Bạn đã từng cảm thấy không hòa hợp với nơi mình sinh ra, có suy nghĩ khác biệt so với chuẩn mực xã hội và tính cách không hoàn toàn phù hợp với đạo đức xã hội? Bạn có mong muốn rời xa, tìm kiếm một nơi thuộc về mình? Thấu hiểu điều này, tác giả Chang Kang Myong đã viết quyển sách “Vì Tôi Ghét Hàn Quốc”.
I. Chang Kang Myong và tác phẩm “Vì Tôi Ghét Hàn Quốc”:
Về tác giả:
Chang Kang Myong sinh năm 1975 tại Seoul. Ông học tại Đại học Yonsei, một trong ba trường đại học hàng đầu Hàn Quốc (Seoul, Yonsei và Korea), sau đó bỏ học để theo đuổi nghề báo. Sự quyết tâm này thể hiện sự can đảm và sự sẵn lòng vượt qua những rào cản xã hội.
Sau 11 năm làm phóng viên chính trị - xã hội tại Nhật báo DongA, Kang Myong có cái nhìn rõ ràng và chân thực về đất nước của mình. Ông bắt đầu sự nghiệp viết văn vào năm 2011 và nhanh chóng thu hút sự chú ý với tiểu thuyết đầu tay của mình, Tẩy Trắng, giành giải thưởng Hankyoreh.
Những tác phẩm quan trọng của Chang Kang Myong bao gồm Vì Tôi Ghét Hàn Quốc, Ngày Cuối Tháng Hay Cách Con Người Ghi Nhớ Thế Giới, Biệt Đội Anh Hùng Bàn Phím (2015), Kết Hôn 5 Năm Mới Đi Nghỉ Trăng Mật (2016), Ước Muốn Của Chúng Tôi Là Chiến Tranh (2016), Đắc Cử - Đỗ Đạt - Giai Cấp (2018).
Về Tác Phẩm:
Vì Tôi Ghét Hàn Quốc được xuất bản vào năm 2015 và ngay lập tức thu hút sự chú ý tại Hàn Quốc, đặc biệt là từ giới trẻ. Không chỉ là hiện tượng thị trường, cuốn sách còn được đánh giá cao trên các diễn đàn văn học nhờ nội dung sâu sắc và cách kể chuyện độc đáo.
Theo lời chia sẻ của Chang Kang Myong, ông viết Vì Tôi Ghét Hàn Quốc dựa trên nhiều nguồn tư liệu thực tế. Để đảm bảo tính chính xác, ông đã phỏng vấn sinh viên du học tại Úc và người đã định cư tại đó, cũng như tham khảo từ cuốn sách Hoàn Toàn Chinh Phục Working Holiday ở Úc - Hỏi Đáp và Phê Phán cùng với blog cá nhân của tác giả Kang Tae Ho.
Nội dung chính của Vì Tôi Ghét Hàn Quốc kể về hành trình di cư của Kye Na từ Hàn Quốc sang Úc, mong muốn tìm kiếm một cuộc sống mới hạnh phúc hơn. Tuy nhiên, cuộc sống ở Úc không như cô tưởng tượng, và mỗi bước đi đều mang lại những khó khăn và bất ngờ. Những trải nghiệm này dần thay đổi cô và dẫn đến một kết thúc không ngờ.
Một tác phẩm không cần tình tiết gây bất ngờ vẫn có thể đánh thức cảm xúc và suy tư sâu sắc trong lòng độc giả. Chang Kang Myong đã làm điều đó như thế nào?
II. Vì Tôi Ghét Hàn Quốc - Hành Trình Tìm Kiếm Hạnh Phúc:
Kye Na - Nhân Vật Nữ Chính Tạo Dựng Sự Đồng Cảm:
Chang Kang Myong đã tài tình xây dựng tâm lý nhân vật nữ chính Kye Na, khiến độc giả cảm thấy đồng cảm dù cô có tính cách ương ngạnh và đầy mâu thuẫn.
Kye Na, với cuộc sống dường như êm đềm, nhưng trong lòng cô chứa đựng nhiều khát khao tự do và mong muốn làm những điều mình muốn.
Dù sống trong hoàn cảnh bình dị, Kye Na vẫn giữ vững ước mơ về sự tự do và mong muốn tránh xa cuộc sống bon chen, tận hưởng thời gian bên người thân trước khi quyết định về kết thúc cuộc đời.
Kye Na luôn khao khát sự tự do, muốn tránh xa cuộc sống xã hội và tận hưởng cuộc sống đúng nghĩa trước khi quyết định kết thúc cuộc đời bằng cách tự tử.
Tôi sẽ dùng tiền đã tiết kiệm được để mua một căn hộ giá rẻ. Nếu sống trên đảo Jeju, mỗi ngày tôi sẽ tuân thủ một lịch trình cố định, gồm việc dậy và đi ngủ đúng giờ. Tôi sẽ tự nấu ăn tại nhà, chỉ chuẩn bị vài món đơn giản mà tôi thích. Khi muốn ăn gà, tôi sẽ nấu gà. Tôi không mơ ước sống như một nhà tu sĩ. Hằng ngày sau khi thức dậy, tôi sẽ tự nấu sáng, uống cà phê, đọc sách và đi bộ dọc bờ biển.
…
Mỗi năm, tôi sẽ đến Seoul một lần. Mỗi khi trở về thủ đô, tôi sẽ dành cả tuần để thư giãn. Sau đó, tôi sẽ cùng gia đình sum vầy, mua sắm những vật dụng cần thiết và thưởng thức những buổi hòa nhạc cùng bạn bè. Cuộc sống như vậy sẽ kéo dài cho đến khi tôi 60 tuổi và qua đời.
Tuy suy nghĩ đó có vẻ tiêu cực, nhưng thực ra nó không xa lạ trong xã hội hiện đại ngày nay. Nhiều người trẻ đều từng nghĩ như vậy khi họ đối diện với áp lực tài chính, hoặc cảm thấy mất đi ý nghĩa trong cuộc sống. Họ không bất mãn hay lạnh lùng, chỉ đơn giản là thiếu niềm tin và mục tiêu trong cuộc sống.
Kye Na đã trải qua tuổi trẻ. Cô không kết hôn sinh con như bạn bè cùng trang lứa, cũng không phát triển trong sự nghiệp nhưng đã thể hiện sự trưởng thành. Cách Kye Na kể lại câu chuyện trong Vì Tôi Ghét Hàn Quốc cho thấy cô đang nhìn vào bên trong cuộc sống một cách bình tĩnh, như một người ngoài cuộc quan sát sự việc diễn ra.
Như tựa sách, Kye Na cảm thấy ghét đất nước của mình. Tuy “ghét” không phải là sự phản đối chính trị hay hành động không suy nghĩ, mà chỉ đơn giản là cô không hài lòng với hoàn cảnh sống hiện tại, mong muốn thoát khỏi những khó khăn và mệt mỏi mà đất nước mang lại.
Tại sao tôi lại rời bỏ Hàn Quốc? Tóm gọn bằng năm từ là “Vì tôi ghét Hàn Quốc”. Nếu phải ngắn gọn mười từ, đó chính là “Vì tôi không thể sống ở đây nữa.” Đừng cấm những lời chửi rủa của tôi. Tôi có quyền ghét đất nước mình sinh ra. Tôi không kêu gọi ai “Giết hết người Hàn đi. Đốt đại sứ quán đi.” Tôi cũng không tham gia tẩy chay, thậm chí không bao giờ đốt lá quốc kỳ nào cả. Trước những người Mỹ nói ghét Mỹ hay người Nhật cảm thấy xấu hổ vì là người Nhật, liệu có ai trong số người Hàn sẽ đồng tình với ý kiến đó không?
Tôi nghĩ rằng tôi không thể tiếp tục sống ở đất nước này bởi… thực ra, ở Hàn Quốc, tôi là một cá nhân hoàn toàn không có khả năng cạnh tranh. Tôi cảm thấy như một loài động vật sắp bị tuyệt chủng. Tôi không chịu được thời tiết lạnh, không bao giờ sẵn lòng hy sinh vì bất kỳ điều gì, không có di sản thừa kế nào. Điều nữa, tôi không biết giữ phạm vi của mình, và tôi rất khó tính. Tôi muốn nơi làm việc gần nhà, muốn có nhiều hoạt động văn hóa xung quanh, và muốn công việc phải phát huy tố chất của tôi. Tóm lại, tôi quan sát mọi thứ rất kỹ lưỡng.
Đến đây, chúng ta tự hỏi tại sao Kye Na lại ghét Hàn Quốc như vậy? Xứ sở kim chi trong phim ảnh và truyền thông thì đẹp đẽ, lãng mạn, phải không?
Một Hàn Quốc thực tế khác biệt:
Trong tác phẩm Vì tôi ghét Hàn Quốc, Chang Kang Myong đã mô tả một Hàn Quốc hoàn toàn khác.
Thứ nhất, quy hoạch đô thị kém cỏi và dân số quá đông. Chúng ta thường biết Seoul như là trung tâm kinh tế và văn hóa của Hàn Quốc, nơi phát triển mạnh mẽ về thương mại, giải trí và là nguồn gốc của làn sóng Hallyu lan rộng khắp thế giới. Tuy nhiên, dưới góc nhìn của Kye Na, không có ánh sáng lung linh hay khu phố đông đúc sôi động. Cô nhân viên văn phòng chỉ thấy sự mệt mỏi và bất lực. Mỗi buổi sáng đi làm, cô phải chen chúc trên tàu điện ngầm đông người, không gian chật hẹp và thiếu không khí tự nhiên, khiến Kye Na luôn cảm thấy không hài lòng với việc “tỷ lệ sinh thấp” vẫn được chính phủ công bố hàng năm. Đường phố xung quanh nhà cũng không đẹp đẽ. Trên những con ngõ nhỏ, chỉ thấy những quán rượu chật chội, biển quảng cáo lộn xộn và xe ô tô chen chúc, gây ra sự bất tiện cho người đi bộ. Khi trời mưa, nguy cơ bị xịt nước là rất cao.
Chuyện chăn trâu không bao giờ hết, từ quê ra thành phố tôi vẫn buồn bã không kìm được. Mỗi khi đi xe buýt đường số 2, lòng tôi lại nhớ về quê nhà. Liệu trước kia tôi đã làm điều gì đó đáng trách? Có phải tôi đã từng làm việc xấu xa? Hay là đã lừa dối người khác vì lợi ích cá nhân? Nhìn xung quanh, tôi tự hỏi liệu mọi người xung quanh tôi cũng vậy không?
Có những người luôn thích bàn tán về việc phụ nữ nên sinh nhiều con, nhưng nếu họ phải đi tàu điện ngầm số 2 vào giờ cao điểm, họ sẽ hiểu ra điều đó là sai lầm. Chỉ cần đi từ Shindorim đến Sadang vài lần, họ sẽ thấy mình như bị nuốt chửng bởi cơn ác mộng về 'tỷ lệ sinh thấp'. Có lẽ những người đó chưa bao giờ trải qua cảm giác của việc đi tàu điện ngầm.
...
Nhớ về những con hẻm sau phố ở khu Ahyeon, tôi nhớ ngay đến những quán rượu nhỏ, với tên gọi như là Lửa nến, Gặp gỡ, Tổ kiến. Còn có những quầy bói toán, từ Tiên nữ Long Hoa đến Trinh nữ Bồ Tát. Khi có một chiếc ô tô lao vào con hẻm, tôi chỉ biết nhanh chóng dính sát vào bức tường, để nhường đường cho nó đi qua...
Môi trường làm việc không lành mạnh, đó là điều mà Kye Na nhận ra khi làm việc tại công ty chứng khoán W. Mặc dù được nhiều người ngưỡng mộ, cô chỉ thấy sự chán chường và mất kiên nhẫn trong công việc. Công ty chứng khoán W đã lợi dụng các khoảng trống trong hợp đồng và đưa ra các điều khoản không thực tế để lấy lòng tin của khách hàng, điều này khiến nhân viên phải làm việc không đúng với lương tâm và đối mặt với sự phẫn nộ từ khách hàng. Đội trưởng của Kye Na cũng không giúp được gì, ông ta thậm chí còn thường xuyên nói những lời bẩn thỉu, khiến cho không khí làm việc trở nên khó chịu.
Trong một buổi nhậu, ông Đội trưởng lại tiếp tục lải nhải những chuyện không hay. Có vẻ như ông ta muốn lấy lại lòng tin của nhân viên. Vào buổi bồi dưỡng tâm hồn, ông Đội trưởng bị chỉ trích vì không tin tưởng vào cấp dưới. Điều này làm ông ta cảm thấy ngượng ngùng.
Trước khi vào phòng làm việc, Đội trưởng của tôi thường quản lý một nhóm nhân viên kinh doanh thẻ. Mỗi khi mở miệng, ông ta thường nói những lời không hay ho. Liệu các nhân viên thích nghe những câu chuyện không hay ho như vậy không? Có lẽ chúng tôi nên nhắc nhở Đội trưởng một cách nhẹ nhàng rằng, cách nói của ông ta có thể gây ra sự không thoải mái cho chúng tôi.
Sự phân biệt giai cấp trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Chúng ta đã biết đến bộ phim nổi tiếng 'Parasite', với nội dung nói về sự khác biệt giữa gia đình giàu có và nghèo khổ. Trong buổi gặp mặt gia đình bạn trai cũ Ji Myung, Kye Na đã phải đối mặt với sự khinh rẻ và coi thường từ phía gia đình anh ta.
Chính xác hơn, họ chẳng quan tâm đến tôi một chút nào. Tôi cảm thấy mình như một người xa lạ trong bữa tiệc, không ai quan tâm hoặc chào đón. Trừ Ji Myung, không ai đặc biệt quan tâm tới tôi.
...
Sau khi nghe tôi nói, chị ta cười và nói, “Không đâu, chị không thích phim đó chút nào.” Nhưng ánh mắt của chị ta lại tỏ ra khá cay đắng khi nhìn về phía tôi, như muốn nói rằng “Có cả thời gian xem phim truyền hình cơ à, thật đáng buồn cười.”
Nhìn vào vẻ mặt của chị ta, tôi bắt đầu tự hỏi, tại sao họ lại như vậy nhỉ?
Hoàn cảnh gia đình đôi khi khiến con người nhận ra những điều đắng cay. Mùa đông tại nhà Kye Na không chỉ là nỗi lo sợ lạnh lẽo, mà còn là nỗi ám ảnh dai dẳng trong tâm trí của cô.
Cái rét buốt mỗi khi đông về không chỉ là nỗi ám ảnh mà còn là dấu hiệu đầu tiên của căn bệnh phát cước khiến tôi hoảng sợ.
Dù ở nhà suốt mùa đông, tôi vẫn không thể tránh khỏi cảm giác rét buốt xâm nhập khắp người. Dù có cố gắng che chắn bằng túi ni lông nhưng không khí lạnh vẫn tràn vào, khiến tôi cảm thấy buốt đến xương tủy.
...
Mặc dù Hàn Quốc có đủ bốn mùa và không thiếu những ngày đẹp trời, nhưng Kye Na đã chọn nhìn thế giới bằng con mắt u ám. Rời xa, cô mới nhận ra rằng nước Úc, với vẻ đẹp và sự thân thiện của con người, là một nơi đáng để khám phá và tận hưởng.
Đứng ở góc đường, tôi nhìn quanh và không thấy ai. Cảm giác lạ lùng, cô đơn, nhưng cũng tự do. Phía cuối con đường, cảnh tượng trở nên như một bức tranh. Mặt đường giao nhau với bầu trời xanh ngắt, tạo nên một khung cảnh tuyệt vời.
Ánh nắng chói chang, làm tôi không thể nhìn thẳng. Tôi nhận ra rằng việc người dân ở đây đều mang kính râm không phải để thời trang, mà để chống lại ánh nắng mạnh.
Tôi cảm thấy hạnh phúc.
Sau này, Kye Na nhận ra những điều không hay tại Úc, giống như một ai đó tỉnh giấc khỏi giấc mơ.
Tôi nhận ra, làm người ngoại quốc không dễ dàng, và tôi phải chấp nhận rằng, ở Úc, tôi mãi là một người ngoại quốc.
...
Cũng biết rồi, Úc không phải là thiên đường mà không có gì tiêu cực. Tôi từng bị một người lạ trên tàu điện mắng, gọi tôi về nước. Và giờ còn có kỳ thi nhập tịch nữa, đề thi khó lắm đấy.
Khi đọc đến đây, tôi nhớ đến câu thơ trong Truyện Kiều: “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.” Tâm trạng của chúng ta ảnh hưởng rất nhiều đến cách chúng ta nhìn thế giới. Sự thay đổi của Kye Na khi chuyển từ Hàn Quốc sang Úc đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.
Mỗi ngày trên Facebook, chúng ta thường xem những bài viết tiêu cực, ảnh hưởng đến suy nghĩ của chúng ta. Dù từ chối nhưng trong lòng, chúng ta cũng bắt đầu tối đen đi. Kye Na là một ví dụ điển hình. Môi trường sống tại Hàn Quốc không tốt nhưng nếu nhìn nhận cuộc sống tích cực hơn, có lẽ cuộc sống của cô sẽ thay đổi nhiều.
...
Vì tôi ghét Hàn Quốc kể về hành trình của một cô gái rời bỏ quê hương để tìm niềm vui mới. Hãy bước ra khỏi vùng an toàn của bạn!
Giả sử Kye Na cần sự tác động từ môi trường xung quanh để cảm thấy mới mẻ, việc cô di cư có vẻ hợp lý hơn. Cô nhân viên văn phòng như chú chim nhỏ bị giam cầm, mong chờ được tự do. Dù gặp khó khăn, Kye Na sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình.
Kye Na đã trở thành một bằng chứng rõ ràng hơn bao giờ hết cho việc dám chấp nhận rủi ro để tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân. Vượt qua mọi trở ngại về tuổi tác, giới tính, quốc tịch, thậm chí là tình yêu, gia đình, công việc, Kye Na đã thực sự 'chơi lớn', đặt hết niềm tin vào một ván cờ cuộc sống không biết kết thúc như thế nào. Mọi người đều cảm thấy như vậy không an toàn tí nào. Nhưng không thử thách thì sao biết được kết quả? Tôi tin rằng, khi đọc trang cuối cùng của cuốn sách và nghe Kye Na nói rằng “Từ giờ trở đi, tôi thực sự sẽ hạnh phúc”, nhiều người đã khóc. Và có thể, một số người đã quyết tâm đi tìm hạnh phúc.
III. Những suy nghĩ, lo lắng phù hợp với thời đại:
Thế thì việc đó có làm giá trị con người cô giảm bớt không? Rõ ràng là không. Ngược lại, Kye Na ở Úc được dự báo sẽ gặp nhiều cơ hội tình duyên, được nhiều người yêu mến và quen biết nhiều bạn trai. Cô không quan tâm đến trình độ học vấn của mình, chỉ muốn tìm niềm vui mỗi ngày.
Bạn cũng có thể sống thoải mái như vậy. Đôi khi, có thể tạm thời rời xa cuộc đua đầu của lớp, không quan tâm đến việc giành học bổng, tìm kiếm việc làm lương cao… Đôi khi, việc xuất sắc không có nghĩa là bạn sẽ hạnh phúc. Tất nhiên, bạn sẽ hạnh phúc khi đạt được chúng. Nhưng nếu bạn cảm thấy mệt mỏi và chán chường như Kye Na ở Hàn Quốc, thì việc đó cũng không quan trọng.
Chúng ta đều là con người, biết đau, biết mệt, biết tổn thương. Vì thế, thay vì chỉ chú trọng vào những danh hiệu bề ngoài, hãy học cách yêu thương chính bản thân mình trước tiên. Chang Kang Myong đã phản ánh sâu sắc nỗi đau của giới trẻ Hàn Quốc, đồng thời cũng nói lên tâm tình của thế hệ trẻ hiện đại chung.
2. Hai mặt của cuộc sống:
“Hai mặt của cuộc sống luôn đi kèm”, triết lý này thường xuất hiện trong suốt cuộc đời. Ví dụ như trong 'Vì tôi ghét Hàn Quốc', nó đóng vai trò như một sợi dây liên kết câu chuyện. Kye Na từng nghĩ rằng Hàn Quốc chỉ toàn bất hạnh và bất công, nhưng cuối cùng nhận ra rằng người dân ở đó thực sự hạnh phúc (dù hạnh phúc theo cách khác thường), còn Úc, nơi cô xem như một ước mơ, cũng tồn tại những vấn đề và góc khuất.
Tác giả không nhắc đến khía cạnh “trưởng thành”, nhưng tuổi của Kye Na cũng cho phép cô trải nghiệm nhiều hơn. Từ việc bùng nổ tâm trạng đến việc trở nên kiên nhẫn và tự tin, quá trình này giúp cô trưởng thành hơn. Khi cô nhìn thấy ánh mặt trời sáng rực, ta có thể cảm nhận được sự tự tin và kiêu hãnh, giúp Kye Na tỏa sáng hơn bao giờ hết.
IV. Kết thúc - “Từ giờ, tôi sẽ thực sự hạnh phúc”:
'Vì tôi ghét Hàn Quốc' là một cuốn sách phù hợp với mọi lứa tuổi. Dù là nam giới, nhưng Chang Kang Myong đã sáng tạo ra một nhân vật nữ mạnh mẽ và tinh tế, cho thấy ông hiểu biết sâu sắc về tâm lý con người. Quyển sách này chứa đựng nhiều bài học bất ngờ và có giá trị hơn so với những gì tác giả mong đợi ban đầu khi viết tựa sách này.