Tro Tàn Rực Rỡ là dự án kỷ niệm 10 năm trở lại của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên sau bộ phim Lời Nguyền Huyết Ngải (2012). Với sự nhiệt huyết của ekip vượt qua khó khăn của đại dịch Covid-19, bộ phim đã mất 7 năm để hoàn thành. Dựa trên hai truyện ngắn Củi Mục Trôi Về và Tro Tàn Rực Rỡ của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, kịch bản được coi là yếu tố quan trọng nhất quyết định chất lượng của tác phẩm này.
Phim đưa người xem đến với xóm Thơm Rơm, vùng đất Cà Mau nơi mà văn hóa miền Tây được tái hiện sống động trong văn học và điện ảnh Việt Nam. Câu chuyện tập trung vào tình yêu và đau thương của ba người phụ nữ là Nhàn (Phương Anh Đào), Hậu (Juliet Bảo Ngọc Doling) và Loan (NSƯT Hạnh Thúy) đối với các đấng mày râu của họ.
Truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư luôn mang đậm dấu ấn của sự giản dị, chân thành nhưng đầy tình cảm và xúc cảm. Đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đã thành công trong việc chuyển tải những phẩm chất này lên màn ảnh với các nhân vật phản ánh chân thực những gì được xây dựng trong kịch bản.
Trong bộ phim Tro Tàn Rực Rỡ, câu chuyện của vợ chồng Nhàn (Phương Anh Đào) và Tam (Quang Tuấn) được kể qua góc nhìn của Hậu (Juliet Bảo Ngọc Doling) - một cô gái mới vừa kết hôn với Dương (Lê Công Hoàng). Hậu yêu Dương một cách sâu sắc và tình cảm, và cô luôn chia sẻ những câu chuyện của mình và người khác với Dương, chỉ mong nhận được sự chú ý từ anh. Nhưng không may, trái tim của Dương đã thuộc về Nhàn - người phụ nữ trung thành với Tam. Tam giác tình yêu này gây ra nhiều rắc rối, khiến cho hạnh phúc và nỗi đau nảy sinh từ đó.
Phim thể hiện thực tế cao khi tái hiện cuộc sống ở vùng quê, nơi nghèo khó và tình thương vẫn còn đậm đà. Cư dân ở đây sống trong sự hạn hẹp của cuộc sống hàng ngày, tập trung vào gia đình, làng xóm và cơm áo. Do đó, tư duy độc quyền của nam giới được thể hiện qua hình thức bạo lực hoặc im lặng.
Trong Tro Tàn Rực Rỡ, Tam được mô tả là một người chồng yêu thương vợ con, nhưng đối mặt với biến cố, anh ta sử dụng bạo lực và sau đó là lặng lẽ. Dương cũng tương tự, sự lạnh lùng của anh ta gây ra nhiều đau đớn cho vợ mình là Hậu. Sự vô tình và lạnh nhạt của người đàn ông mà mình yêu thương có thể là nỗi kinh hoàng nhất đối với mỗi phụ nữ.
Sự vượt qua nỗi sợ hãi này được thể hiện rõ nhất qua hành động của những phụ nữ trong bộ phim. Như trong Tro Tàn Rực Rỡ, ngọn lửa và tro tàn thường xuất hiện để tượng trưng cho nỗi khát khao nóng bỏng của họ, sự đáp lại tình yêu từ người đàn ông. Những người phụ nữ này sống giản dị, dành hết tâm hồn cho gia đình, nhưng bên trong, họ khao khát tình yêu, sự chú ý của đàn ông, sự quan tâm và ánh mắt yêu thương chỉ dành cho mình.
Tuy cuộc sống không dễ dàng, trong Tro Tàn Rực Rỡ, Hậu vẫn gần gũi với Nhàn dù không ưa cô. Hậu cố gắng hòa mình với Nhàn để học nấu ăn, may vá, chỉ để có chuyện để kể cho Dương nghe. Mặc dù bị Dương lãng quên, Hậu vẫn cố gắng chia sẻ với anh, nhưng anh chỉ phản ứng nhẹ nhàng khi nhắc đến Nhàn. Với Hậu và Nhàn, nhiệm vụ của một người vợ là làm cho chồng hạnh phúc, và họ cố gắng thực hiện điều đó. Nhàn cũng nghĩ như vậy, hy vọng rằng nếu cô đứng trong ngọn lửa, có lẽ Dương sẽ yêu cô như trước?
Juliet Bảo Ngọc Doling vào vai Hậu rất ấn tượng, xinh đẹp, mạnh mẽ và sâu sắc, nhưng đôi khi cách diễn của cô chưa đủ sống động. Phương Anh Đào đã có sự tiến bộ đáng kể so với các dự án trước đó, trở nên nữ tính hơn, dịu dàng hơn mặc dù vẫn giữ được nét sắc sảo. Cô đã thành công trong việc tái hiện lại nỗi buồn, niềm vui, sự tuyệt vọng và sự chấp nhận. Hai cô gái đã mang đến nhiều cảm xúc phong phú, mặc dù không ai trong số họ đạt được hạnh phúc cuối cùng. Nhưng dù cuộc đời họ thiếu vắng tình yêu đích thực, sống trong môi trường khắc nghiệt, họ không than trách. Họ vẫn sử dụng ngọn lửa của tình yêu để dung thứ, chấp nhận, hy sinh và bình tĩnh đối diện với mọi khó khăn của cuộc sống.
Cả hai nhân vật nam chính đều phản ánh rất tốt, đặc biệt là Quang Tuấn, anh ta mang lại cho khán giả cảm giác đau đớn mà không cần phải kêu gào. Các đấng mày râu trong câu chuyện này im lặng, họ gánh chịu đau khổ, có những lúc lặng lẽ chịu đựng nỗi buồn một mình, một cách cô đơn nhất. Tất cả đều biết rằng họ không chọn cách thoát ra vì đó là sự chấp nhận, chấp nhận với cuộc sống đầy bi kịch này.
Dù là những khía cạnh đau buồn nhưng Tro Tàn Rực Rỡ vẫn không quên xen kẽ những phần hài hước để chúng ta có thể cười thả ga, cười vì sự tự nhiên, sự gần gũi của miền Tây, như một loại thuốc giảm đau giúp chúng ta xua tan đi những cảm xúc tiêu cực của từng nhân vật trong câu chuyện.