Có khi nào bạn cảm thấy cô đơn trong chính tổ ấm của mình? Đã bao giờ bạn bị choáng ngợp bởi sự vội vã xung quanh, khiến bạn quên mất những giá trị quý giá của cuộc sống? Cuộc sống đầy biến động, dòng đời kéo bạn đi qua nhiều thăng trầm. Nếu bạn muốn tìm lại phần nào của thực tại, thì “Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro” là một lựa chọn đáng cân nhắc.
Thông Tin Về Tác Giả
Miura Shion sinh ra tại Tokyo, Nhật Bản. Bà bắt đầu sự nghiệp văn chương vào năm 2000 với tác phẩm đầu tay “Kakutousurusha ni maru” (Phong thái của một đấu sĩ). Năm 2006, tác phẩm “Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro” đã giúp Miura Shion đoạt giải Naoki lần thứ 135. Bà còn nhận được nhiều giải thưởng văn học khác như giải Honyataisho lần thứ 9 với tác phẩm “Fune wo amu” (Người đan chữ xếp thuyền) và giải Oda Sasunoke lần thứ 32 với tác phẩm “Anoie ni kurasu yonin no onna” (Bốn người phụ nữ trong ngôi nhà ấy).
Tác Phẩm Đã Được Chuyển Thể
Tiệm nghệ thuật Tada đối diện với ga Mahoro và bức tranh sặc sỡ tái hiện cuộc sống
Đây là cuốn sách khởi đầu của loạt truyện của tác giả Miura Shion. Nếu bạn là một người yêu văn học Nhật Bản, cuốn sách này sẽ khiến bạn hài lòng với chất giọng nhẹ nhàng, đơn giản nhưng đầy tinh tế của văn học Nhật Bản. Mặc dù thuộc thể loại văn học đương đại, nhưng cuốn sách này không chỉ dừng lại ở đó.
Tiệm nghệ thuật Tada đối diện với ga Mahoro là sự kết hợp độc đáo của nhiều cung bậc cảm xúc, từ tình cảm, tản văn đến trinh thám. Tại đây, bạn sẽ tìm thấy những góc nhìn hài hước và bình dị về cuộc sống, những kỷ niệm lãng mạn của tuổi trẻ và cả những yếu tố gay cấn của trinh thám.
Như bạn có thể thấy từ bìa cuốn sách, Tiệm nghệ thuật Tada đối diện với ga Mahoro như một bức tranh phố thị quen thuộc, với không gian yên bình của buổi chiều, ánh nắng và sự thanh bình cùng chiếc xe tải lặng lẽ qua lại trên con phố.
Dù Mahoro chỉ là một thành phố trong trí tưởng tượng
Bối cảnh của câu chuyện diễn ra tại Mahoro, một thành phố tưởng tượng, nơi dường như không tồn tại ở bất kỳ nơi nào khác. Bạn có tự hỏi tại sao tác giả lại chọn cách tưởng tượng ra một thành phố thay vì sử dụng một thành phố có sẵn với đặc điểm văn hóa và con người riêng trên bản đồ Nhật Bản không?
Mahoro như một tập hợp của mọi khía cạnh xã hội. Thành phố tưởng tượng này chứa đựng mọi khía cạnh của cuộc sống con người. Mahoro đã trải qua sự thay đổi theo thời gian, từ thời kỳ đơn giản như một miền đất mộc mạc, cho đến khi những tòa nhà cao tầng thay thế những gì cũ, đường phố nhộn nhịp phát triển cùng với sự tiến bộ, tương tự như cuộc sống phát triển của người dân ở đây.
... nhưng lại là nơi gặp gỡ của những âm thanh im lặng,
Tada Keisuke, một nhân viên bán ô tô quyết định chuyển nghề và mở tiệm bá nghệ. Gyoten Haruhiko, một nhà nghiên cứu bệnh lý đột nhiên thay đổi cuộc sống và đi lang thang khắp nơi. Hai người bạn từ trường cấp ba, chưa từng nói chuyện với nhau, gặp nhau bất ngờ tại trạm xe buýt và bắt đầu một cuộc sống mới.
Họ trải qua những ngày tháng lữ hành trên những con phố của Mahoro trên chiếc xe tải nhỏ, làm mọi việc mà khách hàng yêu cầu: đưa chó đi dạo, chăm sóc người bệnh, làm vườn, sửa chữa nhà chuồng... Hai tâm hồn cô đơn không cố gắng hiểu nhau, không đòi hỏi gì từ đối phương, chỉ yên lặng sống qua từng ngày. Bởi vì họ biết, một ngày nào đó, hạnh phúc sẽ đến với hình hài không ngờ của họ.
... nơi cuộc sống vẫn tiếp tục xoay tròn.
Tiệm nghệ thuật của Tada đối diện với ga Mahoro là nơi chứa đựng những câu chuyện đầy cảm xúc, từ buồn cười đến xúc động, những phút lặng suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và những câu chuyện sâu sắc đầy xúc động. Mỗi chương trong sách kể một câu chuyện riêng biệt về những người hoàn toàn không liên quan nhưng lại có một kết nối kỳ lạ với nhau.
Đối với những người thích đọc theo kiểu truyện kể truyền thống với một câu chuyện chính liên kết toàn bộ tác phẩm, có thể sẽ cảm thấy ngần ngại khi đọc Tiệm nghệ thuật của Tada đối diện với ga Mahoro. Tuy nhiên, dù mỗi câu chuyện và nhân vật làm việc theo cách riêng của họ, nhưng vẫn có sự kết nối đặc biệt giữa họ. Như những mắt xích trong một chuỗi, họ liên kết với nhau một cách kỳ lạ, tạo ra một cảm giác liền mạch và kỳ lạ.
Tôi vẫn nhớ chương đầu tiên của câu chuyện, khi Tada đến thăm bệnh nhân cụ bà Soneda với tư cách là người con ruột của bà. Mỗi hành động của Tada khi ấy làm cho độc giả suy ngẫm về ý nghĩa của gia đình và tình thân. Đó chỉ là một trong những câu chuyện ở tiệm nghệ thuật, nhưng mỗi câu chuyện đều để lại ấn tượng sâu sắc hơn cả từ ngôn từ trên trang giấy.
Nhờ có Haru, chúng tôi hiểu rằng tình yêu không chỉ là việc cho đi mà còn là cảm xúc khiến bạn muốn yêu một ai đó và được đối phương đáp lại.
Cái mà mình thích nhất là nhịp văn nhẹ nhàng, ung dung như cuộc sống vẫn trôi, mở ra một không gian đa chiều nơi vẫn là những góc quen thuộc của cuộc sống nhưng mang đến cảm giác yên bình kỳ lạ. Khi đọc Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro, bạn như đang bước vào câu chuyện của chính mình, bất kể khác biệt về địa lý hay văn hóa giữa Nhật Bản và nơi bạn sống. Vẫn là những con phố đông đúc, vẫn là dòng người bước qua nhau, những câu chuyện có thể buồn nhưng con người thì thân thuộc.
Hai cuộc đời, mỗi cái như một đường thẳng song song
Tada, chủ nhân của một tiệm bá nghệ nhỏ ở địa phương, đã từng trải qua hạnh phúc như bao người khác. Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, mọi thứ tan vỡ, biến mất, để lại anh với nỗi buồn và sự cô đơn, khiến anh cảm thấy không xứng đáng với hạnh phúc. Anh nhìn cuộc đời bằng mắt sâu xa, nhưng cách anh phản ứng lại thường khiến người ta bất ngờ. Dù có bao nhiêu cơ hội, anh vẫn tự kìm chế bản thân, tự giam mình trong những giới hạn.
Mình luôn tự hỏi tại sao Tada lại tự làm khó mình như vậy? Nhưng cuộc đời của anh, có lẽ chúng ta chỉ có thể đánh giá từ góc nhìn bên ngoài, dù có cố gắng đặt mình vào hoàn cảnh của anh cũng không thể hiểu hết được tâm tư của anh.
Có những thứ một khi đã mất thì không thể lấy lại. Hoặc trong những khoảnh khắc ta tưởng chừng như đã có tất cả, đó lại là lúc mọi thứ tan biến.
... nhưng lại vì một sự trùng hợp mà gặp nhau.
Sau những lần gặp gỡ, hai người ban đầu không quen biết, thậm chí từng cảm thấy thù hận, nhưng dần dần họ hiểu được nỗi đau của nhau và trở thành niềm an ủi cho nhau. Mối quan hệ của họ không rõ ràng nhưng vẫn tồn tại một sợi dây vô hình kết nối họ.
Ấn tượng đầu tiên thường quyết định nhiều về con người. Dù thân thiết nhưng không thể biết chắc mình hiểu người đó đến đâu, bởi con người có thể che đậy bản thân bằng lời nói và thái độ.
Khi kết thúc một năm bên nhau, hai người gặp lại nhau tại trạm xe buýt - nơi mà họ bắt đầu hành trình cùng nhau cách đây 1 năm. Điều này như một sự trùng hợp đầy ý nghĩa, mở ra cơ hội hiểu nhau sâu hơn và trải nghiệm cuộc sống thêm phần sâu sắc.
Hai cá nhân giống như những thanh âm bị bỏ quên trong bản nhạc hối hả của cuộc sống, họ từng tồn tại nhưng cuối cùng lại tan biến. Không danh vọng, không địa vị, không tiền bạc, không quan tâm đến quá khứ đau thương, nhưng cũng không hướng tới một mục tiêu cụ thể trong cuộc sống. Họ sống lặng lẽ như con thuyền trôi trên sóng cuộc đời, một cuộc sống không lo lắng!
Một cuộc sống như vậy liệu có tẻ nhạt và u tối không? Với tôi, không. Tôi ngưỡng mộ Tada và Gyoten, ngưỡng mộ sự chân thực mà không giả dối của họ. Trong một thế giới rối ren như hiện tại, đôi khi con người chỉ muốn được “lãng quên” và sống như những người vô danh, không ai biết đến, không bị tổn thương, không lo lắng. Thoát khỏi áp lực, thoát khỏi gian nan, sống một cuộc đời bình dị, bạn có muốn không?
Lời nhắn gửi
Đọc cuốn sách trong những thời điểm căng thẳng của cuộc sống, nhưng nó đã vượt xa mong đợi của tôi. Nó khiến tôi suy nghĩ nhiều về hạnh phúc, cuộc sống và tình yêu.
Tiệm bá nghệ Tada trước ga Mahoro như một bản nhạc đầy nốt trầm, kéo ta ra khỏi hiện thực, cho ta một khoảnh khắc để suy ngẫm. Cuốn sách chứa đựng những suy tư sâu xa từ những người đã trải qua, với cả những góc khuất của cuộc sống và những niềm vui đơn giản nhưng quý báu. Từ những câu chuyện về tình gia đình, tình yêu, tuổi trẻ và ngây thơ của trẻ con, tất cả đều khiến ta suy ngẫm. Cuốn sách đem lại nhiều cảm xúc khác nhau!
Đây thực sự là những tập sách đáng giá để ta có thời gian ngắm nhìn lại, bởi “dù mọi thứ không thể quay về, ta vẫn có thể phục hồi được điều đó!”
Tác giả: Annie - Sách của tôi