Những nỗi sợ sâu thẳm là một tập truyện minh họa rất thú vị và lôi cuốn. Để nói về cuốn sách này, tôi nghĩ sử dụng từ “độc đáo” sẽ diễn đạt được nội dung và thông điệp của nó. Trong bài viết này, tôi muốn chỉ ra 03 điều độc đáo nhưng rất hấp dẫn mà họa sĩ Fran Krause đã truyền tải qua các trang truyện. Bây giờ hãy cùng khám phá tâm trí con người và đắm chìm vào thế giới của những nỗi sợ!
Một trong những điểm nổi bật nhất của cuốn sách mà tôi cho rằng là linh hồn của Những nỗi sợ sâu thẳm chính là ở nét vẽ của Krause. Thêm vào đó, Fran Krause là một họa sĩ hoạt hình hoặc diễn hoạ với nhiều năm kinh nghiệm. Một số bộ phim hoạt hình nổi tiếng mà họa sĩ đã tham gia có thể kể đến như Mister Smile (đạt được nhiều giải thưởng lớn khi ra mắt) hoặc Blue’s Clues, Superjail, Little Einsteins, và Saturday Night Live (tham gia với vai trò họa sĩ diễn hoạ và họa sĩ kịch bản phân cảnh). Từ năm 2010, Krause đã làm việc với Buck Studios và National TV cũng như hợp tác với Cartoon Network trong bộ phim Over the Garden Wall.
Hiện tại, Krause đang sống tại Los Angeles cùng với vợ là Joanna và chú mèo Cat Cat. Anh dạy hoạt họa tại CalArts, thích vẽ truyện tranh và đi xe đạp.
Trước khi được xuất bản vào năm 2015, Những nỗi sợ sâu thẳm (DEEP DARK FEARS) là một loạt truyện tranh được chia sẻ trên các mạng xã hội. Ban đầu, hầu hết các ý tưởng cho nỗi sợ đều được lấy từ tác giả. Tuy nhiên, sau đó anh đã thu thập thêm nhiều ý tưởng từ người đọc, tạo ra phiên bản sách Những nỗi sợ sâu thẳm như chúng ta biết ngày nay.
Một điều cực kỳ thú vị trong những câu truyện minh họa được chia sẻ trên web chính là tính linh hoạt của chúng. Cuốn sách bao gồm 101 nỗi sợ, nhưng tác giả chỉ minh họa 99 nỗi sợ và dành cơ hội cho độc giả vẽ hai nỗi sợ của họ, nỗi sợ #100 và #101. Nếu ai muốn khám phá thêm những nỗi sợ kỳ quặc, họ hoàn toàn có thể tự mình vẽ và gửi chúng đến tác giả qua liên kết: DEEP DARK FEARS. Một vài suy nghĩ về hình ảnh
Theo quan điểm cá nhân, tôi cho rằng nét vẽ là bản sắc của cuốn sách và nội dung của Những nỗi sợ sâu thẳm chính là câu chuyện của những linh hồn đã đóng góp những nỗi sợ kín đáo. Đánh giá về nét vẽ của Krause, tôi nghĩ rằng nó mang đậm dấu ấn và phong cách của phương Tây trong hoạt họa và phim hoạt hình.
Không quá chi tiết, không quá rõ ràng như nét vẽ trong truyện tranh Á Đông, cách họa sĩ thể hiện có sự thực và kỳ quặc hơn. Sự thực khi mỗi nhân vật và cảnh vật hiện lên trang sách với dáng vẻ cơ bản của chúng - hình ảnh linh hồn - mà không bị che đậy bởi vẻ đẹp bề ngoài hoa mỹ. Điều kỳ lạ ở chỗ nó không tuân thủ một kiểu vẽ cụ thể nào ngoài phong cách đặc trưng của Fran Krause.
Tôi tự hỏi liệu độc giả có nhận xét gì về phong cách hoạt họa này. Đối với tôi, tôi rất ưa thích. Đường nét đơn giản tạo ra những hình ảnh không quá phức tạp, nhưng lại đủ sức kể cho câu chuyện của nhân vật đó. Đôi khi khi rơi vào nỗi sợ, tôi cảm nhận rằng cách xây dựng hình ảnh như vậy mới thực sự phản ánh nội dung. Đó chính là cảm giác nhìn thấy điều đáng yêu nhưng đồng thời cũng rùng mình, đầy thú vị!
Trong bài viết này, tôi xin được không chèn hình ảnh minh họa mà thay vào đó gửi độc giả một số nỗi sợ từ cuốn sách Những nỗi sợ sâu thẳm qua sự minh họa tài năng của Fran Krause.
#1: Sự Hiển Nhiên Nhưng Đầy Ngạc Nhiên
Sau khi đọc xong cuốn sách, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong tâm trí tôi là: Chưa bao giờ tôi nhận ra mình suy nghĩ nhiều đến vậy! Có điều một điều thực sự kỳ lạ là chúng ta thường bỏ quên những điều quen thuộc nhất. Những nỗi sợ là điều thường trực, luôn hiện hữu trong cuộc sống con người và không hiểu tại sao ta lại coi chúng là điều rất bình thường. Chỉ khi đọc Những nỗi sợ sâu thẳm, tôi mới nhận ra chúng kỳ lạ và lạ thường như thế nào.
Trong suốt quãng thời gian đọc sách, tôi bất ngờ nhận ra rằng cũng có người suy nghĩ giống tôi!
Con người là loài cần phải giao tiếp xã hội. Cuộc sống của mỗi cá nhân đều quanh quẩn trong một xã hội lớn và vô số xã hội nhỏ. Đôi khi tôi suy nghĩ (khá tiêu cực) rằng cuộc sống của mình không cần thiết xã hội và giao tiếp. Tuy nhiên, đó là một suy nghĩ sai. Dù lúc đó tôi không cần một vòng tròn nhỏ, nhưng thực tế cuộc sống vẫn phụ thuộc nhiều vào những mối quan hệ đó. Xã hội có những khía cạnh tích cực và tiêu cực. Dù đôi khi những khía cạnh tiêu cực nổi bật và gần như che khuất đi những điều tốt đẹp, nhưng cái đẹp vẫn hiện hữu!
Tôi cho rằng cuốn sách Những nỗi sợ sâu thẳm là một sản phẩm của sự tích cực từ xã hội. Đây là một tác phẩm đa tác giả, nhiều câu chuyện kết hợp với nhau để tạo ra những phút giây đồng cảm, hiểu biết hiếm gặp. Con người có những điểm chung (ít nhiều). Những nỗi sợ cũng là biểu hiện của sự đồng điệu giữa các cá nhân trong loài người. Đó là lý do chính tôi đánh giá cao cuốn sách này. Đơn giản, nó mở ra những khoảnh khắc giao lưu giữa các tâm trí con người trên hành tinh này - điều mà tôi cho là cần thiết trong xã hội ngày nay.
#2: Tâm Trí của Con Người
Những nỗi sợ sâu thẳm chứa đựng những câu chuyện vô cùng hài hước và lôi cuốn, nhưng cũng không thiếu những nỗi sợ sâu xa và sâu sắc, khiến lòng người rùng mình. Một số nỗi sợ thậm chí còn phản ánh sâu sắc cảm xúc và tâm trạng của người đọc.
Nỗi Sợ #24: Tôi Sợ Mỗi Lần Nói 'Anh Yêu Em' với Một Ai Đó, Tim Tôi Sẽ Teo Lại Một Nửa. Và Rồi Một Ngày, Tôi Sẽ Mất Hết Tất Cả.
Nỗi Sợ #56: Mỗi Người Trong Chúng Ta Đều Có Một Vị Thần Chết Riêng. Họ Theo Chúng Ta Khắp Mọi Nơi, Chờ Đợi để Cướp Đi Mạng Sống của Chúng Ta vào Giờ Phút Quyết Định. Khi Thời Điểm Đó Đến, Chúng Ta Cuối Cùng Cũng Sẽ Thấy Họ, Khi Họ Đưa Chúng Ta Về Thế Giới Bên Kia.
Nỗi Sợ #72: Tôi Mong Rằng Khi Trở Thành Một Ông Lão, Tôi Sẽ Không Phải Là Kiểu Người Khiến Lũ Trẻ Sợ Hãi và Tránh Xa.
Tôi Trầm Ngâm Một Lúc. Nỗi Sợ Của Con Người Bắt Nguồn Từ Nhiều Nguyên Nhân, Có Thể Do Chính Chúng Ta Tưởng Tượng Ra Hoặc Xuất Phát Từ Đời Sống Thường Ngày.
Với Nỗi Sợ Số 72, Tôi Hoàn Toàn Hiểu Rõ Sự Sợ Hãi Này. Khi Chúng Ta Còn Là Những Đứa Trẻ Ngây Thơ Vô Tư, Chúng Ta Sợ Hãi Trước Những Người Lớn Cau Có, Cộc Cằn và Khó Tính. Lớn Lên, Chúng Ta Mới Thực Sự Hiểu Bối Cảnh, Hiểu Câu Chuyện Đằng Sau Một Khuôn Mặt Cộc Cằn. Thế Giới Của Người Lớn Phức Tạp và Đầy Rủi Ro, Thật Khó để Giữ Bản Tâm Nhưng Lại Dễ Dàng Đánh Mất Chính Mình.
Nỗi Sợ Số 24, Suy Ngẫm Lại, Tôi Càng Thấy Nỗi Sợ Này Có Cái Lí và Cái Đúng. Trái Tim và Tâm Trí Con Người Không Bao La Như Biển Rộng, Cũng Chẳng Nhỏ Bé Như Ngõ Hẹp Chật Chội. Nó Vừa Đủ. Điều Quan Trọng Là Chủ Nhân Sở Hữu Trái Tim Phải Biết Làm Sao Tận Dụng Khoảng Không Gian Thông Thái.
Nỗi Sợ Số 56. Nói Thẳng Ra, Đây Là Nỗi Sợ Cái Chết. Sinh Lão Bệnh Tử, Ai Rồi Cũng Sẽ Già Đi và Từ Biệt Trần Thế. Quy Luật Bất Biến Bấy Lâu Nay Là Thế Nhưng Con Người Vẫn Chưa Học Được Cách Chấp Nhận.
#3: Những Nỗi Sợ Yêu Thích
Dưới Đây Là Một Số Suy Nghĩ Về Những Nỗi Sợ Khiến Tôi Đồng Cảm và Thấy Thú Vị Nhất. Tôi Nghĩ Một Số Nỗi Sợ Này Hầu Hết Mọi Người Đều Từng Trải Qua và Suy Nghĩ Về Chúng.
Nỗi Sợ Số 85: Tôi Có Một Thỏa Thuận Với Thứ Đang Trốn Dưới Gầm, Sau Khi Tắt Đèn, Tôi Có Chính Xác Mười Giây Để Ra Khỏi Đó An Toàn. Tôi Luôn Dùng Hết Cả Mười Giây.
Khá Khác Một Chút So Với Độc Giả Của Nỗi Sợ Số 85, Khi Còn Bé Tôi Thường Đàm Phán Với Thứ Đang Trốn Trên Tầng Thượng Mỗi Khi Đi Giặt Quần Áo Vào Buổi Tối.
Tuổi Thơ Mang Lại Cho Con Người Nhiều Điều Kỳ Thú Mà Bây Giờ Khi Đã Lớn, Tôi Thấy Nuối Tiếc Vì Có Lẽ Sẽ Không Bao Giờ Được Thỏa Thích Như Vậy.
Nỗi Sợ Số 71: Tôi Luôn Sợ Có Thứ Gì Đó Trốn Dưới Gầm Giường. Nhưng Gầm Giường Của Tôi Chỉ Là Một Khoảng Trống Rất Hẹp.
Theo Quan Sát Của Tôi Thì Nỗi Sợ Có Một Thứ Gì Đó Dưới Gầm Giường Của Mình Là Một Điều Khá Phổ Biến.
Khi Nghĩ Lại Về Những Khoảnh Khắc Ấy Tôi Thấy Thật Nực Cười, Nhưng Vui Vô Cùng.
Những Nỗi Sợ Ta Tưởng Tượng Ra, Nhân Hóa, Tăng Cường Độ… Suy Cho Cùng Đều Có Nguyên Do.
Kết
Tôi Nghĩ Rằng Qua Những Lời Chia Sẻ Phía Trên Không Khó Để Độc Giả Phần Nào Thấy Được Sự Phấn Khích và Yêu Thích Của Tôi Dành Cho Những Nỗi Sợ Sâu Thẳm Của Họa Sĩ Fran Krause.
Đánh Giá Chi Tiết Bởi: Fang - MytourBook
Hình Ảnh Bởi: Fang