sách 'Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn' của Phạm Lữ Ân. Cuốn sách này đã giữ vững vị trí trong danh sách bestseller từ năm 2012 cho đến nay, và chắc chắn không dừng lại ở đó.
Trước hết, Phạm Lữ Ân là bút danh chung của hai tác giả nổi tiếng Đặng Nguyễn Đông Vy và Phạm Công Luận, hai nhà văn đã tạo ra những tác phẩm nổi tiếng như 'Hãy Tìm Tôi Giữa Cánh Đồng', 'Những Lối Về Ấu Thơ', và 'Sài Gòn, Truyện Đời Của Phố'.
Điều đặc biệt ở cuốn sách có lẽ chính là những câu chuyện đời thường nhỏ bé nhưng chứa đựng sự chân thực và sâu sắc. Sự tinh tế và sắc bén của tác giả giúp chúng ta như đang lắng nghe những ký ức về quá khứ, nhìn nhận các sự thật trần trụi, đôi khi lại mang đến sự an ủi, đưa cánh tay níu giữ một cuộc sống.
Mình tự hỏi có bao nhiêu người đã kết hôn và sống cuộc sống gia đình có cái nhìn sâu sắc như tác giả về “nhà”. “Nhà” chỉ là một từ ngắn gọn, nhưng ý nghĩa lại rất sâu xa. Mỗi ngôi nhà đều đại diện cho niềm vui và sự bình yên, nhưng khi “nhà” không còn bình yên, đó lại là nguồn gốc của nỗi đau khổ. Tuy nhiên, nếu nhà mất đi bình yên, ta cần phải khôi phục nó bằng một nụ cười an ủi, một lời nói nhân từ, và một trái tim luôn sẵn lòng chia sẻ... dù cho cách làm có khó khăn đến đâu, ta vẫn không muốn để nhà mất đi sự bình yên nguyên sẵn của nó.
Cuốn sách nói về khoảng cách giữa các thế hệ, một chủ đề quan trọng trong thời đại hiện nay. Cha mẹ ngày nay luôn cố gắng hiểu con cái, nhưng đôi khi khoảng cách về tâm lý vẫn tồn tại. Tuy nhiên, chúng ta cần hiểu rằng cha mẹ cũng trải qua những khó khăn và lo lắng trong cuộc sống của họ. Khoảng cách giữa các thế hệ có thể lớn nhưng vẫn có cách để hoà giải, và tất cả bắt đầu từ tình yêu thương và sự hiểu biết.
Nếu bạn còn được sống cùng ông bà, bạn sẽ nhận ra rằng sự nghiêm khắc của cha mẹ và sự ân cần của ông bà là điểm gắn kết giữa các thế hệ. Họ là những người giáo dục chúng ta và là liên kết với quá khứ.
Cuốn sách 'Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn' mang đến nhiều câu chuyện mà bạn có thể cảm thấy mình là người chính trong đó, từ tuổi thơ đến khi trưởng thành. Mỗi người đều giữ trong lòng những kí ức về những thời khắc đẹp đẽ và tình yêu thương.
Khi kết thúc thời học sinh, thầy cô thường nói về 'hạnh phúc', và sau này, họ luôn muốn biết liệu chúng ta có hạnh phúc không. Tác giả đã định nghĩa về hạnh phúc một cách sâu sắc, từ sự thành công đến sự hài lòng bên trong bản thân.
'Hạnh phúc có nhiều ý nghĩa khác nhau với mỗi người. Đó có thể là thành công, sự giàu có, sự tôn trọng, sự sẻ chia, niềm vui mang lại cho người khác, hoặc đơn giản là sự hài lòng với bản thân.'
Để yêu người, trước hết chúng ta cần biết yêu chính bản thân mình, trân trọng niềm hạnh phúc của mình. Mỗi con người đều là một phần của một mạch sống lớn, và hành động của chúng ta ảnh hưởng đến người khác.
“Khi bạn buồn hãy dám khóc” - Nếu tốt và xấu là hai mặt của một đồng xu, thì chúng ta đang đối mặt với nó. Dám tự nhận mình tốt không phải là điều dễ dàng, nhưng liệu bạn có đủ tự tin để nói mình là người tốt?
“Chúng ta đều là người tốt. Nhưng đôi khi, chúng ta cười chế nhạo người khác. Chúng ta lạnh lùng trước lời kêu cầu giúp đỡ. Chúng ta cảm thấy sợ hãi trước những người khuyết tật. Lạnh lùng trước số phận của người khác.”
Một hành động nhỏ ở một nơi có thể tạo ra tác động lớn ở nơi khác, bởi chúng ta chia sẻ cùng một hành tinh. Thiện và ác diễn ra ở mọi nơi, dù bạn không thấy nhưng vẫn tồn tại. Cuộc đấu tranh giữa thiện và ác có thể kéo dài, mọi cử chỉ của bạn đều được tính toán, sự phẫn nộ hoặc thờ ơ cũng có tác động. Điều mà bạn có thể làm ngay bây giờ là trở thành một yếu tố quyết định.
Cuốn sách đưa ra nhiều lời khuyên, những gợi ý cần thiết cho thanh niên. Trước tuổi hai mươi, chúng ta có những mối quan hệ chân thành và trong sáng nhất, hoàn toàn vô điều kiện. Nhưng sau khi vượt qua tuổi hai mươi, sự hoài nghi bắt đầu xuất hiện, đánh dấu sự trưởng thành của chúng ta. Chúng ta bắt đầu mất lòng tin khi phải đối mặt với sự thật. Những năm thanh xuân, bạn có thể mắc phải những sai lầm nhỏ, nhưng ngay cả khi bị phát hiện, bạn cũng có thể được tha thứ.
Ở tuổi mười bảy, nỗi sợ hãi có thể thay đổi một cô gái vui vẻ thành một người rụt rè, sợ hãi thế giới và con người. Đó là thời điểm chúng ta phải nhận ra rằng cuộc sống không chỉ có màu trắng hoặc màu đen. Trong khi đứng giữa những màu sắc đó, chúng ta là người quyết định tin vào điều gì, không ai có thể thay thế được.
Những người bạn đi cùng chúng ta qua những năm tháng trưởng thành có thể trở thành những người bạn đáng tin cậy nhất. Họ là những người chứng kiến mọi thay đổi của ta từ lúc xấu xí đến lúc lấp lánh, từ lúc yếu đuối đến lúc mạnh mẽ.
Trưởng thành không thể tránh khỏi, và đó là khi bạn trở nên đủ mạnh mẽ để làm điểm tựa, cho bất kỳ ai hoặc cho chính bản thân mình.
“Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu, đừng trao trái tim.” Hãy dành thời gian để chờ đợi, đừng để thế giới làm mất lòng tin của bạn trong tình yêu.
Tin tưởng trong tình yêu không giống như trong kinh doanh. Điều này khiến bạn nhìn nhận niềm tin một cách khách quan hơn, bởi mọi người đều có thể thay đổi.
“Tin tưởng đôi khi trở thành gánh nặng, đặt người khác vào rọ, không tính đến khả năng thay đổi của họ. Khi họ thay đổi, ta thường trách móc họ dù mình đã tự nguyện giao phó sự tin tưởng tuyệt đối cho họ.”
Cuốn sách nói về việc yêu nhiều hơn một người, một vấn đề được quan tâm. Tình yêu là điều rất khó lý giải và việc yêu nhiều người cũng không phải là vấn đề riêng tư. Trong một mối quan hệ, quan trọng là tôn trọng quyền được lựa chọn của đối phương.
Hạnh phúc thực sự khi ta nhận ra rằng mình yêu, vì yêu chính là đã nhận.
Tiền không phải là nguồn gốc của tội lỗi, mà là một công cụ để trao đổi các giá trị tương xứng. Sức mạnh của tiền không làm con người ta xa lánh, mà là tham vọng không chính đáng của bản thân.
Mỗi người đều có vai trò quan trọng trong cuộc sống và xứng đáng được đánh giá. Không có ước mơ nào là tầm thường, mà mục tiêu là làm điều mình thích và tự hào với thu nhập mà mình kiếm được.
Bạn đã thấy một người hiền lành bỗng trở nên dữ tợn và độc ác, một người được xem là xấu nhưng vẫn lễ phép với người già. Sự biến đổi đến vậy không phải là bất ngờ, mà là quá trình nhỏ được lãng quên.
“Một lời nói tử tế có thể xoa dịu và níu giữ con người với cái thiện, nhưng chỉ một lời rẻ rúng cũng có thể gây tổn thương sâu sắc và thúc đẩy ác hồn…”
Khi trưởng thành, ai cũng muốn làm “thủ lĩnh”, nhưng không phải ai cũng dám đứng mũi chịu sào. Dù không có quyền lực từ chức vụ cao, nhưng mỗi người đều có thể ảnh hưởng tới người khác bằng chuyên môn hoặc nhân cách của mình.
Đến một thời điểm nào đó, ta cần phải thay đổi, để trưởng thành hơn hoặc khám phá nhiều hơn về cuộc sống.
Cuốn sách còn có một phần phụ nơi tác giả trả lời các câu hỏi từ độc giả, tuy nhiên, mục đích chính của cuốn sách vẫn là nội dung chính.
Kết luận:
Nếu bạn hiểu rằng cuộc sống có giới hạn nhưng chứa đựng vô vàn bài học quý báu, điều này sẽ thay đổi cách bạn nhìn nhận và trải nghiệm cuộc sống. Cuốn sách không chỉ là một nguồn kiến thức hữu ích mà còn là một người bạn đồng hành tinh tế, sẵn sàng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn của cuộc sống.
Đánh giá chi tiết bởi: Cẩm Lệ - MytourBook