“To all the boys I’ve loved before”, một tựa đề nói lên tất cả. Một cuốn sách tình cảm ngọt ngào không hơn không kém. Và tất nhiên, đó không phải là gu của mình. Tuy nhiên, bằng một cách nào đó, mình đã đọc nó. Không chỉ là đọc, mà là đọc nó trong vỏn vẹn 2 tối. Có lẽ, lý do mình bắt đầu đọc cuốn best-seller này của bà Jenny Han là vô vàn câu hỏi về điều gì khiến nó trở nên phổ biến như vậy. Vì sao nó lại được nhiều người biết đến? Vì sao nó lại được đưa vào danh sách đọc của lớp 8? Vì sao nó lại được chuyển thể thành phim? Và vì sao nó có thể làm cho tên tuổi của một diễn viên gốc Việt trở nên nổi tiếng như vậy?
…
…
“Nếu tình yêu giống như một sự sở hữu, có lẽ những lá thư của tôi giống như những lễ trừ tà. Những lá thư của tôi đã giải thoát tôi. Hoặc ít nhất, chúng cũng nên làm như vậy.”
Series ‘mega-hit’ của Netflix
Có lẽ từ một góc độ nào đó, bộ phim này trở nên nổi tiếng hơn cả cuốn sách mà nó được dựa trên. Điều này khá hiếm khi xảy ra vì thường thì một bộ phim dựa trên một series 'best-seller' sẽ bị ánh sáng của cuốn sách đè lên. Có thể bạn đã xem bộ phim trước khi biết về cuốn sách, vì vậy việc giới thiệu về cuốn sách qua bộ phim sẽ dễ dàng hơn. ‘To all the boys I’ve loved before’ là một trong những series được yêu thích nhất của Netflix và làm mưa làm gió trong năm đó. Điều đáng tự hào hơn nữa là Lara Jean - nhân vật chính - được thể hiện bởi Lana Conor - một diễn viên gốc Việt 100%. Cốt truyện của cuốn sách này không quá phức tạp, chỉ là một câu chuyện nhẹ nhàng như cơn gió mang theo một sự đổi mới độc đáo. Không có những plot twist phức tạp, “Tto all the boys I’ve loved before” chỉ là một nơi để thư giãn, và như cơn gió sau khi qua đi, dư âm cũng sẽ không lưu lại quá lâu. Chính sự đơn giản này làm cho câu chuyện trở nên cuốn hút, dù là trên trang sách hay trên màn ảnh nhỏ.
Lara-Jean
Nhân vật chính của chúng ta là một cô gái lai Hàn-Mỹ và cũng là một nhân vật đầy màu sắc. Một cô gái mơ mộng với nhiều 'crush' và những bí mật nhỏ nhặt giữ cho bản thân. Một cô gái gia đình với ít mối quan hệ xã hội và thường dành thời gian rảnh rỗi với chị em và trong nhà bếp nhỏ. Một 'good-girl' kiểu cách ở trường và không thích làm điều sai trái.
“Peter nói dối? Dạ dạ dạ. Làm sao mà dối được? Như làm sao đó, có phải làm bài tập không?”
Uhmm... khi nghe đến đây, chắc bạn sẽ liên tưởng ngay đến ý nghĩa của từ 'hoàn hảo' phải không? Nhưng không, cô Lara - Jeans 'hoàn hảo' cũng có những nỗi sợ bị coi là rất 'trẻ con'. Lara Jeans sợ lái xe một mình dù chỉ là đến cửa hàng gần đó vài phút. Cô ấy sợ tỏ tình dù đã thích rất nhiều người. Cô ấy chưa bao giờ chép bài và nghĩ rằng chép một bài thi tiếng Tây Ban Nha năm lớp 7 là khó chấp nhận được. Đây là một nhân vật quá ngoan so với một học sinh trung học ở Mỹ. Nhưng với tôi, hình ảnh này lại rất chân thực và hoàn hảo của một cô gái 'Châu Á' kiểu mẫu thường thấy. Có thể đặc điểm không bao giờ chép bài khiến nhiều người thấy không hợp lý và không thực tế đối với một học sinh trung học nhưng nếu để ý đến hoàn cảnh của cô ấy, thì điều này lại hoàn toàn hợp lý. Sinh ra trong một gia đình mà mẹ mất sớm, phải giúp chị làm việc nhà và quán xuyến cơm nước, thì không có gì ngạc nhiên khi Lara không muốn tham gia vào những cuộc vui ngoại khóa và thường ở nhà khi rảnh rỗi. Nhân vật Lara Jeans của bà Han là một nhân vật mà đôi lúc tôi có thể nhìn thấy chính mình trong đó. Cô ấy là một học sinh lặng lẽ ở một ngôi trường Mỹ, là cô gái ngoan trong một lớp đến cái tuổi mà sẽ có những bữa tiệc thâu đêm (đặc trưng của các trường công ở Mỹ hoặc Anh) và không quá hoà nhập với môi trường lớp học. Cô ấy sẽ có những sợ sệt hoặc cảm giác không an toàn nhất định với tính cách có phần truyền thống và không thân thiện trong lớp học. Nhưng không phải vì thế mà Lara Jeans không có cơ hội với hotboy của trường và có một tình yêu rất lãng mạn. Có lẽ tôi thích nhân vật này đến thế vì tôi thấy được bản thân mình trong đó và ánh sáng mà cô ấy nhận được khiến tôi cảm thấy tự hào.
Chuyện tình gà bông
Lara đã viết thư cho rất nhiều người mà cô ấy thích. Nhưng điều đặc biệt là, cô ấy chưa bao giờ viết thư để gửi. Rồi một ngày, cả 5 lá thư của cô ấy từ những năm đầu cấp 2 bị gửi đi tới tất cả các chàng trai. Và câu chuyện sẽ không là gì nếu một trong những người đó không phải là bạn trai của chị cô, không, đúng hơn là bạn trai cũ với khả năng quay lại. Và thế là chuyện tình như trong phim của Peter và Lara bắt đầu. Cái hợp đồng giả làm người yêu gì đó tưởng chừng như của một thế giới ảo lại xảy ra trong một câu chuyện đời thường hết sức. Điểm thu hút ở đây là cách xây dựng nhân vật rất giống với đời thường tại một môi trường cấp 3. Không có tổng tài một tay che trời hay cô gái hoàn hảo vạn người mê mà có lẽ chính sự dễ liên tưởng mới là điểm hút khán giả của bà Jenny Han. 'Tình yêu thực sự' trong một hoàn cảnh 'thực' như vậy khiến cho những độc giả trẻ được phép mơ giữa ban ngày.
…
““TODAY’S NOTE FROM PETER SAYS, Tart and Tangy after school?
Anh đã vẽ hai hộp, một là có và hai là không. Tôi chọn có và nhét tờ giấy vào trong tủ của anh.””
Ỏ, thật đáng yêu sẽ là những gì bạn cảm thấy với bản thân cùng với một nụ cười nhẹ khi lật từng trang giấy này. Một câu chuyện tình yêu tuổi học trò và một câu chuyện lãng mạn có thể khiến một số người cảm thấy ngán ngẩm, nhưng có lẽ vì cặp đôi chính của chúng ta duy trì một mối quan hệ bạn bè, thậm chí đôi khi là kẻ thù, trong suốt ⅔ cuốn sách và chỉ có sự tiến triển vào cuối câu chuyện nên những đoạn tình cảm lại trở nên đáng yêu. Những sự quan tâm hàng ngày và mối quan hệ giận dỗi ghen tuông không quá 'drama' một cách không thực tế, tất cả tạo nên cặp đôi 'Peter và Lara' hoàn hảo.
Chị em song sinh
Điểm khởi đầu của câu chuyện? Tình chị em.
Điểm làm xúc động nhất trong câu chuyện? Tình chị em.
Câu chuyện có nhiều khúc mắc và cũng giải quyết nhiều vấn đề nhất?
Cũng là tình chị em.
3 cô gái nhà Song là ba cô gái rất đặc biệt và mang nhiều đặc điểm riêng. Margot khá kiểm soát và như một người mẹ của gia đình từ sau khi mẹ qua đời.
“Khi những người lớn khác biết rằng bố tôi là một người cha độc thân nuôi ba cô gái, họ gật đầu ngưỡng mộ, như là Làm sao anh ấy làm được? Làm sao anh ấy có thể quản lý mọi thứ một mình như vậy? Câu trả lời là Margot.”
Margot là một người rất hoàn hảo, quá hoàn hảo. Cô vừa là đầu bếp lại vừa giữ vững thành tích học tập xuất sắc. Chỉ cần các em buồn thì Margot luôn biết cách để an ủi. Cô không bao giờ khóc và không để bản thân yếu đuối trước mặt ai, đặc biệt là gia đình. Nhưng cũng vì tính cách kiên cường đó mà nhiều lúc Margot trở nên khá đanh đá và sẽ có những mặt xấu nhất định khiến cô nhận được nhiều ý kiến phản đối.”
Kitty, ngược lại hoàn toàn, là một trong những nhân vật được yêu mến nhất. Một cô bé vô lo vô nghĩ, ngầu và thân thiện với các chàng trai. Dù tính cách có ra sao, Song sisters vẫn là một gia đình mà nhiều người mơ ước. Những lời hứa và sự gắn kết, suy nghĩ cho nhau, giận dỗi là nguồn gốc của mọi rắc rối nhưng luôn có sự quan tâm ấm áp. Mỗi mảnh ghép với một màu sắc kết hợp tạo ra một năng lượng giống như ✨powerpuff girls✨ trong thực tế.
…
“Margot là một cô bé ngoan, và tôi đoán Kitty và tôi đã đi theo bước dấu của cô ấy. Tôi chưa bao giờ lừa dối hoặc say rượu hoặc hút thuốc lá hoặc thậm chí là có một người yêu. Chúng tôi chế giễu Daddy và nói rằng anh ấy may mắn khi chúng tôi đều rất ngoan, nhưng sự thật là, chúng tôi mới là những người may mắn. Anh ấy là một người bố tốt. Và anh ấy cố gắng. Anh ấy không luôn hiểu chúng tôi, nhưng anh ấy cố gắng, và đó là điều quan trọng. Chúng tôi ba chị em Song có một hiệp ước không nói ra: làm cho cuộc sống của Daddy dễ dàng nhất có thể.”
’Lựa chọn lúc lười đọc’
Một cuốn sách sâu sắc chắc chắn sẽ là một cuốn sách hay, nhưng một cuốn hay có thể chỉ cần là một cuốn sách dễ đọc. Bà Jenny Han đã chính xác thể hiện điều này qua sự thành công bất ngờ của series này. Không có quá nhiều drama, plot twist khiến người đọc đau tim hay tiền đình, nhưng cũng có đủ drama trường học để thêm chút gập ghềnh cho câu chuyện. Cuốn sách đơn giản nhưng đôi khi vì đơn giản quá mà một số tình tiết chưa được xử lý một cách ‘mãn nhãn’. Phần kết của ‘To all the boys I’ve loved before’ khiến nhiều người cảm thấy hụt hẫng và tiếc nuối. Có lẽ, tác giả có ý đồ riêng khi muốn bắt đầu và kết thúc câu chuyện bằng cùng một vật và bà biết rằng tập hai đã nối vào, nhưng nếu chỉ dừng lại ở tập một thì quả thật là một cái kết không thể thất vọng hơn. Cãi vã và ‘drama’ trôi qua mà không có bất kỳ màn ‘anh hùng cứu mỹ nhân’ hay ‘đánh ghen’ kinh điển nào. Liệu điều đó có khiến nó ‘thật’ hơn không nhỉ?
…
“Tớ luôn biết cậu đóng kịch giả nhân thiện là giả. Không có gì lạ khi cậu và người bạn thân của mình là BFFs bây giờ. Dù ít nhất Chris chấp nhận tính dâm đãng của mình. Cô ấy không giả vờ.”
Cả cơ thể tớ căng tròn. “Cậu đang nói gì vậy?”
Cô ấy cười, và điều khiến tớ lạnh gáy là cách cô ấy nghe có vẻ vui vẻ. Đó là lúc tớ biết mình đã chết sớm rồi. Tớ chuẩn bị cho bất kỳ điều gì tồi tệ nào sắp sửa xảy ra từ miệng cô ấy, nhưng ngay cả khi vậy tớ vẫn không sẵn sàng cho điều gì sắp xảy ra sau đó.”
Một cuộc sống cấp 3 đầy biến động và thú vị với một cái kết… có thể đoán được. Nhưng chính điều khiến ai ai cũng giở những trang sách đó liên tục và lướt qua cả quyển nhanh như một cơn gió chắc có lẽ cũng vì sự tò mò xem câu chuyện này rồi sẽ tiến triển ra sao để đi đến cái kết. Và khi không phải dừng lại để thắc mắc bất cứ một điều gì, cơn gió ấy lại càng thoảng qua nhanh hơn bao giờ hết. Và đôi lúc, khi ta đang ngập trong những plot twists và những cốt truyện dài khấp khuỷu như đường đua xe F1, một viên kẹo ngọt dịu dàng, đáng yêu lại mang tới cho ta một điều gì đó mới mẻ…
“Đồng hồ chỉ ra đã quá tám giờ lăm. Chuông sắp reo sớm thôi. “Chúng ta nên đi thôi,” tớ nói, và khi đứng dậy, đầu gối tớ run lên. “Sẵn sàng chưa?”
Anh ấy sao sao ấy vì đã nhìn sang bàn bạn bè của mình. “Dạ, chắc chắn.” Peter đứng dậy và đẩy tớ đi về phía cửa; anh ấy để một tay ở phía lưng tớ. Bằng tay kia, anh ấy vẫy tay với bạn bè của mình. “Mỉm cười,” anh ấy thì thầm với tớ, và tớ cũng làm như vậy.
Tớ phải thừa nhận, cảm giác cũng không tồi, khi có một chàng trai kéo bạn đi, dẫn dắt qua những đám đông. Đó là cảm giác được quan tâm. Nó giống như đang đi trong một giấc mơ. Tớ vẫn là tớ và Peter vẫn là Peter, nhưng mọi thứ xung quanh tớ cảm thấy mờ nhạt và không thực, giống như lần Margot và tớ lén uống rượu champagne vào đêm giao thừa.”
Xem xét chi tiết bởi: Khuê Anh Hoàng - MytourBook
Hình ảnh: Vy Vy