Đề bài: Phân tích bài thơ Vọng nguyệt của Hồ Chí Minh.
Đánh giá về bài thơ Vọng nguyệt của Hồ Chí Minh
Bài làm sáng tạo
Từ xưa đến nay, ánh trăng luôn là người bạn thân thiết của con người, là biểu tượng quen thuộc trong văn học và thơ ca của các nhà văn, nhà thơ. Với Hồ Chí Minh - người có tình yêu sâu đậm với thiên nhiên, không gì có thể thiếu trăng trong thơ ca của Người. 'Vọng nguyệt' chính là bài thơ điển hình cho sự xuất hiện của vầng trăng trong thơ của Bác:
'Trong tù không có rượu cũng không có hoa,
Có phải vì điều đó mà tâm hồn không vui?
Người hướng mắt ra trước thấy trăng sáng,
Trăng hướng mắt ra ngắm thi gia'.
(Tháng Tám - 1942)
Dịch thơ:
'Trong ngục không có rượu cũng không có hoa,
Đêm nay cảnh đẹp khó lòng thể hiện;
Người nhìn trăng chiếu qua cửa sổ,
Trăng nhìn lọt khe cửa ngắm nhà thơ.'
Đây là một bài thơ trong tập thơ 'Nhật kí trong tù' của Hồ Chí Minh, được viết trong bối cảnh Người bị bắt giữ rồi bị chuyển đi gần ba mươi nhà tù ở mười ba huyện thuộc tỉnh Quảng Tây khi đang bí mật trên đường đi Trung Quốc để tìm sự viện trợ của cộng đồng quốc tế cho Việt Nam. Trong những ngục tù, không chỉ tối tăm và chật chội mà còn thiếu những điều cần thiết để những người nghệ sĩ có thể thư thái và tận hưởng vẻ đẹp của trăng:
'Trong ngục không có rượu cũng không có hoa'
Trong bóng đêm êm đềm, hương rượu kèm hoa rủ nhau đến với trăng. Cảnh tượng này khiến ta say đắm, không gì ngọt ngào bằng được. Bác Hồ nhìn thấy những khoảnh khắc đẹp nhưng đầy thiền thức. Trăng soi sáng nhưng lòng người vẫn nhớ về sự thiếu vắng của rượu và hoa. Từ trong tù ngục, tinh thần của Bác Hồ vẫn tự do bay bổng, trôi dạt cùng ánh trăng.
Những cảnh đẹp của thiên nhiên là nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn nghệ sĩ. Dòng thơ ngắn này không thể diễn tả hết được vẻ đẹp của đêm.
Trong đêm này, cảnh sắc thiên nhiên tuyệt vời không thể phủ nhận. Đây là khoảnh khắc đáng nhớ, không thể bỏ qua.
Bác Hồ, một người yêu thiên nhiên, đang đối mặt với một trái tim đang rối bời trước sự xuất hiện của ánh trăng. Trong sự thiếu vắng của rượu và hoa, Bác Hồ vẫn cố gắng truyền đạt tình cảm của mình với người bạn tri kỷ thông qua dòng thơ trữ tình. Dù ở trong tù, tinh thần Bác Hồ vẫn tự do bay bổng, tỏa sáng dưới ánh trăng.
Dưới ánh trăng long lanh, tâm hồn ta bừng sáng, như muốn kể lên bao nhiêu ước mơ, bao nhiêu tâm tư trong đêm tĩnh lặng.
Trăng đã trở thành người bạn thân thiết, luôn bên cạnh những lúc ta cô đơn nhất. Ánh trăng vẫn ngóng chờ qua khe cửa, như là muốn chia sẻ bí mật với những nhà thơ đang dõi theo nghệ thuật của mình.
Dưới ánh trăng bao la, tinh thần chiến sĩ cách mạng vẫn tự do bay lượn, không bị bất kỳ sắt gông nào làm cho khuất phục. Họ không quên khắc sâu trong lòng mình bức tranh tối tăm để hướng về ánh sáng và sự tự do.
Bài thơ 'Vọng nguyệt' là một tác phẩm thơ đầy hào hứng, với những cảm xúc mãnh liệt dành cho trăng và sự khao khát của con người. Nó như một lời ca ngợi sự tự do và vẻ đẹp của thiên nhiên.