Đề bài: Thể hiện Cảm nhận về bài thơ Nói với con của Y Phương
I. Phân tích chi tiết
II. Mẫu văn bản
Bài văn thể hiện cảm nhận của tôi về bài thơ Nói với con của Y Phương
I. Kế hoạch Cảm nhận bài thơ Nói với con của Y Phương
1. Bắt đầu
Giới thiệu về bài thơ Nói với con.
2. Phần chính
- Những bước đầu tiên trong cuộc sống đã chứng kiến sự bền bỉ của ba mẹ
- Mỗi bước đi của con là nguồn động viên và niềm hạnh phúc của ba và mẹ
- Ước mong và lời tâm sự của cha:
+ Mong con sống chân thành, kiên cường giữa quê hương
+ Khuyến khích con vượt qua khó khăn như dòng sông, như nguồn suối, tin tưởng vào bản thân, vượt qua mọi khó khăn để đạt được thành công
+ Truyền đạt giá trị và phẩm chất của người con đất Việt để phát triển bản thân.
3. Kết luận
Nhận định về bài thơ.
II. Mẫu văn bản Cảm nhận của tôi về bài thơ Nói với con của Y Phương
Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nơi mỗi người trưởng thành và phát triển, là nơi chứa đựng tình thương yêu. Bài thơ Nói với con của nhà thơ Y Phương chính là một tác phẩm như thế. Sử dụng hình ảnh đơn giản, thơ mộc nhưng tràn ngập cảm xúc, tác giả đã tạo ra một kiệt tác diệu kỳ về tình cha con, về gia đình.
Khi nói đến quê hương, ta nói đến những ý nghĩa sâu sắc, trong đó điều quan trọng nhất là gia đình. Đó là nơi những vòng tay yêu thương của cha mẹ luôn mở rộng để chăm sóc, quan tâm đến chúng ta. Hiểu được những tình cảm đẹp đẽ đó, Y Phương đã bắt đầu bài thơ của mình bằng những từ thơ đẹp nhất để tả về họ:
'Bước chân phải vững bước đến bên cha,
Chân trái tắt bước, bên mẹ là địa chỉ.
Mỗi bước là lời nói, mỗi bước là tiếng cười',
Kể từ những bước chân đầu tiên, ba mẹ hiện hình. Thời thơ ấu, con bước đi dẫn theo ba mẹ. Mỗi bước bố mẹ động viên, mỗi bước là niềm hạnh phúc cho cả gia đình. Trong lòng mẹ cha, con yên tâm bước đi trên đôi chân nhỏ. 'Tiếng nói', 'tiếng cười' tràn ngập, là niềm tin, sự an tâm để con lớn lên mỗi ngày. Bốn câu thơ tự sự chứa đựng tình thương bao la của cha mẹ với đứa con nhỏ.
Nếu gia đình là điểm tựa, quê hương là nơi nuôi dưỡng ước mơ. Trong thơ Nguyễn Bính, hồn quê là cánh đồng, giậu mồng tơi, cây cầu tre. Trái ngược, Tế Hanh thấy hồn quê trong biển cả và những người chài lưới. Trong Nói với con, hồn quê là rừng, là con đường, là những con người chân chất, giàu nghị lực.
'Rừng khoe sắc hoa,
Con đường trải lòng người',
Trong vòng tay rừng già, cây xanh nghìn năm lưng thẳng, tô điểm cho vẻ đẹp thơ mộng của quê hương. Bông hoa khoe sắc hương trải đường quen thuộc, làm nên những câu chuyện tình yêu và sự gắn bó. Rừng cổ thụ là bảo vệ, là điểm đặc biệt cho vẻ đẹp giản dị và tươi sáng của quê hương, con đường nơi những trái tim ấm áp, đầy nhân ái, những vật thể thường ngày lại tỏa sáng, đóng góp vào vẻ đẹp toàn diện của quê hương.
Ông cha nói như một bản tình ca, là sự tự hào và ước mong truyền đạt vào con, mong rằng con, bất kể ở đâu, sẽ hiến dâng sức mình để xây dựng quê hương giàu đẹp.
Nơi đây, không chỉ con đường, không chỉ rừng xanh, mà còn có con người vô cùng quý báu của quê hương:
'Người bản địa luôn trong tâm hồn con ơi.
Móc nối đan hoa và cây nhà hát ca dao.'
Vẻ đẹp và sự đáng yêu của người dân xứ sở bắt nguồn từ tâm hồn lạc quan, yêu thương cuộc sống và biết trân trọng những điều giản dị từ nguồn gốc của họ. Dù cuộc sống có khó khăn, những người đồng địa luôn giữ tinh thần lạc quan, kiên cường, và tin rằng cuộc sống là một hành trình đáng yêu.
'Người bản địa' không chỉ là những người kiên cường và đầy yêu thương, họ còn là những con người mạnh mẽ, luôn có tinh thần đối mặt với khó khăn, vươn lên trước những thử thách và khắc nghiệt:
'Người bản địa thương lắm con ơi
Vươn lên trên nỗi buồn
Khắc nghiệt không làm gục ngã.'
Những từ như 'vươn lên', 'khắc nghiệt' được đặt ở vị trí quan trọng nhấn mạnh sức mạnh tinh thần, lòng kiên trì trong lối sống của những người dân xứ sở. Nỗi buồn không làm mất đi sự cao quý, tinh thần lớn lao vẫn được trân trọng, họ không bao giờ chùn bước, luôn kiên định nuôi dưỡng tinh thần lớn lao. Cha họ 'thương' những người đồng địa nhiều hơn, ngưỡng mộ họ nhiều hơn:
'Những người đồng mình, thô sơ như chính tâm hồn
Chẳng có ai là không to lớn ở đây con ạ
Họ, bằng đôi bàn tay mộc mạc, đắp đế cho quê hương cao vút
Và quê hương thì chính là phong tục'
Những người con xuất thân từ quê hương vẫn giữ lửa truyền thống, những phong tục cội nguồn đã làm nên họ, đã dựng nên tâm hồn. 'Người bản địa' không đẹp như tranh vẽ, cuộc sống không màu hồng, nhưng họ sống bằng đôi bàn tay chân chất, vượt qua những gian khó, dù có thôi nhiễm. Họ không phải là những người nhỏ bé, họ luôn kiên định phấn đấu, để lại dấu ấn trên quê hương, làm nên phong tục, xây dựng cao vút quê hương.
Cuối cùng, cha muốn truyền đạt lời khuyên chân thành, chứa đựng ước nguyện của cha cho con trong tương lai:
'Cuộc sống dù khó khăn vẫn đáng sống
'Sống giữa những góc đá không sợ đường trơn
Sống giữa những thung lũng nghèo đói không sợ khó khăn
Sống tự do như sông, như suối
Lên thác xuống vực
Không sợ gặp khó khăn'
Cha ước mong con hãy sống trung thực và kiêu hãnh giữa đất nước mình. Dù có khó khăn, mệt mỏi, nhưng đừng bao giờ nói lời than trách hay nản lòng. Hãy sống như dòng sông, như dòng suối, vượt qua những thác đá hiểm trở mà không sợ hãi, luôn tin tưởng vào ý chí của mình, vượt qua mọi khó khăn để đạt được thành công, tiến tới vinh quang. Hãy nuôi dưỡng những phẩm chất và đạo đức của con người quê hương để hoàn thiện bản thân.
Bài thơ đẹp đẽ, đầy tình cảm của cha dành cho con đã làm ta cảm nhận được sự to lớn của tình thương và niềm tin mà cha trao cho con. Thêm vào đó, là những mong đợi và hy vọng mà cha đặt vào con. Tình yêu thương của cha là điều đáng trân trọng, quý báu và đáng ngưỡng mộ. Suốt cả cuộc đời, cha luôn dành cho con những điều tuyệt vời nhất và lời khuyên quý giá nhất.
"""""HẾT"""""--
Lời tâm sự của cha là sự chân thành và mong muốn sâu sắc, cũng như là biểu hiện của tình yêu và hy vọng mà cha gửi gắm trong trái tim con. Bên cạnh bài Cảm nhận về bài thơ Nói với con của Y Phương, bạn có thể khám phá thêm về tình cảm cha con qua các bài viết như Phân tích bài thơ Nói với con, Phân tích khổ 2 của bài thơ Nói với con, Bình giảng đoạn hai bài Nói với con, Cảm nhận về khổ đầu trong bài thơ Nói Với con.