1. Mẫu số 1
2. Mẫu số 2
3. Mẫu số 3
4. Mẫu số 4
5. Mẫu số 5
Đề bài: Đánh giá sau khi đọc bài Cốm - một món quà của lúa non
Đánh giá 5 bài văn mẫu sau khi đọc bài Cốm - một món quà của lúa non
1. Đánh giá sau khi đọc bài Một thứ quà của lúa non- Cốm, mẫu số 1:
Trong giai đoạn 30s của thế kỷ XX, Thạch Lam xuất hiện như một hiện tượng văn học tại Việt Nam. Dù là thành viên của Tự sự văn đoàn, Thạch Lam chưa bao giờ khám phá đề tài từ những câu chuyện tình yêu, mà ngược lại, ông tập trung viết về thế giới bình dị, giản dị, gần gũi với cuộc sống hàng ngày. Với bút pháp tinh tế và tinh tế, văn Thạch Lam mang đến cho độc giả những trải nghiệm tuyệt vời về cuộc sống và con người.
Từ một tác giả chuyên nghiệp về truyện ngắn, nổi tiếng với những câu chuyện ngắn đậm chất thơ, Thạch Lam bước chân vào một lĩnh vực mới trong văn chương và thu hoạch được nhiều thành công to lớn với tập tuỳ bút Hà Nội độc đáo.
Tập tuỳ bút Hà Nội kể về cuộc sống, những món quà bình dị, và những phố phường, cửa hàng ở Hà Nội trước năm 1945. Sáng tác này mang giá trị lớn về văn hóa, phong tục, và thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, cũng như những giá trị cần được trân trọng. 'Một thứ quà của lúa non: Cốm' là một tác phẩm xuất sắc trong tập tuỳ bút này.
Cốm là một món quà phổ biến trong dân gian. Nhưng chỉ có Thạch Lam mới có khả năng nhìn nhận sâu sắc như vậy.
Những đánh giá tuyệt vời về bài viết Cốm - một món quà của lúa non
Mạch cảm xúc của bài viết bắt đầu từ hương thơm của lá sen, trong cơn gió mùa hạ đưa lá sen khắp mặt hồ. Hương thơm đó làm nhấn mạnh vị ngon của cốm, món quà đặc biệt của lúa non. Cảm giác rất tinh tế. Cảm giác đó trở nên tinh tế hơn khi nhà văn mở lòng để đón nhận mọi hương vị đậm đà và thanh khiết của cánh đồng lúa, của lúa non:
Cơn gió mùa hạ nhẹ nhàng qua lá sen trên mặt hồ, mang theo hương thơm dịu dàng của lá, báo hiệu mùa của một món quà thanh nhã và tinh khiết. Bạn có cảm nhận được khi bước qua những cánh đồng xanh, nơi hạt thóc đầu tiên làm cho cây lúa non trở nên tươi tắn. Bạn có thấy hương thơm mát của lúa non không? Trong vỏ xanh, giọt sữa trắng thơm ngát, mang theo hương vị của hoa cỏ. Dưới ánh nắng, giọt sữa từ từ cứng lại, bông lúa càng ngày càng cong xuống, nặng vì chất quý của trời.
Một đoạn văn đẹp và đầy cảm xúc, đưa người đọc đến cảm nhận sâu sắc về tình cảm với quê hương, khắc sâu trong lòng.
Cốm là một món quà thanh nhã và tinh khiết. Nhưng để có món quà đó, cần đến bàn tay khéo léo của con người. Ngòi bút của Thạch Lam đã tận tâm giới thiệu người đọc đến vẻ đẹp của những người làm cốm. Tác giả không đi sâu vào việc mô tả quy trình làm cốm, mà chỉ nhấn mạnh rằng đây là một nghệ thuật với nhiều phương pháp truyền thống, là một bí mật được truyền đời này sang đời khác, một giữ gìn kín đáo. Trong tâm trạng của Thạch Lam, hình ảnh những cô gái làng Vòng làm cốm hiện lên đầy quyến luyến và yêu thương.
Từ cảm nhận về hương vị cốm và quá trình hình thành hạt cốm từ những tinh túy của thiên nhiên và sự khéo léo của con người, Thạch Lam chuyển hướng ca ngợi giá trị của Cốm:
Cốm là món quà đặc biệt của đất nước, là sự đóng gói của những cánh đồng lúa xanh mát, mang theo hương vị tinh tế của cuộc sống giản dị, trong sạch của làng quê miền Nam.
Giá trị đặc sắc ẩn sau những hạt cốm khiêm nhường, khiến cho không phải ai cũng nhận ra. Chỉ những người thực sự yêu quê hương và sản vật của đất nước như Thạch Lam mới có thể khám phá được giá trị đặc biệt này của cốm.
Thạch Lam bày tỏ ý kiến về giá trị của việc sử dụng cốm làm lễ vật tại các dịp lễ, mang lại cho độc giả một cái nhìn mới, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về ý nghĩa sâu sắc ẩn sau thủ tục đơn giản này. Đó là một nét đẹp văn hóa cần được giữ gìn. Đồng thời, ông nhẹ nhàng chỉ trích những người thiếu học, kẻ chỉ biết bắt chước người khác. Một sự phê phán nhẹ nhàng nhưng sâu sắc.
Ở phần cuối bài viết, Thạch Lam chuyển qua thảo luận về trải nghiệm thưởng thức cốm. Bao nhiêu người đã nghĩ về cách thức ăn thưởng thức món quà giản dị này như thế nào? Đối với Thạch Lam, việc ăn cốm không chỉ là việc thưởng thức những giá trị tinh túy, mà còn là cách để ta thấu hiểu: Ăn cốm cần phải từ từ, thong thả và suy nghĩ. Khi đó, chúng ta mới cảm nhận hết hương vị trong mùi của lúa non tươi, trong màu xanh của cốm, và trong sự ngọt ngào của hạt cốm, hiểu rõ về sự tươi mới của lá non.
Chao ôi, sự nhạy bén trong cảm quan nghệ thuật của Thạch Lam khiến cho ta không thể không suy ngẫm.
Bài tuỳ bút khép lại bằng lời đề nghị nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa: Hãy nâng đỡ nhẹ nhàng, chắt chiu mà vuốt ve. Cần phải trân trọng những điều tốt lành từ Trời, sự khéo léo của con người và lòng nhẫn nại, sức mạnh tiềm ẩn của thần Lúa. Thưởng thức sẽ trở nên trang nhã và đẹp đẽ hơn, niềm vui cũng sẽ rạng ngời hơn nhiều.
Một đề xuất tuyệt vời, thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với thứ quà của lúa non.
Để truyền đạt ý tưởng và cảm xúc, Thạch Lam sử dụng ngôn từ chọn lọc, câu văn giàu nhịp điệu và hình ảnh trữ tình. Bài tuỳ bút trở thành một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, toát lên vẻ đẹp trữ tình.
Văn của Thạch Lam thật sự làm cho tâm hồn người đọc trở nên phong phú và trong lành hơn.
""""--KẾT THÚC BÀI 1""""--
Ngoài Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một thứ quà của lúa non, bạn cũng có thể khám phá Soạn bài Một thứ quà của lúa non: Cốm hoặc phần Soạn bài Mùa xuân của tôi để nâng cao kỹ năng văn của mình.
2. Cảm nhận khi đọc bài Một thứ quà của lúa non-Cốm, mẫu số 2:
Thạch Lam, tên thật Nguyễn Tường Lân, sinh năm 1910 trong một gia đình công chức khá giả. Là một trong những cây bút chủ chốt của Tự Lực văn đoàn vào những năm ba mươi của thế kỉ XX. Sự nghiệp văn chương của ông, mặc dù đang phát triển, nhưng lại bị bệnh nặng và mất sớm vào năm 1942, khi mới ngoài ba mươi tuổi. Thạch Lam chấp nhận số phận khó khăn trong xã hội và truyền đạt lòng nhân ái sâu sắc trước cảnh khốn cùng của người nghèo. Truyện ngắn và tùy bút của ông mang phong cách nhẹ nhàng, trong sáng và tinh tế, góp phần quan trọng vào sự phát triển của văn xuôi Việt Nam hiện đại.
Bài Một thứ quà của lúa non: Cốm, lấy từ tập tùy bút Hà Nội băm sáu phố phường, xuất bản năm 1943, mô tả về cảnh đẹp và hương vị của Hà Nội, đặc biệt là những đặc sản và món ăn truyền thống, giản dị nhưng đậm đà hương vị, thể hiện sự khéo léo trong văn hóa truyền thống của người dân đất kinh kì.
Nhà văn đưa ra đánh giá tinh tế về món cốm, đặc sản lâu đời của Hà Nội: Cốm là một thứ quà đặc biệt của đất nước, là sự dâng hiến của những cánh đồng lúa xanh biếc, mang trong mình hương vị tất cả sự mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê. Bằng tình cảm trân trọng, tác giả khám phá nét đẹp văn hóa dân tộc ẩn chứa trong thứ quà quen thuộc này.
Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một thứ quà của lúa non để khám phá sự đặc sắc của ẩm thực Hà Nội
Đọc kỹ bài văn, ta mới hiểu được vẻ đẹp và giá trị tinh tế của nó. Bài tùy bút toàn vẹn trong giọng điệu trữ tình, một ưu điểm mà Thạch Lam thường xuyên khai thác. Cảm xúc trào dâng như làn sóng, tuôn chảy trong từng chữ, từng câu, khiến bài viết giống như một tác phẩm thơ lãng mạn, bay bổng.
Ngay từ mở đầu, tác giả không vội bật mí vẻ đẹp, vẻ thanh của cốm mà từ từ dẫn dắt độc giả khám phá về thứ quà đặc biệt này, bắt đầu từ nguồn gốc của nó:
Cơn gió mùa hạ lướt qua vừng sen trên hồ, nhấm nháp hương thơm của lá sen, như là báo hiệu cho mùa về của một thứ quà thanh nhã và tinh khiết. Đọc giữa những cánh đồng xanh, khi hạt thóc nếp đầu tiên làm trĩu thân lúa non tươi, cảm nhận mùi thơm mát của lúa non. Trong vỏ xanh, giọt sữa trắng thơm, phảng phất hương vị ngàn hoa cỏ. Dưới ánh nắng, giọt sữa rơi nhẹ, bông lúa càng ngày càng cong xuống, nặng vì chất quý trong sạch của thiên nhiên.
Ngòi bút tài năng của Thạch Lam biến một giải thích đơn giản về cốm từ lúa nếp non thành một đoạn văn nghệ thuật, tràn ngập hình ảnh và từ ngữ tinh tế, cuốn hút. Hãy đắm chìm trong cảm xúc và tâm trạng của nhà văn để cùng trải nghiệm tất cả về cốm: cơn gió mùa hạ lướt qua vừng sen trên hồ, nhấm nháp hương thơm của lá sen, như là dấu hiệu cho mùa về của một thức quà thanh nhã và tinh khiết. Lá sen, được dùng để gói cốm, tạo nên mùi thơm đặc biệt, khó quên. Đó là hương thơm của lúa non và vị ngon của ngàn hoa trên những cánh đồng xanh bát ngát.
Cách mở đầu rất tự nhiên, sôi động và hấp dẫn. Tác giả sử dụng tất cả các giác quan để cảm nhận nguồn gốc trong sạch, thuần khiết của cốm.
Thạch Lam không đi sâu vào quá trình làm cốm, chỉ viết ngắn gọn: Chờ đến lúc vừa nhất, chỉ những người chuyên môn mới hiểu, người ta gặt mang về. Sau đó là một chuỗi các cách chế biến, những phương pháp truyền từ đời này sang đời khác, bí mật được giữ gìn khe khắt, và những cô gái làng Vòng tạo ra cốm dẻo và thơm ngon như thế...
Ở ngoại ô Hà Nội, có nhiều làng làm cốm, nhưng cốm làng Vòng vẫn nổi tiếng với độ dẻo và thơm. Thời xưa, cốm Vòng dành cho vua. Mỗi khi mùa thu sang, người Hà Nội lại nhớ đến cốm Vòng, chờ đợi những cô gái bán cốm xinh xinh, áo quần gọn ghẽ, mang gánh hai đầu cong lên như chiếc thuyền rồng, đi nhẹ nhàng, uyển chuyển.
Tất cả lòng trân trọng và tình cảm yêu mến của tác giả đối với cốm được tập trung ở lời nhận xét sau đây: Cốm là món quà độc đáo của đất nước, là sự dâng hiến của những cánh đồng lúa xanh bát ngát, mang đến hương vị của sự mộc mạc, giản dị và trong trẻo của quê hương. Cốm được làm từ hạt lúa non của giống nếp cái hoa vàng nổi tiếng. Dạo một ngày đầu tháng tám, đi dạo qua những cánh đồng lúa, bạn sẽ hít thấy mùi lúa chín kết hợp với mùi cỏ và đất của quê hương, làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng và hồn nhiên.
Cốm là một phần không thể thiếu trong phong tục và tập quán của dân tộc Việt, một dân tộc chủ yếu sống bằng nghề trồng lúa nước. Cùng bánh chưng, bánh giầy, cốm là sản phẩm tinh thần của đời sống văn hóa dân tộc.
Ai có thể nghĩ đến việc sử dụng cốm làm quà sêu tết? Hồng cốm tinh khôi, là biểu tượng của sự trong sạch và trung thành, hòa quyện với vẻ đẹp của tơ hồng. Sự kết hợp của màu xanh tươi và đỏ thắm tạo nên một hình ảnh hài hòa, tượng trưng cho sự hòa quyện âm dương và hy vọng vào mối duyên tốt lành.
Nhà văn Thạch Lam nhận thức rõ ý nghĩa sâu xa của hồng và cốm trong việc làm quà sêu tết. Cốm, là thứ dâng hiến của đất trời, mang đến hương vị thanh nhã và đậm đà, là sự kết tinh của nhiều giá trị từ thiên nhiên và công sức con người. Mỗi hạt cốm, mỗi hạt sen đều góp phần tạo nên hương thơm đặc trưng của quê hương, làm dịu dàng tâm hồn.
Bài văn chuyển động linh hoạt từ nguồn gốc và giá trị của cốm đến cách thưởng thức nó. Cốm, là một món quà thanh nhã, không phải là thứ quà của người vội vã. Ăn cốm là một trải nghiệm từng chút một, thong thả và tận hưởng. Mùi thơm của lúa mới, hương vị ngọt ngào, và hơi ấm của lá sen già là những điều làm cho ăn cốm trở thành một trải nghiệm đặc biệt, như là sự kết nối tâm hồn với quê hương.
Những lời khuyên quý báu dành cho người mua cốm: Đừng vội vã hay mê mải chạm vào thức quà thần tiên ấy. Hãy nhẹ nhàng nâng đỡ, chút chiu vuốt ve. Hãy kính trọng lộc của Trời, khéo léo của con người, và sức mạnh tiềm tàng cùng lòng nhẫn nại của thần Lúa. Thưởng thức sẽ trở nên trang nhã và đẹp đẽ hơn, niềm vui cũng sáng tạo và tươi mới hơn nhiều.
Việc viết những câu văn đẹp và ý nghĩa như vậy không thể không là nguồn cảm hứng chân thực của Thạch Lam. Bài văn chính là lời tâm sự của tình cảm chân thành của nhà văn đối với những sản phẩm giản dị đậm chất quê hương, đất nước.
Bài văn trở nên như một bản thơ trữ tình xuất sắc, nêu lên ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống thông qua món ăn dân giã là cốm. Một sự gần gũi với hương vị thanh đạm của cốm kết hợp với phẩm chất thuần hậu, chất phác của những người nông dân, mang đậm tình cảm với mảnh đất tổ tiên.
3. Cảm nhận khi đọc bài Một thứ quà của lúa non-Cốm, mẫu số 3:
Nhà văn Thạch Lam, người theo đuổi cái đẹp tiềm ẩn khắp vũ trụ, luôn khám phá vẻ đẹp bình dị, nhỏ bé nhưng khuất lạc trong cuộc sống. Bài tùy bút 'Một thứ quà của lúa non: cốm' trong tập 'Hà Nội băm sáu phố phường' là minh chứng cho tư tưởng ấy.
Đầu bài, nhà văn khơi nguồn cảm hứng từ cơn gió mùa thu hạ, từ vùng sen bên hồ. Những dấu hiệu của mùa thu báo hiệu về một thức quà thanh nhã và tinh khiết. Lời văn của Thạch Lam hồi sinh không gian của mùa thu, với hương đồng gió nội và thức quà quen thuộc của làng quê.
Bài Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một thứ quà của lúa non ngắn gọn
Nhà văn diễn đạt mạch cảm xúc từ tiền thân đến sự hình thành của cốm và giá trị của nó. Cốm là thức quà đặc biệt của đất nước, thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang hương vị mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê Việt Nam.
Kết thúc bài tùy bút, nhà văn tâm huyết chia sẻ với độc giả về cách ăn và thưởng thức cốm: 'Cốm không phải là thức quà của người vội; ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ'. Thạch Lam nâng cấp việc thưởng thức cốm thành nghệ thuật và kính trọng sự độc đáo của thức quà quê hương.
Với tâm hồn nhạy cảm và tình yêu quê hương, nhà văn phát hiện nét đẹp văn hóa qua cốm - món quà quê dân dã. Cốm không chỉ là thức quà riêng của người Hà Nội mỗi khi thu về, mà là biểu tượng của đất nước và con người Việt Nam.
4. Cảm nhận khi đọc bài Một thứ quà của lúa non-Cốm, mẫu số 4:
Khi nhắc đến Cốm, người đọc liên tưởng đến một món ăn đồng quê thanh nhã, đậm hương vị dân dụ. Cốm mang đến không khí thu về Hà Nội với gió heo may. Việc thưởng thức món ăn này đưa ta trở lại ký ức thơ ấu, những ngày nhỏ xíu mẹ đi chợ mang về gói cốm bọc lá sen, hương thơm ngọt ngào. Thạch Lam đã ghi lại hình ảnh quen thuộc này trong tác phẩm 'Một thứ quà của lúa non - Cốm'.
Cơn gió mùa hạ ôm qua vùng sen trên hồ, hòa mình trong hương thơm lá sen như lời báo hiệu mùa của một món quà thanh nhã, tinh khiết. Qua cánh đồng xanh biếc, mùi hương nồng thoang thoảng từ những hạt lúa non đầu tiên, tươi mới, hòa quyện với hương vị của bông lúa non. Trong vỏ xanh, giọt sữa trắng thơm tho, mang hương ngàn hoa cỏ, hương đất trời. Dưới ánh nắng, giọt sương làm cả bông lúa cong xuống, nặng trĩu với vẻ đẹp quý phái của đất trời.
Những dòng văn của tác giả mở đầu khắc sâu nét thanh nhã của hạt gạo, từ những bàn tay nông dân tạo nên hạt cốm mềm mại. Lúa nếp non được gặt và chế biến thành cốm là 'sự bí mật trân trọng và khe khắt giữ gìn' được truyền từ đời này sang đời khác. Cốm làng Vòng, với bàn tay tài năng của những cô gái, trở thành 'thứ Cốm dẻo và thơ'. Cốm làng Vòng nổi tiếng trên khắp cả nước.
Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một thứ quà của lúa non của Thạch Lam
Những hạt cốm được tạo nên từ tinh hoa của đất trời, những cơn gió mùa mang theo hương thơm nồng. Cốm là kết tinh của mọi giá trị quý báu nhất, là thứ quà đặc biệt của đất nước, hương vị mộc mạc, giản dị và thanh khiết của quê hương Việt Nam. Hương vị Cốm, qua lời cảm nhận trân trọng của Thạch Lam, tỏa sáng với tinh thần thanh khiết và tự hào.
Cốm, như một bằng chứng của tình yêu. Cốm, món quà tết biểu tượng cho sự bền vững và trong sáng của tình yêu đôi lứa, trở thành lễ phẩm cao quý trong nền văn hóa thuần phong mỹ tục.
Tình yêu, giống như 'hồng cốm tốt đôi', có sắc màu và hương vị tuyệt vời. Màu xanh tươi của cốm như ngọc thạch quý, màu đỏ thắm của hồng như ngọc lựu già. Sự thanh đạm và ngọt ngào, hai vị hòa quyện nhau, tạo nên hạnh phúc lâu dài. Thạch Lam, qua bức tranh mô tả, còn thể hiện phong cách ẩm thực độc đáo.
Trong phần kết, Thạch Lam chia sẻ về cách ăn và thưởng thức cốm. Ẩn sau hương vị của cốm là 'mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ', trong màu xanh của cốm, sự tươi mới của lúa non và vị ngọt của cốm, cùng 'mùi thơm ngát của lá sen già, ướp lấy từng hạt cốm một...' Phong cách ăn cốm, thưởng thức món quà tao nhã và thanh khiết, là nét đẹp văn hóa truyền thống của con người.
'Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An'
Tùy bút Một thứ quà của lúa non - Cốm là một tác phẩm với cốt cách và phẩm chất văn chương, mang đến cho chúng ta những hương vị nhã thú, tăng thêm tình yêu và tự hào về hương vị quê hương xứ sở.
5. Cảm nhận khi đọc bài Một thứ quà của lúa non-Cốm, mẫu số 5: Việt Nam đất nước mênh mông, biển lúa trải dài trời đẹp hơn. Cây lúa - hạt gạo đã trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp kỳ diệu của đất nước và tâm hồn tinh tế của con người. Thạch Lam, qua bức tranh mô tả, toát lên tình yêu và ngôn từ đẹp như thơ để ca ngợi cây lúa Việt Nam trong bài viết Một thứ quà của lúa non - Cốm. Cốm, sản phẩm độc đáo của ruộng đồng Việt Nam, đặc biệt là Cốm làng Vòng, được tác giả khen ngợi về hương vị thơm ngon, dẻo và tinh tế.
Tuỳ bút của Thạch Lam, trong bài Một thứ quà của lúa non - Cốm, không chỉ miêu tả Cốm mà còn truyền đạt tình yêu thương và tự hào về sản phẩm quê hương. Bài văn có sự đa dạng, phong phú, từ miêu tả đến kể chuyện, từ biểu cảm đến bình luận. Cuộc sống dân dụ, hình ảnh Cốm và làng Vòng được Thạch Lam tái hiện một cách sâu sắc và tinh tế, làm cho độc giả đắm chìm trong không khí bình dị của quê hương.
Tuỳ bút Một thứ quà của lúa non - Cốm của Thạch Lam không chỉ là một tác phẩm miêu tả hương vị, mà còn là biểu tượng của tình yêu và tự hào dành cho quê hương. Sử dụng ngôn từ đa dạng và phong cách sáng tạo, Thạch Lam đã tạo nên một bức tranh sống động về Cốm làng Vòng và vẻ đẹp của nền văn hóa Việt Nam.
Đoạn 1: Từ đầu đến '... chiếc thuyền rồng'. Từ hương thơm của lúa non mùa thu, tác giả hồi tưởng đến cốm và quá trình hình thành của cốm Vòng - một món quà tinh tế từ thiên nhiên và đôi bàn tay khéo léo của người dân làng Vòng.
Đoạn 2: Từ 'Cốm là thức quà riêng biệt....' đến '... kín đáo và nhũn nhặn'. Tác giả thể hiện giá trị của cốm, khiến nó trở thành biểu tượng thanh nhã trong sinh hoạt cộng đồng, thấu hiểu tinh thần mỹ tục Việt Nam.
Đoạn 3: Từ 'Cốm không phải thức quà...' đến hết. Tác giả chia sẻ về cách thưởng thức và ăn cốm một cách tinh tế, nhấn mạnh vào đặc tính thanh khiết và tao nhã của sản phẩm kết tinh giá trị từ đất trời quê hương Việt Nam.
Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một thứ quà của lúa non
Đi vào mỗi đoạn văn, chúng ta cảm nhận được nhiều điều quý báu. Nhà văn bắt đầu bằng hương thơm của lá sen, báo hiệu mùa thu và sự xuất hiện của một 'quà thanh nhã và tinh khiết'. Nhưng thứ quà đó, nhà văn chưa tiết lộ ngay, tạo sự tò mò cho độc giả. Từ đó, chúng ta được dẫn dắt qua cánh đồng xanh mướt, nhìn nhận vẻ đẹp của hạt thóc nếp trĩu thân, và ngửi mùi thơm của lúa non. Nhà văn sử dụng ngòi bút miêu tả kết hợp cảm xúc và suy ngẫm một cách tinh tế, tạo ra những hình ảnh sinh động về hương vị mộc mạc và thanh khiết của đồng quê.
Chuyển sang đoạn thứ hai, nhà văn tiếp tục cảm nhận và miêu tả vẻ đẹp của cốm. Ông gọi cốm là 'quà riêng biệt' và 'thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát'. Cốm mang trong mình hương vị mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê. Nhà văn so sánh cốm với hồng, mô tả màu xanh tươi của cốm như ngọc thạch quý và màu đỏ thắm của hồng như ngọc lựu già. Ông nhấn mạnh về sự hài hòa giữa hai vị trí này, góp phần làm nên hạnh phúc lâu bền. Những suy ngẫm và tình cảm của nhà văn về cốm được thể hiện một cách sâu sắc và trữ tình.
Khi chúng ta đọc đoạn văn cuối, ngòi bút của Thạch Lam vẫn tiếp tục ngợi khen vẻ đẹp và giá trị của cốm, đồng thời truyền đạt cách thưởng thức và ăn cốm. 'Cốm không phải là thức quà dành cho người ăn vội; ăn cốm đòi hỏi sự thong thả và ngẫm nghĩ...'. Ông bắt đầu đoạn văn với một câu chốt quan trọng. Tâm huyết và ý tưởng của tác giả tập trung vào cụm từ 'ăn cốm phải... thong thả và ngẫm nghĩ'. Lý do là gì? Bởi vì cốm chứa đựng tinh hoa của hương sen, với mùi thơm nhẹ nhàng của hoa sen và đầm nước, được tạo nên bởi đôi bàn tay mềm mại của cô gái làng Vòng. 'Lá cốm' xuất hiện sạch sẽ và tinh khiết, không mảy may, không một hạt bụi nào. Cốm Vòng Hà Nội mang đậm hương vị của đất Tràng An thanh lịch, không thể chấp nhận bất kỳ xử lý thô bạo, tầm thường nào! Thạch Lam đã chọn từng từ ngữ, mỗi câu văn để chăm sóc từng chi tiết, từng hạt cốm, làm nổi bật vẻ đẹp tinh khôi và thanh cao của quà đặc sản thủ đô. Vì vậy, khi ta nghe lời khuyên về cách ăn cốm của nhà văn, ta dễ dàng đồng tình và hứa hẹn với ông rằng sẽ tuân theo 'Hãy nhẹ nhàng mà nâng đỡ... Phải kính trọng sự hảo lạc của Thiên, sự khéo léo của con người, và sự kiên nhẫn sâu sắc của thần Lúa...' để con người trở nên 'trang nhã và tuyệt vời hơn...'. Với Thạch Lam, ăn cốm không chỉ là việc thưởng thức giá trị tinh túy của nền văn hóa Việt Nam, mà còn là biểu tượng của tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương, đồng cỏ, cây lúa và con người Việt Nam, đặc biệt là Hà Nội. Dù chưa được trải nghiệm ăn cốm, nhưng khi đọc văn của Thạch Lam, ta như đang thưởng thức một món quà tinh khiết, thanh cao, là quà của lúa non, của đôi bàn tay lao động và của tiếng Việt - ngôn ngữ tinh tế, tài hoa trong từng đoạn văn thơ tình tuỳ bút. Văn của Thạch Lam giống như cốm - dịu dàng, thanh đạm, làm cho tâm hồn người nghệ sĩ Việt Nam trở nên trong trắng, như những giọt sữa tinh khiết của tiếng Việt chúng ta...
'Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là sự dâng hiến của những cánh đồng lúa xanh mướt, mang đến hương vị của sự mộc mạc, giản dị và thanh khiết từ đồng quê nội cỏ...'. Hãy đọc lại câu văn tuyệt vời ấy trong bài tuỳ bút và hãy luôn biết ơn nhà văn Thạch Lam, vì ông đã bằng sự tinh tế và lòng trân trọng, khám phá nét đẹp văn hóa dân tộc trong món quà giản dị nhưng đặc biệt: Cốm Vòng - đặc sản Hà Nội, đặc sản Việt Nam.
""""-HẾT""""---
Đọc chi tiết nội dung phần Cảm nhận khi đọc bài Cốm - một thứ quà của lúa non để nâng cao kiến thức môn Ngữ Văn 7.
Trong chương trình học môn Ngữ Văn 7, phần Thực hành: Diễn đạt suy nghĩ về tác phẩm văn học là một phần quan trọng mà học sinh cần chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi tham gia.