Khi tôi lần đầu đọc Những Tấm Lòng Cao Cả, tôi đã cảm thấy mạnh mẽ và xúc động. Đó là cuốn sách đầu tiên khiến tôi rơi nước mắt. Dù sau này có nhiều cuốn sách khác, nhưng Những Tấm Lòng Cao Cả vẫn là cuốn tôi yêu thích nhất.
Những tấm lòng cao cả là một tiểu thuyết diễn tả cuộc sống của Enrico, một học sinh lớp ba. Câu chuyện trong nhật ký của cậu bé thể hiện đa dạng tính cách và địa vị xã hội, không chỉ để phản ánh sự phân biệt mà còn làm sáng tỏ tâm hồn cao thượng trong con người.
Những thầy cô giáo tận tâm và nhân hậu trong giáo dục.
Trong cuốn sách, Enrico gặp lại thầy giáo của mình và nhận được những lời dạy rất ý nghĩa về tình thương và sự chân thành.
Thầy giáo tâm huyết và quan tâm đến học sinh, tạo nên một môi trường học tập như gia đình.
Thầy giáo Pecbôni, người không bao giờ cười, có một bức ảnh của các học trò cũ treo gần giường. Ông thường nói: “Khi sắp chết, thì thầy sẽ nhìn lại hình ảnh của học trò cuối cùng.” Còn cô giáo trên của Enricô, một người nhỏ nhắn và luôn bận rộn với công việc giảng dạy.
Cuốn sách Những Tấm Lòng Cao Cả của Edmondo De Amicis đã tôn vinh sự tận tụy của những người thầy, người cô, những người đã dành trọn tâm huyết cho việc giáo dục.
Lớp học của Enricô có năm mươi bốn học sinh, trong đó có Garônê, một cậu bé hào hiệp luôn giúp đỡ mọi người.
Thầy Pecbôni đã đưa ra lời nhắc nhở nghiêm khắc đối với những hành động sai trái của học sinh, nhấn mạnh đến việc tôn trọng và không làm tổn thương người khác.
Trước lời nhắc nhở của thầy, học sinh đã thừa nhận và nhận trách nhiệm cho hành vi của mình.
Thầy Pecbôni đã có hành động thể hiện sự nhân từ và dạy dỗ học sinh, nhấn mạnh đến ý nghĩa của việc hiểu và tha thứ cho nhau.
“Một tấm lòng cao quý đã chứa đựng trong con!”
Garônê luôn bảo vệ và can đảm đứa bạn gù lưng Nenli. Mặc dù cậu cũng phải đối mặt với những khó khăn của cuộc đời khi còn nhỏ tuổi.
Giáo dục con trẻ bắt đầu từ gia đình, điều này đã được thể hiện trong cuốn sách Những Tấm Lòng Cao Cả.
Thư gửi Enricô từ ông bà Bottini tôn vinh việc nói chuyện và giao tiếp một cách tôn trọng và nhẹ nhàng giữa cha mẹ và con cái.
“Gửi Enricô, hãy hiểu và tôn trọng thầy giáo của con, vì thầy đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ và chăm sóc hạnh phúc của các em.”
Bức thư ông bà Bottini gửi tới Enricô nhấn mạnh sự quý trọng và kính trọng đối với người thầy giáo của con, khuyên nhủ và giáo dục nhẹ nhàng từ cha mẹ.
Khi nhìn thấy ai đó đang gặp khó khăn, bà Bôttini và hai con luôn sẵn lòng giúp đỡ. Bà không ngần ngại ôm hôn một người phụ nữ nghèo khổ với đôi mắt đầy nước mắt. Không chỉ là việc giáo dục nhân cách, bố mẹ của Enrico cũng truyền cho con cái tình yêu sâu đậm đối với đất nước. Trong một lá thư gửi con với câu hỏi vì sao con yêu quý đất nước, ông Bôttini kết thúc bức thư bằng việc nói: “Nếu một ngày nào đó, con trở về từ cuộc chiến vì Tổ quốc mà an toàn, mặc dù bình yên, nhưng lại biết rằng con, dòng máu và là đứa con yêu thương của bố, để bảo toàn sự sống, đã tránh xa khỏi nguy hiểm... thì bố của con, mỗi khi con trở về từ trường, bố sẽ đón con với niềm vui, nhưng đồng thời, bố cũng đau lòng vì lo lắng; bố không thể yêu con hơn nữa, và bố sẽ chết với nhát dao đâm vào tim.” Ông muốn con mình hành động như một người có giáo dục, có văn hóa, vì đó là cách tôn trọng quê hương. Có thể nói, việc giáo dục đạo đức từ gia đình đóng vai trò cực kỳ quan trọng, bố mẹ là những người thầy đầu tiên chỉ dẫn để dẫn dắt con đến con đường hình thành nhân cách.
Kết luận
Những Tấm Lòng Cao Cả chứa đựng nhiều bài học quý giá về việc giáo dục trẻ em. Làm thế nào để dạy cho trẻ em lòng can đảm, lòng tôn trọng đối với bố mẹ, giáo viên, bạn bè và tôn trọng cả những người lớn khác trong xã hội, cho dù họ là lao động nghèo khổ đi chăng nữa. Vì vậy, Những Tấm Lòng Cao Cả thực sự là một cuốn sách đáng đọc dành cho mọi người, để hiểu biết và thấu hiểu. Văn chương là một công cụ giáo dục hiệu quả, vì giáo dục phải được thực hiện một cách nghệ thuật, và giáo dục chính là một nghệ thuật. Edmondo De Amicis thực sự đã thành công khi thể hiện điều đó.