Chỉ cần một cảm giác nhỏ nhặt, ta đã có thể cảm nhận được sự cô đơn giữa dòng đời náo nhiệt.
Nhiều người trẻ ở độ tuổi đôi mươi đều trải qua cảm giác lạc lối, mơ mộng trong xã hội ồn ào.
Tác giả của cuốn sách này là nhà văn Patrick Modiano.
Patrick Modiano, một tên tuổi lớn của văn học Pháp, đã để lại dấu ấn đặc biệt trong lòng độc giả.
Tác phẩm đáng đọc: Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối
Câu chuyện kể về cuộc sống của cô gái trẻ Jacqueline Delanque - một thường xuyên ghé thăm quán cà phê Le Condé - một nơi nhỏ nằm ở giao lộ Odéon. Tiểu thuyết mở ra với không gian u ám của quán cà phê - nơi tập trung của những người trẻ tuổi từ 19 đến 25, không chỉ để thưởng thức đồ uống mà còn để tìm kiếm nơi ẩn náu, trốn chạy khỏi những góc tối của cuộc sống. Jacqueline ít khi được biết đến với tên thật của mình, khách hàng trong quán gọi cô là Louki - một biểu hiện cho sự thay đổi của cô, một sự tái sinh theo cách nói của Patrick. Với không đầy 200 trang, tiểu thuyết được chia thành bốn phần dựa trên câu chuyện kể của bốn nhân vật: một sinh viên trường mỏ, một cựu nhân viên tình báo, Jacqueline và một nhà văn trẻ, mỗi người kể về một phần của cuộc sống của nhân vật nữ chính Louki hay còn gọi là Jacqueline.
Louki qua con mắt của một sinh viên trường mỏ
Le Condé là một cái tên rất quen thuộc với những người trẻ tuổi, những người thường được gọi là 'bohème', những người sống một cuộc sống không ràng buộc, không lo lắng về ngày mai. Sinh viên trường mỏ là một khách quen thường xuyên ghé thăm quán. Chàng trai trẻ này luôn tách biệt với mọi người, chỉ làm một việc là lắng nghe người khác.
Đối với tôi, đó là đủ. Tôi cảm thấy thoải mái khi ở đó. Đối với tôi, quán Le Condé là một nơi trú ẩn khỏi mọi thứ mà tôi nghĩ đến là u ám trong cuộc sống. Sẽ có một phần của tôi - phần tốt đẹp nhất - một ngày nào đó buộc phải rời khỏi nơi đó.
Như Louki và chàng sinh viên đó, cuộc sống của những người ghé thăm quán cà phê cũng không rõ ràng, có thể gọi là hư không. Louki có thể được coi là một khách đặc biệt của quán. Nàng khác biệt so với tất cả mọi người, từ cách ăn mặc đến cách ứng xử, giao tiếp với mọi người xung quanh. Nàng luôn chọn cho mình một góc cuối của căn phòng, một nơi ít ai để ý đến. Dù tham gia vào cuộc vui cùng mọi người, nàng cũng không thu hút sự chú ý, chỉ là một nhân vật vô cảm mà thôi. Như cách một sinh viên quan sát Louki nói: 'nàng tới đây để ẩn náu, tại quán Le Condé này, như muốn trốn chạy điều gì đó, thoát khỏi một mối nguy...'. Trong mắt của chàng sinh viên, Louki thật đẹp, im lặng và bí ẩn: không ai biết tên thật của nàng, nguồn gốc và địa chỉ của nàng. Đơn giản với họ mà nói: 'Chúng tôi còn quá trẻ, không có quá khứ để phơi bày, chúng tôi sống trong hiện tại'. Cuộc sống của họ tiếp tục diễn ra, mỗi ngày trôi qua trong không gian vô định.
Louki qua con mắt của một thám tử
Caisley - một cựu nhân viên tình báo, được Jean-Pierre Choureau thuê để tìm vợ mình, Louki. Với khả năng ghi nhớ xuất sắc, ông có thể nhận ra bất kỳ ai chỉ sau một lần gặp mặt, thậm chí là từ phía sau lưng. Louki đã biến mất sau một cuộc cãi cọ với chồng của mình. Sự chênh lệch tuổi tác giữa họ là khoảng 15 năm. Họ đã quen nhau khi làm việc tại cùng một công ty và kết hôn sau hai tháng. Tuy nhiên, mọi cố gắng để tạo ra mối quan hệ vững chắc đã thất bại. Jacqueline không chấp nhận cuộc sống như vậy và Louki cuối cùng đã rời đi, để lại chồng cô ở căn nhà lạnh lẽo ấy.
Lời tự sự của chính Louki.
Cô đơn, trống trải, lạc lối - đó là tất cả những gì có thể diễn đạt được về tuổi trẻ của Jacqueline. Cô thường xuyên trốn khỏi nhà từ khi còn nhỏ, và Louki đã cho cô quyền tự quyết về cuộc sống của mình. Louki là nơi cô tìm kiếm sự an ủi và làm dịu đi nỗi cô đơn và sự nhàm chán. Tuy nhiên, cuối cùng, cô cảm thấy buộc phải bỏ đi, để tìm lại chính mình. Trạng thái tinh thần của cô không thể nào diễn tả bằng một từ đơn giản. Louki đã chọn cách tự do bằng cách kết thúc cuộc đời.
Rồi tôi sẽ sớm tới rìa vách đá và rơi vào không gian trống trải. Hạnh phúc là khi tôi được bay trôi trong không trung và cảm nhận cảm giác của sự không trọng lực mà tôi luôn tìm kiếm. Cuộc sống tiếp tục với tất cả những khó khăn và những khoảnh khắc sung sướng. Một ngày buồn, tôi đã đổi tên cuốn sách mà Guy de Vere cho mượn thành 'Louise của Hư Vô', biểu hiện cho cuộc sống của tôi.
Ký ức về Louki từ bạn trai cô - Roland.
Cuộc gặp gỡ giữa Louki và Roland có thể được xem như cuộc gặp gỡ giữa hai người không thể tìm thấy chốn dừng chân trong cuộc sống, hai người sống cô đơn giữa thế giới. Cả hai đều có tên và danh tính, nhưng liệu đó có phải là họ thực sự không? Đọc từng dòng, ta chìm đắm vào thế giới hư không, lạc lối của những người trẻ tuổi này. Với Louki, Roland mang ý nghĩa quan trọng. Anh ta luôn lắng nghe mọi lời chia sẻ của cô và cảm thấy mình là một phần của đó. Giống như Louki, Roland cũng có một quá khứ u ám và sống cô đơn. Mặc dù cuộc sống của Louki đã trôi vào quên lãng, nhưng Roland không thể quên được. Anh ta quay về những con phố quen thuộc, những nơi mà anh và Louki đã từng đi qua, như quảng trường Lowendal hay quán cà phê Le Condé...
Cảnh sát mời cô vào văn phòng và hỏi về đêm hôm đó. Louki ngồi im lặng, nhìn ra ngoài cửa sổ những đèn đường xa xa. Cuối cùng, cô nói, 'Tôi không biết gì cả. Tôi đã rời khỏi đó sớm hơn.'
Khi người đọc lật từng trang sách, họ cảm nhận được những nỗi lo sợ, những niềm hy vọng và những nỗi buồn sâu thẳm của nhân vật. Cuộc hành trình trong quá khứ không chỉ là việc tìm lại thời gian mất mát mà còn là việc khám phá những góc khuất tâm hồn.
Cô bước ra khỏi căn nhà với bao nỗi lo sợ và nỗi buồn đầy ngực. Cuộc sống đã thay đổi quá nhanh và cô cảm thấy mình không thể nắm bắt được. Nhưng dù thế nào đi nữa, cô vẫn quyết định tiến về phía trước.
Như một lời nhắc nhở về cuộc sống, Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối mang đến cho độc giả một cái nhìn sâu sắc vào tâm trạng và cảm xúc của nhân vật. Cuốn sách khiến chúng ta nhận ra rằng, dù có lúc mất mát và bất an, chúng ta vẫn có thể tìm thấy sự ý nghĩa trong cuộc sống.
Mỗi trang sách là một hành trình khám phá, một chuyến đi vào tâm trí của bản thân. Những nhân vật trong câu chuyện là biểu tượng cho những trải nghiệm và cảm xúc của chúng ta trong cuộc sống.
Nếu bạn cảm thấy cô đơn và buồn bã, hãy nhớ rằng luôn có một cuốn sách để đem lại sự an ủi và đồng cảm. Trong những trang sách, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy mình đơn độc.
Đánh giá chi tiết từ Kim Chi - MyBook
Ảnh chụp bởi Kim Chi