Trong nháy mắt, những ngày thanh xuân vụng về rời xa. Không có cơ hội quay lại. Mỗi người chỉ có một lần trải qua thanh xuân. Vậy nên hãy sống và yêu thương một cách can đảm nhất!Giới thiệu về tác giả
Cuốn sách này là sự hợp tác giữa hai tác giả trẻ nổi tiếng của Việt Nam, liên quan đến thế hệ 9x và đầu những năm 2000. Iris Cao, một nhà văn trẻ được yêu thích, được đánh giá cao, nổi tiếng với ngoại hình và tính cách độc đáo. Cô ấy mạnh mẽ nhưng cũng nhạy cảm, yếu đuối và dễ xấu hổ trước đám đông. Cao thường viết về chủ đề tình yêu một cách chân thực, phản ánh cuộc sống của chính mình. Hiện tại, cô ấy đang sống hạnh phúc cùng chồng và con ở Mỹ. Một số tác phẩm nổi tiếng của cô ấy bao gồm: Người yêu cũ có người yêu mới, Mỉm cười cho qua, Thương nhau để đó,…
Hamlet Trương, một nghệ sĩ nhiều tài năng và cũng là một nhà văn, anh là Cử nhân Luật nhưng hiếm khi tham gia và được chào đón trong nhiều lĩnh vực giải trí: ca sĩ, nhạc sĩ, nhà văn và MC. Các tác phẩm nổi tiếng của anh đã được xuất bản: Thời gian để yêu/ Lên rừng giấu lá; Thương nhau để đó; Mỉm cười cho qua,… Anh là tác giả đạt được danh hiệu hai lần liên tiếp trong danh sách 10 cuốn sách bán chạy nhất tại Hội Sách TP.HCM 2014-2016, và giải thưởng Nhà Văn xuất sắc nhất năm 2014 - được trao bởi tập đoàn Galaxy.
Giới Thiệu Về Cuốn Sách
Đây là cuốn sách thứ ba kết hợp giữa Iris Cao và Hamlet Trương, các tác phẩm trước đó bao gồm: Thương nhau để đó, Ai rồi cũng khác,… đã nhận được sự hoan nghênh nồng nhiệt từ độc giả.
Mỉm cười cho qua là một cuộc hành trình đầy cảm xúc, nơi ký ức và nỗi nhớ về tình yêu được khám phá, trải qua và vượt qua. Cuốn sách này không chỉ là những dòng cảm xúc của tác giả mà còn chứa đựng những bài học sâu sắc về cuộc sống từ hai góc nhìn khác nhau.
Mỉm cười cho qua được tạo nên từ các câu chuyện liên kết với nhau, mỗi phần là một mảnh ghép của Iris và Hamlet về tình yêu, cuộc sống xen kẽ và qua đó, cả hai nhà văn đều trải qua những cảm xúc chân thực cũng như nhận ra những bài học quý giá từ cuộc sống.
Iris Cao chia sẻ: Đây là quyển sách thứ tư của tôi gửi đến độc giả. Tôi hiểu rõ rằng thời gian không ngừng trôi đi, nhưng tôi rất may mắn vì hiện tại tôi đang có một cuộc sống hạnh phúc với những gì mình đang có.
Hamlet Trương cũng chia sẻ: Cuốn sách này đã là cuốn thứ sáu của tôi, nhưng cảm giác của tôi vẫn cứ như mới như ngày hôm qua. Tôi thường đùa rằng mình vẫn 19 tuổi, tuổi tưởng nhớ và đau khổ, nhưng cũng là tuổi nhận ra những giới hạn của bản thân. 19 tuổi, tôi nhận ra mình có thể làm được nhiều điều, nhưng cũng nhận ra rằng không phải mọi thứ đều trong tầm với. Cơn căng thẳng kéo dài đã đưa tôi vào một hố sâu của buồn bã, nơi có thuốc an thần từ bác sĩ thay vì hoa quả.
Đánh giá sách: Mỉm cười cho qua - Iris Cao & Hamlet Trương
Phần đầu - Iris Cao:
Tại sao Iris Cao lại có tâm hồn đa cảm, mảnh dẻ trong tình yêu?Thế giới ngoài kia đã trở nên rối loạn…
Viết sách là để tôi cảm thấy an lòng!
Có lẽ đây là câu trích dẫn mà cô nàng mạnh mẽ thường hay sử dụng trong các tác phẩm của mình. Đó là những trang sách Iris muốn chia sẻ với bạn đọc, để nhắc nhở về những dòng cảm xúc đẹp xung quanh chúng ta.
Khi yêu, chúng ta thường hứa với nhau rất nhiều điều, phải không? Và cô nàng nhẹ nhàng đáp lại, với tâm trạng không yên…Em hứa với anh không điều gì cả. Nhưng em sẽ đi trước, chờ đợi anh ở cuối con đường… Anh nhé!. Đó là một lời hứa khó khăn, nhưng sau tất cả, em sẽ đợi anh ở cuối con đường.
Anh là bầu trời của em, một tình yêu không bao giờ dừng lại, anh là tất cả với em …Hãy tha lỗi cho em nếu em nói rằng đã có những lúc em muốn từ bỏ, em cảm thấy tình yêu quá khó khăn để gặp lại anh. Ngày mai, em sẽ thức dậy và tiếp tục cuộc sống… Dù có điều gì xảy ra, em sẽ luôn nhìn lên bầu trời để tìm thấy bình yên…
Luôn có một câu hỏi bủa vây về tình yêu của chúng ta. Nếu không phải là anh, thì không ai khác. Trong tình yêu, “Nếu” là một từ giả định giữa hai ta. Nếu ngày mai anh nắm tay ai khác đi, lòng em sẽ như một vết thương sâu, đau xót… Nếu ngày mai, anh không còn yêu em như ngày đầu tiên, chỉ là một người lạ quay về với em, mỉm cười rồi ra đi… Người ta nói rằng “mãi mãi” không tồn tại trên thế gian này, nhưng em vẫn sẽ kiên định yêu anh đến hết cuộc đời. Vậy nên, anh ơi, đừng rời bỏ em một mình.
Ai mới là kẻ đáng thương trong cuộc sống này, lấy niềm vui từ thất bại của người khác? Thực ra, họ đáng thương hơn cả, vì chỉ cần chúng ta cố gắng để thành công là đã khiến họ ghen tỵ.
Người ta thường nói cuộc đời ngắn ngủi. Nhưng em vẫn chấp nhận dành thêm vài năm tuổi trẻ này chỉ để đợi chờ một người có thể sẽ không quay trở lại - Em sẽ luôn chờ đợi - Vẫn là Em, mãi là người hy vọng… Không cần anh phải hứa. Nếu trái tim con gái yêu, chắc chắn sẽ đợi chờ.
Bỗng một ngày, em nhận ra hôm nay là ngày gì, tháng mấy, năm bao nhiêu? Nhưng em vẫn cảm thấy như ngày hôm qua. Mọi thứ vẫn còn tươi mới. Em vẫn yêu anh rất nhiều. Iris Cao yêu một người đến vô biên, yêu một người đến ngây ngô…
Làm thế nào mà chỉ mới ôm anh, sáng hôm sau anh đã đang ở nơi khác trên thế giới? Hãy nói em biết, ai đã đưa anh đi xa em như thế? Anh có biết rằng, suốt cuộc đời này, em sẽ không bao giờ cảm thấy hạnh phúc nếu anh không ở bên cạnh… Nếu anh không phải là người ấy!. Đừng, đừng buông tay em!. Xin anh đừng buông tay em.
Anh luôn khao khát được thấy em cười một lần nữa. Vì quá ngốc nghếch, quá tự kiêu mà mất nhau như thể tình yêu chỉ là hàng hóa bán trong chợ. Em có hạnh phúc không? Tại sao anh không cảm thấy hạnh phúc khi bên em như ngày xưa? Nhớ em, anh chỉ muốn tựa vào bóng tối…
Em vẫn sẽ yêu anh mãi mãi, đừng rời xa em!
Hãy để em sống bên anh cho đến khi những năm tháng trôi qua làm phai nhạt những ngọt ngào, không còn là những lời hoa mỹ vô hồn trên môi một người xa lạ. Em sẽ ở lại với những kỷ niệm xưa, ân cần dìu bước chân run rẩy của anh. Khi chúng ta không còn nhìn rõ cuộc sống này, em sẽ nắm tay anh đến cuối con đường... Thời gian thay đổi nhiều anh nhỉ, tóc chúng ta đã bạc trắng. Anh biết không, em hạnh phúc trọn vẹn như chưa từng hao hụt chút nào. Anh thương em bằng cả tuổi trẻ. Nay em ở lại bên anh trọn đời này. Cùng nhau cười khi già nhé!
Người ơi, đừng bỏ em đi, ngày mai thức dậy không còn thấy nụ cười anh bên cạnh. Em sẽ không tìm thấy anh nữa đâu. Bờ vai này em thật sự muốn giữ lại. Nước mắt không đủ để khóc cho những điều quá lớn lao. Yêu một người thật sự phải đi đến tận cùng nỗi đau như thế sao? Sau giây phút này, chúng ta chỉ còn là hai người lạ lẫm ngược lối. Nhưng... Em sẽ nói lời tạm biệt nếu anh muốn ra đi. Em nhất định sẽ nói tạm biệt để giữ bình yên cho anh. Em nhất định sẽ nói.
Anh biết không, nếu em có thể chọn lại tất cả sau khi kết thúc này, em vẫn sẽ chọn anh? Vì em thương anh. Em thương anh những tháng ngày tuổi trẻ theo đuổi em, nhẫn nại qua năm tháng để được yêu em. Em thương anh luôn coi em là duy nhất, dù tất bật sớm khuya, anh vẫn trở về bên em dịu dàng. Em thương anh những lúc anh mệt mỏi, em thấu hiểu những gánh nặng vô hình trên đôi vai anh. Em thương chuyện của chúng mình rẽ ngang, anh nhường em con đường hạnh phúc để đi đến nơi xa. Em thương phận người ngắn ngủi và giấc mộng mong manh. Sao không để em đi với anh? Khổ cực mấy em cũng đành... Em thương tận cùng những khoảnh khắc chỉ còn trong tưởng tượng, con đường kia xa quá, rộng quá anh ạ, đi một mình em biết phải về đâu?... Sau hôm nay sẽ là bao lâu nữa... Để em vẫn được thương anh... Những kỷ niệm của chúng ta, anh còn nhớ chứ, em nhớ rất rõ, em nhớ hết, em nhớ anh đến vô cùng.
Nếu không còn yêu một người thì sao? Nếu không còn yêu một người nữa sẽ oán trách, giận dỗi, hờn ghen, thậm chí là căm thù. Đó là điều tôi từng nghĩ. Nếu không còn yêu một người nữa thì sao? Nếu không còn yêu một người nữa thì thôi... Quá khứ chẳng phải là tài sản của riêng mỗi người sao? Một người ta từng rất thương, bằng lý lẽ nào đó, họ nên được hạnh phúc.
Phần tiếp theo - Hamlet Trương
Tôi là một cậu bé luôn ngạc nhiên trước cuộc sống!
Luôn có một trích dẫn mà tôi thường sử dụng trong các tác phẩm của mình. Đây là những trang sách mà Hamlet Trương muốn giữ lại để nhắc nhở về điều mới lạ xung quanh chúng ta.
Người dưng, người thương, lại là người dưng... Hamlet Trương cảm nhận thời gian và nhận ra mình không có nhiều thời gian, cảm thấy như đang đi vào một con đường hầm, không biết mình đang đi đâu, đang làm gì, thấy chút ánh sáng, rồi lại vào một con đường hầm khác. Bước chân lấn lướt mọi thứ nhưng không thể ngăn sự tỉnh táo. Tôi nhận ra chúng ta đang bị cuốn vào một vòng lặp. Tôi. Người. Người yêu của người. Tôi hiểu rằng tình yêu đôi khi chỉ là một vật bao biện cho những nhịp tim đau đớn. Tôi nhỏ bé như con chim sẻ non trú ẩn bên hiên nhà người giữa bão táp. Và vì tôi không đủ sức vươn lên, nên tôi mãi ngọt ngào trong yêu thương của người dù cho nó không bao giờ thuộc về tôi trọn vẹn.
Tình yêu sâu và lợt lạt.
Chúng ta không thể mãi như thế được, phải không?
Nếu một ngày có thể gặp lại, chắc chắn chúng ta sẽ vui, vì quá khứ chưa bao giờ là buồn. Người mãi mãi là người dưng mà tôi yêu thương nhất ở Sài Gòn...
Sống như chiếc que diêm trong bài hát cùng tên của nhạc sĩ Từ Công Phụng?Chiếc que diêm lóe lên, hấp hối và vụt tắt. Yêu nồng nhiệt, dại cuồng trong một lần, mọi thứ chỉ có một lần... Hãy lao theo ánh sáng mà bạn muốn, dịu dàng, quyến rũ... Tôi mong bạn sống như chiếc ăng-ten. Mọi người đều có ước mơ, nhưng ước mơ đó không phải lúc nào cũng trở thành hiện thực, đặc biệt khi bạn không có đủ thời gian để phát triển những kỹ năng cần thiết để đạt được nó.
Ước mơ có yêu cầu một cái giá phải trả bằng thời gian, tiền bạc, công sức nhưng không hứa hẹn một kết quả khả quan không? - Sống hết mình. Đúng! Nhưng đừng quên quá trình.
...Ai đem mùa hè của tôi đi đâu rồi? Ước mơ mùa hạ của tôi không chỉ dừng lại ở đó, mà còn hiện về trong đầu tôi những sân trường vàng nắng. Nhớ cả mối tình đầu thầm lặng mà mỗi khi tan học tôi lại hát nghêu ngao lời nhạc “người ấy đâu rồi, người ấy đâu rồi” chế lại từ bài hát Quê hương tuổi thơ của tôi. Mùa hạ còn là những chuyến du lịch gia đình đầu tiên ở Đà Lạt, Nha Trang, Phan Thiết,... khi chỉ là một cậu bé con.
Tại sao quyển sách lại có tựa đề 'Mỉm cười cho qua'?
Có một thử nghiệm đầy thú vị từ các nhà khoa học Nhật, họ sắp xếp những người đứng dọc theo con đường của một người đàn ông. Khi họ gặp ông ta, họ nói: 'Tại sao mặt anh hôm nay trông xanh xao thế? Anh ốm à?'. Họ cũng sắp xếp cả những người trong công ty nói chuyện với ông ta như vậy. Cuối cùng, người đàn ông thật sự bị ốm! Điều này chỉ ra rằng ảnh hưởng đến niềm tin của một người có thể là thực sự mạnh mẽ.
Trên con đường cuộc đời, luôn có rất nhiều người nói chuyện với chúng ta giống như trong thí nghiệm của các nhà khoa học Nhật. Họ liên tục tác động và lay động niềm tin của chúng ta. Nếu không chú ý, chúng ta có thể bị những lời nói ấy chôn vùi. Người ta thường dễ phát ngôn tiêu cực hơn là động viên, cũng như luôn biết rõ hơn người khác cần phải sống như thế nào mà không nhận ra mình cần sống thế nào. Vì vậy, hãy là người nói với chính bản thân mình những điều cần thiết hàng ngày, hãy tin tưởng mạnh mẽ vào bản thân, tự hỏi lòng rằng điều gì là quan trọng nhất với mình, liệu mình có đủ khả năng và tài năng để làm được điều đó hay không, và liệu mình có phải là người mà người khác nhận xét không. Khi bạn tin tưởng mạnh mẽ vào bản thân, bạn sẽ không để ý đến những thứ bên ngoài nữa, và bạn sẽ không quan tâm ai nói gì. Hãy chú ý, người ta càng lớn, họ càng ít muốn giải thích, họ chỉ muốn người khác tự hiểu.
Vậy tại sao chúng ta không sử dụng nụ cười để vượt qua mọi cung bậc cảm xúc trong cuộc sống?
Khi họ nhìn thấy nụ cười đó, họ sẽ thôi lại, thậm chí cảm thấy xấu hổ về những lời nhận xét của mình!
Hãy mỉm cười để vượt qua mọi thách thức!
Hôm nay, bạn có đủ niềm tin để 'mỉm cười vượt qua' không?
Trích dẫn những câu nói hay
Yêu một người thật sự là dù không còn cùng nhau, vẫn biết tôn trọng và thông cảm - Iris Cao
Tôi tin rằng những khoảnh khắc yên bình trong tình yêu sẽ làm cho chúng ta hiểu và hỗ trợ nhau nhiều hơn những lời nói - Hamlet Trương
Tính ích kỷ và sự ganh tỵ được nuôi dưỡng bởi những suy nghĩ hẹp hòi, mong muốn luôn đứng đầu. Cuối cùng, họ đáng được thông cảm hơn là phải tức giận, bởi chỉ cần chúng ta cố gắng thành công, đã đẩy họ vào cảnh sâu thẳm của ghen tuông - Iris Cao
Và bạn lưu ý, càng trưởng thành, chúng ta càng ít muốn giải thích, chỉ muốn người khác hiểu cho mình. Khi lòng tin đã vững vàng, bất kể ai nói gì, bạn chỉ cười và bước qua. Và khi họ thấy nụ cười đó, họ sẽ giật mình, thậm chí cảm thấy xấu hổ về nhận xét đó! - Hamlet Trương
Đánh giá chi tiết bởi: Tấn Tài - MyBook
Ảnh minh họa: Thanh Trúc