
Một lời từ biệt người ta từng yêu thương, dù lúc đó có lý do gì đi nữa, họ đều xứng đáng được hạnh phúc. Đó là một câu chuyện đầy xúc động từ cuốn sách Khi hôm nay ta phải nói lời tạm biệt… của tác giả trẻ Iris Cao. Cuốn sách được viết dựa trên chính kinh nghiệm của tác giả trong quá khứ và dành cho những ai đang phải vượt qua những ngày tháng đau khổ, cho những trái tim dường như đã vỡ vụn, để cuốn sách trở thành người bạn hiểu biết, làm lành từng vết thương một.
Đôi khi việc chia tay không đồng nghĩa với việc kết thúc, đó chỉ là việc chúng ta phải chọn con đường khác, mặc cho nó có đau đớn, buồn bã, nhưng ai biết được hạnh phúc thực sự lại đang chờ ở cuối con đường đó.
Một chút niềm tin, rồi một nụ cười, và bỗng nước mắt không còn chảy dài.
Dành tặng cho Sơn và những ai vẫn chưa tin rằng hạnh phúc có thể thuộc về mình
Người bạn thân đến nhà vào một ngày Sài Gòn mưa xoá. Sơn ôm chầm tôi, khóc tu tu như đứa trẻ khi chia tay người yêu. Mưa rơi như trái tim Sơn vỡ tan, hy vọng vào hạnh phúc xa xỉ. Nhưng cuối cùng, Sơn tìm thấy hạnh phúc ở Hàn Quốc, sắp cưới và du lịch sang Mỹ, nhờ ngày hôm đó tìm lại niềm tin.
Nước mắt rơi lên má, đau lòng.
Chia tay đau lòng, nhưng quá khứ chỉ là ký ức, không thể chạm vào nữa. Người ta có nhiều lý do khi muốn ra đi, nhưng có gì giữ lại?
Dù có bao nhiêu năm qua đi, chúng ta vẫn sẽ chọn con đường của mình. Kỉ niệm tươi đẹp sẽ mãi ghi trong tim.
Đừng nuối tiếc thanh xuân khi chia tay. Đã từng yêu sâu đậm, đủ để sống trọn vẹn.
Được yêu một lần, thanh xuân đã đủ ý nghĩa.
Khi yêu sâu đậm, mọi thứ khác trở nên nhẹ nhàng. Hãy sống hạnh phúc và không phải vờ vịt đạo đức.
Nỗi buồn cũ không phải là lỗi, nó nhắc nhở về những kỷ niệm đẹp. Hãy buông bỏ và sống tiếp cuộc đời.
Cảm ơn cuộc đời sau chia tay.
Dù chia tay, tình yêu sẽ mãi ghi trong tim. Hãy sống tiếp cuộc đời mới, trưởng thành và vững chãi hơn.
Tình yêu có sức mạnh kỳ diệu. Thời gian có thể làm dịu đi nỗi đau của tình yêu cũ. Vì trong mỗi con người, đều có khả năng yêu thêm một lần nữa.
Nỗi đau thất tình thật sự khó chịu! Tôi đã tự mình khuất phục trong bóng tối nhiều ngày, không muốn chia sẻ với ai vì sợ họ sẽ nói tôi phải quên đi người tôi yêu thương. Nhưng cuối cùng, tôi đã học được cách tự mình đối diện với nỗi đau và tiếp tục sống.
8 năm sau đó, tôi lại đắm say trong tình yêu một người mới!
Tình yêu không phải là một giấc mơ giàu có. Đó là sự chấp nhận và tình thương dành cho một người trong thời gian dài. Những khoảnh khắc của chúng ta từng có thật sự là những khoảnh khắc hạnh phúc, và dù sau này không còn bên nhau, nhưng chẳng bao giờ có sự nuối tiếc.
Hôm nay người ta nói chia tay…
Ngày hôm nay đánh dấu sự chia tay của anh ấy. Đó là ngày anh ấy quyết định bước đi trên con đường mới mà không có cô bên cạnh. Cô ấy khóc. Cô ấy cảm nhận từng phần của cơ thể tan vỡ trong nỗi buồn lẻ loi. Nhưng thay vì tức giận, cô ấy chỉ đến gần và ôm chặt anh trong vòng tay của mình.
Nhớ lại những tháng ngày khó khăn xưa kia, cô ấy và anh đã cùng nhau vượt qua bao nhiêu gian nan.
Nụ cười của cô ấy là niềm hạnh phúc của anh.
Bờ vai của anh là nơi dựa cho cô ấy.
Hạnh phúc đích thực không cần phải phức tạp, chỉ cần được xây dựng trên sự chân thành.
Hạnh phúc dường như lan tỏa vô tận.
Khi chia tay, đôi khi không phải là kết thúc, mà chỉ là bước vào một con đường mới, dù có đau lòng, buồn bã, nhưng có thể hạnh phúc thực sự lại đang chờ đợi ở cuối con đường ấy.
Có lẽ hãy giấu nỗi đau đầu tiên vào lòng Sài Gòn, được không?
...Tôi biết cảm giác lưu luyến lần đầu tiên khi chia tay người bạn trung học.
Và tôi biết nỗi đau lần đầu tiên khi anh ấy rời đi.
Mọi thứ diễn ra nhẹ nhàng, anh ấy nói chúng ta không hợp nhau dù tôi hiểu, nhưng sau lời giải thích đó, trong lòng tôi vẫn còn đầy những xót xa. Bỗng dưng, tôi cảm thấy trái tim như tan vỡ, nghe tiếng vỡ nát dưới chân.
Liệu vì nỗi đau quá lớn chăng?
Hay là vì đó là nỗi đau đầu tiên?
Tôi vượt qua những ngày đau khổ ấy với rất nhiều khó khăn.
Bởi từ bỏ một tình yêu chưa bao giờ là điều dễ dàng.
Nhưng cuối cùng, tất cả cũng qua đi, tôi không còn nhớ nhiều về anh ấy ngoài một cái tên. Cảm xúc đau buốt tim tràn về rất nhanh, lấp đầy nước mắt của tôi.... Yêu thương có phai nhạt nhưng nỗi đau vẫn còn...

Dù trời xanh nắng vàng, nhưng trong lòng anh, mỗi bước chân giữa thành phố nhỏ này là một nỗi đau chói chang.
Anh nghĩ về những thói quen của chúng ta một cách bình tĩnh. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, anh hiểu rõ lòng mình thật tàn nhẫn, mọi suy nghĩ đều đắng chát dưới những tượng đài anh đã xây. Anh không yêu thêm ai, cũng không phiền lòng hay trách móc về tình yêu của em. Anh từng nghĩ mình xấu xa khi không thể giải thích việc ra đi của mình. Tại sao tình yêu lại dừng lại? Tại sao?
Tình yêu - đến bao giờ anh mới hiểu hết con đường nó đi, đến bao giờ cảm xúc mới mãi mãi trong tim anh.... Và rồi có một người đã rời bỏ và khóc...

Em không nhớ anh nhiều như em nghĩ, chỉ là đôi khi em vội khóc khi thấy anh lướt qua, nhưng rồi em ngừng lại. Em không buồn khi anh yêu người khác, em đã giữ lại những kỷ niệm đẹp của chúng ta và sống tiếp. Cuộc đời trở nên tươi đẹp, em giấu đi một số nỗi đau và tiếp tục sống mạnh mẽ. Mọi thứ đã được sắp xếp từ khi anh ra đi. Đã hơn 3 năm em không dám mở lòng yêu thêm ai, nhưng bỗng dưng em khóc sau những yêu thương của mình, nhận ra rằng em vẫn chờ đợi...
Hãy để cho những giọt nước mắt của em tuôn rơi!
Sau nhiều năm trôi qua, tôi đột ngột gặp lại anh - người đàn ông luôn tin rằng tình yêu của chúng ta chỉ là duyên phận không giới hạn.... Tôi đã muốn giữ lấy anh... Những ngày tháng, tôi đã ngồi hàng giờ với những món quà anh tặng. Tôi đã thức đêm vì nhớ anh. Tôi đã mơ về anh. Tôi đã lang thang để cố quên những kí ức về anh. Tôi đã cố yêu người khác với những hồi ức về anh. Hôm nay, thấy anh đứng đó. Bờ vai vẫn vững chãi, ánh mắt trong veo và nụ cười hiền lành. Anh nhìn tôi sau một câu chào trước những giọt nước mắt lăn dài. Chỉ có điều duy nhất tôi không làm là khóc... điều tôi đã nên làm khi anh rời đi.

Chia tay cũng được nhưng hãy hứa rằng sẽ sống bình yên nơi nào đó trên cuộc hành trình này. Chia tay không phải lúc nào cũng là nỗi đau đớn nhất.
Chia tay không phải lúc nào cũng là nỗi đau đớn nhất, mà là mất đi người ấy mãi mãi trên cõi đời mới là nỗi thống khổ không cùng với bất kỳ điều gì. Thật lòng mà nói, đối với một người đã từng yêu tha thiết, dù họ ra đi đến đâu, từ trái tim của người đã từng yêu thương, chúng ta không muốn thấy họ đau khổ. Có lẽ vì hạnh phúc của họ mà chúng ta cảm thấy đau lòng, nếu không hạnh phúc thì nỗi đau sẽ càng nặng nề.
Thấy không anh, làm sao có kiếp sau.
Không có gì là mãi mãi.
Chỉ có một người cho một lần yêu duy nhất và một đời là đủ.
Chia tay là sự từ bỏ, rời xa, và không còn bất kỳ quan hệ nào giữa hai người đang yêu nhau. Thường người ta nói về duyên số và số phận sau khi chia tay sẽ luôn có một người rời đi trước, một người ở lại gặm nhấm mọi thứ qua những ngày xưa cũ.
Thực ra, chúng ta sẽ không còn cảm thấy nguyên vẹn những điều đó vào những năm tháng sau này. Nỗi đau vẫn ở đó nhưng thời gian khiến chúng ta quên đi những gì đã xảy ra và quên đi cách chúng ta đã yêu nhau. Vết thương đã lành dần dần, sẹo lồi là bài học cuộc đời để mang theo. Chúng ta sẽ phải mất một khoảng thời gian nhất định để buông tay một người, dù chỉ trong suy nghĩ. Em từng mang đôi giày đẹp nhất để bước bên cạnh anh với niềm hy vọng và sự yêu thương này. Hôm nay em muốn nói rằng dù em thương anh đến đâu, dù em đã rời bỏ tự tôn về tình yêu, nhưng em muốn nói rằng: “Em sẽ bước ra khỏi cuộc đời của anh.”
Khi tình yêu mang đến đau khổ, chúng ta sẽ đổi lại được đôi chân cứng cáp hơn.
Em có thể viết thêm 10 cuốn sách về tình yêu chúng ta từng có.
Em có thể đi thêm 100 con đường hy vọng thấy anh đâu đó.
Em có thể chờ thêm 1000 ngày để quay lại hôm qua của chúng ta.
Em có thể trải qua nhiều thăng trầm sau đó, không một giọt nước mắt nào rơi nữa. Phụ nữ đứng dậy sau nỗi đau họ vẫn quyến rũ, xinh đẹp và kiên cường.
Sau ba năm, có lẽ em nhận được một tờ giấy ở khe cửa nhà với nội dung như này: “Anh không xin lỗi, anh chỉ muốn em biết em đã từng là tất cả đối với anh và anh lại chọn mất đi tất cả. Có những sai lầm chỉ để nhận ra ai thực sự là của em. Hãy hạnh phúc.”
Cuộc đời rộng lớn và thật hững hờ, cứ thế mà đi qua phố rồi mất nhau.
Ai cũng xứng đáng được yêu thương.
Hãy mở lòng để quá khứ trôi đi.
Và hãy trân trọng hiện tại, được không?
Kết thúc chỉ là kết thúc thôi sao?
Người ta viết nhiều về tình yêu vì nó là thứ ngọt ngào nhất nhưng cũng tàn nhẫn nhất. Và khi tình yêu đi theo thời gian, nó có thể sâu đậm hơn hoặc dần phai nhạt. Nhưng không ai biết chắc được điều đó. Em có thể biết về một con đường vui không? Đó là nơi mà cả anh và em đều thuộc lòng những hàng cây, biết đến từng khúc quanh là ở đâu. Nơi mà em luôn ngồi bên cạnh anh, vòng tay ôm chặt như chưa bao giờ đủ…Em có thể biết về một câu chuyện không còn vui? Đó là khi dù anh cố gắng thế nào thì cũng không thể làm em cười. Những điều quen thuộc trở nên vô nghĩa, anh trở nên lạ lùng. Liệu tình yêu có thời hạn riêng cho mỗi người không? Dù làm gì cũng được, nhưng đừng miễn cưỡng - cả trong việc yêu nhau…
Cái của mình là của mình.
Còn cái không phải của mình là của người khác.
Đừng quá lo lắng về những việc không đáng.
Tình yêu là sự lựa chọn của chúng ta.
Yêu đủ, biết vừa.
Trong mỗi người, ai cũng có một người yêu thương nhất, một người vẫn tồn tại vĩnh cửu và ngọt ngào qua mọi biến động. Và đối với anh, đó không phải là em. Em đã từng buồn khi phải là người đến sau, là kẻ yêu anh chậm chân, lạc lối. Em đã từng đau khi cố ôm ghì lấy anh nhưng nhận ra rằng: ánh sáng của cô ấy quá mạnh mẽ. Nhưng rồi em nhận ra điều kỳ diệu của việc đến sau. Dù thế nào đi nữa... em vẫn có anh. Em không làm những điều đó để có anh, mà khi em đặt trái tim vào anh, em hiểu rằng điều đặc biệt nằm ở người đến sau.
Thực ra không cần phải ở bên nhau, quan trọng là sau tất cả chúng ta vẫn thương nhau. Tình thương là kỳ diệu, chỉ cần tồn tại thì dù gần hay xa, sở hữu hay không, đau khổ hay hạnh phúc, em vẫn sẽ cảm thấy bình yên giữa những biến động.
Nhắm mắt và yêu em đi, trong vô biên xanh của đại dương và bầu trời cao, em sẽ sống với tình yêu kỳ diệu, nơi mà những người yêu nhau sẽ mãi bên nhau.
Hãy nhắm mắt và yêu em đi, không có lời hứa, không còn màu sắc cũ, nếu chúng ta đi song song, hãy nắm tay em, nếu chúng ta gặp nhau, hãy ôm em.
Hãy nhắm mắt và yêu em đi, cho dù mất nhau vào ngày mai, những điều em yêu thích sẽ mãi được em yêu quý.
Hãy nhắm mắt và yêu em đi... Dù em mở mắt, trái tim em vẫn đập loạn nhịp vì yêu anh.

Hôm nay họ nói lời chia tay... Một người mà họ từng yêu thương, vì một lý do nào đó, họ nên được hạnh phúc.
Vậy nên, chia tay cũng không sao, chỉ cần hứa sẽ sống bình yên nơi nào đó trên hành tinh này...
Đánh giá chi tiết bởi: Tấn Tài - MytourBook
Hình Ảnh được cung cấp bởi: Tấn Tài