Tính Cách Độc Đáo Trải Qua Biến Cố Tình Cảm:
Nếu đã quen với cốt truyện của Kiêu hãnh và Định kiến, qua Lý trí và Tình cảm, người đọc ban đầu có thể ngạc nhiên và thắc mắc liệu tác giả có ý muốn truyền đạt không khí êm đềm, dịu dàng và chậm rãi của toàn bộ câu chuyện, kể về một gia đình thôn quê nhẹ nhàng với những con người bình thường hàng ngày mơ ước tình yêu lãng mạn, ở vùng quê của Anh. Nhưng mọi thứ thay đổi khi bước vào nửa sau của câu chuyện, khi mà cốt truyện bắt đầu phát triển nhanh chóng; các sự kiện diễn ra bất ngờ khi câu chuyện dịch chuyển đến thành phố London. Elinor và Marianne gặp lại tình cũ của họ, Ferras và Willoughby. Một loạt sự kiện gay cấn đã thử thách tình yêu của họ, với nước mắt, nỗi lo lắng, đau khổ và hối tiếc. Cách hành xử của hai chị em hoàn toàn trái ngược nhau, Marianne đau đớn, Elinor cảm thấy hối tiếc hơn. Elinor, nếu đánh giá theo chuẩn mực xã hội ngày nay, là một người nội hướng; cô ấy hành động kín đáo, giữ kín tâm sự và luôn suy nghĩ, lo lắng về tác động của từng lời nói của mình lên người khác. Mặc dù phải chịu đựng sự đau khổ trong lòng khi thấy tình yêu của mình bị phá vỡ bởi một lời hứa sai lầm năm xưa giữa Ferras và Lucy Steele, Elinor vẫn giữ bí mật này với bản thân vì đã cam kết với Lucy Steele; mặc dù cô cảm thấy buồn bã, đau lòng, nỗi đau này không được bày tỏ mà cứ âm thầm giữ trong lòng vì Elinor, người coi trọng ý tứ, không muốn gây tổn thương cho cảm xúc hoặc danh dự của bất kỳ ai.
Triết Lý Sâu Sắc Được Tác Giả Gửi Gắm:
Xuyên suốt câu chuyện là quá trình trưởng thành trong nhận thức và hành động của Elinor và Marianne. Sau nhiều biến cố, điều rút ra từ câu chuyện là cả hai chị em đều thử thách trong tình yêu và hy vọng kết hôn, mỗi người nhận ra những giới hạn và nhược điểm trong triết lý của mình. Sự đối nghịch giữa hai tính cách này, đặt trong bối cảnh xã hội phức tạp bị chi phối bởi kinh tế và danh dự, tạo ra nhiều tình tiết dở khóc dở cười giữa hai chị em, tạo nên một cuốn “tiểu thuyết gia đình” nhẹ nhàng nhưng hài hước, mang nặng giá trị đạo đức nhưng không kém phần giải trí.
Cuối Cùng, Elinor và Marianne Vẫn Tìm Thấy Kết Thúc Hạnh Phúc Riêng Của Mình.
Marianne Dashwood sinh ra với một số phận đặc biệt. Cô sinh ra để nhận ra rằng quan điểm của mình có thể sai lầm, và để đối mặt với những nguyên tắc mà cô từng tin tưởng. Cô sinh ra để vượt qua một tình yêu trong tuổi mười bảy mà không có cảm xúc nào cao hơn là tình yêu mãnh liệt và chân thành, và cuối cùng, để hiến dâng cuộc đời cho người khác.
Jane Austen vô cùng tài ba và thông minh khi khiến người đọc trải qua cảm xúc đa dạng, từ vui mừng, bất ngờ, tức giận, băn khoăn, không đồng tình đến hạnh phúc. Tôi phải tôn trọng và ngưỡng mộ nhà văn nữ này không chỉ về khả năng miêu tả tâm lý nhân vật một cách tinh tế mà còn về cách thể hiện sự đối lập giữa Marianne và Elinor qua những biến động tâm lý, về việc liệu cảm xúc nên được thể hiện hay kìm nén. Cách mà cô ghép các từ ngữ sắc nét, sâu sắc và châm biếm để chỉ trích những khuyết điểm của mỗi cá nhân đã trở thành điều 'đặc biệt' trong từng tác phẩm của cô, một phần khẳng định cho triết lý mà cô muốn truyền đạt rằng hòa hợp giữa lý trí và tình cảm mới là chìa khóa của hạnh phúc.
Nhận Định Cuối Cùng:
Đối với độc giả hiện đại, thế giới của Jane Austen là một thế giới tưởng tượng giàu ý nghĩa triết lý, càng thêm sâu sắc khi xem xét vị thế của nó trong lịch sử. Mặc dù những nhân vật trong mỗi tác phẩm của cô không tìm kiếm gì nhiều hơn là hạnh phúc hôn nhân, họ không bao giờ trở nên tầm thường. Dù Lý trí và Tình cảm không phải là tiểu thuyết yêu thích của tôi khi so sánh với các tác phẩm khác của Jane Austen, nhưng tôi vẫn mừng vì mỗi nhân vật trong đó đều có một kết thúc hạnh phúc. Điều đặc biệt là họ đều trải qua vấp ngã, lầm lỡ và thách thức nhận thức và cảm nhận, nhưng cuối cùng họ vẫn tỉnh táo nhìn nhận sai lầm của mình và biết thông cảm cho sai sót của người khác.
Đánh Giá Chi Tiết bởi: Diệu Anh - MytourBook