Trong Những Năm Gần Đây, Vũ Trụ The Witcher Của Netflix Liên Tục Phát Triển Qua Hai Mùa Phim Cùng Những Bộ Phim Ngoại Truyện Nightmare of the Wolf Kể Về Người Thầy Của Geralt. Nhưng Vài Tháng Trước, Tin Đồn Đã Lan Ra, Henry Cavill Rời Bỏ Vai Thợ Săn Quái Vật Và Vai Diễn Được Nhường Lại Cho Liam Hemsworth. Điều Này Đã Làm Đảo Lộn Nền Tảng Người Hâm Mộ Thương Hiệu Vì Một Nhà Sản Xuất Loạt Phim Không Tôn Trọng Nguyên Tác Tiểu Thuyết Gốc Và Không Tôn Trọng Đối Với Khán Giả.

Đặt trong bối cảnh 1200 năm trước loạt phim gốc, The Witcher: Blood Origin kể về những sự kiện quan trọng định hình vũ trụ, như việc các Elf tạo ra Witcher đầu tiên và cuộc khủng hoảng Tụ Họp Các Thiên Cầu khi thế giới Elves, con người và quái vật hợp lại thành một. Tuy nhiên, sự kiện kết cầu chỉ mang tính chất quảng bá, câu chuyện thực sự của Blood Origin nằm ở chỗ khác.
Bộ phim theo chân Éile (Sophia Brown) là một chiến binh Elf ưu việt của gia tộc Quạ, người đã quay lưng lại với cuộc sống chiến đấu của mình để trở thành một nhạc sĩ tại quán rượu. Nhưng rắc rối trên Lục Địa đã kéo cô trở lại với lưỡi kiếm, ném cô cùng với Fjall (Laurence O'Fuarain), một chiến binh Elf từ tộc Khuyển, đối thủ không đội trời chung với tộc Quạ. Khi cả hai gỡ rối cho cuộc chiến lớn hơn mà họ đã chạm phải, họ tập hợp một nhóm chiến binh khác đồng hành cùng mình trong việc trả thù bọn đế quốc, trong đó đặc biệt có sự xuất hiện của Scían (Dương Tử Quỳnh) đến từ Ma tộc. 7 cá nhân trong nhóm chiến binh đều có một điểm chung rằng bộ tộc của bọn họ đều bị tàn sát bởi đế quốc và họ là những hậu duệ cuối cùng.

The Witcher: Blood Origin Có Nhiều Câu Chuyện Đồng Thời Diễn Ra Và Tiềm Năng Để Khai Thác Một Cách Hợp Lý, Nhưng Tất Cả Đều Bị Hạn Chế Khi Thời Lượng Chỉ Là 4 Tập Phim. Élie Và Fjall Là Trung Tâm Của Câu Chuyện, Nhưng “Phản Ứng Hóa Học” Của Hai Người Họ Diễn Ra Một Cách Bất Ngờ Theo Hướng Tiêu Cực Như Kịch Bản Bắt Nó Phải Như Vậy. Chúng Ta Được Chứng Kiến Mối Quan Hệ Của Họ Phát Triển Từ Kẻ Thù Trở Thành Đồng Minh Nhưng Chúng Ta Không Cảm Nhận Được Một Tí Cảm Xúc Cũng Như Sự Đồng Cảm Qua Thông Qua Sự Phát Triển Đó.
Rõ ràng The Witcher: Blood Origin không đầu tư thời lượng cho mình để phát triển cảm xúc nhân vật có ý nghĩa hơn đế vớt vát một khía cạnh chính kịch từ chính bộ phim. Điều đáng bị đánh giá thấp tiếp theo, bộ phim không giải thích cặn kẽ những cuộc hành trình khám phá các thiên cầu cho đến những sự kiện nhỏ nhặt được sắp xếp một cách bất cẩn. Gia tộc chiến binh Quạ, Khuyển, Ma tộc và các tộc khác không có một đặc điểm nào để phân biệt họ với nhau, những chiến binh cuối cùng họ đơn thuần xưng danh với nhau và cầm cho mình món vũ khí chuyên môn chỉ để cho khán giả nhận diện như thế là đủ.

Những chiến binh mà bộ đôi Quạ và Khuyển chiêu mộ, mỗi người đều có câu chuyện quá khứ của riêng mình, nhưng thường thì những điều đó dường như tồn tại hoàn toàn để nói suông qua miệng. Từ câu chuyện cặp song sinh Syndril và Zacaré đã bật khóc vì nhớ lại một sự kiện bi thảm trong quá khứ của họ đến câu khi Élie hứa với Scían cơ hội lấy lại thanh kiếm thiêng liêng của Ma tộc. Tất cả đều chỉ cất lên thông qua một vài câu nói của nhân vật mà thiếu đi những cảnh hồi tưởng, The Witcher: Blood Origin còn không có lời giải thích nào hợp lý về việc làm thế nào mà Élie lại biết được thanh gươm Ma tộc đã mất.
Obi-Wan Kenobi, The Mandalorian, những bộ phim tiền truyện và hậu truyện của loạt phim Star Wars luôn nhận được đánh giá cao vì những ý tưởng có sự thu hút mà nhà làm phim có thể khai phá được từ di sản của George Lucas. Nhưng The Witcher: Blood Origin không làm được điều tương tự giống vậy, ngay cả từ một góc độ tiền truyện. Netflix thích vòng vo kể chuyện thiếu hình ảnh với bộ phim này mà quên mất lý do tại sao những sự kiện lớn trong vũ trụ The Witcher lại quan trọng đối với câu chuyện. Kết quả là các nhân vật không thể tự mình giải quyết vấn đề, và chúng ta không được thấy cái gọi là khởi nguồn thật sự.

Khi các nhà sáng tạo của Blood Origin chọn tộc Elf để thay thế cho con người thay vì để cả hai tồn tại song song xuyên suốt bộ phim, góc nhìn của vũ trụ The Witcher sẽ mất đi sự đa dạng chứa đầy tiềm năng để khai thác. Khi bộ phim giới thiệu điểm tương đồng và sự khác biệt giữa các chủng loại trong vũ trụ, việc thiết lập sự kiện Thiên Cầu Hợp Nhất sẽ trở thành một dấu ấn sử thi mà The Witcher từng có trên màn ảnh. Thay vì là một cảnh phim với kỹ xảo hạn chế được thực hiện bằng After-Effect, nó sẽ có ý nghĩa sâu sắc hơn cho khán giả.
Hệ thống nghệ thuật kể chuyện của Blood Origin còn phải cải thiện, không duy trì mạch lạc của các câu chuyện. Trong một thế giới giả tưởng như The Witcher, các quy tắc về phép thuật là điều quan trọng khiến tác phẩm trở nên đặc biệt. Chúng ta cần hiểu rằng ma thuật luôn đi kèm với giá phải trả. Tuy nhiên, trong kịch bản của Blood Origin, không có gì làm sáng tỏ sự tham vọng tối tân mà đại hiền triết Balor hướng đến.
Trong khi việc chinh phục các nền văn hóa khác là mục tiêu hàng đầu, các yếu tố chính nghĩa trong lý tưởng nhân vật bị bỏ quên, làm cho phản diện trong phim trở nên nhạt nhẽo. Nữ hoàng Merwyn có quyền lực, nhưng cô không bao giờ thực sự thoả mãn với vị trí của mình và ít quan tâm đến cuộc sống của người dân. Blood Origin không đưa ra một lý do cụ thể cho hành động của nữ hoàng sau khi chinh phạt các vương quốc khác, không rõ liệu cô sẽ tiếp tục thống trị hay sẽ chết dưới tay những kẻ đồng minh tâm đen. Điều này khiến phần nội dung về phản diện trở nên mơ hồ.

Blood Origin thất bại không chỉ vì mất Henry Cavill, mà còn vì bản thân nó không đạt được mục tiêu và tạo ra một cái nhìn lo lắng về vũ trụ. Ngay cả Dương Tử Quỳnh cũng không thể cứu vãn một kịch bản rời rạc. The Witcher: Blood Origin đã tự cắt giảm thời lượng và tài nguyên sẵn có, dẫn đến việc bộ phim không thể trở nên độc đáo và truyền đạt ý nghĩa. Để Blood Origin có thể nâng cao thương hiệu The Witcher, nó cần phải vượt qua những hạn chế này. Nhưng điều mà khán giả nhận được chỉ là thất vọng chồng chất thất vọng.