Bạn đã hiểu được bao nhiêu điều trong cuộc sống, trong tình yêu, trong công việc, trong giao tiếp, trong bạn bè,.... Bạn có tự tin khẳng định rằng bản thân quá hiểu về 'luân thường đạo lý' trên cuộc đời này không?
Có những điều, cho đến khi 'nhắm mắt xuôi tay' bạn có lẽ vẫn chưa hiểu
Không phải cứ sống lâu, trải qua nhiều sóng gió cũng đều có khả năng biến bạn thành một người 'gì cũng hiểu' cả đâu! Có những điều, cho đến lúc bạn nhắm mắt xuôi tay rồi vẫn còn không rõ ấy chứ. Đấy cũng là lí do vì sao chúng ta lại có những thuật ngữ 'khoảng cách thế hệ' hay những thuật ngữ như 8X, 9X, Gen Z... Thời đại khác nhau thì cái định nghĩa 'hiểu về cuộc sống' cũng sẽ khác nhau.
Có thể kể đến một 'bệnh' mà lại không phải bệnh chính là hội chứng TRẦM CẢM. Có bao nhiêu người thực sự coi đấy là một loại bệnh cần được chữa trị. Và có bao nhiêu 'người lớn' hiểu được nỗi buồn, sự trống vắng, mệt mỏi của con. Có những cái mác 'cuộc sống mà' ai chẳng vậy, nhưng cũng là cuộc sống, và 'đa cảm' một chút thì đã sao!
'Khi triết học phương Tây phát triển đến thời Descartes, người được coi là cha đẻ của triết học cận đại này đã khai sáng ra chủ nghĩa duy lí, lí tính đến mức ông định dùng hình học để luận chứng mọi vấn đề trong cuộc đời. Sau đó, qua thời kì của các triết gia Spinoza, Leibniz, Kant, Hegel…, chủ nghĩa duy lí phát triển đến đỉnh cao, thậm chí tiến hành định nghĩa mọi đạo đức. Vậy con người có hạnh phúc không? Schopenhauer đáp rằng: Điên à, đừng bốc phét nữa, đời người chính là một bi kịch, đều là ý chí sự sống và nhu cầu sao chép bộ gen mà thôi, làm gì có gì lí tính.
Nietzsche đã nói: Schopenhauer nói đúng.
Và từ đó, trào lưu tư tưởng của chủ nghĩa phi lí bắt đầu phồn thịnh, lấp lánh, tràn đầy ánh sáng mới. Nietzsche là một người rất cảm tính, ông nói: Không cần tin vào Thượng Đế, chỉ cần tin vào bản thân, sống cuộc sống thật thú vị, độc đáo, nếu không sẽ phụ lòng vận mệnh đã dắt ta đến với thế giới này. Hãy ôm trọn cuộc sống, làm cho cuộc sống của chúng ta rực rỡ như những bông hoa, để ý chí mạnh mẽ bên trong chúng ta thực hiện mong muốn của nó.
Có thể bạn sẽ cảm thấy Nietzsche đặc biệt đa cảm, nhưng đó là thái độ sống của một cuộc đời phong phú, thú vị và độc đáo. Đa cảm có gì không tốt? Con người có phần lý trí, ví dụ như khi khuyên người khác phải nhìn ra xa hơn, chúng ta đặc biệt lý trí. Con người cũng có phần cảm xúc, ví dụ như khi không thể nhìn ra xa hơn, chúng ta sẽ đặc biệt đa cảm.
Tôi bỗng nhận ra đa cảm là cách bảo vệ của con người, khi chúng ta đối mặt với áp lực, cảm thấy thất vọng, kiệt sức, chúng ta tự tạo ra một khoảnh khắc cảm xúc, để phần yếu đuối nhất trong trái tim mình được lên sóng, nói với khán giả rằng tôi đã cố gắng hết mình. Hãy dành một chút thời gian cho đa cảm, trò chuyện với trái tim của bạn, để cuộc sống trở nên ấm áp hơn.
Đó chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống, mỗi người đều có những cảm xúc khác nhau. Muốn hiểu hơn, bạn phải 'ĐỌC' nhiều, đọc để học hỏi, đọc để nhìn thấy những góc nhìn khác nhau từ những người khác nhau. Và đọc cũng để chúng ta trở nên hoàn thiện hơn, trưởng thành hơn.
Rồi một ngày bạn sẽ hiểu có thể làm bạn gật đầu nhưng cũng có thể khiến bạn lắc đầu liên tục
Có nhiều quan điểm khi đọc cuốn sách này khiến tôi phải vỗ tay vào đùi đen đét vì sự thấu hiểu nhân tình thế thái của tác giả, nhưng cũng có những quan điểm khiến bản thân ngay lập tức tranh luận cùng tác giả. Điều này dễ hiểu, bạn đang sống cuộc sống của bạn; nhưng tác giả, họ cũng đã và đang sống cuộc sống của họ; chúng ta đôi khi sẽ va chạm trên một tần số nào đó, nhưng chúng ta vẫn là 2 hay nhiều cá thể biệt lập, không thể hoán đổi cho nhau. Hãy chấp nhận những quan điểm một cách thoải mái nhất để tận hưởng trọn vẹn tâm ý của tác giả muốn gửi gắm tới bạn qua cuốn sách này.
Tại chương 2 của cuốn sách, khi nói về tình yêu, tác giả đã đề cập đến một vấn đề 'Người độc thân mãi không tìm được tình yêu đích thực, kẻ đã kết hôn lại rất dễ tìm được điều đó'.
Tác giả nói rằng:
'Hôn nhân bao gồm rất nhiều yếu tố, không chỉ là tình yêu, tình dục mà còn có tiền lãi hàng tháng, tiền phụng dưỡng cha mẹ, tiền đóng học cho con, phải chịu đựng tính khí của đối phương từ năm này qua năm khác, có tắm trước khi đi ngủ không, về nhà có thay dép không, ai rửa bát ai lau nhà, thức dậy có gấp chăn không… Những người đã kết hôn nhanh chóng nhận ra tính thực tế của hôn nhân, thực tế này khiến cái gọi là tình yêu hoàn toàn không còn chỗ đứng, họ quay đầu, thử tìm kiếm tình yêu và tình dục thuần túy ở thế giới bên ngoài. Thực ra rất dễ tìm thấy loại tình yêu thoát khỏi thực tại này.' Với tôi, qua những trải nghiệm ít ỏi của mình, tôi không đồng ý với cách nhìn đó của tác giả về tình yêu. Khi bạn không đủ tự tin yêu chính mình, bạn chắc chắn không thể yêu ai đó một cách chân thành. Dù bạn đang độc thân hay vừa trải qua đau khổ và thất vọng, điều quan trọng nhất là hãy dành tình yêu đó cho chính bản thân, cho tâm hồn và con tim của bạn. Khi hai người hòa mình vào nhau, chắc chắn sẽ có rất nhiều trách nhiệm nhưng nếu bạn có một trái tim đầy yêu thương, bạn cũng sẽ có một lòng khoan dung, có thể chấp nhận 'thói xấu' của đối phương khi sống cùng nhau.Đó không phải là kinh nghiệm của bạn về tình yêu, mà là về bản thân bạn.Giống như Koji Suzuki từng nói: “Nói về hoa đẹp, sẽ có người nói ‘Cũng có loại hoa không đẹp’. Đoán trước sẽ có người trách cứ như vậy, vì thế tôi viết ‘Vừa có hoa đẹp, vừa có hoa không đẹp’. Câu này về cơ bản là hoàn toàn vô nghĩa, những câu mà tất cả mọi người đều công nhận và đồng tình không thể được gọi là bày tỏ suy nghĩ.”
Cuốn sách này xuất hiện trong giai đoạn thứ ba của tác giả, là cuốn sách phản ánh chính bản thân tác giả, cho nên trong đó sẽ ngập tràn những “thiên kiến” cá nhân. Chỉ cần là quan điểm có giá trị nhất định sẽ có thiên kiến, bởi đã đặt bút viết là đã có thiên kiến rồi. 'Tôi không muốn chinh phục độc giả, điều duy nhất tôi mong muốn thông qua “thiên kiến” của mình, tôi có thể khiến độc giả nhìn nhận mọi phương diện của cuộc sống từ một góc nhìn mới. Kết luận cuối cùng của độc giả có thể sẽ hoàn toàn trái ngược với tôi, nhưng điều đó không quan trọng, bởi cuộc sống thuộc về bản thân.'
Khi đọc cuốn sách này, có thể bạn sẽ phá ra cười, cũng có thể bạn sẽ cảm thấy như đang ngồi trên đống lửa. Bạn có thể sẽ gật đầu đồng ý, cũng có thể bạn sẽ liên tục lắc đầu từ chối. Nhưng chỉ cần bạn bắt đầu suy ngẫm về những điều đã quá quen thuộc trong cuộc sống, thì cuốn sách này đã hoàn thành nhiệm vụ của nó rồi.