“Cuộc sống không cho ta cánh, nhưng ta cần phải học cách bay!”
Mẹ tôi thường nói rằng việc được sinh ra trên thế giới này đã là một niềm hạnh phúc; và càng hạnh phúc hơn khi chúng ta có ước mơ và đủ can đảm để theo đuổi nó. Tuy nhiên... Cuộc đời thường xuyên đặt ra những thử thách khắc nghiệt, gai góc che phủ sau vẻ đẹp. Trên hành trình chinh phục ước mơ đó, không ít lần chúng ta gục ngã và mất hết niềm tin vào cuộc sống. Có người quay lưng, có người từ bỏ. Tôi cũng đã trải qua những khoảnh khắc như thế. Cho đến một ngày, khi tôi đọc cuốn sách Ông Lão và Đại Dương của Hemingway, tôi mới thực sự nhận ra một sự thật: ''Thất bại chỉ là tạm thời, nhưng từ bỏ mới là thất bại vĩnh viễn.'' - Marilin Vossavant.
Ernest Hemingway (1899 - 1961) là một nhà văn, nhà báo người Mỹ. Ông đã tham gia chiến tranh thế giới thứ nhất. Với tính cách mạo hiểm, tự do, các tác phẩm của Hemingway được đánh giá là “thật và đơn giản về cuộc sống của con người”. Ông Lão và Đại Dương (1952) là một tiểu thuyết ngắn và được xem là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Hemingway. Nhờ vào cuốn sách này, ông đã được trao giải thưởng Pulitzer năm 1953 và giải Nobel Văn học năm 1954.
Ông Lão và Đại Dương kể về chuyến phiêu lưu ba ngày hai đêm của ông Lão Santigo trên biển. Trong chuyến đi này, ông quyết tâm bắt được con cá lớn sau khi thất bại trong lần câu trước đó. May mắn đã mỉm cười với ông khi một con cá kiếm khổng lồ đã cắn câu. Với sự kiên trì suốt gần ba ngày, ông đã chiến thắng con cá. Tưởng đã có được con cá lớn mang về bờ, nhưng bất ngờ, lũ cá mập xuất hiện để cướp mồi. Với những tia hy vọng cuối cùng, ông đã chiến đấu với lũ cá mập hung ác. Khi đặt chân lên bờ, con cá kiếm ông Santigo đã bắt được, giờ chỉ còn là một bộ xương khổng lồ.
Một tiểu thuyết ngắn, chỉ có một trăm hai mươi ba trang, nhưng đã gợi lại trong tôi biết bao cảm xúc và suy tư. Tiêu đề tác phẩm đã khiến tôi ấn tượng ngay từ đầu, với sự đối lập giữa con người và biển cả. Tuy nhiên, việc kết nối 'ông già' với 'biển cả' đã mang lại một phép so sánh rất thú vị. Con người được coi trọng, xứng đáng với thiên nhiên, khẳng định ý chí mạnh mẽ của mình: con người muốn chinh phục và thống trị cả vũ trụ.
Trong tiểu thuyết này, Hemingway đã vẽ lên hình ảnh một ngư dân rất bình dị và thực tế. Lão Santigo xuất hiện với vẻ già nua, làn da cháy nắng và những vết sẹo. Nhưng đôi mắt của ông luôn tỏa sáng hy vọng, là lời diễn đạt tốt nhất cho sự may mắn. Niềm tin và hi vọng của ông không bao giờ mờ nhạt sau bảy mươi bốn ngày không câu được con cá nào. Dù biển cả có đối xử với ông ra sao, ông vẫn yêu quý nó.
Khác biệt với những người câu cá khác, ông giữ sợi dây câu thẳng, đặt mỗi sợi ở độ sâu khác nhau. Ông tin vào sự chính xác và kiên nhẫn. Khi đọc những dòng này, tôi bất giác dừng lại. Đôi khi, chúng ta cũng nên kiên nhẫn, nhẫn nại như ông Santigo. Thành công không đến từ may mắn mà từ sự kiên trì và nỗ lực.
Nhờ kiên nhẫn mà ông đã bắt được con cá kiếm. Mỗi lần con cá ấy nhảy lên, niềm khao khát của ông lại càng lớn hơn. Có lẽ con cá kiếm là biểu tượng của ước mơ và khát vọng của mỗi người trong cuộc sống? Nó thúc đẩy chúng ta vượt qua mọi thách thức bằng đam mê mãnh liệt.
Nhưng con đường tới thành công không phải lúc nào cũng trải hoa hồng! Có lúc ông đã suy sụp, mệt mỏi và đau đớn. Nhưng ông không thể từ bỏ, con cá vẫn ở dưới đó. Ông bắt đầu dò đuôi thuyền, thận trọng không làm đứt dây. Lời tự nhủ của ông đã đánh thức mỗi người. Đôi khi, chúng ta quá dễ dãi với bản thân, với sự lười biếng. Rồi khi mất đi cơ hội, ta mới hối tiếc về sự lãng phí của mình.
Mặc dù mệt mỏi, ông vẫn nhớ về những con sư tử biển trên hành trình đến châu Phi khi còn trẻ, về liên đoàn Big và Dimaggio vĩ đại. Trước khó khăn và thách thức, con người cần niềm tin và lạc quan. Santigo đã giữ được cả hai. Mệt mỏi dần tan đi và khát khao bắt con cá khổng lồ tiếp tục cháy bùng trong lòng.
Bộ xương cuối cùng trong câu chuyện có thể xem là chi tiết quý giá nhất mà Hemingway đã tạo ra. Sau ba ngày hải trình, ông mang về chỉ là một bộ xương, một bộ xương của loài cá kiếm khổng lồ. Điều này khiến người ta đặt ra câu hỏi liệu Santigo đã thất bại hay thành công. Một lần nữa, mọi thứ trở thành dấu chấm hỏi. Nhưng ông đã mang về cái gì? Một bộ xương, một biểu tượng của cả sự thất bại và thành công.
Tôi lại có quan điểm khác. Santigo đã thành công. Ông đã chiến thắng chính mình trên chiếc thuyền nhỏ giữa đại dương bao la. Ông đã săn được con cá kiếm mà ông mong chờ, đã chạm vào ước mơ của mình, dù chỉ trong một khoảnh khắc. Ông đã đối mặt với bầy cá mập và cập bến an toàn. Thành công của ông nhỏ bé nhưng vĩ đại, là một sự kỳ diệu của sự bình thường.
Trong Ông già và biển cả, Hemingway đã sử dụng tảng băng trôi một cách khéo léo. Khi đọc lại cuốn tiểu thuyết này, tôi thấu hiểu ý nghĩa sâu xa trong từng dòng văn mà Hemingway viết ra. Những bài học, những triết lý sống đã được ông lồng ghép vào câu chuyện một cách tinh tế, làm cho chúng ta cảm thấy gần gũi hơn với nhân vật và câu chuyện.
Câu chuyện được kể một cách cuốn hút, sinh động và hấp dẫn, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Độc giả cảm thấy như mình đang tham gia vào cuộc hành trình cùng với ông già, ngồi trên chiếc thuyền nhỏ giữa biển bao la. Hemingway đã thành công trong việc vẽ nên nhân vật Santigo, để ông có thể tự độc thoại và trải nghiệm nội tâm của mình.
Trên hành trình chinh phục ước mơ, hãy như ông già Santigo, kiên trì và lạc quan trong những thử thách. Đời chỉ có một, hãy sống sao cho không hối tiếc về những điều chưa làm khi về già. Hãy cùng nhau đối mặt với biển lớn và thực hiện những ước mơ. Dù có giông tố, chúng ta cũng biết cách đứng dậy và tiếp tục bước đi. Chỉ khi đó, cuộc sống mới thật sự ý nghĩa, khi chúng ta sống với đam mê như Santigo với việc câu cá lớn.
Đánh giá chi tiết từ #TPKM - MytourBook