Dù Squid Game có thể khiến nhiều người chia rẽ, nhưng vẫn đủ hấp dẫn và sâu sắc để ghi lại trong lòng người xem.
Squid Game (Trò Chơi Con Mực), bộ phim sinh tồn Hàn Quốc của Netflix, được đạo diễn Hwang Dong Hyuk sáng tạo trong suốt hơn một thập kỷ. Ông đã lấy cảm hứng từ một cuốn truyện tranh về một nhóm người rơi vào một trò chơi khắc nghiệt, không biết rằng họ đang tham gia.
Tiêu đề Squid Game khiến người ta nghĩ đến trò chơi dân gian Hàn Quốc, nhưng thực chất là một cuộc chiến đầy máu lửa. 456 thí sinh tham gia một trò chơi tàn bạo, nơi sự sống và cái chết là vấn đề của họ. Sự cạnh tranh gay gắt không chỉ mang lại tiền bạc mà còn đặt ra những câu hỏi về tính nhân văn của con người.
Trong hai tập đầu tiên của Squid Game, chúng ta gặp nhiều thí sinh khôn ngoan với mục tiêu chung: tiền bạc. Sae Byeok (do Jung Ho Yeon thủ vai) đang tìm cách giúp gia đình thoát khỏi Bắc Triều Tiên, trong khi Ki Hoon (Lee Jung Jae) và Sang Woo (Park Hae Soo) đều bị mất hết mọi thứ và quyết định tham gia trò chơi để kiếm tiền.
Đối với những người yêu thích phim châu Á, điều đầu tiên có thể nhận ra ở Squid Game là sự kinh dị, gây sốc được thể hiện một cách ảnh hưởng từ điện ảnh Nhật Bản và các tác phẩm như Hunger Games và Battle Royale.
Nhiều phần của Squid Game đặt ra một điểm rõ ràng: nguồn gốc của bạo lực xuất phát từ những xung đột cận kề với chúng ta, làm cho bộ phim trở nên kinh hoàng hơn nhiều. Dù trò chơi rất tàn bạo, nhưng sự kinh dị được thể hiện một cách rất thực tế.
Tính tàn nhẫn tuyệt đối của giải đấu và những bí ẩn xung quanh nó là chủ đề chính của bộ phim, dẫn dắt khán giả đến suy luận về lý do tồn tại của trò chơi, đồng thời khiến họ đặt ra câu hỏi liệu họ có đủ dũng cảm để tham gia hay không.
Khác với Hunger Games hoặc Battle Royale nơi người tham gia bị bắt buộc, các đối thủ trong Squid Game tự nguyện tham gia với mong muốn săn lùng tiền thưởng. Bộ phim dành nhiều thời gian giải thích lý do mỗi nhân vật tham gia và quãng đời của họ trước đó.
Thành công của Squid Game phần lớn đến từ việc phản ánh sâu sắc về xã hội, xây dựng nhân vật đa chiều và kỹ xảo ấn tượng. Bộ phim đặt ra những câu hỏi nan giải về công bằng, sự bất bình đẳng và tính nhân văn của con người.
Một ưu điểm khác của phim là cách sử dụng hình ảnh và âm thanh. Âm nhạc đặc biệt và hình ảnh sắc nét, bắt mắt. Diễn xuất của dàn diễn viên tài năng mang lại nhiều cảm xúc cho khán giả.
Mặc dù xây dựng tốt, Squid Game vẫn có điểm yếu. Tiết tấu của phim khá chậm, đặc biệt từ tập 2 trở đi, khi các phân cảnh trong trò chơi xen kẽ với những hồi ức của các nhân vật. Điều này khiến cho cảm giác lê thê. Cần phải chú ý để những hồi tưởng không làm phim trở nên nhàm chán.
Thông điệp của Squid Game được nhấn mạnh một cách mạnh mẽ, nhưng cũng được giấu kín. Phim không chỉ truyền đạt thông điệp từ góc nhìn của những người tham gia đau khổ, mà còn từ góc nhìn của những người giàu có.
Kết cục của Squid Game có thể khiến khán giả cảm thấy hụt hẫng, thậm chí thất vọng. Nhưng nó cũng phản ánh một cách phũ phàng và triết học. Cuộc trò chuyện giữa 'trùm cuối' bí ẩn và nhân vật chính Ki-hoon thể hiện một triết lý đầy sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống.
Hình ảnh: Screen Rant