Bài tập: Phân tích truyện ngắn Vi hành của Nguyễn Ái Quốc
Mẫu văn Phân tích truyện ngắn Vi hành của Nguyễn Ái Quốc đầy đủ và chất lượng
Bài làm của Tác giả
Hồ Chí Minh, đồng thời là người lãnh đạo đầy tình yêu thương của dân tộc, đã góp phần quan trọng vào sự phát triển của cách mạng dân tộc, tạo ra nền dân chủ cộng hòa Việt Nam. Ngoài những đóng góp lớn trong sự nghiệp cách mạng, ông còn là một nhà văn và nhà thơ nổi tiếng với nhiều tác phẩm có giá trị. Trong số đó, truyện ngắn Vi hành là một minh chứng cho bút pháp văn xuôi hiện đại và nghệ thuật châm biếm tinh tế của Hồ Chí Minh trong những năm đầu thế kỷ XX, khi ông đang hoạt động tại Pháp.
Vi hành là câu chuyện châm biếm về chuyến 'vi hành' đắng ngắt của vị vua Khải Định khi ông sang Pháp tham gia đấu xảo, dưới sự hướng dẫn của 'mẫu quốc', mà Khải Định hãnh diện và tự phụ tưởng như là một chuyến đi vĩ đại và danh dự, trong khi ở Pháp không ai quan tâm đến ông ta. Tên gọi 'Vi hành' được Hồ Chí Minh đặt khi tác phẩm được xuất bản tại Việt Nam, trong khi tên gốc tiếng Pháp có ý nghĩa là 'bí mật, không ai biết', là biểu hiện của sự châm biếm sâu sắc của ông đối với vị vua Khải Định, người được ông châm biếm là người bán nước, lố bịch.
Năm 1923, khi chuyến đi 'vi hành' của Khải Định trở thành mối đe dọa đối với các nhà hoạt động ở Pháp, Hồ Chí Minh đã nhanh chóng hoàn thành tác phẩm Vi hành để đối mặt với vị vua bán nước Khải Định và nhóm người xem mình như những nhà báo cấp tiến. Tác phẩm này đã có ảnh hưởng mạnh mẽ, như một đòn đánh quyết định đối với đám đông của Khải Định và thực dân đang âm mưu làm cho đất nước ta trở thành thuộc địa hoàn toàn.
Khám phá câu chuyện bằng cuộc trò chuyện kỳ lạ của hai du khách Pháp trong tàu điện ngầm. Họ nhầm lẫn vị vua Khải Định với một người khác, tạo nên tình huống hài hước. Trong mắt người Pháp, mọi khuôn mặt da trắng và da vàng đều giống nhau, họ không phân biệt ai là vua ai là dân. Mặc dù đoán đúng về vị vua của xứ An Nam, nhưng họ sử dụng tiếng Anh để phê phán mà không nể mặt nhân vật chính. Khải Định xuất hiện với vẻ ngoài lố lăng, hài hước, và lòe loẹt, trở thành công cụ giải trí cho thực dân Pháp.
So sánh sự vi hành của vua Khải Định với các vị vua khác trong lịch sử thế giới. Vua Thuấn của Trung Quốc và vua Pi-e của Nga vi hành để tìm hiểu ý kiến dân chúng và trải nghiệm cuộc sống hàng ngày. Ngược lại, Khải Định sử dụng 'vi hành' để thoả mãn thú vui cá nhân, phô trương và hợm hĩnh. Hành động này không đem lại lợi ích cho nhân dân, chỉ là để thỏa mãn lòng ham chơi cá nhân. Câu hỏi đặt ra liệu Khải Định có xứng với vai trò của một bậc cửu ngũ chí tôn hay không?
Hài hước khi người Pháp đón tiếp Khải Định (hoặc nhân vật 'tôi' bị nhận nhầm). Ông ta không nhận được sự tôn trọng từ 'mẫu quốc', chỉ là đối tượng của sự châm biếm và gọi điệu. Cảnh người dân Pháp nhìn Khải Định như một thằng hề, còn chính phủ Pháp cũng không nhận ra khách 'quý' của họ. Nhân vật 'tôi' tiếp tục làm vua Khải Định thêm một thời gian, trở thành trò cười cho thực dân Pháp, một con rối không có giá trị.
Với lối văn châm biếm sắc sảo, Nguyễn Aí Quốc làm nổi bật về vị vua Khải Định. Tình huống sáng tạo, ngôn ngữ tự nhiên của nhân vật 'tôi' tạo nên nét độc đáo cho tác phẩm. Tác phẩm đả kích nặng nề về vua Khải Định, vạch trần bản chất giả dối của thực dân Pháp và âm mưu xâm lược.