...tôi mang tên là Chu Khởi Dương. Ba từ này chính là danh xưng của tôi.
...
Dưới cái danh bình thường này, tôi sống một cuộc sống bình thường đến mức không thể bình thường hơn nữa. Mặc dù tôi không hề thích cuộc sống này. Nhưng phải làm sao? Tôi giống như một hạt cát giữa sa mạc, không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai, không được ai coi trọng, thậm chí khi đọc sách về tôn giáo lần đầu tiên, tôi còn cho rằng mình là người bị Chúa bỏ quên.
Một vài lời gửi tới các bạn đọc, trước khi các bạn mở những trang sách đầu tiên...
Đã gần 1 tuần kể từ khi trang cuối cùng của Thiên Tâm kết thúc, trong tâm trí tôi vẫn còn văng vẳng câu chuyện đó, như một giấc mơ không bao giờ tan biến.
Mỗi khi đối mặt với ác mộng, trong tiềm thức của tôi luôn tồn tại ý định thức tỉnh bản thân và nguyện cầu mọi thứ chỉ là một giấc mơ. Đó là cách tôi trốn tránh hiện thực khi đối diện với những vấn đề ngoài ý muốn. Và không chỉ riêng tôi, tất cả mọi người, có lẽ là tất cả, xuất hiện trong Thiên Tâm cũng thế. Tuy nhiên, giấc mơ của họ lại tàn nhẫn và đáng sợ hơn. Hơn nữa, ác mộng của họ... là sự thật, và nó chính là hiện thực.
Thiên Tâm không đơn giản là một cuốn tiểu thuyết. Nó là một ước mơ có thể khiến độc giả điên đảo và đầy ám ảnh.
Về cuốn sách
Thiên Tâm là tác phẩm của tác giả đã sáng tác hai cuốn sách nổi tiếng từng gây tiếng vang trong cộng đồng độc giả Việt Nam: Thiên tài ở bên trái, kẻ điên ở bên phải (2019) và Sổ tay thôi miên (2020).
Cuốn sách được kể qua lời của một người bình thường mang một cái tên bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Cuộc sống của anh giống như mặt biển phẳng lặng không một gợn sóng, với nhịp điệu đều đặn kéo dài vô hạn. Cho đến một ngày, anh nhận được một cuộc gọi điện thoại đầy bí ẩn từ cô bạn gái yêu cầu anh đến gặp cô trên một hòn đảo chưa từng xuất hiện trên bản đồ. Từ đó, anh vô tình bị cuốn vào một cuộc hành trình đẫm máu nhằm tìm kiếm một cuốn sách mang tên “Sách Khải Huyền Hắc Ám” với khả năng giúp chủ nhân của nó kiểm soát vận mệnh của chính mình.
Tôi tên là Chu Khởi Dương.
Tôi chỉ đến đón bạn gái về nhà. Nhưng suýt nữa thì mất mạng trên một hòn đảo hoang sơ không tên trên bản đồ.
Mưa rơi như trút, làm mờ tầm nhìn của tôi. Trăng ẩn hiện nhưng không phát sáng, dù nó rất gần tôi.
Bất ngờ, một tia sét đánh xé toạc bóng tối. Tôi thấy hàng ngàn xác sống lang thang bên cạnh mình.
Tôi liều mạng chạy trốn, tôi tuyệt vọng chạy. Chỉ vì một câu “có thể kiểm soát vận mệnh của mình” mà tôi quyết định mạo hiểm.
Cuối cùng, liệu tôi đã điên rồi, hay thế giới này từ lâu đã không còn bình thường?
Thiên Tâm
Khi nghe về Thiên Tâm lần đầu tiên, bạn nghĩ đến điều gì?
Theo tiếng Hán, “thiên” có nghĩa là trời, là Chúa; “hồn” chỉ linh hồn, sinh mệnh - phần vô hình tồn tại bên trong và điều khiển thứ vật chất hữu hình gọi là thể xác. Nói một cách đơn giản, “thiên hồn” là linh hồn mà Chúa trời ban cho. Quả vậy, người ta thường nói con người sinh ra, nhưng Chúa mới quyết định tính cách và số phận của chúng ta. Nhưng với Thiên Tâm thì khác, chỉ có sinh mệnh chưa đủ. Chúa trời thổi hồn vào con người, nhưng vòng luẩn quẩn của thế giới liên kết con người với nhau và tạo ra điều gọi là “số mệnh”. Số mệnh ấy là sự giàu có của một người, sự nghèo đói của người khác, sự nổi tiếng của một người, và sự vô danh của người khác. Tuy nhiên, con người hiếm khi hài lòng với bản thân và luôn muốn nhiều hơn nữa, muốn một cuộc sống suôn sẻ. Vì thế, khao khát “nắm giữ vận mệnh” được sinh ra, để luôn là người chiến thắng trong mọi trò chơi, nắm trong tay tiền bạc và danh vọng như ý muốn, hay đơn giản là “không cần làm mà vẫn có ăn”.
Thiên Tâm lấy bối cảnh tại Trung Quốc vào năm 2008. Xin lưu ý, đừng mong chờ văn phong lãng mạn thường thấy ở văn học Pháp hoặc cá tính tự do của thanh niên châu Âu. Bởi văn phong của cuốn sách không phải là lời lẽ hiện đại, dù các nhân vật sống trong thời hiện đại, mà sẽ là cách diễn đạt phong cách và truyền thống Trung Quốc.
“Mệnh do trời định, vận do ta sinh”
Nếu có ai đó đến và nói với bạn rằng, trên thế giới tồn tại một cuốn sách “thần kỳ” có thể giúp bạn nắm giữ số phận trong tay, bạn sẽ tin không?
Nghe có vẻ hoang đường đấy!
Tuy gượm đã, hãy nghe về công dụng của nó và xem, dù hoang đường nhưng nếu thế giới tồn tại tứ huyền diệu thực sự, có thể bạn cũng muốn sở hữu cuốn sách này. Đó là một cuộc sống suôn sẻ, khả năng kiểm soát số phận sẽ giúp bạn luôn chiến thắng trong mọi trò chơi, tiền bạc sẽ tự động nằm yên trong túi bạn mà không cần phải lao động bán sức mình, danh vọng - nếu bạn muốn - cũng chỉ cần một nốt nhạc là sẽ tới,... Thậm chí, dù gió mưa có là chuyện của trời, nhưng với chủ nhân của cuốn sách này, “chuyện của trời” ấy vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Ngay từ những trang đầu, mình đã “va” phải một không khí ma mị và sau chương đầu tiên, mình đã muốn nghiền ngẫm quyển sách này ngay lập tức. Mặc dù cuốn sách này hoang đường và ảo diệu thật đấy, nhưng cách kể chuyện “thoắt ẩn thoắt hiện” của Cao Minh thực sự kích thích độc giả. Không ai có thể nói cho bạn biết cuốn sách này “tài giỏi” đến đâu, mọi thứ bạn có chỉ là một mớ thông tin vụn vặt không được kiểm chứng rải rác trong cuốn sách, từ những nguồn tin khác nhau, và thậm chí, có những thông tin có thể sai lệch và mâu thuẫn hoàn toàn. Thiên hồn như một bức tranh có hàng nghìn mảnh ghép, để đạt được mảnh ghép cuối cùng, bạn phải bắt đầu từ những mảnh ghép nhỏ nhất. Chỉ một sai sót nhỏ thôi cũng có thể khiến bạn phải đi lại cả một quãng đường dài.
Từ hoang đảo đến một cuộc thảm sát hoang tàn
Ban đầu, ngoài việc gặp gỡ tình cờ giữa những con người trên một hòn đảo hoang với một số khó khăn trong việc di chuyển và cung cấp thực phẩm, mọi thứ đều có vẻ “nhẹ nhàng”. Một số giao tiếp hàng ngày, 11 người ngồi gần lửa, không nói chuyện nhưng cũng không có xung đột, oán hận. Tuy nhiên, mọi thứ hoàn toàn thay đổi khi đêm xuống.
Vốn dĩ, chuyến đi của mười một con người lần này không khác gì một cuộc thảm sát trá hình cả. Họ cùng tìm kiếm một mục tiêu không rõ ràng và mục tiêu đó chỉ có thể thuộc về một người duy nhất, và cuối cùng sẽ dẫn đến xung đột. Nhưng điểm cao điểm của mọi sự việc và cũng là ngọn lửa của cuộc thảm sát này bắt đầu từ khi có cái chết. Nó gây ra sự nghi ngờ, sự nghi ngờ, những lời buộc tội với mỗi người một lý do riêng. Mỗi đêm lại có thêm một người chết. Dần dần, sự nghi ngờ và căng thẳng kéo họ vào một cuộc tàn sát điên cuồng, không từ thủ đoạn kể cả lừa dối và lợi dụng lẫn nhau. Vì nếu bạn không hành động, bạn mặc định sẽ trở thành nạn nhân. Dĩ nhiên chẳng ai muốn bỏ mạng tại một hoang đảo vô danh cả. Vả lại, “tung tích” của Sách Khải Huyền Hắc Ám cũng dần được hé lộ và niềm tin vào sự tồn tại của nó càng được củng cố.
Nếu như một vài trang đầu của cuốn sách thanh bình và điềm tĩnh như khúc dạo đầu của một bản ballad, càng về sau, người nghệ sĩ lại càng dồn dập và mãnh liệt hơn. Khi ấy, Thiên hồn không đơn giản chỉ là một tiểu thuyết giả tưởng nữa. Nó là sự hòa quyện của dòng sách trinh thám giật gân và thể loại kinh dị huyền bí.
Có những thước phim khiến bạn phải hét lên khi tưởng tượng ra cảnh chém giết điên cuồng, có những lúc con tim bạn như muốn nhảy ra khỏi ngực khi những kẻ rượt đuổi gần như đến gần “con mồi”. Trong Thiên hồn có dao găm, có chiếc nỏ giương sẵn cung tên chỉ cần chờ được bắn và có cả những bàn tay nhuộm máu. Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó vì chỉ cần một tia sáng xé toạc bóng tối, xung quanh bạn sẽ thấy cả xác sống, những xác sống gần như thối rữa với ánh mắt như hố sâu trống rỗng.
Người chết không đáng sợ, nhưng người sống mới đáng sợ
Có lẽ Cao Minh muốn làm hài lòng người viết vì dường như nhân vật đã trải qua đủ khổ cực rồi, ông chỉ dừng lại với những xác sống không hồn và cũng không tấn công hay ăn thịt người khác. Vì vậy, người chết thực sự không đáng sợ. Thay vào đó, những kẻ với đôi mắt đen láy kia, những người còn sống rượt đuổi khắp hoang đảo mới thực sự đáng sợ.
Bước vào cuộc thảm sát, mỗi người dường như biến thành những con QUỶ thực thụ. Khi bí mật về cuốn Sách Khải Huyền Hắc Ám được tiết lộ, trước sự tham vọng về quyền lực, vật chất và cơ hội sở hữu sức mạnh tối cao, bản chất đen tối nhất của con người mới thực sự hiện hình. Rõ ràng, ai cũng có những tham vọng và bí mật riêng. Khi nghe về cuốn sách có thể thay đổi số phận của mình, họ trở nên mê muội và lao vào cuộc truy tìm. Một số hy vọng làm lại cuộc sống, một số muốn sửa đổi sai lầm, một số lại vì lòng tham mà vô tư bỏ qua tất cả.
Cuối cùng, họ giống như đang tái tạo lại một xã hội nhỏ với đủ loại người từ già đến trẻ, từ “người nền” hay “người bị bỏ rơi, lãng quên” cho tới người tài năng và đức độ trọng vọng. Trong từng con người đều tồn tại một con quỷ “chưa thức giấc”. Chỉ khi đối mặt với tình thế nguy cơ thì chúng mới tỉnh giấc và bắt đầu kiểm soát “bản người” của chủ nhân.
Thậm chí, ngay cả tác giả Cao Minh cũng là một con người “nguy hiểm” vì những cú plot twist khiến ai cũng phải ngạc nhiên. Kẻ tưởng như yếu đuối và vô hại nhất lại chính là kẻ có ý đồ lớn nhất, đáng kinh tởm nhất. Kẻ mà ai cũng tránh xa và nghi ngờ, sau cùng lại là người có trái tim tốt nhất. Kẻ vô danh tiểu tốt mà người ta nghĩ là không đáng kể lại không hề nhỏ bé như ta tưởng.
Nhưng cuối cùng, chẳng ai có thể tránh khỏi số phận.
Kết thúc một cách khác biệt
Chỉ trong vòng 3 ngày, tôi đã đắm chìm trong hơn 300 trang của Thiên Hồn, nhưng dường như mất gấp đôi thời gian đó để xóa tan hết ấn tượng của cuốn sách. Thiên Hồn không chỉ là một cuốn tiểu thuyết, mà nó còn là một cơn ác mộng thâm sâu xâm nhập vào tâm trí bạn với mọi lo lắng và hoài bão. Nếu bạn là fan của thể loại trinh thám kinh dị, thì Thiên Hồn chắc chắn sẽ là một trải nghiệm đáng giá. Và nếu bạn chưa từng dấn thân vào thế giới này, hãy thử một lần, vì dù có đáng sợ và u ám, Thiên Hồn vẫn là một giấc mơ đáng trải qua trong cuộc đời!
Tác giả: Annie - MyBook