
Có những lúc, cuộc sống trở nên lạnh lẽo và bất cần, khiến chúng ta muốn dừng lại, quên hết mọi khó khăn. Cuốn sách này là một lời mời đến sự bình yên, dù chỉ là trong những khoảnh khắc nhỏ.
Bạch Lạc Mai - “Nữ Danh Nhân Ẩn Danh”
Bạch Lạc Mai, hay còn gọi là Tư Trí Tuệ, được biết đến như một tác giả bí ẩn trong giới văn học Trung Quốc. Với phong cách sống kín đáo, cô đã tạo ra những tác phẩm văn chương đầy tâm hồn.
Tác phẩm của Bạch Lạc Mai thường là những bài tản văn, mang lại cho độc giả cảm giác như đang lang thang trong cõi hư không, trải qua những cảm xúc đẹp đẽ và sâu lắng.
Bạch Lạc Mai không cố gắng truyền đạt triết lý sâu xa, chỉ đơn giản muốn chia sẻ với độc giả những trải nghiệm cuộc sống đẹp đẽ nhất. Đọc tác phẩm của cô là một trải nghiệm thư thái và tĩnh lặng.
“Ngoảnh Lại Đã Một Đời” - Cuộc Sống Rất Đơn Giản

“Ngoảnh lại đã một đời” là quyển sách thứ 5 trong loạt tản văn của Bạch Lạc Mai. Tựa sách đã phản ánh sự thay đổi không ngờ trong cuộc sống, khiến ta nhận ra mình đã trải qua một cuộc đời mà không hề hay biết.
Bạch Lạc Mai không chỉ viết về chủ đề tản văn mà còn sâu sắc tìm hiểu về những khía cạnh quen thuộc của cuộc sống. Tác phẩm này dựa trên kí ức thơ ấu của tác giả, tạo nên một bức tranh sinh động về quê hương và tuổi thơ.
Triết lý sống rơi vào những điều thân thuộc
Bạch Lạc Mai không phải là người xa lánh thế gian. Tác giả chia sẻ những trải nghiệm cá nhân một cách chân thành và sâu sắc, kích thích sự đồng cảm của người đọc.
Qua từng trang sách, chúng ta hiểu rõ hơn về cuộc sống của Bạch Lạc Mai trong gia đình có nền văn hóa giàu có. Dù trải qua biến cố lịch sử, gia đình vẫn giữ nguyên bản sắc thanh tao và tâm hồn nhân từ.
Bạch Lạc Mai chia sẻ về cuộc đời mình, để qua đó nói về triết lý nhân sinh.
“Đôi khi, để tránh sự ồn ào, ta chọn bỏ lỡ hàng vạn phong cảnh của thế gian, chỉ để ngồi bên cây hoa, trò chuyện cùng ánh trăng sáng.”
“Dẫu thanh xuân đẹp đến đâu, cũng không thể chống lại sự trôi chảy của thời gian.”
“Cuộc đời giống như bèo trôi trên dòng nước, gặp nhau ban đầu trong sự chân thành, nhưng sau này, dù qua bao chông gai, cũng không thể tìm lại được nguyên vẹn thanh xuân.”
Thông qua những lời diễn tả sâu sắc, Bạch Lạc Mai muốn nhấn mạnh giá trị của những điều đơn giản và bình thường. Cuộc sống đôi khi đẩy ta vào cuộc đua với thành công, nhưng không nên quên đi những nơi quê mùa, những giá trị giản dị mà ta từng yêu thương.

Dù đã đi khắp nơi và có sách bán chạy, Bạch Lạc Mai không bao giờ đề cập đến tiền bạc hay danh lợi trong tác phẩm của mình. Thay vào đó, cô luôn tìm về Phật, mong muốn tìm thấy sự bình yên và tĩnh lặng giữa cuộc sống nhộn nhịp này.
“Nếu có thể ước nguyện trong kiếp sau, ai cũng muốn trở thành một cây hoa dành dành giữa thế gian, thanh nhã và trắng muốt, đứng yên trong gió, là phong cảnh được ngóng chờ trên đời.”
“Chỉ khi có sự thanh đạm, tri giác, tâm hồn mới có thể tồn tại lâu dài, và cũng chỉ khi có duyên mới có thể tự do.”
Khoảnh khắc bình yên làm lành những vết thương trong lòng
Giá trị lớn nhất của tác phẩm tản văn của Bạch Lạc Mai, như 'Ngoảnh lại đã một đời', chính là khả năng làm lành những vết thương trong lòng, những tâm hồn vỡ vụn trong xã hội. Cô đã làm điều đó như thế nào?
Trước hết, cô viết về hạnh phúc gia đình. Ông bà, bố mẹ của Bạch Lạc Mai đã hy sinh cuộc sống cá nhân để duy trì hạnh phúc gia đình, thậm chí làm người hậu thuẫn cho đối phương để họ tiến xa trong sự nghiệp. Mẹ cô từng là tiểu thư giàu có, nhưng về sống với bố - một thư sinh nghèo khổ - đã từ bỏ cuộc sống xa hoa, sống giản dị như người nông dân. Bố cô từng mơ ước về danh tiếng và giàu có, nhưng vì mẹ quyết định trở lại quê làm y, hằng ngày leo núi hái thuốc. Bạch Lạc Mai không nhấn mạnh nhiều về tình yêu lãng mạn như tiểu thuyết ngôn tình, nhưng thay vào đó, cô chỉ ra những hy sinh im lặng đó, làm nổi bật tình thân sâu đậm kéo dài suốt nhiều năm.
Tiếp theo, Bạch Lạc Mai nói về tình thương của ông bà, bố mẹ dành cho con cái. Một đứa trẻ có thể trải qua một tuổi thơ hạnh phúc và yên bình, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là sự quan tâm, chăm sóc và ấm áp từ gia đình. Dù cuộc sống không giàu có, nhưng bằng cách nào đó, gia đình vẫn tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ, vui vẻ cho Bạch Lạc Mai. Cô nhìn lại và nhận ra rằng, những ngày thiếu thốn ấy thực sự là những ngày hạnh phúc hơn, so với cuộc sống ngày nay đầy tiện ích và hiện đại. Đó là kết luận của cô.
Dạo gần đây, khi lướt web, thường thấy những dòng tâm sự như này: “Sợ nhất là ta có tâm có sức, nhưng lại mất thời gian. Tốc độ trưởng thành của chúng ta không thể đuổi kịp tốc độ già đi của ông bà, bố mẹ.”
Bạch Lạc Mai dù buồn khi phải xa cách, nhưng cô chấp nhận điều đó, vì quy luật sinh-lão-bệnh-tử không thể tránh khỏi. Cô cho rằng, bù đắp, trả ơn sinh thành là điều rất quan trọng. Nhưng nếu chưa kịp trưởng thành, thay vì tiếc nuối, hãy trân trọng những ngày tháng hiện tại khi người thân vẫn còn bên cạnh.
Đúng vậy, luôn có thời điểm ta bất ngờ nhớ đến họ, nhưng sau đó lại phải tiếp tục sống. Cuộc đời dài lắm, không ai có thể đi bên cạnh mãi, phải tự mình tiếp tục và buông bỏ bớt gánh nặng để sống vui vẻ hơn.
“Ông ngoại qua đời mười năm, khi chôn cất ông, tôi và mẹ đã chuẩn bị mấy vò rượu ngon, để cùng ông ngủ một giấc dài không tỉnh lại. Bà ngoại cũng ra đi vào mùa đông năm ngoái, hai người xa nhau đã được trùng phùng, có thể cùng giao bôi cạn chén, nâng án ngang mày ở thế giới bên kia. Khi tôi quay về, sẽ chuẩn bị một bình rượu hoa thông tự ủ, trước mộ phần của ông bà, uống say mấy chén, để dứt nỗi nhớ nhung.”
Bài hát đồng dao vẫn lặp đi lặp lại
Bạch Lạc Mai thường sử dụng lối văn biền ngẫu (các vế trong câu cân đối về từ ngữ và âm điệu) nên khi dịch, không dễ để truyền đạt đầy đủ ý nghĩa của tác giả. Hơn nữa, vì theo lối tản văn, không có cốt truyện hay nhân vật cụ thể, nên “Ngoảnh lại đã một đời” thường gặp những lỗi như lặp từ, ý, thiếu sáng tạo và dễ gây nhạt nhẽo.
Như đã đề cập trước đó, cá nhân tôi cho rằng, “Ngoảnh lại đã một đời” giống như một bài hát đồng dao giản dị từ thời thơ ấu với nhịp điệu lặp đi lặp lại và phần điệp khúc gần như nhau. Vì vậy, có thể nhiều người sẽ cảm thấy không thoải mái khi đôi khi Bạch Lạc Mai tái hiện lại ý tứ từ chương trước (tuy nhiên, với cách diễn đạt khác nhau) hoặc kể đi kể lại một câu chuyện. Mỗi người có quan điểm riêng, không thể ép buộc. Nhưng với nhiều người khác, có lẽ văn chương của Bạch Lạc Mai trở thành giai điệu ngọt ngào của tình yêu, khiến họ muốn lặp đi lặp lại mãi mãi.

Kết luận
“Ngoảnh lại đã một đời” là sự tập hợp của tất cả kí ức thơ ấu của Bạch Lạc Mai, từ những chiếc lá nhỏ bé đến những ngày lễ hội náo nhiệt. Cuốn sách kể về những mối quan hệ được sinh ra và phai nhạt theo thời gian, nhắc nhở về nỗi đau mất mát, chứa đựng toàn bộ vẻ đẹp của cuộc sống nhưng vẫn giữ được bình yên của Phật giáo, không mảy may dính líu đến thế gian. Tựa đề của cuốn sách là tâm trạng của người đọc khi tiếp xúc với tác phẩm. Người đọc thường tự hỏi liệu “Ngoảnh lại đã một đời” có thể giúp họ dừng lại thời gian, nhìn sâu vào lòng mình hơn và từ bỏ đau khổ, sống một cách nhẹ nhàng và hạnh phúc hơn.
Cuốn sách thích hợp để đọc vào những ngày gió thổi nhẹ nhàng hoặc mưa rơi xuyên suốt. Hãy rót cho mình một tách trà, nóng hoặc lạnh đều được, kèm theo vài chiếc bánh quy hoặc các loại bánh nhỏ khác, ngồi xuống trên ghế thoải mái, chìm đắm vào văn phong Phật giáo của Bạch Lạc Mai. Có lẽ, sau khi đọc xong, bạn sẽ có thể “Ngoảnh lại đã một đời”!
Tác giả: Quỳnh Giao - MyBook