Nỗi buồn khi chia ly thường hiện hữu ngay từ khi suy nghĩ về nó, rồi tràn đến trong những khoảnh khắc chia xa. Thế giới này đầy những biệt ly, khiến cho nỗi đau cũng tồn tại vô vàn. Chúng ta thường lựa chọn khép mình lại, chìm sâu vào nỗi cô đơn vô tận. Trong quá trình đó, con người thường vô thức mất đi quyền được yêu và yêu thương của chính bản thân mình. Đó là điều mà Ichikawa Takuji - một nhà văn đương đại người Nhật Bản - muốn truyền đạt trong “Nghe Tiếng Em Gọi Trong Lặng Thầm”.
Ichikawa Takuji - “Phù Thủy” của Không Gian và Thời Gian
Ichikawa Takuji sinh ngày 7/10/1962 tại Tokyo, tốt nghiệp Đại học Dokkyo chuyên ngành kinh tế, từng ước mơ trở thành nhà báo, phóng viên, đam mê và có tài năng trong việc chạy bộ. Tuy nhiên, con người ấy lại vô tình bén duyên với nghiệp văn chương và trở nên thành công đến ngoài sức tưởng tượng. Cuốn tiểu thuyết đầu tiên của ông được xuất bản vào năm 2002 với tên Separation (dịch: Nơi Em Quay Về Có Tôi Đứng Đợi). Trong một thời gian ngắn, Ichikawa Takuji đã trở thành một trong những nhà văn nổi tiếng của Nhật Bản. Điều gì làm cho phong cách văn của ông có sức hút mạnh mẽ và nhận được sự yêu thích nồng nhiệt đến thế?
Khác biệt so với những nhà văn dành nhiều thời gian để tìm kiếm bối cảnh lớn lao, Ichikawa Takuji chọn nguồn cảm hứng văn chương từ cuộc sống hiện thực bình thường. Câu chuyện ông viết không xuất hiện bóng dáng anh hùng, phản diện hay nhân vật nào sở hữu bối cảnh lớn. Tất cả đều xoay quanh những con người bình thường, yêu tha thiết theo nhiều cách khác nhau. Từ nguồn cảm hứng giản dị ấy, Ichikawa Takuji thêm vào chút màu sắc kỳ ảo. Và thế là, khái niệm về thời gian - không gian, trình tự trước - sau khi bước vào tiểu thuyết của ông không còn hiệu quả nữa. Ichikawa Takuji cho rằng, chỉ khi viết như vậy mới giúp ông thoát ra khỏi hiện thực cuộc sống và giải phóng bản thân trên trang giấy. Thay vì tuân theo những quy luật bất biến an sẵn, tác giả đã chọn nhảy qua những giới hạn, viết tác phẩm trong trạng thái “một nửa thực, một nửa hư”, “một nửa tỉnh, một nửa say”.
Tất cả những dấu ấn đặc trưng đó sẽ xuất hiện trong Nghe Tiếng Em Gọi Trong Lặng Thầm, cuốn tiểu thuyết được xuất bản sau Separation, thực chất là tác phẩm đầu tay của Ichikawa Takuji.
Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi - Một Tiểu Thuyết Buồn Đến Tận Cùng
Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi kể về tình yêu giữa Satoru Inoue và Yuko Igarashi. Họ gặp nhau khi còn là học sinh trung học. Cuộc gặp gỡ ấy, tựa nét mực nhẹ nhàng, vẽ ra sự sục sôi trong tâm trí. Gần mười năm sau, họ trở lại, nhưng lại bị giằng xé giữa gặp gỡ và chia ly.
Tựa đề Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi nói lên sợi chỉ đỏ xuyên suốt mạch truyện. Khi nghe lời thì thầm từ tận đáy lòng của Yuko Igarashi, Satoru Inoue lần đầu tiên cảm nhận. Nhưng dẫu có khả năng đặc biệt ấy, anh vẫn không giữ được cô bên mình và họ chẳng đồng hành suốt đời.
Một tiểu thuyết buồn đến tận cùng. Không có hạnh phúc, không có cứu rỗi. Một câu chuyện về sự tan vỡ, về sự mất mát. Câu chuyện về một chàng trai và một cô gái, và về thế giới đầy bất an.
Cả hai nhân vật chính của Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi đều ám ảnh với cái chết. Truyện không có tia hy vọng, không có ánh sáng. Với bầu không khí u ám, truyện không hề dễ đọc.
Tuy thế, Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi vẫn chạm đến trái tim độc giả bằng những thông điệp sâu sắc.
Tâm Hồn Đồng Điệu, Tình Yêu và Sự Ly Biệt
Ngay từ khi giới thiệu tác phẩm, Ichikawa Takuji đã mô tả sự hợp nhất giữa Satoru và Yuko như 'tay phải gặp tay trái'. Họ là 'tâm hồn đồng điệu' - một liên kết đặc biệt giữa hai con người. Điều này xảy ra khi tình cảm sâu sắc nảy sinh, khi hai tâm hồn cảm nhận được nhau.
Satoru có khả năng đặc biệt nghe thấy mọi tâm sự thầm kín nhất từ trái tim của Yuko và có quyền lựa chọn thỏa mãn hoặc từ chối mong muốn của cô. Yuko, mặc dù không may mắn như vậy, nhưng vẫn giữ vai trò người lắng nghe, an ủi và xoa dịu vết thương trong lòng Satoru. Họ hiểu nhau mà không cần nhiều lời. Khi chia sẻ những mất mát, tâm hồn của họ hòa mình vào nhau mà không cần phải nói nhiều.
Tuy nhiên, đồng điệu tâm hồn không đảm bảo mối quan hệ bền vững. Khi Yuko phải rời thị trấn nhỏ để lên Tokyo học, mối quan hệ bắt đầu gặp khó khăn. Dù cả hai yêu nhau và muốn ở bên nhau, nhưng hoàn cảnh địa lý khác biệt khiến cho mối quan hệ gặp nhiều khó khăn.
Satoru và Yuko gặp nhiều trở ngại khác nhau. Satoru tự ti về bản thân mình do bị mắc bệnh viêm phổi, khiến anh không thể thể hiện tình yêu của mình một cách chắc chắn. Yuko lại nhút nhát và không thể thổ lộ tình cảm của mình cho Satoru. Cả hai đều tự cho rằng đối phương sẽ chủ động hơn trong mối quan hệ.
Mọi thứ sẽ thay đổi theo thời gian.
Thời Gian và Những Khoảnh Khắc Đắng Cấp
Khi mọi thứ trôi đi khỏi tầm kiểm soát và nhận ra không thể sống thiếu nhau, Satoru và Yuko đã vượt quá giới hạn cho phép để quay lại. Anh từ chối cô mạnh mẽ và quyết tâm, tiếp tục sống ở thị trấn nhỏ mà không bao giờ rời bỏ. Yuko lại chạy vào vòng tay của người khác, khao khát tình yêu và sự hiện diện của một ai đó bên cạnh. Họ không bỏ lỡ nhau, nhưng cố gắng lơ đi sự thật rằng họ đã mất lẫn nhau, và không thể tìm lại cuộc gặp gỡ bên rừng như trước. Trong nỗ lực quên đi, cả Satoru và Yuko đã làm nhiều điều, đánh mất chính họ. Độc giả không thể thiên vị cho ai, nhưng cảm nhận được nỗi đau mất mát của cả hai.
Hồi Ức: Hối Tiếc Hay Trân Trọng?
Satoru Inoue đã nhận được nhiều suy đoán rằng anh có thể là một phiên bản dựa trên Ichikawa Takuji. Điều này không khó hiểu, vì nhiều nhà văn thường sáng tác từ trải nghiệm cá nhân. Việc Ichikawa Takuji viết một Satoru Inoue u ám khiến độc giả suy tư. Liệu ông có đang hoài niệm quá khứ qua nhân vật của mình?
Khi hoài niệm, con người thường hối tiếc về những gì đã mất và trân trọng những gì đang có. Điều này cũng đúng cho 'Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi'.
Satoru và Yuko đã lỡ lời trong thời gian vội vã. Sự chia lìa đó gây tổn thương và ám ảnh sâu sắc. Nỗi đau kéo dài nhiều năm khiến họ không thể thực sự hạnh phúc, dù đã tìm thấy tình yêu mới.
Mỗi ngày, một phần của tôi rời bỏ, và không bao giờ trở lại.
Đó là giá mà Satoru chọn trả và Yuko chấp nhận. Họ biết rằng chỉ khi ở bên nhau, họ mới tìm thấy sự an bình. Dẫu vậy, không ai biết ai đúng, ai sai. Trong tình yêu, chỉ cần đi theo trái tim là đủ.
Cảm giác cô đơn của chúng ta
Dù có thể giao tiếp và tham gia vào các hoạt động, Satoru và Yuko vẫn cảm thấy cô đơn. Họ không tìm được nơi mình thuộc về ngoài bên nhau.
Quá khứ ám ảnh
Satoru và Yuko đều bị ám ảnh bởi cái chết của người thân. Họ e ngại yêu thương, lo sợ mất đi người mình yêu quý.
Chúng ta đều sống giữa sự hiện hữu của cái chết.
Âm nhạc và sách của những người đã khuất vẫn sống trong ký ức của chúng ta.
Cuộc sống của chúng ta như những bong bóng trôi giữa những cái chết, giống như rặng san hô giữa biển.
Satoru và Yuko, mỗi người một nơi, từng bước lùi xa xã hội vào lồng giam cảm xúc của riêng mình.
Học được gì từ tình yêu?
Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi là một câu chuyện buồn, nhưng từ đó ta cũng học được nhiều điều cho cuộc sống.
Con người luôn bị ảnh hưởng bởi thế giới lớn lao, nhưng có quyền lựa chọn làm điều có ý nghĩa trong cuộc sống ngắn ngủi này.
Cuộc sống bình thường cũng là một sự lựa chọn tốt, quan trọng nhất là học cách yêu thương bản thân và không tự từ chối quyền được yêu.
Kết thúc
Tôi Vẫn Nghe Tiếng Em Thầm Gọi chạm đến lòng người bởi câu chuyện về tình yêu và cô đơn mà ai cũng từng trải qua. Đó là một bản nhạc dịu dàng về tiếng gọi của trái tim, để lại sự nuối tiếc sâu sắc khi kết thúc.