Yêu cầu
Đánh giá về bài thơ 'Từ ấy' của nhà thơ Tố Hữu - Ngữ Văn 12
Giải thích chi tiết
1. Bắt đầu
Tố Hữu - một trong những nhà thơ trữ tình chính trị xuất sắc nhất của văn học cách mạng Việt Nam. Ông đã mang lại hơi thở mới mẻ cho thơ cách mạng, thể hiện sự đam mê cháy bỏng của thanh niên lính, bằng giọng điệu chân thành, ngọt ngào của dân tộc Huế mơ mộng. Thơ của Tố Hữu hiểu biết sâu sắc về bản chất của thời đại, hiểu biết khi lí tưởng cách mạng hiện hữu, khi gặp gỡ niềm tin Đảng mà vẫn giữ được nét 'Huế' - nét ngọt ngào.
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân li chói qua tim
Rất đậm hương và rộn tiếng chim.
2. Nội dung chính
Từ ấy là tập thơ đầu tiên của Tố Hữu (1937 - 1946). Đây là giai đoạn đầu trong mười năm sự nghiệp thơ của Tố Hữu, là mười năm đầy năng động, đầy sự hào hứng từ niềm tin, qua thách thức, đến sự trưởng thành của thanh niên cách mạng trong giai đoạn lịch sử đầy biến động của Việt Nam.
Có thể nói, với Từ ấy, Tố Hữu đã chứng minh sự trưởng thành của tâm hồn thơ, đây là sự khẳng định của lí tưởng của một chiến sĩ trẻ khi đã có Đảng dẫn lối.
Trong bài thơ này, Tố Hữu đã biểu hiện một cách mãnh liệt và đột ngột, cảm xúc thực sự của một trái tim đang khao khát được giác ngộ, để theo đuổi lý tưởng cách mạng, để tìm kiếm một hướng đi cho tương lai. Trong mở đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng cụm từ 'Từ ấy' một cách độc đáo - không xác định rõ từ lúc nào, không phải là 'khi ấy', 'dạo ấy', hoặc 'từ ngày đó'... nhưng chỉ đơn giản là 'Từ ấy', để thể hiện tâm trạng khi bắt gặp lí tưởng của cuộc đời. 'Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ' - câu thơ này như một sự tỉnh giấc sau một đêm mơ, từ từ biến câu thơ trở nên sống động hơn, đầy cảm xúc khi rung động, lúc sáng lạng hoặc lo lắng hớn hở. Tố Hữu đã rất khéo léo khi sử dụng câu thơ này để mô tả cái tôi bản ngã của một chàng trai mới 19 tuổi đang đứng giữa những biến động cuộc đời: 'Đứng giữa hai dòng nước - Chọn một dòng để theo'. Đồng thời, ông cũng đã giác ngộ về lí tưởng cách mạng, ánh sáng của lí tưởng đã chiếu sáng vào tâm hồn trẻ, tạo ra một thế giới đầy màu sắc, đầy sức sống và niềm vui. Sự gặp gỡ với lí tưởng đã thay đổi cơ bản mối quan hệ giữa con người với thế giới, tạo ra một sức mạnh to lớn cho cách mạng. Sự gặp gỡ với lí tưởng cũng tạo nên một cái tôi mới trong thơ: Cái tôi tự ý thức sâu sắc về bản thân mình và đồng thời là cái tôi gắn bó với nhân loại, trong lòng nhân dân.
Mặt trời chân lí chói qua tim.
Mặt trời - một biểu tượng tu từ được ẩn dụ, để soi sáng lí tưởng cách mạng, mặt trời đủ mạnh và đủ sáng để chiếu rọi lên mọi con người, mọi chiến sĩ trẻ, mọi thanh niên trí thức chưa được giác ngộ. Chỉ có mặt trời mới đủ chân lí vĩnh cửu để soi sáng mọi con đường, chiếu sáng mọi con hẻm trong lòng người.
Niềm vui của một tâm hồn tràn đầy được hòa mình vào niềm vui của một thế hệ thanh niên cách mạng cũng tạo ra một cảm xúc ngây ngất, trong bài thơ 'Hy vọng', Tố Hữu đã viết:
Ô vui quá! Rộn ràng trên mọi nẻo
Bốn phương trời đều theo dấu của muôn chân
Cũng như tôi, tất cả tuổi xuân
Điều bước nhẹ nhàng trong gió đầy ánh sáng.
Tố Hữu đã thể hiện một cảm xúc, một niềm tin vào tương lai. Người thanh niên cách mạng tự cảm thấy:
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim.
Tâm hồn của cái tôi trữ tình đã được mở rộng, để chấp nhận những lí tưởng tuyệt vời mà Đảng mang lại, để chấp nhận những hương vị tuyệt vời của cuộc sống mà ngập tràn niềm vui vào một niềm vui mới, niềm vui khi có Đảng dẫn đường. Tố Hữu đã so sánh tâm hồn của mình như một vườn hoa lá - cả hương thơm và tiếng chim. Hương vị của cuộc sống thực đã pha trộn trong tư duy của người thanh niên cách mạng, niềm tin của họ mang màu sắc của lí tưởng, nhưng lại rất chân thành và trong trẻo, là niềm đam mê mãnh liệt của người chiến sĩ trẻ.
3. Kết luận
Từ ấy đã thể hiện sự nhiệt huyết mãnh liệt của thanh niên chiến sĩ, của cái tôi trữ tình ban đầu nặng trĩu những lo âu, phiền muộn của cuộc sống, nhưng đã tìm thấy lí tưởng cách mạng. Bài thơ là tiếng hò reo của con người trước cuộc sống, của niềm tin vào một tương lai rạng ngời, vào chân lí cách mạng.