Đề bài: Nhận định về khổ thơ thứ 5,6,7 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh
Bài viết mẫu Đánh giá khổ thơ 5, 6, 7 của Sóng hay nhất
I. Tổ chức Đánh giá về khổ thơ thứ 5,6,7 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh một cách ngắn gọn
1. Giới thiệu
Bài thơ 'Sóng' của Xuân Quỳnh sáng tác vào năm 1967. Tác phẩm hiện lên với cảm xúc chân thành, sâu sắc về tình yêu của nhân vật trung thực, đặc biệt thể hiện rõ trong khổ thơ 5, 6, 7.
2. Phần chính
- Nỗi nhớ về người con gái vượt qua không gian rộng lớn, biển kia sâu lắng nhưng không đo bằng nỗi nhớ trong em.
- Mỗi nỗi nhớ là như những đợt sóng cuồn cuộn trong trái tim đậm sâu của 'em'.
3. Kết luận
Tiếng thơ của Xuân Quỳnh là biểu tượng của tình cảm trong lòng những người đang yêu và được yêu, đặc biệt là những thanh niên trẻ đam mê.
II. Bài viết mẫu Nhận xét về khổ thơ thứ 5,6,7 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh từ học sinh giỏi
1. Bài viết về cảm nhận khổ thơ thứ 5,6,7 trong bài thơ Sóng xuất sắc nhất số 1
1.1. Dàn ý Phân tích khổ 5, 6, 7 bài Sóng xuất sắc nhất - Văn 12:
1.1.1. Bắt đầu:
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
- Tổng quan về khổ thơ thứ 5, 6, 7 trong bài.
1.1.2. Phần chính:
a, Nỗi nhớ vượt cả không gian rộng lớn:
- Mở rộng không gian và thời gian:
+ 'Dưới lòng sâu' - 'trên mặt nước'.
+ 'Ngày' - 'đêm'.
- Nỗi nhớ ẩn sâu trong tiềm thức: 'Lòng em nhớ đến anh/Cả trong mơ còn thức'.
b, Lời nguyện thề thủy chung, son sắt:
- Sử dụng từ 'dẫu'.
- So sánh 'xuôi' - 'ngược'.
- Các từ chỉ hướng: 'phương bắc' - 'phương nam'.
=> Nới rộng nỗi nhớ, vượt qua chiều rộng của không gian.
- Khẳng định nỗi nhớ, lòng trung thực: 'Nơi nào em cũng nghĩ/Hướng về anh - một phương'.
c, Nỗi nhớ là quy luật bất biến của tình yêu:
- Quy luật của tự nhiên: hàng ngàn sóng đều 'tới bờ'.
- Liên quan đến tình yêu vượt qua 'muôn vời cách trở' để đạt được trọn vẹn, hướng đến điều cao cả, không thay đổi.
1.1.3. Kết thúc:
- Khẳng định giá trị về nội dung và nghệ thuật của 3 khổ thơ.
- Mở rộng liên kết.
1.2. Bài viết mẫu Nhận xét về khổ thơ 5, 6, 7 trong bài thơ Sóng (ngắn gọn, xuất sắc nhất):
'Sóng' là một tuyên ngôn về tình yêu độc đáo mà Xuân Quỳnh trao tặng cho văn học Việt Nam. Ba khổ thơ 5, 6, 7 rõ nét thể hiện cảm xúc dồi dào và nỗi nhớ da diết của người phụ nữ trong tình yêu. Đồng thời, khẳng định sức sống mãnh liệt và khao khát một tình yêu vĩnh cửu, bền vững qua thời gian.
Đầu tiên, nỗi nhớ của người con gái khi yêu vượt qua cả chiều rộng không - gian:
'Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi, làn sóng đắm lòng bờ
Đêm ngày không giấc ngủ
Trái tim em nhớ mãi
Cả trong giấc mơ còn tỉnh thức'
Điệp từ 'vịnh sóng' kết hợp với cặp từ đối lập 'dưới lòng sâu' - 'trên mặt nước' đã mở rộng không gian của nỗi nhớ. Trong tình yêu, nỗi nhớ là một yếu tố không thể thiếu. Vậy nên, mượn hình ảnh những con sóng xô bờ, tác giả đã liên kết đến nỗi nhớ da diết trong lòng người con gái. Thán từ 'Ôi' được đặt vào đầu câu thơ như sự vỡ òa của cảm xúc. Con sóng ngày đêm nhớ nhung bờ, thậm chí đến mức 'không ngủ được'. Cả không gian và thời gian đều được mở rộng. Đặc biệt, cấu trúc của khổ thơ cũng được tác giả kéo dài, lên tới sáu câu. Trong tình yêu, nỗi nhớ của người con gái làm da diết không ngừng, 'cả trong giấc mơ còn tỉnh thức'. Nỗi nhớ thấu đáo vào tiềm thức, vượt qua giới hạn của thời gian và không gian, của tháng năm hữu hạn. Đây là minh chứng cho khao khát mãnh liệt của tác giả về một tình yêu vĩnh cửu, bất diệt.
Trong tình yêu, tác giả đặt biệt vinh danh lòng thủy chung, son sắt:
'Dẫu hướng về phương bắc
Dẫu trở về phương nam
Nơi nào em ngợi ca
Hướng về anh - một hướng'
Ở đây, Xuân Quỳnh không ngần ngại thổ lộ nỗi nhớ, tình yêu bền vững trong tình yêu. Một lần nữa, từ 'dẫu' đi kèm với cặp từ đối lập 'xuôi' - 'ngược'. Và lần này, không gian lại mở rộng hơn. Khoảng cách địa lý không thể chia cách được tình yêu đôi lứa, không thể làm mờ đi hình bóng người thương trong tâm hồn cô gái. Hai trái tim liên kết với nhau mạnh mẽ, vượt qua mọi trở ngại. Ở đây, chúng ta chứng kiến một lời thề, lời hứa thủy chung: 'Nơi nào em cũng tưởng niệm/Hướng về anh - một hướng'. Sự chủ động này là triển lãm cho quan niệm tình yêu mới mẻ mà Xuân Quỳnh mang đến cho văn học Việt Nam. Cho dù có đi xuôi hay ngược, ở bất kỳ đâu, trái tim của 'em' vẫn chỉ hướng về 'phương anh'. Với nhà thơ, chỉ có như vậy, tình yêu mới hoàn thiện. Đây chính là sự hòa quyện tinh tế giữa nét nữ tính và sự quyết đoán, dứt khoát trong thơ của Xuân Quỳnh.
Và cuối cùng, nhà thơ xác nhận rằng nỗi nhớ chính là một quy luật tất yếu trong tình yêu:
'Ở bên kia đại dương
Trăm ngàn con sóng nơi đó
Sóng nào không về bờ
Dù có muôn và một chướng ngại'
Nơi đại dương rộng lớn, sóng bất tận. Nhưng tác giả khẳng định rằng, dù xa xôi, mọi cách trở đều vô nghĩa trước sức mạnh của tình yêu. Chúng ta chỉ cần cùng nhau cố gắng, tìm thấy hạnh phúc bên bờ, là sẽ đánh bại mọi khó khăn.
Trong ba khổ thơ, nữ sĩ Xuân Quỳnh tinh tế sử dụng hình ảnh con sóng và các cặp từ đối lập, tạo nên một bức tranh thú vị. Các biện pháp tu từ nhân hóa, điệp ngữ, ẩn dụ đều được khai thác một cách thành công, làm cho bài thơ càng trở nên phong phú và sâu sắc.
Ba khổ thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao cảm xúc và trăn trở về tình yêu. Đọc giả sẽ hiểu rõ hơn về nỗi lòng của người con gái yêu đương, cũng như khao khát, thổn thức của những trái tim trẻ. Xuân Quỳnh với tâm hồn phong phú và tài năng, một lần nữa khẳng định vị thế vô song trong văn chương Việt Nam.
2. Bài văn Cảm nhận về khổ thơ thứ 5,6,7 bài thơ Sóng phiên bản tuyệt vời số 2
Xuân Quỳnh, nữ thi sĩ tài năng của thơ hiện đại Việt Nam, đã viết nên bài thơ 'Sóng' trong bối cảnh đất nước chống giặc. Bài thơ này không chỉ là một tác phẩm tình yêu đẹp, mà còn là biểu tượng của lòng quê hương yêu nước.
'Sóng' là mảnh ghép tinh tế của cảm xúc vui buồn, hạnh phúc và lòng thủy chung trong tình yêu. Khổ thơ 5, 6, 7 mở ra thế giới của nỗi nhớ da diết, tràn ngập cảm xúc của người con gái yêu đương.
'Con sóng dưới lòng sâu, Con sóng trên mặt nước, Ôi con sóng nhớ bờ, Ngày đêm không ngủ được, Lòng em nhớ đến anh, Cả trong mơ còn thức'
Xuân Quỳnh tinh tế sử dụng hình ảnh sóng biển để diễn đạt nỗi nhớ mạnh mẽ của người con gái. Nỗi nhớ đó vượt qua mọi khó khăn, như con sóng luôn vỗ tới bờ dù là êm đềm hay dữ dội. Tiếng 'Ôi' như là lời kể về nỗi nhớ tha thiết, lòng người tràn đầy tình cảm. Nỗi nhớ không giới hạn bởi không gian hay thời gian, mà vẫn hiện hữu mạnh mẽ, làm thao thức trái tim.
Nỗi nhớ đó giống như nỗi nhớ của người con gái xưa:
'Nhớ ai bổi hồi bồi hồi, Như đứng đống lửa, như ngồi đống rơm'
'Dẫu xuôi về phương bắc, Dẫu ngược về phương nam, Nơi nào em cũng nghĩ, Hướng về anh một phương.'
Tình yêu nồng cháy, vượt qua khoảng cách địa lý. Dù ở phương Bắc hay phương Nam, lòng thủy chung luôn cháy mãi. 'Dẫu' là thách thức, nhưng tình yêu chiến thắng mọi khó khăn. Lời thề 'Nơi nào em cũng nghĩ, Hướng về anh một phương' là biểu hiện của tình yêu chân thành và quyết liệt.
Trong cuộc sống, mọi công việc đều đối mặt với khó khăn và áp lực riêng. Tình yêu cũng vậy, mỗi mối quan hệ đều đối diện với những thách thức. Nhưng nếu chúng ta cùng nhau nỗ lực, chăm sóc và hiểu thông cảm cho nhau, tình yêu sẽ trở thành trái ngọt, đưa chúng ta đến bến bờ hạnh phúc cuối cùng:
'Ở ngoài kia đại dương, Trăm ngàn con sóng đều tới bờ, Dù muôn vời cách trở'
Sóng biển vượt qua mọi gian nan để đến bờ cát bình yên. Tình yêu của chúng ta cũng cần cùng nhau đối mặt với khó khăn, vượt qua những thử thách để đến ngày hạnh phúc trọn vẹn. Như câu ca dao xưa nói:
'Yêu nhau mấy núi cũng trèo, Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua'