Mắt biếc không chỉ là một câu chuyện tình đơn giản. Hà Lan yêu kiều trong mắt của một người gắn bó với làng quê như Ngạn cũng là biểu tượng của nguồn gốc quê hương. Những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ tại làng Đo Đo là sợi dây vô hình kết nối Ngạn với cô bạn thuở nhỏ, biến tình yêu của anh trở thành một cuộc chiến với số phận...
Về Tác Giả...
Nguyễn Nhật Ánh (sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại làng Đo Đo, xã Bình Quế, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam) là một nhà văn nổi tiếng với những tác phẩm xoay quanh đề tài tuổi trẻ. Tác phẩm của ông luôn được độc giả yêu thích và nhiều trong số đó đã được chuyển thể thành phim.
Nhiều tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh đã được chuyển thể thành phim và được đón nhận mạnh mẽ như 'Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh', 'Kính Vạn Hoa', 'Út Quyên và Tôi'... và sắp tới sẽ là 'Mắt Biếc' dự kiến ra mắt vào tháng 12/2019.
Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã chia sẻ: “Viết văn, tôi cảm thấy mình như một cậu học trò kể lại cuộc đời của mình, vì vậy tác phẩm của tôi gần gũi với độc giả. Tính cách hài hước cũng phản ánh tâm trạng của độc giả.”
Các bài viết của Nguyễn Nhật Ánh đã được độc giả trong và ngoài nước nồng nhiệt đón nhận, nhận được rất nhiều lời khen từ các nhà phê bình, nhà văn và nhà báo nổi tiếng như:
“Nếu các sự thật tổng quát tồn tại, thì đâu mới là nơi tốt nhất để tìm kiếm chúng ngoài ký ức tuổi thơ? Đó là nơi không bị phai mờ bởi việc mất đi sự trong sáng và những gian nan của tuổi trưởng thành, cuộc sống - ngay cả khi nhìn lại vẫn là một cuộc phiêu lưu vô tận. Nguyễn Nhật Ánh, một tác giả được ngưỡng mộ và có sách bán chạy nhất tại quê hương Việt Nam của mình, dường như đã được trời ban cho khả năng hiểu biết sâu sắc về sức hấp dẫn của tuổi thơ.”
Nhà báo Jason Beerman
(The Toronto Star, Canada 11 - 2014)
“Mặc dù chưa từng gặp Nguyễn Nhật Ánh, nhưng khi đọc sách của ông, tôi cảm thấy như ông là một người bạn rất thân thiết của tôi. Ông đã nói lên rất nhiều điều mà tôi muốn nói.”
Nhà văn Prabhassorn Sevikul,
Chủ tịch trước của Hội Nhà văn Thái Lan (Báo Thanh niên 28/8/2011)
“Nói Nguyễn Nhật Ánh chỉ viết cho trẻ em, chỉ viết cho tuổi mới lớn, có lẽ chưa đủ, chưa đúng. Nguyễn Nhật Ánh viết cho mọi người. Các tác phẩm thành công của ông đều chứa đựng những giá trị văn hóa thực sự”
Nhà thơ Ý Nhi
(Báo Thanh niên, 9/3/2014)
Về “Mắt biếc”...
Cuộc đời của mỗi người giống như một bức tranh, có phần tối có phần sáng, có phần nặng nề có phần nhẹ nhàng. Để bức tranh đó lung linh không thể thiếu màu sắc của tình yêu. Không ai có thể phủ nhận tình yêu tồn tại trên thế giới này, như Xuân Diệu đã viết: “Làm sao sống mà không yêu /Không nhớ, không thương một kẻ nào?” Dù tình yêu đó có trọn vẹn, hay đắng cay, hay đau buồn, thì nó vẫn là một kỷ niệm sâu đậm trong tim chúng ta.
Người thường viết về tình yêu tuổi trẻ và Nguyễn Nhật Ánh cũng thế. Viết về tình yêu nhưng Nguyễn Nhật Ánh có cách riêng. Tuổi trẻ ngọt ngào, yêu đương mãnh liệt vì trái tim tràn đầy sức sống, nhưng vẫn có những xót xa. Mắt biếc, nó buồn, nhưng cũng làm ta day dứt, đánh thức nhiều cảm xúc khác nhau.
Khi đọc cuốn sách này, ta cảm thấy mình đã phần nào đoán được kết cục vì đã từng đọc một câu chuyện tình yêu khác của Nguyễn Nhật Ánh, 'Ngày xưa có một chuyện tình'. Ta nghĩ rằng đó sẽ là một câu chuyện tình đẹp, nhưng cuộc đời không luôn theo ý ta muốn, nước mắt cũng có lúc chảy.
Điều ta ấn tượng ở tác phẩm này là cách Nguyễn Nhật Ánh miêu tả vẻ đẹp của những ngôi làng. Mỗi nhân vật có câu chuyện riêng, nhưng tất cả đều gắn với Hà Lan. Trong trái tim của mỗi người, có cả yêu thương và đau khổ.
Tình yêu mang lại điều gì? Nếu nó đắng, liệu ta có tiếp tục không? Tình yêu không chỉ là lời nói, mà còn là nỗi đau, là kỷ niệm khó quên về một ánh mắt.
Tuổi thơ của Ngạn đầy những kỷ niệm về Hà Lan. Cậu không chỉ làm mọi thứ cho cô bé, mà còn là nguồn cảm hứng lớn trong cuộc sống của cậu.
Đôi mắt của Hà Lan vẫn là một phần của ký ức, nhưng với Hà Lan, sự hiện hữu của Ngạn chỉ là một phần nhỏ trong thế giới mới của cô bé, một thế giới đầy màu sắc và hứng khởi. Hà Lan muốn khám phá thành phố, còn Ngạn muốn ở lại với làng quê. Hai con đường song song, không gặp nhau, nhưng kỷ niệm vẫn mãi trong lòng.
Ngạn thường tìm sự an ủi trong âm nhạc, nhưng mỗi bản nhạc đều gợi lên ký ức về Hà Lan. Tình yêu đơn phương đau lòng, nhưng Ngạn vẫn giữ lửa tình bằng âm nhạc. Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa, khi Hà Lan yêu Dũng.
Mọi người có thể nghĩ Hà Lan không xứng với tình yêu của Ngạn, nhưng tình yêu không luôn theo lý trí. Ngạn hy sinh cho Hà Lan, nhưng liệu đó có phải là quyết định đúng?
Dũng mang lại cho Hà Lan cảm giác mới mẻ và hứng khởi, nhưng cái giá của tình yêu là sự đau khổ và hy sinh. Hà Lan phải đối mặt với quyết định khó khăn giữa hai người.
Có lẽ Hà Lan không thể đối mặt với tình cảm của Ngạn, và việc đó khiến cô bé đau lòng. Ngạn đã hi sinh cho Hà Lan, nhưng liệu đó có phải là quyết định đúng?
Trà Long, con gái của Hà Lan, không phải là lỗi của cô bé. Sự thực phản ánh cuộc sống của Hà Lan, và lòng nhân từ của làng Đo Đo đón nhận cô bé.
Trà Long là nguồn động viên lớn lao cho Ngạn, giúp anh vượt qua nỗi đau từ tình yêu đơn phương. Tuy nhiên, anh không thể lừa dối được lòng mình, khi tình yêu với Hà Lan vẫn đọng lại sâu trong tim anh. Dù đã có Trà Long, anh không thể quên được Hà Lan.
“Mắt biếc” không chỉ kể về tình yêu mà còn về tình thân gia đình. Tuổi thơ của Ngạn được bảo vệ và yêu thương bởi gia đình và làng quê. Dù có chuyện gì xảy ra, tình yêu của gia đình vẫn luôn ấm áp và đong đầy.
Quỳnh Anh - Bookademy
Hãy ghé thăm trang cá nhân của tôi trên Instagram.Instagram