Bao giờ cũng nghĩ liệu làm phiền người khác có phải là một vấn đề lớn và khó khăn không? Thực ra, nếu nhìn từ góc độ tâm lý học, suy nghĩ đó là hoàn toàn hợp lý. Nhưng nếu thay đổi cách suy nghĩ, chúng ta và mọi người sẽ có lợi ích. Tại sao và làm thế nào để làm phiền người khác một cách đúng đắn? Tất cả đều được thảo luận trong cuốn sách Sống Độc Lập Không Cô Đơn của tác giả Cách Tử San, hứa hẹn sẽ không làm bạn thất vọng.
Nhận định về cuốn sách:
1/ Phong cách viết thực tế, dễ hiểu và gần gũi.
2/ Nội dung đa dạng, bao gồm những vấn đề phổ biến. Tác giả đặt câu hỏi liệu chúng ta cần phải sống độc lập suốt cả đời mà không cần sự giúp đỡ từ người khác, từ đó đưa ra những giải pháp và lời khuyên hữu ích từ góc độ tâm lý học, nhằm thúc đẩy sự thay đổi tích cực và bắt đầu cuộc hành trình tự cải thiện.
3/ Xếp hạng: ⅘
4/ Cuốn sách này chạm đúng vào tâm lý của những người đang tự hỏi “Tôi có nên làm phiền người khác không?”. Vấn đề không khó như chúng ta nghĩ, chỉ cần thay đổi cách suy nghĩ là có thể tiến gần hơn đến mục tiêu phát triển bản thân và xây dựng những mối quan hệ xung quanh.
Hãy cùng khám phá nhé.
'Sức Mạnh của Sự Kết Nối cũng chỉ có Giới Hạn'
Có một lần, Thích Ca Mâu Ni, người sáng lập Phật Giáo, hỏi các đệ tử của mình: “Làm thế nào để một giọt nước không bao giờ cạn kiệt?” Các đệ tử đều lắc đầu không biết. Thích Ca Mâu Ni cười và nói: “Hãy hòa giọt nước đó vào biển lớn.”
Thực ra, chúng ta cũng vậy. Nếu có mối quan hệ lành mạnh với những người xung quanh, chỉ có qua sự giao tiếp liên tục, sự hỗ trợ lẫn nhau và lòng nhân ái từ cả hai phía mới có thể cùng nhau bước đi xa hơn.
Độc lập là điều tốt, không có gì xấu cả. Tuy nhiên, nếu quá độc lập, bạn sẽ thiếu đi sự ấm áp từ tình người.
Trẻ con khi sinh ra cần sự chăm sóc từ mẹ, nếu không chúng sẽ không thể tồn tại. Sau khi trưởng thành, chúng ta có thể tự lo tự chăm, kiếm tiền nuôi sống bản thân, nhưng không thể tự tạo ra thức ăn để no, tự làm quần áo để ấm, mọi thứ đều phải dựa vào nguồn bên ngoài.
Vì thế, hãy biết đón nhận sự giúp đỡ từ người khác, cũng như dám nói lên những điều bạn cần giúp đỡ, đó mới là hành động thông minh.
Trạng thái tốt nhất của cuộc sống là duy trì tính độc lập trong nhân cách, đồng thời có khả năng thích ứng linh hoạt. Sự độc lập trong nhân cách giúp bạn tự tin và ổn định, còn tính linh hoạt giúp bạn xây dựng mối quan hệ tốt với mọi người, không làm mất đi tính độc lập nhưng vẫn gần gũi với cuộc sống.
'Từ Chối và Bị Từ Chối Là Bình Thường Trong Cuộc Sống'
Trong cuộc sống, ai cũng đã trải qua cảm giác từ chối và từ chối người khác. Một số người coi việc bị từ chối là điều bình thường, nhưng đa số lại cảm thấy không thoải mái với điều này.
Trong quá trình sống, việc bị từ chối đã khiến mình cảm thấy thất vọng và tự trách bản thân. Thường nghĩ rằng mình không xứng đáng với sự giúp đỡ, nhưng thực ra người khác có lý do riêng của họ. Họ từ chối không phải vì mình không đáng giúp đỡ, mà đơn giản là họ có ưu tiên khác. Có lẽ bạn cũng đã trải qua điều này.
Đôi khi, khi ai đó cần sự giúp đỡ nhưng mình đang bận rộn với công việc, mình sẽ chưa thể giúp được họ ngay lúc đó. Tuy nhiên, mình sẽ không từ chối họ một cách thẳng thắn mà sẽ giải thích cho họ hiểu và hứa sẽ giúp sau. Việc từ chối không có nghĩa là phủ định họ, chỉ là mình không thể đáp ứng ngay lúc đó thôi.
Nhiều người không hiểu được điều này nên luôn cảm thấy lo lắng và bất an khi phải từ chối hoặc bị từ chối. Nhưng có những tình huống mà việc từ chối là điều tốt nhất mà bạn có thể làm. Dù khó khăn, nhưng việc từ chối cũng là cách để bảo vệ bản thân và giữ cho mối quan hệ không bị căng thẳng.
Có những người không chấp nhận được việc bị từ chối vì họ hiểu nhầm rằng từ chối là cách phủ định họ. Họ cảm thấy tự ti và bị đánh giá thấp khi bị từ chối. Thực ra, việc từ chối chỉ là sự thừa nhận rằng bạn không thể làm hài lòng mọi người.
Nhiều người không dám xin người khác giúp đỡ vì lo sợ bị từ chối. Họ tự cô lập và không chia sẻ vấn đề của mình với người khác. Tuy nhiên, chúng ta cần nhớ rằng không ai có thể làm mọi việc hoàn hảo cả.
Hãy nhớ rằng việc từ chối là điều bình thường và cần thiết trong cuộc sống. Mỗi người đều có quyền từ chối mà không cần phải cảm thấy áy náy hay xấu hổ. Đừng để bản thân bị áp đặt bởi người khác.
Cuộc sống là một chuỗi của việc từ chối và bị từ chối. Điều quan trọng là học cách chấp nhận và xử lý điều này một cách bình tĩnh và thông thái.
“Bạn ơi, có thể làm ơn nhận gửi hàng chuyển phát nhanh giúp tôi được không?”
“Xin lỗi, tôi cảm thấy mệt mỏi, không thể giúp bạn được.”
“Bố ơi, con có thể mượn bố một số tiền được không?”
Xin lỗi, dạo này tôi đang gặp khó khăn về tài chính, không thể cho con vay được.”
Khi bạn hiểu được điều này, bạn sẽ thấy ít căng thẳng hơn với bản thân và người khác. Cuộc sống của bạn sẽ trở nên nhẹ nhàng và tự do hơn.
/SỰ HIỂU BIẾT CỦA BẠN LÀ SỰ TỰ LỰC TRƯỚC MẮT NGƯỜI KHÁC/
Điều này có ý nghĩa gì nhỉ?
Đầu tiên, bạn có phải là người rất cẩn trọng để không làm phiền người khác không? Nếu đúng vậy, hãy cùng nhau đi sâu vào vấn đề này.
Làm phiền người khác có nghĩa là buộc họ phải hy sinh lợi ích của mình để đáp ứng nhu cầu của bạn. Tôi cũng không thích làm phiền người khác. Do đó, tôi sẽ không bao giờ yêu cầu người khác như thế này: “Bạn có thể mua hộ tôi một ly cà phê không?”; “Bạn mua đồ ăn sáng giúp tôi được không?”, “Tôi muốn vay bạn một ít tiền”, vv.
Mua cà phê, tự mình mua; đồ ăn sáng, tự mình chuẩn bị; nếu không có tiền, tự mình tiết kiệm chi tiêu. Những việc mà có thể tự làm, tôi sẽ không làm phiền ai. Bạn có cảm thấy giống tôi không? Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng, sự cẩn trọng của mình có thể khiến người khác cảm thấy tôi lạnh lùng, vô tình và khó gần.
Sau khi lắng nghe góp ý và hướng dẫn từ những người đi trước, tôi đã mở lòng và học cách thoải mái hơn trong việc “làm phiền người khác”. Tôi quyết định từ bỏ vẻ ngoài cẩn trọng, tràn vào thế giới của những người xung quanh, sẵn sàng giao tiếp với họ, để họ nhận ra rằng, thực sự, tôi là một con người biết quan tâm và chia sẻ cảm xúc.
Em không muốn làm phiền người khác, điều đó rõ ràng là tốt, nhưng em đã bao giờ nghĩ rằng, nếu không tương tác, không giao lưu với họ, liệu mối quan hệ giữa em và họ có thể trở nên gần gũi hơn không? Người khác nhìn thấy em chỉ muốn tránh xa, liệu họ có thể nghĩ rằng em lạnh nhạt không?
Hóa ra, mối quan hệ tốt đẹp chỉ xuất hiện khi cả hai bên sẵn lòng làm phiền lẫn nhau. Bạn nghĩ rằng không làm phiền người khác là cách thể hiện sự quan tâm và thấu hiểu, nhưng thực tế lại ngược lại. Người khác có thể cảm thấy bạn lạnh lùng và xa cách, khiến khoảng cách ngày càng lớn và cuối cùng bạn bị cô lập, trở thành một người khó gần.
Từ góc nhìn tâm lý học, mọi người đều thích gần gũi và tiếp xúc với những người ấm áp và cởi mở. Không ai muốn lại gần một người lạnh lùng. Vì vậy, bạn nên thường xuyên giao tiếp, sẵn sàng làm phiền người khác và cũng sẵn sàng để người khác làm phiền mình.
Mối quan hệ giữa con người chỉ có thể trở nên ấm áp qua giao tiếp gần gũi. Bạn nghĩ rằng việc trở nên biết điều và không làm phiền người khác sẽ giảm bớt gánh nặng cho họ, nhưng thực tế, điều đó chỉ khiến người khác cảm thấy khó chịu. Mỗi lần gặp bạn, họ sẽ không cảm thấy ấm áp mà chỉ thấy lạnh lẽo và nặng nề.
/SỰ ĐỘC LẬP QUÁ MỨC THƯỜNG KHIẾN NGƯỜI KHÁC KHÓ THÂN THIẾT/
Ý này liên quan đến ý trên. Nếu bạn quá kiên cường và mạnh mẽ, bạn chỉ đang tạo ra một khoảng cách lớn trong mối quan hệ với những người xung quanh.
Chúng ta không phủ nhận rằng sự độc lập về kinh tế và tinh thần là một đức tính tốt và đáng khen ngợi. Nếu bạn trưởng thành mà vẫn dựa dẫm vào cha mẹ, bạn sẽ bị xã hội chỉ trích. Hoặc nếu bạn quá dựa dẫm vào người yêu, thiếu cái tôi, thì khi người yêu rời bỏ, người khác không những không thông cảm mà còn cho rằng đó là điều tất yếu, do bạn không độc lập và không có cuộc sống riêng.
Đúng vậy, độc lập và trưởng thành là điều tốt, rất nhiều việc chúng ta có thể tự giải quyết mà không cần làm phiền người khác. Tuy nhiên, điều gì quá mức cũng không tốt, như tác giả đã nói, một người quá mức độc lập sẽ giống như một quả bóng bay bơm căng, đẩy xa tất cả sự dịu dàng từ người khác. Bạn nghĩ rằng mình tự lập, nhưng người khác lại thấy bạn rất khó gần.
“được cần đến”
Cảm giác “được cần đến” này rất quan trọng. Nếu bạn quá mạnh mẽ và kiên cường, người khác sẽ cảm thấy nặng nề và cô đơn khi ở bên bạn, đặc biệt là trong tình yêu. Họ sẽ nghĩ rằng, à thì ra bạn có thể sống tốt một mình, không cần họ, sự tồn tại của họ không có ý nghĩa gì với bạn. Ai cũng cần cảm giác được công nhận và cần đến. Nếu không có ai quan tâm, cuộc sống sẽ trở nên vô vị.
Trong tình yêu, câu nói thường xuyên khiến trái tim các cặp đôi rung động không phải là Anh yêu em, Anh nhớ em hay Anh thương em, mà là ANH CẦN EM. Bạn nghĩ câu nào còn có sức mạnh hơn nữa?
Trong gia đình, một câu “CON CẦN CHA MẸ” sẽ làm cho khóe mắt của cha mẹ ướt đẫm, nhận ra rằng con đã lớn nhưng vẫn cần mình, mình vẫn còn giá trị, không phải là một ông già/bà già vô dụng.
Trong tình bạn, “TÔI CẦN BẠN” là câu sẽ làm cho tình hữu nghị thêm sâu đậm, bạn của bạn sẽ thầm nghĩ: “Thì ra, mình và cậu xa nhau lâu vậy mà cậu ấy vẫn còn nhớ đến mình”.
Mỗi người đến thế giới này đều tìm kiếm cảm giác giá trị và sự thuộc về. Được người khác cần đến là biểu hiện rõ ràng nhất của cảm giác này. Khi bạn được cần đến, nội tâm sẽ tràn đầy, nụ cười sẽ hiện trên môi và bước chân sẽ thêm vững vàng.
Thực ra, nếu suy nghĩ đơn giản, nhiều lúc bạn nghĩ rằng làm phiền người khác là không nên, là rắc rối và phức tạp, nhưng có chắc người khác cũng nghĩ vậy? Bạn nghĩ yêu cầu của mình là vô lý, nhưng với họ, có thể đó chỉ là chuyện nhỏ. Nhiều khi, chính suy nghĩ phức tạp của bạn đang giam cầm bạn trong những thành kiến và tư duy bảo thủ.
Trong bất kỳ mối quan hệ nào, hãy để người khác giúp bạn. Cho họ cảm giác được cần đến, cảm nhận sự tồn tại và giá trị của mình. Chỉ khi đó, mối quan hệ của cả hai mới có thể bền vững và phát triển.
/HÃY CHO NGƯỜI KHÁC CƠ HỘI ĐỂ HIỂU BẠN/
Bạn phải tự mình tỏa sáng trong đám đông, nếu không, suốt đời bạn chỉ là “cục than xấu xí” không ai để ý. Cách tốt nhất để tỏa sáng là gì? Đó là làm phiền lẫn nhau, từ đó mối quan hệ tình cảm mới có thể được vun đắp.
Khi bạn hoạt bát, vui vẻ và giao tiếp cởi mở với mọi người, họ sẽ dần dần nhận ra tính cách và con người thật của bạn. Ngược lại, nếu bạn giống như một hòn đảo hoang, không muốn tiếp xúc với ai, bạn sẽ chỉ là một người lạnh lùng trong mắt người khác. Sự nhìn nhận này từ người khác sẽ khiến bạn gặp nhiều khó khăn trong công việc và cuộc sống. Nếu họ không cảm thấy tin tưởng bạn, thì đừng mong nhận được những trách nhiệm quan trọng.
/NGƯỜI KHÁC KHÔNG CÓ TRÁCH NHIỆM PHẢI CHỊU ĐỰNG SỰ LƯỜI BIẾNG CỦA BẠN/
Điều này có nghĩa là, có những người nhận ra mình cần sự giúp đỡ từ người khác nhưng lại yêu cầu quá mức hoặc vượt quá giới hạn của đối phương.
Như đã nói, các mối quan hệ tồn tại nhờ sự làm phiền lẫn nhau, nhưng không có nghĩa là bạn có thể làm phiền người khác một cách không kiêng dè. Có những việc bạn có thể dễ dàng tự giải quyết mà không tốn nhiều công sức, thì hãy tự mình hoàn thành.
Trên thế giới này có rất nhiều người thích giúp đỡ người khác, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có thể lạm dụng lòng tốt và thiện ý của họ.
Điều này làm mình nhớ đến câu chuyện của mình, nhiều lần mình giúp một số bạn bè và sau đó họ tiếp tục yêu cầu giúp đỡ lần hai, lần ba. Nhiều khi họ nhờ mình làm những việc họ có thể tự làm được, thậm chí nhờ mình làm nốt những việc họ có thể “Google” được. Mình thường tự hỏi: “Sao cậu không tự Google đi?” Dần dần, mình và những người đó không còn liên hệ nữa. Họ không tôn trọng thời gian của chính họ và của mình thì hà cớ gì phải qua lại?
Mình nghĩ bạn cũng gặp trường hợp tương tự. Với những người này, lòng tham không đáy. Họ nhận sự giúp đỡ của bạn nhưng lại đòi hỏi vô lý và tỏ vẻ không hài lòng khi kết quả không như kỳ vọng. Đối với những người này, tốt nhất bạn nên tránh xa càng nhanh càng tốt.
Người có lòng tự trọng và trân quý danh dự không bao giờ chỉ biết đòi hỏi. Khi gặp vấn đề, trước hết họ sẽ tự mình giải quyết, sau đó mới nhờ đến người khác. Lúc này, sự nhờ vả là hợp lý và thường được đón nhận mà không gây cảm giác nặng nề cho người khác.
Vì vậy, khi bạn xin sự giúp đỡ, đừng coi đó là điều hiển nhiên. Khi nhờ vả, cần có mức độ và giới hạn. Người khác có thể hỗ trợ bạn, nhưng không ai sẽ trả giá cho sự lười biếng của bạn. Làm như vậy, không chỉ tổn hại mối quan hệ mà còn cho thấy bạn thiếu suy nghĩ và ấu trĩ.
Không ai dành toàn bộ thời gian chỉ cho riêng bạn. Khi nhờ người khác, dù cuối cùng không cần sự giúp đỡ, ít nhất bạn cũng phải bày tỏ lời xin lỗi và biết ơn. Vì dù giúp hay không, người ta cũng đã bỏ công sức. Thời gian của ai cũng quý giá và không ai sinh ra chỉ để phục vụ bạn, ngay cả bạn tốt của bạn.
Ở công ty, có một cô bé rất đáng yêu và ham học hỏi. Luôn tò mò về mọi thứ xung quanh, khi gặp vấn đề không hiểu, cô ghi chép lại và khiêm tốn nhờ những người có kinh nghiệm hướng dẫn. Với những người có tinh thần cầu tiến như vậy, mình luôn sẵn lòng giúp đỡ hết sức có thể. Vì vậy mới có câu: 'Tự giúp mình thì trời cũng giúp.'
/ĐÃ LÀM PHIỀN RỒI, HÃY PHỐI HỢP ĐẾN CÙNG/
Một nghiên cứu tâm lý học cho thấy, nguyên nhân chính dẫn đến sự lề mề là do thiếu hứng thú với kết quả. Khi giúp đỡ người khác mà thấy không liên quan nhiều đến mình, chúng ta thường thiếu chủ động, không hứng thú và hiệu suất thấp.
Bạn đã từng gặp tình huống khi giúp đỡ ai đó mà không chỉ công việc không hoàn thành, mà mối quan hệ cũng bắt đầu rạn nứt chưa? Hoặc sau đó, bạn còn không dám nhờ vả họ nữa?
Hoặc ngược lại, khi bạn nhờ ai đó giúp đỡ, rồi giữa chừng lại rút lại yêu cầu, để lại một mình bạn lúng túng? Chắc hẳn nhiều người trong chúng ta đã từng trải qua những tình huống như vậy.
Có những người thường kéo dài thời gian hoặc làm việc không tới nơi tới chốn, gây lãng phí thời gian của cả hai bên. Khi nhận sự giúp đỡ, bạn nên đặt mình vào vị trí của người giúp để suy nghĩ.
Có chuyện lớn chuyện nhỏ, chuyện vặt vãnh như lông gà vỏ tỏi, và chuyện nghiêm trọng như cháy nhà chết người. Đối với những chuyện nhỏ, trì hoãn một chút có thể không sao, nhưng đối với chuyện lớn, sự trì hoãn có thể gây hậu quả nghiêm trọng.
Trong cuộc sống hàng ngày, chắc hẳn bạn đã nghe về những người trở thành tấm gương vì lo lắng cho người khác. Một người đàn ông đã vượt đèn đỏ nhiều lần để đưa sản phụ sắp sinh đến bệnh viện. Khi biết rõ lý do, cảnh sát giao thông đã không phạt anh ta.
Khi bạn chấp nhận giúp đỡ ai đó, nghĩa là bạn đã nhận nhiệm vụ hoàn thành việc đó. Nếu bạn không có khả năng đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ và chỉ biết lười biếng, kéo dài thời gian, mối quan hệ giữa bạn và người đó sẽ rạn nứt.
Tóm lại, khi nhờ vả và giúp đỡ người khác, cần có tinh thần trách nhiệm, biết chừng mực và giới hạn. Biết suy xét từ góc độ của đối phương sẽ mang lại nhiều lợi ích hơn là thiệt hại.
/CÀNG THÂN THIẾT, CÀNG NÊN RÕ RÀNG VÀ SÒNG PHẲNG/
Khi đã sẵn sàng giúp đỡ ai đó, dù dốc hết sức nhưng đừng để mình chịu thiệt. Trong quá trình giúp đỡ, nhiều việc liên quan đến tiền bạc và đây là vấn đề nhạy cảm.
Một số người nghĩ giúp đỡ người khác, chịu thiệt một chút không sao. Nhưng nếu tiếp tục như vậy, bạn sẽ mất động lực để giúp người khác.
Đúng vậy, nếu chỉ chịu thiệt một lần thì không sao, nhưng nếu tiếp tục chịu thiệt, hết lần này đến lần khác 'cháy túi' vì lòng tốt, bạn nên dừng lại. Giúp người khác lấy đồ, bù tiền một lần là chuyện bình thường, nhưng nếu là lần hai và những lần sau thì liệu bạn còn động lực để giúp họ nữa không?
Về vấn đề tiền bạc, khi giúp đỡ người khác, cần rõ ràng và thẳng thắn. Đôi khi bạn phải bù tiền hoặc mất tiền khi giúp ai đó, gây phiền lòng và khó chịu. Tính toán tiền bạc không phải là hẹp hòi, mà ngược lại, sự rõ ràng sẽ khiến mối quan hệ thoải mái hơn.
Không ai có nhiều thời gian và tiền bạc để giúp bạn mãi. Hãy thử nghĩ xem, liệu lần sau họ còn muốn giúp bạn không? Tôn trọng và biết chừng mực là nguyên tắc cơ bản trong đối nhân xử thế.
/GIÚP ĐỠ NGƯỜI KHÁC KHÔNG ĐỒNG NGHĨA VỚI VIỆC TỰ XEM MÌNH LÀ ÂN NHÂN/
Khi giúp đỡ người khác, cần biết cách giữ gìn danh dự và tôn trọng họ. Có người biến chuyện tốt thành chuyện xấu, biến làm ơn thành bố thí, khiến tốn công mà không được lòng người.
Có một câu chuyện trong tác phẩm, hai người bạn xích mích vì một chiếc váy. A tặng B chiếc váy, B rất vui, còn A thì khoe khắp nơi rằng chiếc váy đó là do mình tặng.
Tệ hơn, mỗi lần B không mặc chiếc váy đó, A lại hỏi: “Chiếc váy mình tặng cậu đẹp không? Váy đó đắt lắm đấy, chất lượng tốt, cậu nên mặc nhiều vào.”
Mỗi lần nghe những lời này, B đều cảm thấy khó chịu, như đang mắc nợ ân tình. A liên tục tự nhận mình là ân nhân, khiến B khó xử trước bạn bè. Kết quả là hai người trở mặt và không qua lại với nhau trong thời gian dài.
Thật sự, việc tặng chiếc váy ban đầu là điều tốt, nhưng vì tính cách kiêu căng của A, món quà bé nhỏ đó trở nên như một khoản nợ luôn cả ngày treo trên miệng, lo sợ rằng người khác không nhận ra, và cũng lo sợ A sẽ quên đi.
Từ câu chuyện này, ta thấy rõ A không phải là người thông minh. Đã tặng món quà rồi, nếu không nói ra thì người ta cũng nhớ lòng tốt của mình, nhưng A lại tỏ ra là một vị cứu tinh, tự cho rằng mình là người mang lại ân huệ cho người khác, nhưng người ta không nhớ ơn mà lại có cảm giác oán hận.
Tâm lý học cho chúng ta biết, ai cũng có lòng tự trọng, không ai muốn nhận sự từ bi của người khác mà lại bị coi thường. Khi người khác cần sự giúp đỡ, không nên tỏ ra kiêu ngạo, tự cho mình là người mạnh mẽ, họ là người yếu đuối, và cũng không nên tỏ ra là người làm từ thiện.
Do đó, việc bảo vệ danh dự và lòng tự trọng của người khác là rất quan trọng. Đừng tỏ ra quá kiêu căng, vì cuối cùng, mối quan hệ giữa bạn và mọi người xung quanh chỉ đi vào bế tắc.
/GIỮ IM LẶNG, BẢO VỆ DANH DỰ CỦA NGƯỜI KHÁC/
Điều này có nghĩa là mỗi người chúng ta đều có những điều riêng tư, và nếu là riêng tư thì có nghĩa là họ không muốn người khác biết về nó.
Ai biết giữ kíp lời mình, không vụng trộm lùng sâu về bí mật của người khác. Người ta tâm sự, anh ấy biết im lặng, gìn giữ điều bí mật đó.
Tôn trọng người khác cũng chính là chìa khóa mở cửa mọi mối quan hệ. Khi họ tin tưởng chia sẻ với bạn, đó là dấu hiệu bạn đáng tin cậy. Biết giữ bí mật là biết giữ lòng tin của họ.
Có người không kiềm chế lưỡi đề nhắc chuyện riêng tư của người khác. Tin mật phản điện làm mất lòng tôn trọng. Đừng để mối quan hệ vụt mất vì điều này.
Như Karl Marx từng nói: Mỗi người giống như mặt trăng, vừa sáng vừa tối. Bí mật luôn che giấu mặt tối.
Khi họ mở lòng, bộc lộ mặt tối, họ đã từ bỏ lòng tự trọng, không còn gì che chở. Đừng để tâm sự biến thành điều công khai.
Niềm tin là quý giá nhất. Chỉ khi họ tin bạn, họ mới mở cửa sự chia sẻ. Hãy biết trân trọng niềm tin của người khác.
Giữ bí mật của người khác là tôn trọng họ và cả bản thân mình, cũng là cách duy trì mối quan hệ và tình cảm giữa hai bên.
TÓM TẮT Ý CHÍNH:
1/Làm phiền người khác không phải là điều xấu. Làm điều này đúng cách sẽ giúp bạn nhận được sự giúp đỡ và củng cố mối quan hệ với họ.
2/ Đồng ý rằng từ chối và bị từ chối là phần bình thường của cuộc sống. Chấp nhận và làm sao để từ chối đúng cách là điều quan trọng.
3/ Khi giúp đỡ hoặc nhận sự giúp đỡ, cần phải biết kiểm soát và giữ trong giới hạn. Sự cân nhắc luôn quan trọng trong mọi mối quan hệ.
4/ Khả năng của bạn có hạn, hãy dũng cảm để yêu cầu sự giúp đỡ khi cần. Điều này cho thấy sự thông minh của bạn.
Tóm lại
Chúng ta phải nhận ra rằng chúng ta không thể tự mình mà sống. Tính kiên nhẫn và sự hợp tác là chìa khóa để duy trì mối quan hệ vững chắc với mọi người xung quanh. Hy vọng Sống Tự Lập Chứ Đừng Cô Lập của Cách Tử San sẽ là nguồn cảm hứng giúp bạn vượt qua khó khăn và hiểu biết người khác một cách sâu sắc.
Ảnh: Tuyết Sơn
Bạn yêu viết và đọc sách, muốn lan toả văn hoá đọc? Hãy trở thành CTV MyBook tại link: http://bit.ly/MyBook_ctv