Cuộc đời con người dường như vô tận nhưng cũng ngắn ngủi, trải qua bao mùa xuân, ngắm những phong cảnh đẹp, gặp gỡ biết bao nhiêu người, mà không thể kể hết được. Cuộc sống đích thực không thể diễn tả hết bằng lời. Thời gian trôi qua, những câu chuyện ấy dần trở thành những kỷ niệm, là những mảnh kí ức mỗi khi gặp lại vật có hồi niệm hay gặp lại người thân.
Mỗi con người trên hành trình cuộc đời đều chứa đựng trong lòng những câu chuyện khác nhau, có thể là về tình thân, cũng có thể là về những điều đau lòng. Sự thay đổi trong cuộc sống luôn khiến chúng ta cảm thấy thương cảm, và những hồi ức là bằng chứng duy nhất về sự giao thoa giữa con người với con người, khiến chúng ta trở thành những câu chuyện.
Những câu chuyện trong cuốn sách này, có thể sẽ không xảy ra với bạn, nhưng chưa chắc chúng chưa từng xảy ra trên thế giới này. Tôi chỉ là một trong những người may mắn được nghe kể và chia sẻ với bạn vào thời điểm phù hợp.
Về tác giả Quan Đông Dã Khách, ông là một nhà văn, một biên kịch, và một người kể chuyện. Sinh ra trong cung Ma Kết, ông muốn sử dụng lời viết để kể về những nỗi buồn ít người biết. Muốn gặp gỡ những người xa lạ, giản dị, giữa thành phố ồn ào này. Mọi tác phẩm của Quan Đông Dã Khách đều có liên quan đến rượu. Rượu thường khiến con người nhớ về quá khứ, về những kỷ niệm mờ nhạt, những câu chuyện không hoàn hảo, hiện ra dưới tác động của men rượu. Ông mượn đề tài “Tôi có một chén rượu” để kể về những câu chuyện của cuộc đời mà mình đã trải qua. Mục đích của ông là “Xoa dịu hồng trần”, để người đọc có thể đồng cảm với nhân vật, trải qua những cảm xúc của họ. Quan Đông Dã Khách cho rằng: Hầu hết mọi người sẽ sống một cuộc đời yên bình như nước chảy, mây trôi, không sóng gió như trong phim, cũng không phức tạp như trong tiểu thuyết. Do đó, họ thích xem phim và đọc sách, để trải qua những khía cạnh của cuộc sống mà họ không thể trải nghiệm được.
Nếu những dòng chữ này có thể làm lòng bạn ấm áp hơn chút xíu, thì đã đủ rồi. Tôi sẽ kể bạn nghe những câu chuyện hợp tan giữa vui buồn ấy. Dù bạn cười hay khóc sau khi nghe xong, đừng quên rằng “Dù thâm tình không được như mong muốn, tôi vẫn mong bạn hạnh phúc.”
Với một tác phẩm được dịch lại như thế, ngôn từ mà người dịch sử dụng thật sự quan trọng, góp phần quyết định thành công của cuốn sách. Nó cần phải chuyển tải nguyên bản của tác giả một cách trọn vẹn, thể hiện rõ ý tưởng và phải chọn lựa ngôn từ thật hay, thật sắc, thật phù hợp. Nội dung được dịch không chỉ chuyển tải nội dung mà còn truyền đạt ý nghĩa nhân văn của cuốn sách. Không gianc của sự dịch không được làm mất tính mềm mại và không làm khó hiểu nội dung. Tôi muốn dành một lời khen ngợi chân thành đến Ngọc Dao, người đã thực hiện công việc này.
Cuốn sách bao gồm 14 chương truyện. Vui có buồn có, ly có hợp có. Đời người trải qua nhiều chuyện như vậy, buồn vui là điều không thể tránh khỏi. Đó là những câu chuyện đã xảy ra trong cuộc đời của tác giả. Tôi sẽ ghi nhớ mọi thứ, từ những kỷ niệm buồn vui đến những lúc bình minh sáng rực... Chuyển những ký ức của cuộc đời thành những dòng chữ, và những dòng chữ ấy sẽ khiến người đọc trải qua những cảm xúc chưa từng trải qua. Và tôi cũng là một phần của chúng.
Có một câu nói rằng trong kiếp trước, để gặp nhau một lần ở kiếp này, chúng ta cần phải gặp nhau năm trăm lần. Gặp nhau là duyên, ở lại bên nhau là số phận. Một số người có thể mang lại cho bạn những giấc mơ tươi đẹp, giấc mơ có thể kéo dài hoặc ngắn ngủi, tồn tại năm mươi năm hoặc chỉ qua mùa hè. Dù như thế nào, đừng buồn, bởi giấc mơ ấy đã mang lại cho bạn những khoảnh khắc độc đáo nhất.
Phải thừa nhận rằng những điều khiến con người không khỏi mong đợi, những ngày tháng nhớ nhung không dứt thường liên quan đến tình yêu. Bởi vì “Không yêu thương, không nhớ nhung, không ai để tặng những điều đó,” đặc biệt là ở độ tuổi trẻ, khi những người kia xuất hiện trong cuộc đời bạn, mang đến cho bạn những cảm xúc ngọt ngào và mới mẻ như một hạt giống được gieo vào lòng, mọc và phát triển vô thức, cho đến khi tình yêu nảy nở, bạn trao cho họ quả ngọt đó. Cảm giác thích một người khi còn trẻ thơ chính là như thế, một khi đã thích người nào đó, bạn sẽ làm mọi thứ vì họ. Trong tuổi trẻ, bạn không cần tính toán, chỉ cần thể hiện cảm xúc của mình một cách trung thực, trong sáng và đáng yêu nhất.
Nếu người bạn của bạn đích thực trân trọng bạn như cách mà người bạn này bày tỏ: “Đời này gặp được em, có thể cùng em đi ngắm biển trời, nuôi chó, trồng hoa, đó là niềm vui lớn của anh, anh không cầu mong gì hơn, chỉ mong mình luôn khỏe mạnh để không phải xa em sớm.” Thì bạn là một con người thật may mắn. Tôi thấy lời thoại của nhân vật này rất ý nghĩa và tuyệt vời, nó hay hơn tất cả những lời yêu thương ngọt ngào tôi từng nghe. Khi bạn yêu thương một ai đó đúng nghĩa, bạn sẽ mong muốn được ở bên họ lâu dài, thực hiện những điều bình dị, giản đơn hơn là chạy theo danh vọng và tài sản vật chất. Bạn sẽ sẵn lòng hy sinh những điều lớn lao vì người mà bạn yêu.
Nhưng nếu không thể sống cùng nhau suốt đời, thì cũng không sao cả, vì cuộc sống vẫn tiếp tục, và chúng ta vẫn phải đi tiếp. Chúng ta cần phải tạm gác lại đau thương, nhưng mắt ai cũng nhìn thấy thế giới trông tốt đẹp hơn. Dù trong quá khứ là một mớ lộn xộn, nhưng bạn vẫn có thể tự do bước tiếp trên con đường của mình giữa thành phố sôi động và náo nhiệt.
Trong tâm hồn mỗi người đều ẩn chứa một số chuyện, có thể là ngọt ngào hoặc tàn nhẫn, nhưng cũng có một số chuyện mà bạn không muốn nhớ lại cả đời, như một hạt giống chôn sâu trong lòng, lớn lên từng ngày và càng lâu nó càng cắm sâu, đến khi muốn xoay ra, thì nó đã cắm sâu vào trái tim bạn, chỉ cần chạm vào là đau đớn. Thực tế, mọi sự trong cuộc sống này đều được tổng hợp trong hai từ “gặp gỡ và chia xa.”
Đôi khi bạn có cơ hội gặp lại những người mà trước đây bạn đã từng yêu thương một cách sâu đậm. Mặc dù đã yêu nhau một thời gian dài, nhưng chúng ta không thể nắm lấy tay nhau và nói lời tạm biệt. Cuộc gặp gỡ chỉ có thể im lặng, vì mọi lời nói khi chia tay đều là thừa thãi. Tuy nhiên, như mây như gió, có một ngày chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Không phải mọi cuộc gặp lại sau thời gian xa cách đều kết thúc bằng nước mắt và nỗi đau, cũng không phải mọi nỗi nhớ đều dẫn đến ôm ấp và chia sẻ. Đôi khi, cảm xúc phải được kìm nén và giấu kín trong lòng, làm cho chúng trở nên khó chịu hơn, nhưng cũng không thể không chịu đựng.
Cầu chúc cho bạn dù gặp cố nhân sau một thời gian dài không gặp, hoặc tình cờ gặp lại người đã từng yêu mà không thể có, dù trong lòng rung động như sóng biển, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như không có chuyện gì. Đó mới là gương mặt đẹp nhất. Cầu chúc cho bạn có thể sống mạnh mẽ, dám yêu, dám hận, dám khóc cười như thời trẻ đã từng trải...
Có những sự vật, món ăn liên kết sâu sắc với một người nào đó, khi nhìn thấy chúng, lòng bạn luôn rộn ràng, mong đợi ngày gặp lại. Nhưng những kỷ niệm ấy, chỉ đến một lần. Cuộc hành trình cuộc đời không có vé đổi trả. Bạn nhận ra đó là những trải nghiệm đẹp nhất với người đó. Dù họ trở về hay không, cảm xúc ấy không bao giờ được lặp lại. Bởi thời gian, cơ hội đã qua như một vệt sao băng không quay lại.
Không cần phải trở thành một cây to lớn, chỉ là một bông hoa nhỏ cũng đủ tốt, mỗi khi vui vẻ nở rộ tự tán thưởng một mình, khi buồn lặng lẽ khép cánh lại. Người ta thường nghĩ tình yêu là tất cả, nhưng sau này nhận ra không có gì là không thể buông bỏ, kể cả tình yêu. Đôi khi điều khiến ta hối tiếc không phải con người hay vật gì đó, mà là thời gian. Khi gặp những người trẻ hơn, bạn nhận ra mình đã già đi. Khi đi qua đám sinh viên mới, bạn có thể nghe thấy tiếng xương khớp creaking, không còn nhớ mình từng trẻ trung như thế nào nữa.
Có những căn phòng, lớp học đặc biệt đánh dấu trong bạn, nhưng bạn biết bạn sẽ không bao giờ quay lại. Khi khóa cửa, cảm giác như đóng lại tuổi trẻ. Đó là một cảm giác chua xót không thể diễn tả. Cuộc đời đẹp vì chúng ta không thể biết trước điều gì sẽ xảy ra.
Chúc những ai đọc cuốn sách này luôn được như mong ước, dù gặp phải khó khăn cũng sẽ vượt qua, có rượu mỗi đêm, có ca mỗi ngày, có trái tim tự do và gia đình hạnh phúc. Mong bạn có cuộc sống không biến động, không rắc rối...
Kết luận:
Tôi nhận thấy việc đánh giá một cuốn sách phụ thuộc vào nhiều yếu tố, từ sở thích, quan điểm, đến văn hóa, lối sống và thời điểm bạn đọc. Đúng thời điểm bạn trải qua những cảm xúc sâu sắc, bạn mới hiểu hết ngụ ý của tác giả, thấy mình trong đó. Nghệ thuật sinh ra để làm phong phú cuộc sống, gợi lên những cảm xúc mới lạ. Cuốn sách này, dù không phải mọi người đều thích, nhưng ít nhất nó khiến bạn nhớ về quá khứ hoặc động viên bạn về tương lai.
Đánh giá của: Ngọc Thạch - MytourBook
Hình ảnh: Ngọc Thạch