Nhân dịp sinh nhật thứ 100 của mình, ông Allan Karlson đã leo qua cửa sổ Nhà Già (nơi mà ông coi như là điểm kết thúc cuộc đời của mình), bắt đầu một cuộc phiêu lưu thú vị và đầy bất ngờ xung quanh đất nước Thụy Điển. Trong hành trình đặc biệt này, độc giả dường như thấy một chàng trai Allan trẻ trung, tràn đầy sức sống và mưu trí. Suốt câu chuyện, chúng ta cũng sẽ chứng kiến những cột mốc lịch sử từ Thế Chiến Thứ Nhất đến Thế Chiến Thứ Hai, từ Nga Xô Viết đến Mỹ cường quốc thông qua những kí ức hóm hỉnh của ông Karlson. Cuốn sách mang lại cái nhìn lạc quan hơn về cuộc sống, nhấn mạnh rằng nếu nhìn nhận mọi việc một cách khác biệt, mọi thứ sẽ thay đổi. Allan đã dạy chúng ta rằng “Để nhìn thế giới này, điều đầu tiên bạn cần làm là mở to mắt ra đã.”
Về tác giả Jonas Jonasson và cuốn sách “Ông trăm tuổi leo qua cửa sổ và biến mất”
Jonas Jonasson không chỉ là một nhà văn mà còn là CEO của một công ty truyền thông ở Thụy Điển. Vào đầu những năm 2000, sức khỏe suy giảm cộng với chứng trầm cảm đã buộc ông phải từ bỏ công việc của mình và chuyển đến sống ở một vùng quê xa xôi. Năm 2005, ông bắt đầu viết cuốn sách “Ông trăm tuổi leo qua cửa sổ và biến mất”, nhưng nó không được các nhà xuất bản chấp nhận. Cho đến khi xuất bản lần đầu vào năm 2010, cuốn sách đã thu hút sự chú ý với 8 triệu bản in được bán ra trên toàn thế giới. Việc một nhà văn mắc chứng trầm cảm có thể viết ra một tác phẩm đầy tiếng cười và những bài học sâu sắc thực sự là điều khó tin. Tờ The Telegraph đã nhận xét: “Một tác phẩm trí tuệ đầy hài hước, thú vị... Một sự phê phán tuyệt vời về những sai lầm của con người.”
Câu chuyện này sẽ khiến người đọc không thể nhịn cười từ đầu đến cuối. Ngay cả trong những tình huống mà người bình thường đánh giá là đau buồn, Jonas vẫn có cách khiến chúng ta phải bật cười. Các sự kiện diễn ra xen kẽ giữa quá khứ và hiện tại, giữa cuộc phiêu lưu khắp thế giới của Allan và hành trình độc đáo của ông cụ trăm tuổi là điều rất thú vị.
Đúng 100 tuổi và với sức khỏe tốt, Allan Karlsson đã dễ dàng leo qua cửa sổ của nhà dưỡng lão để tiếp tục cuộc hành trình phiêu lưu của mình. Ông là một người phiêu lưu suốt cuộc đời, tham gia vào nhiều sự kiện lịch sử và gặp gỡ các nhà lãnh đạo nổi tiếng của thế giới từ cả hai phía của thế giới tư bản và cộng sản trong những tình huống thực tế đến khó tin. Dị thường và độc đáo như một câu chuyện cổ tích, cuốn sách “Ông trăm tuổi leo qua cửa sổ và biến mất” đã thu hút người đọc khắp thế giới.
Bắt đầu cuộc hành trình phiêu lưu với một chiếc áo khoác nâu, quần âu nâu và đôi dép nâu đi trong nhà.
Ở tuổi 100, Allan từ bỏ cơ hội xuất hiện trên truyền hình quốc gia, leo qua cửa sổ của nhà dưỡng lão và biến mất. Ông “vô tình” lấy một chiếc vali của “một thanh niên gầy, mái tóc vàng heo dài và nhờn, râu rậm, mặc áo khoác bò với chữ Never Again ở lưng”. Allan tiếp tục hành trình của mình trong khi bị truy đuổi bởi thanh niên và cảnh sát. Cuộc hành trình khiến Allan nhớ lại nhiều về quá khứ, từ khi cậu bé Allan được sinh ra ngay sau phong trào giải phóng phụ nữ một ngày đến những ngày làm “chuyên gia pháo nổ hàng đầu lục địa” của mình. Qua mọi biến cố, Allan rút ra cho mình một lời khuyên “Bất cứ điều gì phải đến, sẽ đến.”
Tuy nhiên, điều cuối cùng đã hình thành triết lý sống của Allan lại là những gì mẹ cậu nói khi họ nhận được tin cha mất. Mặc dù mất một thời gian cho điều này thấm vào tâm hồn của Allan khi còn trẻ, nhưng khi đã hiểu, nó sẽ tồn tại mãi mãi:
- Bất cứ điều gì phải đến, sẽ đến.
Nếu không có lý do, người ta không nên bộc lộ bản thân.
Jonas Jonasson đã kết hợp ba mạch văn chính một cách xuất sắc, từ sự kiện diễn biến với cụ Allan và những người bạn, cuộc truy tìm của cảnh sát trưởng, đến phía người anh em của “gã thanh niên người gầy, mái tóc dài vàng heo và nhờn bóng, bộ râu lởm chởm, mặc áo khoác bò với dòng chữ Never Again ở lưng” mà không làm câu chuyện bị gián đoạn. Sự xen kẽ của cuộc rượt đuổi này với các sự kiện lịch sử mà cụ Allan đã trải qua khiến cho lịch sử trở nên dễ tiếp cận và dễ nhớ. Từ lịch sử về bom nguyên tử đến các cuộc chiến tranh thế giới, từ chiến tranh lạnh đến chiến tranh Triều Tiên. Sự trải nghiệm sâu rộng của Allan khiến cuộc truy đuổi giữa ba phe trở nên hấp dẫn và căng thẳng. Dù có vẻ như Allan gặp nhiều may mắn, nhưng khi suy nghĩ kỹ hơn về quyết định của mình, chúng ta sẽ thấy một sự sắp xếp hợp lý và khéo léo hơn nhiều.
Một cá tính độc đáo
Mặc cho đã 100 tuổi, Allan vẫn thể hiện sự hóm hỉnh, yêu đời và luôn lạc quan, tin vào cuộc sống dù hoàn cảnh có khó khăn đến đâu. Ban đầu, người ta có thể cảm thấy Allan có vẻ kỳ quặc và đáng sợ, nhưng nếu nhìn vào bối cảnh lịch sử, khi con người sống trong thời kỳ chiến tranh và bạo lực, việc Allan không thể hiện cảm xúc như thường thấy trước cái chết của người cha hay người bạn đồng hành là điều có thể hiểu được. Có thể tác giả đã giấu điều này đâu đó trong từng dòng chữ và chờ đợi ai đó khám phá ra.
Ai có thể nghĩ rằng sau chỉ 3 tiếng gặp mặt, Allan đã trở thành bạn thân với tổng thống Mỹ, và thu hút được những đồng minh trung thành chỉ sau vài câu đầu tiên trò chuyện. Làm thế nào ông đã tránh được án tử và còn cứu mạng thêm một người nữa chỉ sau một buổi sáng trò chuyện với một cảnh sát trưởng người Anh?
Ngay cả khi đối mặt với nguy hiểm, bị đe dọa bằng súng, cụ Allan vẫn giữ được sự bình tĩnh khi đối diện với yêu cầu “giơ tay lên” của những tên côn đồ, đánh giá đó là yêu cầu thiếu sáng tạo. Với trí tuệ của một người 100 tuổi, Allan luôn biết cách đối phó với tình hình, dùng lời nói và tâm lý để đánh bại những kẻ mạnh hơn mình nhiều lần.
Vào thời điểm đó, trí óc của Allan đã nảy ra một ý tưởng. Đó là một ý tưởng điên rồ, và rõ ràng có nguy cơ Allan sẽ bị bắn giữa chừng, trừ khi ông thực sự bất tử. Vì vậy, Allan hít một hơi thật sâu và quyết tâm hơn. Với một nụ cười ngây thơ trên môi, ông tiến thẳng vào phía những kẻ gây rối với khẩu súng lục. Và ông nói bằng giọng run rẩy nhất của mình:
- Anh có khẩu súng đẹp quá. Đó có phải là súng thật không? Cho ông xem một cái?
Benny, Julius và Người Đẹp đều nghĩ Allan đã mất trí.
- Dừng lại, Allan! – Benny la lên.
- Được, dừng lại đi, ông già khốn khiếp, nếu không tao sẽ bắn đấy, - Thùng Gỗ nói.
Nhưng cụ Allan vẫn lung lay đi về phía hắn. Thùng Gỗ lùi một bước, giương súng lục một cách đầy đe dọa về phía cụ Allan, và rồi hắn... Trong khoảnh khắc căng thẳng đó, hắn lùi thêm một bước nữa...
Kết quả của Thùng Gỗ? Đọc sách để hiểu rõ hơn, vì chỉ vài dòng không thể nói hết được sự sáng dạ, thông minh và tinh quái của cụ Allan.
Khó hiểu làm sao cụ Allan lại có thể thuyết phục gã phục vụ rằng “Tổng thống xứng đáng được coi là tài sản tín chấp và dù sao thì anh ta cũng biết tổng thống đang sống ở đâu” để tránh thanh toán hóa đơn. Thật là kỳ lạ! Nếu cụ Allan làm doanh nhân, có lẽ giờ đây ông đã trở thành huyền thoại trong các chiến dịch kêu gọi vốn. Thực tế, tài năng đặc biệt này của cụ vẫn rất đáng giá, khiến mọi người cụ gặp trên đường đều sẵn lòng giúp đỡ ông nhanh chóng hơn trong cuộc truy đuổi.
Bạn có biết nạn nhân tiếp theo của trí tuệ sáng tạo của cụ Allan là ai không? – Đó chính là bà Tống Mỹ Linh, phu nhân của Tưởng Giới Thạch, bạn của tổng thống Roosevelt và Đệ nhất Phu nhân. Một trò chơi thú vị, mang đậm tinh thần chính trị. Một trí óc thiên tài.
Những bài học sâu sắc từ sự hài hước
Điều đầu tiên mà cụ Allan dạy cho chúng ta là luôn lạc quan vào cuộc sống. Dù ở hoàn cảnh nào đi nữa, chỉ cần thay đổi suy nghĩ, mọi thứ sẽ thay đổi. Hãy nhìn cuộc sống từ góc nhìn tích cực, tìm ánh sáng ở cuối con đường, mọi vấn đề sẽ được giải quyết.
Cụ Allan đã phá vỡ sự im lặng của nhóm bạn bằng cách nói rằng việc mất vali thật sự không đáng lo, vì nếu không, có lẽ ông sẽ phải chia tiền ít hơn với những người khác, bởi vì đã xảy ra nhiều tình huống khác nhau khiến đồng nghiệp của ông bị chết.
- Ốc Vít và Thùng Gỗ đã chết à? – Ông Chủ hỏi.
- Pike? – Bosse đột ngột kêu lên. – Đúng rồi, Pike. Khi nào là lần cuối cùng nhỉ?
- Bosse Baddy! – Gunnar Gerdin “Pike” cũng kêu lên.
Và rồi Bosse Baddy và Pike Gerdin đã ôm chầm lấy nhau ở giữa nhà bếp.
- Tôi tin rằng lần này tôi vẫn thoát chết, - cụ Allan nói.
Bài học thứ hai “Đừng để tâm hồn già nua theo tuổi tác”. Ước mong khám phá thế giới không phải của riêng ai, nhưng mọi người đều lãng quên nó theo thời gian khi con người ta có quá nhiều thứ phải bận tâm lo lắng đến. Để rồi khi về già, “gia đình nhỏ này đã sống một cuộc sống dễ chịu bình thường. Cứ thế cho đến một ngày hóa ra không chỉ Allan mà cả Molotov cũng già đi. Đột nhiên, con cáo bắt được con mèo, cáo và mèo chỉ ngạc nhiên nhưng Allan thì buồn”. Có lẽ đây chính là lý do khiến cụ Allan quyết định trèo qua cửa sổ và biến mất vào đúng sinh nhật thứ 100 trăm của mình, bắt đầu một chuyến phiêu lưu mới, song hành với những sự kiện trong quá khứ. Vậy là ta được nhìn thấy hai Allan, một trẻ, một già, song cả hai đều mang những nét cá tính riêng, thông minh, sắc xảo, lạc quan, yêu đời.
Kết
Cuộc hành trình kết thúc ở chính điểm khởi đầu, khi mà cụ Allan trèo qua cửa sổ và biến mất. “Chỉ còn gần một tiếng nữa là bữa sinh nhật sẽ diễn ra ở phòng khách của Nhà Già. Cả thị trưởng cũng đến. Rồi báo địa phương. Và tất cả các cụ, các nhân viên, đứng đầu là Xơ Alice độc ác”. Cụ Allan cảm thấy bây giờ mình càng già càng ngây thơ, cụ không muốn bị bà quản lý kinh khủng đánh thức vào mỗi sáng và cho món cháo khủng khiếp cũng như bà. Và khi cụ trông chờ cái chết, giống như ông bạn già Herbert của cụ, nhưng buổi sáng ngày sinh nhật 100 tuổi của mình, cụ không chờ được thứ mình muốn. Lẽ thường tình, cụ định rắp tâm thông báo cho mọi người xung quanh biết ý định của mình. Nhưng cụ Allan Karlsson chẳng bao giờ nghĩ ngợi gì quá lâu...
Ấn tượng đầu tiên kể từ những dòng văn đầu tiên của cuốn truyện chắc chắn là vui tươi, hóm hỉnh, tràn ngập màu sắc yêu đời. Tuy nhiên, độc giả có thể sẽ cảm thấy gợn trong lòng một chút khi đọc đến những phân đoạn giết người, cái chết hay tội ác. Tác giả miêu tả nó như một điều hiển nhiên, là lẽ thường tình, và dưới lăng kính hài hước (hầu hết là thế) sẽ khiến chúng ta – những người có hệ tư tưởng và nền văn hóa khác nhau – cảm thấy rất khó để chấp nhận mạch cảm xúc của nhân vật.
Song cuộc hành trình của cụ Allan là hấp dẫn không thể chối cãi. “Ông trăm tuổi trèo qua cửa sổ và biến mất” chắc chắn là cuốn sách đáng đọc, đặc biệt khi bạn vẫn còn trẻ, còn nhiệt huyết, còn đam mê mãnh liệt với việc khám phá thế giới.
Tác giả: Trần Ngân - MytourBook
Hình ảnh: Hải My