Một lần tôi có một cô gái
Hoặc có thể tôi nên nói cô ấy đã từng có tôi
Cô ấy đã cho tôi thấy căn phòng của mình
Phải không, cây gỗ Na Uy tốt lành sao?
– Norwegian wood, The Beatles
Mỗi giai điệu, mỗi lời ca vọng lên. Nhẹ nhàng, từ từ như dẫn ta vào một khu rừng rậm rạp, lạc mình trong dáng hình mờ mịt của ánh hoàng hôn. Trong Rừng Na Uy, chúng ta trải qua mọi trải nghiệm của tuổi trẻ, của những lạc lối, những sai lầm nhưng cũng ẩn chứa một nguồn năng lượng sống mãnh liệt.
HARUKI MURAKAMI – MƠ TRONG CÕI TẠM
Haruki Murakami sinh năm 1949 tại Kyoto nhưng lớn lên ở Nishinomiya và Ashiya, Nhật Bản. Sự ảnh hưởng trực tiếp từ cha mẹ đã truyền cho tác giả đam mê với văn học và âm nhạc phương Tây. Thời niên thiếu của ông gắn liền với tên tuổi của những nhà văn Mỹ như Kurt Vonnegut và Richard Brautigan. Tác phẩm của Murakami là sự giao thoa giữa văn hóa Đông và Tây, đem lại cái nhìn hiện đại và phóng khoáng. Ông mong muốn cải biên văn học Nhật Bản và thế giới. Những tác phẩm của ông là sự kết hợp hài hòa giữa thực và hư, giữa cái bình dân và cái cao cả. Với kỹ thuật và tài năng, Murakami biến hiện thực thành huyền ảo, dẫn dụ độc giả vào những mê cung của nhận thức. Mặc dù tác phẩm của ông thường bị phê phán là ngoại lai, song những câu chuyện cá nhân của ông khiến ngòi bút của ông trở nên độc đáo, là thế giới thực và mơ hồ giao nhau. Như ông đã nói: “Tôi chỉ bắt đầu viết khi 29 tuổi. Trước đó, tôi không có gì để viết. Bạn phải sống hết mình để tìm ra điều gì đó để viết.”
Yếu tố huyền bí đã trở thành một phần quan trọng trong tác phẩm của Haruki Murakami. Nó tạo ra những thế giới phi thực tế nhưng cũng là phản chiếu của xã hội. Dưới bàn tay của Murakami, con người được tiết lộ trong dòng suy tư: những phần vỡ, những tổn thương được biểu hiện một cách tự nhiên. Tuy nhiên, cũng dưới bút của ông, con người cũng bị đẩy đến biên giới, nhưng sau cùng, họ chấp nhận những thách thức của cuộc sống là một phần của bản thân họ.
RỪNG NA UY – KHU RỪNG CỦA TUỔI TRẺ
Rừng Na-uy bắt đầu bằng âm nhạc cùng tên được phát ra trong không gian khi nhân vật chính (Watanabe) người mà chúng ta nghe từ góc nhìn cá nhân khi anh ta đang trên chuyến bay đến Hamburg. Âm nhạc đó là chìa khóa mở ra một căn phòng kín đã được anh ấy giấu kín trong tâm hồn của mình suốt nhiều năm. Khi căn phòng ấy được mở ra, những ký ức đã mờ nhạt từng bước tái hiện và một lần nữa đẩy Watanabe vào một biển cảm xúc. Trong những mảnh vỡ ký ức đó, ta đi cùng với Watanabe, Naoko, Midori và vô số những người trẻ khác, có lẽ chúng ta sẽ nhận ra chính mình và những nỗi đau, cảm xúc mạnh mẽ, cô đơn không tưởng của tuổi trẻ. Khác biệt với các tác phẩm khác của Murakami, Rừng Na-uy không mang đến những yếu tố siêu nhiên kỳ lạ, mà nó như một cuốn nhật ký về tuổi trẻ, về hồi ức, mặc dù có những sự kiện có thể diễn ra trong thế giới thực nhưng lại mang một sức mạnh, một cảm xúc mênh mông.
Khi tôi tỉnh dậy, tôi đơn độc
Con chim ấy đã bay đi
Vì thế tôi đã thắp lửa
Trong rừng Na Uy, ta như đang bước vào cuộc sống, hay cụ thể hơn là chặng đường tuổi trẻ của ba nhân vật Watanabe, Naoko, Midori với tất cả sắc màu qua những hồi ức của nhân vật Watanabe.
WATANABE - NGƯỜI MANG THEO KÝ ỨC
Watanabe là trung tâm của toàn bộ câu chuyện, là sợi dây nối những mảnh đời kỳ diệu của tuổi trẻ, một người luôn cho rằng bản thân mình quá bình thường và nhạt nhòa giữa những bước chân vội vàng của thời gian. Nhưng Watanabe lại có một khả năng đặc biệt, là khả năng nhìn nhận người khác một cách đặc biệt, một khả năng mà chính anh ấy cũng không nhận ra đã hút họ lại gần. Với Watanabe, mỗi người đều mang theo những vấn đề riêng và đó là một phần không thể tách rời của họ, làm nên con người họ bất kể tốt hay xấu. Khi ở bên cạnh Watanabe, mọi người có không gian để trở thành chính họ, không cần phải đóng vai như xã hội yêu cầu, và Watanabe đâu đây, không đánh giá, không phán xét và không ép buộc họ làm gì cả. Và chính vì điều đó, những người xung quanh luôn tin tưởng vào anh để chia sẻ những phần yếu mềm nhất trong tâm hồn của họ. Kể cả khi họ đi mỗi ngả đường, Watanabe vẫn mang theo những ký ức về họ như một loại bóng dáng. Có lẽ, họ cảm thấy rằng khi ở gần Watanabe, họ mới thực sự sống, và nếu Watanabe vẫn nhớ về họ, thì họ vẫn tồn tại, vẫn còn sống.
Có lẽ đây là một trong những tuyệt phẩm văn học về tình yêu và tuổi trẻ đầy ấn tượng, mà nhà văn Haruki Murakami đã gói gọn trong câu chuyện ngắn này.
Có phải là gỗ Na Uy tốt đẹp không?
Sẽ có một ngày, anh sẽ phải chôn vùi những ký ức đó, nhưng ngay bây giờ, anh vẫn giữ trên vai trọng trách của một người lưu giữ ký ức. Watanabe cũng có thể được coi là biểu tượng của một đất nước Nhật Bản hiện đại, mang trên mình những kí ức đau buồn của dân tộc, nhưng cuối cùng, họ vẫn chọn sống tiếp tục.
NAOKO - SỰ TAN RỨC KHÔNG PHẢI LÀ CÁI GIẾT TA
Cái chết không phải là sự đối lập của cuộc sống mà là một phần của nó
Theo tôi, cái chết không phải là người giết ta mà chính là tâm hồn của chúng ta. Naoko đã trải qua quá nhiều bi kịch, những cái chết đột ngột của những người thân thương nhất trong cuộc đời đã đẩy cô vào đường cùng của sự sống.
Thực sự, nếu có thời gian, tôi vẫn nhớ được khuôn mặt của nàng. Tôi phải nối lại từng hình ảnh - bàn tay lạnh nhẹ nhàng của nàng; mái tóc đen và mềm mại của nàng, khi chạm vào cảm giác mát mẻ; một chút hồn nhiên và một chấm tối nhỏ dưới đó; chiếc áo khoác lông lạc đà mà nàng mặc vào mùa đông; thói quen nhìn thẳng vào mắt tôi mỗi khi nàng nói chuyện; giọng nói êm đềm, nhẹ nhàng của nàng (như tiếng nói trên một đồi lúc râm mát) - và rồi khuôn mặt của nàng ở đó, luôn bắt đầu từ tư thế nhìn nghiêng, vì Naoko luôn sánh bước bên cạnh tôi. Sau đó, nàng sẽ quay lại, mỉm cười, và nhìn sâu vào mắt tôi như đang theo dõi một con cá bé bơi qua một dòng suối trong vắt.
Naoko luôn hiện diện trong suy nghĩ và ánh nhìn của người khác như bóng ma lạc bướng, luôn giấu đi bản thân nhưng không thể trốn chạy khỏi quá khứ. Mong muốn tương lai là sự chạy trốn, nhưng tương lai không tồn tại nếu không có quá khứ. Naoko chạy trốn trong mê cung của bóng ma, với lòng bình lặng nhưng sâu thẳm là nỗi đau. Bám víu vào Watanabe là cách Naoko tạo ra một quá khứ mới, nhưng cũng là cách kết thúc nỗi đau.
Midori hiện lên với tất cả sự tươi trẻ và năng lượng của tuổi trẻ, đam mê và không ngần ngại theo đuổi. Cô là một con vẹt nhiều màu, đại diện cho sự nổi loạn và sự đẹp của cuộc sống. Khác biệt với Naoko, Midori không ngần ngại phơi bày bản thân và đón nhận tất cả vẻ đẹp cuộc sống.
Tôi luôn thèm được yêu, chỉ một lần thôi. Tôi muốn biết cảm giác của tình yêu, đến mức không thể chịu đựng nổi. Nhưng họ chưa bao giờ cho tôi cơ hội đó, dù chỉ một lần.
Midori là màu xanh lá, đại diện cho sự nổi loạn và năng lượng của tuổi trẻ. Cô không ngần ngại thể hiện bản thân và đón nhận tất cả vẻ đẹp của cuộc sống. Dù luôn rộn ràng và chói chang nhưng Midori vẫn giữ lại một nét bí ẩn, khiến người khám phá phải ngỡ ngàng.
Cuộc sống là màu sắc, và để cảm nhận đúng nghĩa về Midori, ta cần phải sử dụng hết mọi giác quan. Dù vậy, Midori vẫn giữ lại một nét bí ẩn, khiến cho việc khám phá càng thêm phần thú vị.
Mỗi người đều cần một Midori cho riêng mình, không cần phải làm việc gì hoặc trải qua những trải nghiệm lớn lao, chỉ cần một người bạn đồng hành trong những thử thách của cuộc sống. Một Midori sẽ mang lại cho bạn sự can đảm để thử nghiệm và sự bình yên khi ở bên cạnh.
Tóm lại, Rừng Na-uy là một bức tranh của tuổi trẻ với tất cả những cảm xúc đa dạng mà chúng ta đã trải qua. Khi kết thúc cuốn sách, ta nhớ lại những kỷ niệm với Watanabe, Naoko và Midori.
Rừng Na-uy đã thể hiện đầy đủ các cung bậc cảm xúc của tuổi trẻ. Khi đọc xong, ta nhớ lại những người bạn trong cuốn sách như Watanabe, Naoko và Midori.
Đánh giá của Elena Bui - MytourBook