Tuổi thanh xuân của con người thực sự rất ngắn, chỉ từ khoảng mười tám đến hai mươi hai tuổi. Sau đó, con người bước ra khỏi cánh cửa Đại học, bận rộn với cuộc sống hàng ngày, thậm chí bị áp lực công việc làm mất đi thời gian. Rồi một ngày, cuộc sống của họ bị ngắt quãng vì một lý do nào đó, họ có thời gian để nhìn lại cuộc đời mình, nhận ra rằng thời gian trôi đi rất nhanh. Mới đây, họ chỉ là những cô gái, chàng trai tràn ngập thanh xuân, nhưng giờ đây họ cảm thấy mình đã già đi đến mức họ cũng không nhận ra. Nhưng không sao, trong cuộc đời này không nhất thiết phải ở tuổi thanh xuân để sống, chỉ cần trong tim vẫn còn nhiệt huyết của một thời trẻ trung thì dù ở tuổi nào thì đó vẫn là thanh xuân.
Tác giả Du Phong là một nhà văn trẻ viết về những đoạn tản văn và thơ về tình yêu. Được biết đến là “Hoàng tử thơ tình”, trong tác phẩm của mình, Du Phong xen kẽ giữa những đoạn tản văn và bài thơ cảm xúc, với ngôn từ đặc sắc, lồng ghép cảm xúc của độc giả. “Thanh Xuân Không Hối Tiếc” cũng không ngoại lệ. Cuốn sách nói về tuổi thanh xuân của con người, khiến người đọc nhớ về những kỷ niệm của bản thân, những tháng ngày trẻ trung, nỗ lực để thích nghi với cuộc sống, yêu thương và chia sẻ cùng người khác. Cuối cùng, họ nhận ra mình đã trưởng thành và mạnh mẽ hơn nhiều khi họ biết cách yêu thương.
Tình yêu có thể là một loại thuốc, giúp con người trở nên hạnh phúc và có động lực để thực hiện những điều vĩ đại. Nhưng cũng có thể là một loại độc dược, khiến trái tim đau khổ. Tuy nhiên, tình yêu là một cảm xúc quý báu, giúp con người phân biệt được giữa những người có cảm xúc và không có.
Cuốn sách “Thanh Xuân Không Hối Tiếc” khiến ta nhớ về tuổi trẻ, tuổi thanh xuân của mình, nơi con người cần yêu thương và sống hết mình, không để phải hối tiếc, đặc biệt trong tình yêu. Mỗi người có cách sống thanh xuân khác nhau, có người dành trọn cho tình yêu, có người dành cho công việc, có người dành để yêu thương bản thân, và cũng có người dành để yêu thương người khác. Dù sống như thế nào, mong rằng khi nhìn lại, họ sẽ tự hào về quãng thanh xuân của mình.
Không có giọt nước mắt nào rơi.
Vì những điều, những người không xứng đáng.
Không có nỗi buồn nào vô tận
Để uất ức lắm lũy nơi tận đáy tâm hồn
Tuổi thanh xuân sẽ thực sự tươi đẹp nếu có tình yêu. Cùng nhau đi qua những con đường, những phố phường, dành thời gian bên nhau trong những ngày lễ, những ngày giá lạnh. Dẫn dắt nhau qua những năm tháng, mọi giai đoạn của cuộc sống. Tôi đã từng yêu một người đến điên đảo như vậy, muốn có một cuộc sống bình yên không phức tạp, dù ở nông thôn hay thành phố.
Mỗi cuối tuần, tôi sẽ đi chơi,
Đến những cánh đồng mênh mông trong lành,
Đến biển xanh sâu sắc, để tự nhận thức mình vụng về.
Lên đỉnh núi cao, nơi không gì cản bước trở về...
Sống chậm, sống chân thành với niềm đam mê sáng tạo,
Quên hết bộn bề ồn ào thành phố,
Quay về với quê hương, nơi ta già đi mà vẫn trẻ trung...
Mở mắt, nhìn thấy nhau, đủ để biết cuộc đời tròn đầy.
Dù tình yêu có hoàn hảo hay không, ta tin rằng đã từng trải qua những khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc bên người đó. Họ mang đến cho ta những cảm xúc ngọt ngào đầu đời và khó quên. Mình chẳng có gì đáng để họ ở lại, nhưng vẫn không giữ được nhau đến khi trưởng thành. Giờ đây, ta có vẻ như đủ tất cả, nhưng lại thiếu đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng, không biết gọi là gì. Chỉ biết rằng ta luôn muốn quay lại thời gian đó, sống lại những ngày tháng thiếu thốn cùng người ấy, để cảm nhận những khoảnh khắc giản đơn không thể tìm lại sau này.
Người yêu thuở hàn vi, không phải là ký ức sâu đậm nhất, nhưng lại là kỷ niệm đáng trân trọng nhất. Bạn đã từng mỉm cười khi nhớ lại chưa?
Tuy nhiên, thường thì những mối tình thuở hàn vi đó thường có kết cục không đẹp, ít khi nào được hoàn hảo.
Nhưng người ta nói, “Thanh xuân như cơn mưa rào,
Dẫu ướt sũng cùng nhau cũng muốn đắm mình vào lần nữa...”
Thanh xuân của em đều chứa đựng nỗi buồn,
Bởi yêu một người từng hứa... nhưng lời hứa tan vỡ.
Có người từng hứa sẽ bảo vệ tôi
Nhưng bão tố trong cuộc đời đều do họ mang lại
Họ nói sẽ ở bên mãi mãi
Nhưng cuối cùng, chỉ có tôi một mình.
Họ đã coi tôi là cuộc sống của họ,
Sẽ có người yêu tôi hơn tất cả...
Rồi họ rời đi, không từ giã,
Không ồn ào như lời hứa xưa...
Chẳng biết họ có hạnh phúc không
Ta không hiểu họ xuất hiện trong cuộc đời để làm gì, không phải là người dưng, không bạn, không tri kỷ, cũng không tình yêu. Họ đến, làm tim ta loạn nhịp, nhưng lại không ở bên mãi?
Tôi đã thấy nhiều câu chuyện như vậy, qua nhiều lời kể, qua nhiều lần chứng kiến. Có lẽ không còn ai có thể làm bạn xúc động, yêu sâu đậm, và lưu luyến như vậy. Có lẽ, tình yêu kết thúc khi không còn tương lai chung, không còn cảm xúc. Tình yêu đã tan vỡ. Bạn đã trải qua mối tình, đến một điểm nào đó, bạn cảm thấy đủ. Không còn muốn tìm kiếm ai đó để đi cùng bạn. Cuộc sống trôi qua lặng lẽ, không còn cảm giác yêu và được yêu. Bạn nói với bạn bè rằng bạn ổn, nhưng trong lòng, bạn biết mình cô đơn. Cô đơn không biến mất, chỉ khi không còn yêu ai nữa.
Hy vọng bạn sẽ có một tình yêu thật đẹp khi còn trẻ, dù không hoàn hảo, nhưng hãy mạnh mẽ buông tay và tiến lên trên con đường của mình. Một ngày nào đó, bạn sẽ nhận ra niềm hạnh phúc không ở lại, và bạn sẽ học cách để buông bỏ.
Khi tự chấm dứt một mối tình
Và nói rằng: “Anh không xứng đáng!”
Là không muốn lãng phí thời gian
Đợi đến khi không còn ý nghĩa.
Một thanh xuân không hối tiếc là sống và theo đuổi những gì trái tim muốn, và biết dừng lại trước khi quá muộn.
Dù có ai khiến bạn mất lòng tin, mất tình yêu, hãy để mình có lối thoát. Đặt hết niềm tin vào một người, nhưng họ có thể bỏ bạn bất cứ lúc nào. Hãy giữ vững bản thân.
Cuộc đời không thể đoán trước và lòng người sâu như biển. Đàn ông nên theo đuổi sự nghiệp, phụ nữ nên yêu thương bản thân. Hãy biết yêu bản thân trước.
Hãy trân trọng những gì thuộc về bạn. Thời gian sẽ lấy đi mọi thứ, hãy cất giữ những kỷ niệm. Thanh xuân không bao giờ trở lại, hãy sống không hối tiếc.
Tuổi trẻ là chọn lựa và học hỏi từ những sai lầm. Đừng để thời gian mất kiểm soát bạn. Hãy buông bỏ những điều không cần thiết và sống bình dị.
Cũng là cơ hội để quý trọng và nâng niu những gì khó khăn lắm bạn mới có thể đạt đượcHạnh phúc là khi những trái tim lạc lối vẫn có thể tìm về bên nhau giữa dòng đời tấp nập:
Cuối cùng, em đã đến bên anh
Sau bao năm chờ đợi trong vô vọng
Bây giờ, trên con đường dài rộng
Anh có em bên cạnh làm bạn đồng hành...
Sau cơn mưa, trời sẽ lại trong xanh
Sau những thử thách, em sẽ có anh để dựa vào,
Em sẽ không còn đau khổ nữa
Anh sẽ trở thành những vết thương do tình yêu...
Người ta luôn tìm kiếm trong thanh xuân, nhưng cuối cùng không phải là tình yêu cuồng nhiệt, cũng không phải là những thứ vật chất. Cuối cùng, người ta chỉ mong muốn sự bình yên trong lòng.
Chúc bạn có một thanh xuân không tiếc nuối.
Kết thúc:
Thanh xuân là khoảng thời gian tươi đẹp nhất, nơi có trường học, bạn bè, và những kỷ niệm đẹp. Hy vọng bạn tìm thấy hạnh phúc của mình ở bất kỳ nơi nào, và luôn tự do và hạnh phúc.
Xem xét chi tiết bởi: Ngọc Thạch - Sách của tôi
Hình ảnh: Ngọc Thạch