Yêu Người Tù là sản phẩm của những trải nghiệm thăm người tù của tác giả Gong Ji Young. Tại đó, bà gặp gỡ những con người tội lỗi, những người bị khổ sai và trừng phạt nhất trên thế giới này. Nhưng phía sau những kẻ đó là những câu chuyện chưa từng được kể, chưa từng được đề cập. Và những câu chuyện ấy đã đưa về cho Gong Ji Young giải thưởng Truyền Thông Đặc Biệt từ Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế.
Tôi đã trải qua một thời kỳ hạnh phúc tột độ khi viết cuốn tiểu thuyết này.
Những người biết tự phê phán bản thân,
những người như được sống lại một lần nữa,
những người phải chịu đựng nỗi đau tột cùng trong cuộc sống,
thậm chí cả những người sẵn lòng mở lòng tha thứ cho tội lỗi của người khác mặc dù điều đó không dễ dàng chút nào,
kể cả với họ, tôi đã trải qua “Một khoảng thời gian hạnh phúc”.
Một cuộc đời điển hình của những đứa trẻ sống trong cảnh tàn nhẫn, thiếu thốn tình thương
Cuốn sách Yêu Người Tử Tù của Gong Ji Young đề cập đến cuộc đời của cậu bé Yoon Soo từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành. Từ khi còn bé, mẹ của Yoon Soo đã bỏ rơi hai anh em của cậu vì không thể chịu đựng được cuộc sống nghèo đói. Người mẹ đã rời bỏ hai đứa con của mình, để họ sống cùng một người cha nghiện rượu và thường xuyên bạo hành chúng.
Đó là một cuộc sống, một gia đình mà có ở bất kỳ vùng quê nghèo nào cũng có thể. Không chỉ có ở xứ sở của kim chi mà ở bất kỳ nơi nào trong những vùng quê nghèo của đất nước ta cũng có những cuộc đời, những số phận tương tự. Có những người cha nghiện rượu, nghèo đói. Có những người mẹ phải rời bỏ quê hương để tìm kiếm cuộc sống. Và sau tất cả, những người phải chịu hậu quả nặng nề nhất lại là những đứa con của họ.
Cha của Yoon Soo thường uống rượu và tàn bạo với hai con trai của mình mỗi khi say. Yoon Soo và em trai Eun Soo phải dựa vào nhau để sống, nhờ vào sự giúp đỡ của hàng xóm và việc làm nhẹ nhàng cho những người du lịch đi qua. Bữa ăn của hai anh em thường chỉ là miếng bánh ngô mà trường tiểu học cung cấp mỗi ngày.
Yoon Soo đã phải chịu đựng cảm giác đói trong khi bạn bè ăn uống thả ga. Bởi vì Yoon Soo biết rằng miếng bánh nhỏ đó là tất cả những gì cậu có. Yoon Soo phải dành cho em trai cậu để cùng ăn, bởi vì em trai anh cũng đang đói. Nhưng không ai ở bên cạnh, cha không quan tâm, mẹ bỏ đi và không có họ hàng.
Nhưng điều đó không đủ để diễn tả tất cả những gì kinh khủng đã xảy ra trong cuộc sống của Yoon Soo. Một ngày nọ, em trai của cậu, Eun Soo, bị cảm, Yoon Soo đã xin tiền từ cha mình để mua thuốc. Cha của cậu không cho cậu một xu nào. Nhưng khi Yoon Soo nói sẽ mua rượu cho ông, ông lại cho tiền. Cầm số tiền đó, Yoon Soo chạy như bay đến cửa hàng thuốc để mua thuốc cho Eun Soo. Nhưng em trai của cậu đã không thể uống những viên thuốc đó.
Khi biết Yoon Soo không mua rượu mà lại mua thuốc cho Eun Soo, người cha đã tức giận và vứt bỏ những viên thuốc đó mặc cho tình trạng bệnh của con trai út càng trở nên nghiêm trọng hơn. Trong mắt của người cha, cuộc sống là một sự đau đớn, cuộc đời ông đầy nghèo đói, thất bại, cảm thấy đổ vỡ khi vợ cũng rời bỏ. Chỉ có rượu làm ông cảm thấy thoải mái trước sự thật khắc nghiệt. Đứa con của ông chỉ là gánh nặng đè nặng lên vai.
Là một người mạnh mẽ, Yoon Soo không thể đứng nhìn em trai mình bị bệnh mà không có thuốc uống. Yoon Soo đã đưa em trai đến nhà hàng xóm xin sự giúp đỡ. Nhưng những người ở làng quê đó đều rất nghèo khó. Thuốc Tây với họ là một điều xa xỉ. Người hàng xóm tốt bụng đã mua ít thuốc tán cho Eun Soo. Khi tỉnh dậy sau cơn bệnh, cậu bé nghèo Eun Soo đã mất hết ánh sáng.
Thật ra, tôi cũng muốn gọi mẹ. Tôi muốn hỏi mẹ tại sao mẹ lại bỏ lại anh em tôi mà ra đi? Rồi vài đêm sau. Khoảng thứ tư, khi tan học về, tôi chạy vào xem Eun Soo thế nào thì thấy em đã hạ sốt hết. Một số tóc màu đen ướt đẫm mồ hôi bám chặt vào trán Eun Soo. Một lúc sau, Eun Soo mở mắt và nói:
“Anh ơi, nhà mình sao mà khói thế, khói ở đâu mà nhiều thế anh?”
Sau đó, có một lớp màng màu trắng dày đặc bao phủ quanh mắt của Eun Soo, khiến cho đôi mắt ấy dần trở nên mờ đi, rồi đến một ngày không còn thể nhìn thấy gì nữa. Eun Soo đã trở nên mù.
Dường như đau khổ đã đạt đến đỉnh điểm, nhưng thực tế không phải như vậy. Các ngày sau đó với Yoon Soo là những ngày khó quên nhất trong cuộc đời. Vì không thể sống trong cảnh thất bại, nghèo đói và tuyệt vọng mãi mãi, cha của cậu đã tự vẫn bằng thuốc trừ sâu. Nhưng khi ông quyết định tự vẫn, ông cảm thấy muốn những đứa con của mình đi theo ông xuống địa ngục.
Ngày đó, anh em Yoon Soo không chết nhưng để lại những vết thương lớn trong tâm hồn của họ. Sau sự kiện đó, hai anh em trở thành những kẻ lang thang không nơi nương tựa, không có mục tiêu sống và không có ai quan tâm hay yêu thương. Rồi Eun Soo qua đời vì lạnh, ra đi trong một đêm xuân rực rỡ và tươi đẹp nhất. Mùa xuân với mọi người luôn là thời điểm đẹp nhất, nhưng với Yoon Soo, nó lại là thời điểm kinh hoàng và đau buồn nhất trong đời. Người em duy nhất của Yoon Soo, người anh yêu thương nhất, đã ra đi mãi mãi.
Trong đêm lạnh đó, chúng tôi ngắm nhìn những vì sao xa xôi như những hạt bỏng ngô phát sáng rực rỡ, hát Quốc ca. Khi hát xong, Eun Soo nhìn tôi và nói cười: “Đất nước của chúng ta thật đẹp, anh nhỉ? Khi tôi hát bài này, tôi cảm thấy như chúng ta trở thành những anh hùng...'
Yoon Soo - kẻ tử tù đầy tội lỗi hay con người đáng thương bị đẩy vào bước đường cùng
Dần dần, Yoon Soo trở thành kẻ lang thang và bị đưa vào trại giáo dưỡng chỉ vì ăn cắp một tô mì. Chủ siêu thị đánh đồng Yoon Soo với tội danh ăn cắp hàng chục tô mì chỉ vì bắt gặp cậu ăn cắp một lần. Ít ai biết rằng đó là lần đầu tiên và duy nhất Yoon Soo ăn cắp, vì nghèo đói. Sự việc mở ra một con đường tội lỗi mà cậu không thể quay lại. Sau khi rời khỏi, xã hội không còn chứng minh cho những người vướng vào tội lỗi nữa.
Sau khi trưởng thành, Yoon Soo trở nên ngày càng tàn ác, phạm tội nhiều hơn và trái tim càng ngày càng lạnh lẽo, tàn nhẫn hơn. Yoon Soo đã trở thành một kẻ từng ra vào tù, mang theo tiền án. Bây giờ, Yoon Soo chỉ còn là một kẻ không cha, không mẹ, không nhà, không chốn để quay về.
Sau khi Eun Soo ra đi, tôi trở thành một kẻ lang thang không mục đích trong cuộc sống. Tôi bắt đầu kết bạn với những đồng bọn xấu. Dù chúng không tốt nhưng cũng không phải là hoàn toàn xấu xa. Ít ra, chúng cung cấp cho tôi đồ ăn khi đói, quần áo khi lạnh, rượu khi khát và đến thăm tôi khi tôi bị bắt vào tù. Tôi ra tù và lại vào tù như một thói quen, dần dần, tôi chìm vào bóng tối không lối ra. Với một kẻ không học hết cấp một như tôi, nhà tù là nơi tôi học hỏi tất cả. Ở đó, tôi học được cách phạm tội, học được sự oán hận, thậm chí cả cách trả thù.
Yoon Soo chỉ còn một thứ trong lòng, đó là thù hận. Yoon Soo hận mẹ đã bỏ rơi mình, hận chủ tiệm đã vu oan cậu vào trại giáo dưỡng. Cậu hận những tên côn đồ từng đánh đập em cậu. Và cậu hận những kẻ giàu có sống xa hoa, chà đạp lên những kẻ nghèo khổ.
Khi đó, tôi tìm ra một lý do để tiếp tục sống: để trả thù.
Vì sống trong thù hận, tay Yoon Soo nhuốm máu. Anh sống trong sự phẫn nộ, đau khổ và tuyệt vọng. Anh chỉ nghĩ đến việc trả thù, cho rằng có những người không xứng đáng sống. Anh giết họ và bị kết án tử hình. Pháp luật không quan tâm tại sao Yoon Soo trở thành quái vật, nhưng nó sẽ trừng phạt quái vật ấy. Trên đời này, không ai có quyền cướp đi sinh mạng của người khác, kể cả bản thân mình.
Sơ Monaco - tu sĩ với tâm hồn khoan dung và lòng vị tha
Tu sĩ Monaco là nguồn sáng trong cuốn sách, hình ảnh của ông tựa như một vị thần mang đến điều kỳ diệu cho những người lỗi lạc. Ông đã dành 30 năm trong trại giam để hướng dẫn những tù nhân, từ bỏ mọi danh vọng và quyền lực để theo đuổi con đường của tu sĩ và giúp họ nhận ra sai lầm của mình.
Đứng trước cái chết, mọi người đều nhận ra hoặc hối hận về những lỗi lầm đã gây ra, để rồi có động lực và quyết tâm trở thành một người mới.
Tu sĩ Monaco đã giúp Yoon Soo nhìn nhận sai lầm của mình, hiểu rằng dù bản thân bất hạnh thế nào cũng không có quyền tự phá hủy mình và càng không có quyền phá hủy người khác. Mỗi con người đều bình đẳng và mỗi cuộc sống đều quý giá.
Sự quan tâm và bao dung của tu sĩ Monaco đã giúp Yoon Soo trở về con đường đúng đắn. Anh đã giúp đỡ những tù nhân, hỗ trợ những người cần giúp đỡ trong tù và ngăn cản một người trẻ tuổi trở thành như anh ngày xưa. Thù hận có thể biến con người thành quỷ dữ. Nếu giữ thù hận trong lòng, trái tim chúng ta sẽ ngày càng đau đớn.
Từ nhân vật tu sĩ Monaco, tác giả muốn nhắn nhủ rằng đừng nuôi thù hận, bởi thù hận sẽ làm ta trở thành quỷ dữ. Như Victor Hugo từng nói: 'Trên đời chỉ có một điều quan trọng, đó là yêu thương nhau.'
Yoo Jeong - ánh sáng muộn màng cho những tâm hồn lầm lỗi
Trong cuộc đời u tối của Yoon Soo, sự hiện diện của cô giáo mỹ thuật Yoo Jeong là một tia nắng ấm áp. Nhưng cũng giống như ánh hoàng hôn, tia nắng ấy mong manh và tàn phai vì là ánh sáng cuối cùng của ngày.
Yoo Jeong là cháu của tu sĩ Monaco và là người mà em trai Yoon Soo ngưỡng mộ. Em trai anh mong ước được nghe cô hát quốc ca. Yoon Soo luôn mong gặp cô để thực hiện ước mơ cuối đời của em trai mình.
Câu chuyện bi thương của Yoo Jeong đã giúp Yoon Soo nhận ra rằng ngoài cuộc sống của mình, còn nhiều người khác cũng chịu đựng nhiều khổ đau. Dù gặp nhiều gian khổ, cô không trở thành một kẻ tù nhân. Cô làm Yoon Soo tin rằng trên thế gian vẫn có người không kỳ thị và bao dung với anh.
Yoo Jeong đã làm Yoon Soo nhận ra lỗi lầm của mình và quyết tâm dùng những năm tháng cuối đời để chuộc lỗi. Anh không còn hận kẻ vu oan, luật sư biện hộ sai sự thật và người bạn thân đã đổ tội cho mình.
Thù hận khiến ta trở thành quái vật, nhưng quan tâm, yêu thương và vị tha có thể làm tan chảy lòng bất hạnh. Cuộc sống chỉ cần sự tàn nhẫn và trả thù sẽ làm trái tim của chúng ta lạnh giá, nhưng vị tha và yêu thương sẽ làm ấm lại trái tim của những người lầm lỗi.
Yoon Soo và những người tử tù đã thể hiện lòng nhân ái bằng cách giúp đỡ người khác, từ việc cầu nguyện cho người lâm bệnh đến việc hỗ trợ các em nhỏ và quyên góp cho trường học nghèo.
Cuốn sách Yêu Người Tử Tù không nhấn mạnh rằng khi làm sai, nhận lỗi và làm điều thiện sẽ bù đắp mọi lỗi lầm. Thực tế là những hành động lương thiện sau này không thể thay đổi những gì người tù đã gây ra.
Mỗi người trong chúng ta đều là một phần của xã hội. Khi một kẻ xấu trở thành người lương thiện, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Mặc dù hối hận không thể xóa bỏ án tử hình nhưng đó cũng là một phần của hình phạt.
Người tử tù đã hiến giác mạc của mình để làm sáng cho những đứa trẻ mất đi ánh sáng, và cuộc đời cuối cùng của anh đã được đánh giá cao bởi sự quan tâm và yêu thương mà anh đã lan tỏa.
Tôi trải qua những khoảng thời gian hạnh phúc và đáng nhớ. Nếu được, tôi muốn dùng cái chết của mình để giảm nhẹ đau đớn mà cô đã phải chịu đựng. Và nếu được, tôi muốn nói rằng tôi yêu cuộc sống này!
Cuốn sách Yêu Người Tử Tù được tổ chức Ân Xá Quốc Tế vinh danh, và tác giả Gong Ji Young đã nhận giải thưởng Truyền Thông Đặc Biệt. Cuốn sách đã gây sốc khiến mọi người phải suy nghĩ về nguyên nhân của tội ác và thấy rõ rằng lòng thù hận có thể biến con người thành quái vật.
Cuốn sách Yêu Người Tử Tù đã nhận được giải thưởng Truyền Thông Đặc Biệt từ tổ chức Ân Xá Quốc Tế dành cho nữ nhà văn Gong Ji Young. Sách đã gây chấn động ở Hàn Quốc và khám phá về nguyên nhân của tội ác và sự biến đổi của con người dưới ảnh hưởng của lòng thù hận.
Thay vì nuôi thù hận và ghét bỏ, tại sao chúng ta không lựa chọn yêu thương và tha thứ nhau? Một hành động nhỏ có thể thay đổi số phận của người khác từ tuyệt vọng trở thành lương thiện, và ngược lại.
Sau khi ra tù, nhiều người trở lại với cuộc sống cũ và rơi vào tình trạng tái phạm. Họ gặp lại bạn bè xấu xa và rồi lặp lại vòng tuần hoàn tội lỗi.
Những người phạm tội nhỏ như trộm cắp, không được tha thứ và yêu thương, dần trở thành những kẻ giết người. Cuốn sách chỉ ra rằng trong xã hội có sự bất công và thiếu bao dung, những người lạc lõng thường trở nên tàn nhẫn.
Sự bao dung và tha thứ mang lại hạnh phúc cho mọi người. Cuốn sách không chỉ nói về xã hội tàn nhẫn mà còn mở ra một tương lai tươi sáng, nơi những người lương thiện chiếu sáng bằng ánh nắng mặt trời trong tim.
Người quản ngục Lee luôn đánh giá cao sự thay đổi của tù nhân và chia sẻ cảm thông với họ. Thẩm phán Kim Se Jung đã cầu nguyện cho Yoon Soo vào dịp Giáng Sinh, cho thấy lòng bao dung của mình.
Dù tôi là thẩm phán và đã đưa ra án tử hình cho Yoon Soo, nhưng như một người bình thường khác, tôi vẫn cầu nguyện cho anh…
Với việc Tổng thống Kim Dae Jung đắc cử năm 1998 và việc ông thực hiện lời hứa xoá bỏ tử hình, cuốn sách kết thúc một cách đầy hy vọng.
Bảo vệ người vô tội và cung cấp cơ hội cho những người phạm tội để thay đổi là ý nghĩa thực sự của việc bắt giam. Đó là cơ hội để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Và trong những người được tha thứ, có thể có những người như Kim Dae Jung, có khả năng thay đổi thế giới và mang lại hạnh phúc cho mọi người.
Cuốn sách Yêu Người Tử Tù của Gong Ji Young vẫn để lại ấn tượng sâu sắc. Nó nhắc nhở chúng ta không nên sống trong thù hận và oán trách, mà hãy dùng tình yêu thương làm phương thuốc chữa lành mọi nỗi đau, đi đến hạnh phúc tột cùng.
Bài viết của Trần Hạnh - MyBook