Đây là tài liệu hữu ích giúp các bạn học sinh hiểu rõ hơn về tác phẩm này và củng cố kiến thức Ngữ văn lớp 7 của mình. Dưới đây là 2 bài văn mẫu đánh giá về cuộc đối đầu sôi động giữa Va-ren và Phan Bội Châu, mời các bạn tham khảo.
Cuộc đối đầu sôi động giữa Va-ren và Phan Bội Châu - Mẫu 1
Trong thời gian sống và hoạt động cách mạng tại Pháp, Nguyễn Ái Quốc đã viết một số tác phẩm bằng tiếng Pháp như: Vi hành, Lời than vãn của bà Trưng Trắc, Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu... Đó là những tác phẩm thể hiện tính chiến đấu qua ngòi bút văn chương, trong đó tác phẩm Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu được đăng trên báo Người cùng khổ số 36, 37 vào tháng 9, tháng 10 năm 1925. Trong 3 phần của tác phẩm, cuộc đối đầu giữa Va-ren và Phan Bội Châu được tả đầy kịch tính, thể hiện sự châm biếm sắc sảo của Nguyễn Ái Quốc. Tác giả sử dụng thủ pháp tương phản để tạo ra một bức tranh chiến đấu sắc nét.
Va-ren, một kẻ đã bị tổ chức đuổi ra khỏi tổ chức, đã từ bỏ quá khứ, lòng tin và giai cấp của mình, trong khi Phan Bội Châu được coi là một anh hùng vĩ đại, một thiên sứ vì độc lập, được hàng triệu người dưới bóng nô lệ tôn sùng như một người cứu nước, cứu dân. Phan Bội Châu bị kết án tử hình vắng mặt, đang bị đeo còng và đợi ngày ra điện chém. Hai con người này hoàn toàn trái ngược nhau.
Va-ren đã hứa 'chăm sóc' Phan Bội Châu, nhà lãnh đạo yêu nước bị bắt giữ. Cả quốc gia đang nổi lên một phong trào đòi thả Phan Bội Châu.
Khi đến Việt Nam, Va-ren đã bộc lộ bản chất phản bội. Mặc dù không nhìn thấy trực tiếp, nhưng qua quan sát và cảm nhận của mình, Nguyễn Ái Quốc đã phơi bày tính cách láu cá của kẻ cáo già giả nhân giả nghĩa. Khi xuống tàu, Va-ren không quan tâm đến lời hứa 'chăm sóc' Phan Bội Châu, mà chỉ quan tâm đến việc an tâm tại nơi đó. Hành động này đã gây ra nghi ngờ trong dư luận. Thực tế, Phan Bội Châu vẫn bị giam giữ. Đến Việt Nam, Va-ren vui vẻ trước sự dụ dỗ, ấp ủ và tiệc tùng của chính phủ Sài Gòn và Huế.
Từ Sài Gòn đi Hà Nội, Va-ren phải dừng lại ở Huế để gặp Hoàng đế Khải Định và triều đình trao tặng hắn danh hiệu Nam Long bội tinh, một danh hiệu cao quý nhất của triều đình Huế. Hắn chưa có bất kỳ cống hiến nào cho thuộc địa nhưng đã nhận được phần thưởng từ triều đình. Trong khi đó, Phan Bội Châu vẫn ngồi trong tù.
Va-ren đến Hà Nội - cuộc đối mặt giữa một kẻ phản bội Đảng Cộng sản Pháp và một thiên sứ, người hy sinh vì độc lập, được hàng triệu con người dưới bóng nô lệ tôn sùng.
Cận kề là khoảnh khắc đầy kịch tính, tên toàn quyền đưa tay bắt tay với cụ Phan, tay kia nâng cái còng nặng đang xiết chặt Phan Bội Châu trong căn phòng tù ảm đạm. Hắn tuyên bố rằng tôi sẽ mang tự do đến cho ông.
Cuộc mặc cả bắt đầu, hắn dụ dỗ, yêu cầu cụ Phan từ bỏ ý chí chiến đấu cho độc lập dân tộc, hắn liệt kê một số tên phản bội để làm gương, và điều đáng chú ý là hắn cũng là một kẻ phản bội. Trong lúc tôi và ông nắm chặt tay nhau, cả hai đều không hiểu nhau.
Cụ Phan không thể hiểu được những lời nói dối của một kẻ đã phản bội giai cấp mình, một kẻ có vẻ ngoài lịch sự nhưng bên trong thì gian xảo. Còn với Va-ren, một kẻ chính trị bẩn thỉu thì làm sao có thể hiểu được lòng cao thượng của một người hy sinh cho độc lập tự do. Sự đối lập giữa hai người trong cuộc chạm trán rõ ràng bộc lộ qua lời nói và hành động của Va-ren.
Trong cuộc chạm trán đó, Phan Bội Châu giữ thái độ dửng dưng, im lặng mỉm cười một cách kín đáo. Đặc biệt, trong phần tái bút, một nhân chứng tuyên bố rằng Phan Bội Châu đã nhổ vào mặt Va-ren. Hành động này thể hiện sự khinh bỉ của cụ Phan đối với tên toàn quyền đang tự đại lên.
Những chi tiết này khiến người đọc thích thú. Tác giả thông qua trí tưởng tượng phong phú đã lột tả bộ mặt giả dối của Va-ren trong cuộc đối đầu với cụ Phan. Sự đối lập giữa hai con người đầy kịch tính, các chi tiết nghệ thuật làm cho người đọc bật cười, cái cười tán thưởng cho cụ Phan và khinh bỉ tên toàn quyền Va-ren.
Nguyễn Ái Quốc viết truyện này không chỉ để ca ngợi Phan Bội Châu - một anh hùng dân tộc mà còn để yêu cầu ân xá cho cụ Phan, đồng thời vạch trần bộ mặt xảo quyệt và bẩn thỉu của toàn quyền Va-ren cũng như của lũ thực dân Pháp. Ngòi bút sắc sảo của ông là một cây gươm chống lại kẻ thù xâm lược trong suốt thời gian ông sống và hoạt động ở Pháp.
Cuộc chạm trán đầy kịch tính giữa Va-ren và Phan Bội Châu - Mẫu 2
Trong dòng sông văn học Việt Nam, từ đầu thế kỉ XX đến Cách mạng tháng Tám 1945, truyện ngắn Những trò lố hay lù Va-ren và Phan Bội Châu của Nguyễn Ái Quốc mang một màu sắc và âm điệu độc đáo: được viết bằng tiếng Pháp, xuất hiện trên đất Pháp, với tính chiến đấu cao và bút pháp điêu luyện, hiện đại. Nguyễn Ái Quốc trực tiếp vạch mặt lũ thực dân xâm lược, bày tỏ tấm lòng yêu nước, căm thù giặc mạnh mẽ, cháy bỏng. Trong truyện, chúng ta thấy hai hình tượng nhân vật đối lập: kẻ thực dân xảo trá và người chiến sĩ yêu nước đầy bản lĩnh.
Va-ren, một chính trị gia thực dân xảo quyệt, một kẻ phản bội nhục nhã. Ngay từ đầu, Va-ren đã được giới thiệu như một kẻ lời nói và hành động mập mờ: 'nửa chính thức hứa... giả thử... biết giữ lời hứa, liệu quan Toàn quyền Va-ren sẽ 'chăm sóc' vụ ấy vào lúc nào và ra làm sao'. Từ đó, tác giả định hình nhân vật trong một thời gian cụ thể và với những phẩm chất tính cách cụ thể.
Toàn quyền Va-ren chỉ muốn chăm sóc vụ Phan Bội Châu 'khi nào yên vị thật xong xuôi ở bên ấy đã'. Nghĩa là, hắn quan tâm đến việc giữ vững chỗ ngồi của mình và uy tín của thực dân trước hết. Hắn muốn thể hiện quyền lực của thực dân trước công chúng ở Đông Dương trước hết. Còn Phan Bội Châu thì hãy chờ đợi. Do đó, sau khi rời Pháp với lời hứa 'nửa chính thức' chăm sóc Phan Bội Châu, Toàn quyền Va-ren đã thực hiện một chuyến đi thong thả, để thưởng thức những món ngon và thể hiện sự quan tâm đến lũ tay sai cấp dưới. Tác giả sử dụng ngòi bút kể chuyện xen kẽ miêu tả, đối chúng bằng điệp ngữ và những câu văn kéo dài chia chuyến đi của Va-ren thành ba phần. Qua đó, Va-ren là một kẻ chỉ hứa suông, chẳng có ý định thực sự quan tâm đến số phận của Phan Bội Châu. Tới Hà Nội - điểm cuối cùng của chuyến đi, những trò lố chính thức của Va-ren mới thực sự phơi bày, bộ mặt xảo quyệt của một chính trị gia thực dân được tiết lộ.