Nếu đánh dấu tâm hồn bằng những nếp nhăn, ta sẽ không thể nhận ra vẻ đẹp của cuộc sống. Khi đó, chắc chắn ta cũng không thể mang lại điều gì tốt đẹp cho người khác. Hãy đối xử với cuộc đời một cách nhẹ nhàng, nếu muốn nó cũng sẽ đối xử như vậy với ta.
Trong cuộc sống hối hả và chật chội này, không phải ai cũng sinh ra trong một gia đình đầy đủ, không phải ai cũng có thể tìm thấy tình yêu đích thực. Cuộc sống có đủ màu sắc, tâm trạng của mỗi người cũng khác nhau. Có những khoảnh khắc tâm hồn hân hoan, có lúc lại đầy bi thương. Đôi khi cần một chút yên bình để nhìn lại quá khứ, để có thể sống chậm hơn và đánh giá lại mọi thứ. 'Thương Nhớ Cứ Thương Thôi' của Hồng Hải sẽ làm bạn say đắm với những câu chuyện đầy ý nghĩa. Cuốn sách là bức tranh sống động về những cảm xúc của con người, một món quà tinh thần vô giá cho những ai cảm thấy lạc lõng giữa cuộc sống hiện đại.
Tiểu thuyết hay phim ảnh đều được tạo ra từ cuộc sống, một cuộc sống không hoàn hảo như chúng ta thấy qua màn hình.
Để hiểu rõ ý nghĩa của từ “Đời”, hãy mở lòng mình, sống chậm lại, quan sát sâu hơn và để tình yêu thương tự nhiên bao bọc mọi người.
Cuốn sách bắt đầu bằng một câu chuyện hài hước về một người đàn ông từ miền tây, chân thật và đáng yêu. Nhờ một cuốc xe ôm tình cờ đó, tác giả nghe được một câu chuyện tình cảm rất đẹp, về tình yêu mà không phải ai cũng may mắn có được.
Hồi trẻ, cô gái từ Cai Lậy rất xinh đẹp, nhưng khi lên Sài Gòn sống thuê cho một gia đình, cô phải đối mặt với sự phản đối từ gia đình vì họ cho rằng chàng bảo vệ mồ côi này không xứng đáng. Dù vậy, cô không sợ hãi và quyết định theo đuổi mối quan hệ này.
Tại 'Khách sạn ngàn sao ở Củ Chi', những người có thân phận bị xã hội đặt nhãn xấu phải chịu đựng sự khinh miệt từ mọi người xung quanh. Họ tìm đến đây để tìm sự chia sẻ trong ba căn phòng rẻ tiền.
Ba mươi bảy người trong ba căn phòng này có những cuộc đời khác nhau về mọi mặt, nhưng họ đều đối diện với sự cô đơn và nỗi buồn cuối đời. Một số trong số họ đã đi lạc trên con đường của họ, nhưng ít nhất họ đã chuẩn bị cho điều này. Nhưng với một số người, như Huệ và Nga, họ không phải là nguyên nhân, mà là nạn nhân của số phận.
Chuyện của Hận, người trẻ tuổi, là một câu chuyện đầy nỗi buồn về người mẹ đơn thân. Dù gặp nhiều khó khăn, anh ta vẫn cố gắng chăm sóc mẹ mình, người đã phải đối mặt với nghiện ngập và luôn thể hiện sự yêu thương và quan tâm đến cô.
Trong mắt đời, nhà tù thường được coi là biểu tượng của công lý và sự trừng phạt đối với những kẻ phạm tội. Nhưng liệu tất cả những người đang phải sống trong đó, lao động, suy ngẫm và trả giá cho lỗi lầm của mình, có đều xứng đáng với sự kết án đó không?
Một chàng trai trẻ mở cửa đón bạn mình một đêm, không ngờ anh ta vừa chém người nên phải ở lại vài ngày, rồi cũng bị giam giữ. Một cậu bé vội vã lái xe để đến viện khi tin vợ đang sinh con, nhưng vô tình đâm phải một học sinh, vì nhà nạn nhân khó khăn và mình nghèo nên không trả tiền bồi thường, kết quả là bị đưa vào nhà tù. Và còn nhiều trường hợp khác.
Dù sinh ra chung một số phận con người, nhưng tại sao số phận của Hận, một tài xế ôm, và những người khác bị giam giữ không công, lại đầy bi kịch và đau khổ như vậy? Khi đọc những câu chuyện này, bạn sẽ nhận ra rằng mình may mắn hơn nhiều so với họ.
Con người thường tự làm cho khó khăn và đau khổ của mình trở nên to lớn hơn, quên đi rằng chỉ cần sống chậm lại, mở lòng ra một chút, suy nghĩ thoái mái hơn một chút, niềm vui sẽ luôn hiện diện mỗi ngày.
Liệu lòng tử tế có còn tồn tại không?
Mỗi ngày, báo chí lại đưa tin về nhiều vụ việc đau lòng, phản ánh sự thiếu văn minh của một số người dân trong xã hội. Như thanh niên đánh đập một phụ nữ lớn tuổi chỉ vì bị nhắc nhở cần xếp hàng ở cây ATM hoặc các vụ họ hàng gây mâu thuẫn, đấu tranh với nhau đến mức sát hại nhau vì tranh chấp tài sản. Có nhiều người thậm chí vô cảm, thản nhiên quay video những hành động bạo lực, đe dọa người yếu thế trên đường phố, chỉ với mong muốn thu hút sự chú ý trên mạng xã hội. Điển hình như trong câu chuyện “Khó Tính Và Hàm Hồ”, khi một phụ nữ cùng hai đứa con đi vào một quán nước và gặp sự bất lịch sự của nhân viên. Điều này chỉ là một trong số hàng ngàn tình huống tương tự xảy ra hàng ngày xung quanh chúng ta. Trong tình huống đó, bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ im lặng và quay video, sau đó đăng lên mạng? Hay bạn sẽ can ngăn và bênh vực cho người bị bắt nạt?
Tại sao giá trị của sự tử tế, một điều dường như rất tự nhiên, chỉ là cách xử sự tôn trọng giữa con người với con người trong cuộc sống hàng ngày, lại trở nên nghi ngờ trong xã hội hiện nay? Có phải những giá trị tốt đẹp đó đã bị áp đặt bởi một lối sống vô cảm và ích kỷ, làm mờ đi niềm tin và lòng trắc ẩn của con người? Trong câu chuyện “Ngờ Vực Lên Ngôi”, Hồng Hải kể về việc một phụ nữ cố gắng giúp đỡ một chàng trai bị thương, nhưng sau đó nhận ra tất cả chỉ là kịch bản và trò chơi. Hoặc như trường hợp tác giả gặp phải, khi hai anh em bị một phụ nữ xin tiền dắt vào câu chuyện của mình. Có rất nhiều câu chuyện tương tự xảy ra hàng ngày ở khắp mọi nơi.
Một đứa trẻ khóc ở góc đường, một cô gái tốt bụng dừng lại để giúp đỡ, và một hành động nhân từ đã diễn ra. Một phụ nữ giúp đỡ người lạ bị đánh đập nhưng lại bị tấn công và mất xe. Một người đàn ông dừng xe giữa đường để giúp người khác nhưng lại bị đánh và cướp xe. Một tài xế ôm giúp đỡ bị trả thù...
Khi đọc những điều này, bạn có còn muốn giúp đỡ người khác không? Chắc chắn chúng ta vẫn muốn giúp đỡ, vì lương tâm không cho phép, nhưng sự nghi ngờ và sự lo lắng giống như con chim trúng đạn vẫn luôn hiện diện. Và điều này có thể làm mất đi cơ hội giúp đỡ của những người khó khăn khác.
Kích thích và lan tỏa sự tử tế
Trong câu chuyện “Những người đàn ông coi mình như đất”, chúng ta sẽ nhận ra sự tử tế và lòng nhân hậu vẫn tồn tại, dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Anh xe ôm, đã ngoài năm mươi, là trụ cột kinh tế trong một gia đình khó khăn ở Sài Gòn. Dù hoàn cảnh khó khăn, anh vẫn luôn muốn giúp đỡ người khác, cho dù là việc nhỏ nhất.
Hôm nay, đi qua chợ Hòa Hưng, anh dừng lại mua trái cây cho con. Anh chọn ổi xanh dù trông chúng không đẹp, vì anh biết chúng vẫn ngon khi gọt vỏ. Điều này cho thấy dù là những điều nhỏ nhặt, sự tử tế vẫn tồn tại xung quanh chúng ta.
Dù trong mọi hoàn cảnh, sự tử tế vẫn luôn hiện diện. Trong thời gian phòng chống dịch Covid-19, nhiều người trẻ đã tỏ ra tử tế và ý nghĩa trong việc quyên góp và giúp đỡ những người khó khăn. Sự tử tế vẫn luôn bừng sáng trong cuộc sống hàng ngày.
Tình thương trong gia đình và cuộc sống hàng ngày
Ái ngữ, hay những lời ngọt ngào và dễ thương, là cách chúng ta thể hiện tình yêu thương và hạnh phúc. Trao ái ngữ là trao hạnh phúc cho người khác, khơi dậy niềm tin và vui vẻ trong họ.
Đọc bài viết này, ta cần tự hỏi liệu mình đã thường xuyên sử dụng ái ngữ với những người thân yêu như cha mẹ, chồng vợ, con cái chưa. Có những lời nhỏ nhặt nhưng đầy ý nghĩa như thăm hỏi, chia sẻ tình yêu thương mà chúng ta có thể dành cho nhau.
Người ta luôn muốn nghe những lời yêu thương từ nhau, đặc biệt là trong gia đình. Việc trao đi tình thương cũng là mong muốn nhận lại. Vì vậy, hãy thể hiện tình cảm của mình một cách chân thành và tự nhiên, để những người thân yêu cảm nhận được sự quan tâm và yêu thương từ bạn.
Trong cuộc sống hàng ngày, từng lời nói của chúng ta đều mang ý nghĩa lớn lao. Việc sử dụng ái ngữ không chỉ tạo ra một môi trường giao tiếp tích cực mà còn giúp xã hội trở nên hòa thuận và yên bình hơn.
Cho đi và nhận lại
Winston Churchill đã nói: “Chúng ta sống nhờ những gì ta nhận, nhưng chúng ta tồn tại nhờ những gì ta cho đi.” Thực tế cho thấy, việc cho đi không làm mất đi mà ngược lại, nó còn mãi mãi tồn tại.
Tại bệnh viện Ung Bướu, anh Hồng Hải gặp gia đình nông dân nghèo từ Bến Tre, họ đưa con gái bé Chi điều trị bệnh và được anh giúp đỡ. Sau khi bé Chi qua đời, anh chia sẻ cảm xúc của mình về việc mất đi bé Chi.
Tôi thường nghe rằng việc bé Chi ra đi nhẹ nhàng. Đó là sự giải thoát cho bé Chi khỏi nỗi đau của thế gian. Dù tôi không thể làm gì nhiều, nhưng tôi luôn dành sự ủng hộ và hy vọng cho những người xung quanh.
Gia đình bé Chi từng nhờ anh Hải giúp đỡ và sau này họ muốn trả lại số tiền đó cho anh. Thay vì nhận, anh yêu cầu họ gửi tiền đó cho những người khác đang gặp khó khăn. Hành động này nhận được sự biết ơn từ nhiều người.
Henry Drummond từng nói: 'Hạnh phúc đến từ việc cho đi, không phải từ việc nhận.' Trong câu chuyện 'Tình người Sài Gòn', anh Hải chia sẻ về cuộc gặp gỡ ý nghĩa với một bác xe ôm, nơi anh học được ý nghĩa của việc cho đi.
Anh Hải rút ví ra và cho một tờ tiền vào tay bác xe ôm, nói: 'Cho bạn này, có thể mua thuốc hoặc mua gói thuốc lá khác.'
“Bỏ đi con, chú không giận đâu. Nghèo không có nghĩa là không có trăm triệu, chỉ cần không có điếu thuốc là đủ rồi con.”
Chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này nhờ duyên phận. Quan hệ và tình cảm giữa mọi người đều là do duyên phận tạo ra. Việc cho và nhận là cách trả nợ duyên, và khi ta cho đi một cách từ bi, ta sẽ nhận được hạnh phúc trong lòng.
Khi cho đi không mong đợi đền đáp, ta kích thích lòng nhân ái tự nhiên trong mỗi người. Cuốn sách 'Thương Được Cứ Thương Đi' của tác giả Hồng Hải đã gửi gắm thông điệp về tình người và ý nghĩa của việc cho đi một cách không toan tính.
Cuốn sách của Hồng Hải không chỉ là những câu chuyện lãng mạn, mà còn là những hình ảnh sống động về cuộc sống hàng ngày với đủ màu sắc. Nó là một liều thuốc bổ cho tâm hồn trong cuộc sống hối hả ngày nay.
Đánh giá từ: Bùi Thu Hằng - Sách của Tôi
Hình ảnh: Nguyễn Thị Thanh Thảo - Sách của Tôi