Khái Niệm “được Người Khác Thừa Nhận”, Ý Nghĩa Với Bạn Như Thế Nào?
Mỗi Ngày Có 24 Giờ, Bạn Dành Bao Nhiêu Giờ Để Thưởng Ngoạn Thế Giới Xung Quanh?
Tôi Là Một Thanh Niên, Một Người Có Nhiều Hoài Bão Và Ước Mơ. Với Tôi, Việc Được Người Khác Thừa Nhận Giống Như Một Phương Thức Chứng Minh Sự Tồn Tại Của Bản Thân.
Chỉ Khi Tiếp Cận Cuốn Sách “Quyền Tự Do Khỏi Bầy Đàn” Của Tác Giả Trẻ Hàn Quốc, Jung Hee Jae, Tôi Mới Nhận Ra Rằng, Đôi Khi Dành Thời Gian Cho Bản Thân Cũng Là Cách Tự Thừa Nhận Sự Tồn Tại Của Mình!
Jung Hae Jae là một nhà văn trẻ người Hàn Quốc, vì mệt mỏi với cuộc sống náo nhiệt ở thành thị, cô quyết định tạm dừng tất cả các hoạt động và lên kế hoạch du lịch dài ngày đến những ngôi làng nhỏ tại dãy Himalaya xa xôi để mở rộng tầm nhìn về thế giới xung quanh. Trong khoảng thời gian đó, cô đã bắt đầu phát hành những cuốn sách được đánh giá cao là “tản văn sâu sắc và nổi bật, truyền đạt những giá trị và suy nghĩ phổ quát về cuộc sống thông qua lời kể chân thành”. Và “Quyền tự do khỏi bầy đàn” cũng là một tác phẩm như vậy!
“Tôi hiểu ý nghĩa của việc trải qua những tháng ngày tuổi trẻ mà dường như không có gì làm. Đó chính là trải nghiệm qua những cuộc chiến không vũ trụ hàng ngày với ý nghĩ rằng mình đã sống mà không làm gì, tự bản thân nó là một chuỗi ngày chiến đấu gian nan. Chiến đấu với một quái vật vô hình mang tên đời thường, kiên trì không đầu hàng trước những giá trị mà tôi không đồng ý…. Vào buổi tối, cả thân thể lẫn trái tim tôi đều cảm thấy đau đớn, như vừa bị ai đó đập vỡ. Có lẽ nên viết một quyển sách về thời kỳ đó trước tiên. Bởi vì những câu chuyện tôi muốn kể về khoảnh khắc đó không kém phần quan trọng.
Nghĩ lại, nhờ đã trải qua những tháng ngày dường như không làm gì, tôi mới trở thành người tôi là bây giờ. Vì từng có lúc mất đi tinh thần khi nghĩ về việc về hưu ngay trước khi thực sự sống một cách chân chính, nên hôm nay tôi mới có thể viết những dòng này...
Trên con đường của cuộc sống, có vô vàn lý do để động viên ta tiếp tục bước đi, đâm đầu vào nhịp sống đang dày công tiến lên, kiên cường và mạnh mẽ, bám vào hình bóng của một người làm chuẩn mực của riêng mình, rồi từ từ biến đổi mình theo họ mà không hề hay biết. Điều này có phải là tốt hay xấu? Câu trả lời thật khó khăn!
Thật ra, thượng đế luôn công bằng với con người. Người mang lại cho chúng ta những niềm vui, cũng sẽ lấy đi những gì chúng ta mong chờ. Con người sinh ra với tính cầu toàn, luôn khao khát sở hữu những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Vì thế, chúng ta luôn cố gắng bắt kịp những gì người khác làm, theo đuổi những thứ không thuộc về mình, rồi tự mình đánh mất đi những điều quý giá nhất. Vậy tại sao bạn không thử:
Bước đi theo nhịp độ của riêng mình: “Chỉ cần bước chân phù hợp với bản thân, bước đi theo nhịp độ của cơ thể. Trên hành trình của mình, nếu gặp phong cảnh đẹp đẽ khiến ta xúc động, hoặc những người tốt bụng đến mức không thể bỏ qua, ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và biết ơn vì được trải nghiệm những điều kỳ diệu của cuộc sống…”
Nghỉ ngơi với trái tim thanh thản: “Hãy làm điều mà bạn có thể. Mọi điều xảy ra đều là tốt đẹp”. Mỗi khi đọc đoạn này, tôi cảm nhận được một nguồn năng lượng tích cực và mạnh mẽ. Chỉ cần thực hiện được điều này, cứ như là ta đã nhận được món quà từ trời ban trên hành trình sống này.”
Quả thật cuốn sách này rất thú vị. Cách nhà văn Jung Hee Jae giải thích về Quyền Tự Do Khỏi Đám Đông không chỉ rõ ràng mà còn thuyết phục, không ép buộc như một bài diễn thuyết; không có mệnh lệnh nào nhưng lại khuyến khích người đọc thử, thực hành những điều tác giả nói dù chỉ trong một khoảnh khắc. Jung Hee Jae thật thông minh khi truyền đạt quan điểm của mình qua những câu chuyện đời thường, những bài thơ của những vị hiền triết thời xưa để độc giả cảm nhận và tự mình quyết định liệu có nên sống theo cách đó không một ngày nào để thực sự sống hết mình!”
“Tồi tệ, tốt đẹp, hạnh phúc, bất hạnh. Không ai có thể định nghĩa chính xác cho những điều này.
Tiêu chuẩn đó chỉ có thể được mỗi người tự quyết định”
Từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành, ở trong gia đình, trường học, và khi bước ra xã hội, chúng ta luôn khuyến khích nhau cố gắng mạnh mẽ và kiên cường, đặt ra mục tiêu và chạy theo đó, không ngừng nghỉ, không ngừng chạy theo cuộc sống hối hả. Nhưng chưa bao giờ ai nói với tôi: “Hãy dừng lại và thư giãn một chút”.
Tuy nhiên, trong những dòng văn của Jung Hae Jae, tôi phát hiện một lời khích lệ “Không cố gắng” của Fukuda Minoru đáng để suy ngẫm:
Sự lười biếng không chỉ là biểu hiện của sự phân biệt. Nó cũng là khoảnh khắc bạn bước ra khỏi đám đông. Sự lười biếng cho phép bạn dành thời gian để suy ngẫm về cuộc sống, để nhận ra rằng 'Ý thức về sự cố gắng đồng nghĩa với việc loại bỏ những thứ không cần thiết. Và những giá trị cần được nuôi dưỡng lại được coi là vật cản không hiệu quả.'
Không cố gắng là bạn dũng cảm chọn lựa phản bội đám đông, 'biết ơn những gì tôi đang sở hữu, không quên rằng dù có muốn hoàn thiện bản thân như thế nào thì tôi vẫn chỉ là một cá nhân nhiều khuyết điểm...'
Không cố gắng chính là 'không ghê tởm một bản thân trống rỗng và uể oải'
Không cố gắng, không có gì là tệ hại cả! Không cố gắng chỉ đơn giản là bạn dành thời gian để nghỉ ngơi, sống đúng với bản thân, dám 'sống chung với những sai lầm' và 'không cần phải vật lý lực để được yêu thương'
Quyền không làm gì, một khám phá về hạnh phúc
Tin nhắn từ cuốn sách mà tác giả muốn truyền đạt đến độc giả không phải là sự chầm chậm, lười biếng, hoặc khuyến khích người ta đi ngược lại với những chuẩn mực có sẵn. Quyền rời xa đám đông chỉ muốn gửi đi thông điệp rằng, thay vì tuân theo những quy tắc được đặt ra, hãy hành động 'chỉ khi tôi thực sự muốn làm điều đó', hãy để bản thân sống một cuộc sống 'vui vẻ và hân hoan, thì đó chính là một thành công vĩ đại'.
Chúng ta cũng có quyền buồn rầu. Trang Tử nói rằng cuộc sống là điều chúng ta tìm kiếm cho đến khi chúng ta nhận ra thời gian của mình, và khi thời gian đã đến thì biến mất là điều tự nhiên. Những gì đã xảy ra với chúng ta chắc chắn đều mang một ý nghĩa nào đó.
Do đó, hãy biết cách tận dụng Quyền rời xa đám đông mà bạn có để dành nhiều thời gian hơn để nuôi dưỡng trái tim của mình, để khám phá những điều tốt đẹp nhỏ bé vẫn luôn tồn tại xung quanh cuộc sống hàng ngày của chúng ta để cảm nhận rõ ràng hơn về hạnh phúc!
Hạnh phúc không phải là khi bạn đợi cho đến khi kiếm được nhiều tiền và có một cuộc sống ổn định; cũng không phải khi bạn đã trả hết các khoản nợ và mua sắm những món đồ mới; và càng không phải khi những đứa trẻ đã trưởng thành và tìm được bến đỗ bình yên cho riêng chúng. […] Hạnh phúc là khi bạn dừng lại với những ước mơ, cảm xúc của trái tim; chỉ để tâm trí thả lỏng và dùng cả cơ thể để cảm nhận mọi điều diễn ra xung quanh. Nói cách khác, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc khi 'không làm gì' cả.
“Sự khiêm nhường đích thực là khi bạn nhận ra rằng bản thân đáng được yêu thương, ngay cả khi bạn không làm gì đặc biệt hay không cố gắng để làm bất cứ điều gì. Những yêu cầu để chứng minh sự tồn tại, khiến chúng ta đấu tranh để được công nhận và khiến chúng ta cảm thấy lo lắng không thật sự yêu chính bản thân mình. Tại sao chúng ta phải cố gắng như vậy để được công nhận bởi những người không thể chấp nhận chúng ta như chính bản thân của chúng ta?”
Quyền rời xa đám đông giống như làn gió mát trong cái nắng chói chang của mùa hè, mang lại những quan điểm không mới nhưng đôi khi bị bỏ qua một cách lãng phí. Hãy dành 1/6 thời gian hàng ngày của bạn để thưởng thức những trang sách này! Tôi tin rằng, bạn cũng sẽ có những nhận xét giống như tôi! Quyền rời xa đám đông - một dấu chấm lửng cho những ngày tươi đẹp!
Đánh giá chi tiết bởi: Thanh Nhàn - MytourBook
Hình ảnh: Thanh Thảo & Trúc Phương