Văn hóa hiện đại thường chú trọng vào những ước muốn không thực tế. Chúng ta khao khát sự hạnh phúc, sức khỏe và thành công. Chúng ta ao ước trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, vượt qua người khác về trí tuệ, giàu có, quyến rũ, nổi bật và năng suất hơn. Và còn nhiều điều khác nữa mà chúng ta luôn mong đợi trong cuộc sống hàng ngày.
Tuy nhiên, khi suy ngẫm sâu hơn, ta nhận ra rằng mọi thứ tích cực và hạnh phúc về việc tự cải thiện bản thân thường liên quan đến những gì ta thiếu. Đó là những điều mà ta chưa có và những thất bại mà ta đã trải qua, và chúng được đặc biệt nhấn mạnh lên.
Chúng ta kiếm tiền vì ta cảm thấy mình chưa đủ giàu. Chúng ta coi mình xinh đẹp vì chúng ta cảm thấy mình chưa đủ xinh đẹp. Chúng ta nắm bắt lời khuyên về tình yêu vì chúng ta cảm thấy mình chưa đủ đáng yêu và không đáng được yêu. Chúng ta cố gắng theo đuổi thành công vì chúng ta cảm thấy mình chưa đủ thành công.
Chìa khóa của một cuộc sống tốt đẹp hơn
Sự khích lệ tích cực về việc trở nên xuất sắc hơn chỉ nhấn mạnh cho chúng ta biết về những gì chúng ta không phải, những gì chúng ta chưa có, và những gì chúng ta phải trải qua nhưng chưa làm được. Cuối cùng, không ai có thể hạnh phúc khi phải tự nhắc nhở mình về sự hạnh phúc.
Các nhà quảng cáo trên TV muốn bạn tin rằng một công việc tốt, một chiếc xe sang trọng, một người yêu đẹp và đôi giày hàng hiệu là chìa khóa dẫn đến cuộc sống hạnh phúc hơn. Thế giới này luôn thúc đẩy bạn mua sắm nhiều hơn, sở hữu nhiều hơn, kiếm được nhiều tiền hơn... Bạn luôn bị áp đặt với thông điệp về việc quan tâm đến mọi thứ.
Bởi vì khi bạn quan tâm nhiều hơn, bạn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.
Mặc dù kinh doanh thành công là tốt, nhưng quá nhiều quan tâm sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến tâm trạng của bạn. Điều này khiến bạn trở nên căng thẳng và giả dối. Bạn sẽ sống trong ám ảnh về hạnh phúc và sự mãn nguyện.
Chìa khóa của cuộc sống hạnh phúc là không quan tâm đến mọi thứ, hãy tập trung vào những điều thực sự quan trọng.
Nghệ thuật tinh tế của việc không quan tâm
Khi nhiều người nghĩ về việc không quan tâm đến bất cứ điều gì, họ tưởng tượng ra một cảnh tượng thản nhiên, không bị ảnh hưởng bởi cuộc sống. Họ mong muốn trở thành những người không bị cuốn hút bởi bất kỳ điều gì và không bao giờ biến đổi trước bất kỳ thách thức nào. Họ được gọi là “kẻ loạn thần kinh”.
Vậy tại sao chúng ta lại ngưỡng mộ một “Kẻ loạn thần kinh” nhỉ? Cuộc sống trở nên tẻ nhạt nếu thiếu đi sự đa dạng của cảm xúc. Chúng ta không muốn trở thành những cỗ máy lạnh lùng, không cảm xúc. Đừng bao giờ trở thành một “Kẻ loạn thần kinh”.
Vậy thực sự việc “đếch quan tâm” có ý nghĩa gì? Hãy xem xét 3 “điểm tinh tế” dưới đây.
Điểm tinh tế #1
Điểm tinh tế #1: Đếch quan tâm không phải là thờ ơ mà là thoải mái với sự khác biệt.
Không có gì đáng khen ngợi hoặc tự tin ở việc thờ ơ. Những người thờ ơ thường là những người yếu đuối và sợ hãi. Họ là kẻ lười biếng và anh hùng bàn phím. Thực ra, họ thường cố gắng thể hiện thờ ơ vì họ thực sự quan tâm tới nhiều thứ. Họ quan tâm đến ý kiến của người khác về trang phục của họ vì họ không tự tin. Họ bận tâm về ý kiến của người khác nên thường che đậy bằng sự châm chọc và tự tin vào ý kiến của mình. Họ sợ người khác thấy bản chất thực sự của mình nên tự hình dung ra mình là độc nhất vô nhị với những vấn đề mà không ai hiểu được. Nói chung, không có khái niệm “Không quan tâm” trong cuộc sống này. Bạn sẽ phải quan tâm tới một điều gì đó. Đó là một cơ chế sinh học tự nhiên của con người.
Điểm tinh tế #2
Điểm tinh tế #2: Để không quan tâm đến những khó khăn, trước hết bạn cần quan tâm đến những điều quan trọng hơn cả.
Nếu bạn thấy mình thường quan tâm quá nhiều đến những điều nhỏ nhặt và không đáng kể, như ảnh đăng trên Facebook của người yêu cũ, pin điện thoại hết nhanh, hay một cốc trà sữa bị bỏ phí vì bỏ lỡ sự kiện “Mua 1 tặng 1”, thì có lẽ cuộc sống của bạn thiếu đi những sự kiện đáng quan tâm. Đừng xem nhẹ! Đó là một vấn đề đáng lo ngại cho bạn!
Khi một người không gặp phải vấn đề gì, họ sẽ tự tìm cách tạo ra chúng. Điều này dẫn đến việc nhận ra rằng việc quan trọng nhất trong cuộc sống có thể là cách bạn sử dụng thời gian và năng lượng của mình một cách hiệu quả nhất. Bởi vì nếu bạn không tìm thấy điều quan trọng đó, sự quan tâm của bạn sẽ rơi vào những mục đích vô nghĩa và không ý nghĩa.
Điểm tinh tế #3
Điểm tinh tế #3: Dù bạn có nhận ra hay không, bạn vẫn luôn lựa chọn quan tâm đến một điều gì đó.
Con người từ khi sinh ra không phải là không quan tâm đến bất cứ điều gì. Thực ra, từ khi sinh ra, chúng ta đã quan tâm quá nhiều. Khi còn trẻ, mọi thứ đều mới mẻ và hấp dẫn, nên chúng ta quan tâm đến hàng trăm điều. Khi già đi một chút, với sự trưởng thành, chúng ta nhận ra rằng nhiều thứ không đáng quan tâm trong cuộc sống. Những người mà ta đã từng quan tâm tới cảm nhận của họ thì giờ không còn quan trọng nữa, những sự từ chối trước đây lại trở thành bài học quý giá nhất. Ta sẽ nhận ra rằng, người khác thường không quan tâm đến những chi tiết nhỏ về chúng ta, và ta lựa chọn không bị ám ảnh bởi những điều đó nữa.
Về cơ bản, chúng ta có thêm sự lựa chọn về việc chúng ta muốn bận tâm đến điều gì. Đây là điều ta gọi là “Sự trưởng thành”. Trưởng thành là khi một người học được rằng anh ta chỉ cần quan tâm đến những điều xứng đáng để quan tâm.
Và sau này, khi ta già đi thêm và bước vào độ tuổi trung niên, một số điều thay đổi. Năng lượng giảm đi, bản sắc cá nhân của chúng ta đã được định hình. Chúng ta biết mình là ai, và chúng ta chấp nhận chính bản thân mình, cả những phần không hoàn hảo. Và điều kỳ lạ là điều này thực sự giải phóng. Chúng ta không còn phải quan tâm đến mọi thứ. Chúng ta chấp nhận chúng, cả những xấu xí và tất cả. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Giờ đây, chúng ta chỉ bận tâm đến những điều đáng quan tâm như gia đình, bạn bè thân thiết, chiếc xe cổ mà ta yêu thích từ thuở nhỏ,.... Điều đó đủ rồi. Sự đơn giản này thực sự mang lại hạnh phúc trên nền tảng vững chắc.
Bạn luôn có sự lựa chọn
Hãy tưởng tượng vào một ngày tồi tệ, cô bạn gái “yêu quái” của bạn đột nhiên gửi cho bạn một tin nhắn trên Facebook và nói rằng bạn phải đạt điểm A+ môn Toán cao cấp trong kỳ thi sắp tới bằng mọi giá, nếu không thì cô ấy sẽ chia tay bạn và cắt đứt mọi liên lạc vĩnh viễn. Điều này thực sự là rắc rối phải không? Bạn yêu cô ấy! Cô ấy xinh đẹp, gia đình cô ấy giàu có, nhà cô ấy rộng lớn! Vì tất cả những điều này, bạn không thể để cô ấy rời bỏ mình được. Bạn phải đạt điểm A+ môn Toán cao cấp!
Nghe có vẻ khó chịu đúng không? Chắc chắn sẽ rất tệ nếu như phải rơi vào tình huống đó! Bạn yêu cô ấy! Cô ấy xinh đẹp, cha mẹ cô ấy giàu có, nhà cô ấy rộng lớn! Vì tất cả những điều này, bạn không thể để cô ấy rời bỏ mình được. Bạn phải đạt điểm A+ môn Toán cao cấp thôi!
Giờ thì hãy tưởng tượng rằng, bạn chỉ cần đạt được điểm A+ môn Toán cao cấp là đủ điều kiện để được xét học bổng loại Giỏi trong kỳ học đó. Bạn nghiêm túc học. Bạn mua cả đống tài liệu và rèn luyện giải đề suốt mấy tuần. Kết quả là, ở cuối con đường, phần thưởng học bổng đang chờ đợi bạn, trong niềm vui của gia đình, bạn bè, và sự ghen tị của những sinh viên khác. Thật tự hào!
Có thể đó sẽ là một trong những khoảnh khắc khó quên nhất trong quãng thời gian học sinh đại học của bạn!
Dù là điểm A+ môn Toán cao cấp, bạn vẫn đã đạt được điểm đó, vàng chỉ là cách bạn tự do lựa chọn và chuẩn bị cho nó mà thôi, nó sẽ trở thành niềm vui chiến thắng và một cột mốc quan trọng trong cuộc đời bạn. Ngược lại, nếu bị ép buộc, cưỡng chế, nó sẽ trở thành một trải nghiệm tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn.
Thường thì điều duy nhất phân biệt một vấn đề khó chịu và một thành công có ý nghĩa là cảm giác của việc ta lựa chọn nó, và vì vậy ta phải chịu trách nhiệm trước nó.
Khi ta cảm thấy mình đang lựa chọn vấn đề của mình, ta cảm thấy mạnh mẽ. Nhưng khi ta cảm thấy bị ép buộc, ta cảm thấy là nạn nhân và đau khổ.
Chúng ta không thể kiểm soát những gì xảy ra với mình, nhưng chúng ta luôn kiểm soát được cách ta lý giải và phản ứng lại. Dù ta nhận biết hay không, chúng ta luôn chịu trách nhiệm cho trải nghiệm của mình.
Vấn đề là chúng ta luôn lựa chọn, dù có nhận ra hay không.
Lại một lần nữa, chúng ta quay về vấn đề của việc không thể không quan tâm đến bất cứ điều gì trong thực tế.
Mọi người đều phải tìm kiếm một điều gì đó để bận tâm. Không quan tâm cũng là một loại quan tâm.
Câu hỏi quan trọng là: Chúng ta quyết định quan tâm đến điều gì? Chúng ta chọn hành động dựa trên những giá trị nào? Chúng ta sử dụng tiêu chí nào để đánh giá cuộc sống của mình? Và liệu những lựa chọn đó có phải là đúng đắn - những giá trị và tiêu chí đúng đắn?
Kết thúc
Chúng ta cảm thấy tồi tệ vì chúng ta cảm thấy không khỏe. Chúng ta cảm thấy tội lỗi vì chúng ta cảm thấy có tội. Chúng ta tức giận vì chúng ta tức giận. Chúng ta lo lắng vì chúng ta lo lắng. Có gì đang xảy ra với chúng ta vậy?
Đó chính là lý do tại sao việc 'thờ ơ' trở thành chìa khóa giải quyết những vấn đề mà bạn đang đối mặt. Đó là cách để cứu vãn thế giới này. Và nó giúp mọi thứ trở nên đơn giản hơn bằng cách chấp nhận rằng thế giới này 'rất tệ', và điều đó không sao cả vì nó đã và vẫn sẽ mãi là như vậy. Bằng cách không quan tâm đến việc bạn cảm thấy tồi tệ như thế nào, cảm xúc của bạn sẽ như được phủ lên bởi một lớp 'bùn bắt buộc-thôi-đủ-roi' mang đầy ma thuật. Bạn sẽ không còn ghét bản thân chỉ vì những cảm xúc tiêu cực nữa.
Người sáng tác: DO
Hình ảnh do tác giả tạo ra: DO