Đề bài: Đánh giá về đoạn thơ: 'Nào đâu những đêm... mảnh mặt trời gay gắt' trong Nhớ rừng
Bài văn mẫu Đánh giá về đoạn thơ: 'Nào đâu những đêm... mảnh mặt trời sáng bừng' trong Nhớ rừng
Bài làm:
Trong những thời kỳ phồn thịnh nhất của phong trào Thơ mới, Thế Lữ nổi bật như một ngôi sao sáng lòa, lấp lánh. Ngày nay, Thế Lữ vẫn gắn bó với độc giả qua tác phẩm nổi tiếng nhất của mình: bài thơ Nhớ rừng. Dưới đề tài của nó, tác giả đã để lại một dòng chữ nhỏ: 'Lời con hổ trong rừng bách thú'. Suốt bài thơ, người đọc hiểu rằng đây là lời thổ lộ đầy uất hận của con hổ trước cuộc sống khắc nghiệt, bất lực; nó hồi tưởng về những ngày xưa hùng vĩ, lẫm liệt. Bài thơ không chỉ thể hiện lòng yêu nước sâu sắc mà còn mở ra những khả năng về những đoạn thơ tuyệt vời - mô tả rừng sơn lâm trong ký ức đau lòng của con hổ 'nhớ rừng'. Đặc biệt là bức tranh tứ bình trong đoạn thơ sau:
'Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời sáng bừng'.
'Nhớ rừng - Thế Lữ'
Chuỗi hồi ức về những ngày tháng lẫm liệt chốn rừng xanh uy nghi của con hổ hiện lên trong đoạn thơ. Trong bức tranh núi rừng dữ dội, lộng lẫy, con hổ trở thành vị chúa tể độc tôn. Bốn cảnh rừng tuyệt mĩ được vẽ nên: đêm trăng, cơn mưa rừng, bình minh và hoàng hôn. Mỗi cảnh được thể hiện qua hai câu thơ, mô tả cảnh rừng và hình ảnh con hổ trước vẻ đẹp kì vĩ của thiên nhiên.
'Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan'
'Đêm vàng' là biểu tượng của đêm trăng sáng rực, làm bừng sáng mọi thứ như một tấm tranh vàng óng. Trong đêm trăng, đứng bên bờ suối, ta cảm nhận được sự hùng vĩ của thiên nhiên. Mặt nước suối trong trẻo, phản ánh sắc vàng của trăng, tạo nên khung cảnh lạ thường và quyến rũ. Đứng trước cảnh đẹp đó, con hổ 'say mồi' không chỉ bởi bữa ăn no nê mà còn 'uống ánh trăng tan'. Hình ảnh này là một biểu tượng lãng mạn, khiến con hổ cảm thấy như mình là phần của vũ trụ.
Nếu hình ảnh đêm trăng thanh bình, thì cảnh mưa rừng dữ dội bấy nhiêu:
'Dưới những cơn mưa xoáy bốn phương vô tận
Chìm đắm trong vẻ đẹp của cõi mới ta khám phá'
Cơn bão nguyên tụ, vẻ mịt mờ làm đảo lộn cả thiên nhiên, làm rung chuyển đỉnh núi và rừng sâu, đe dọa những sinh linh yếu đuối. Nhưng với hổ, đó không chỉ là nỗi sợ hãi, mà còn là thách thức: 'Chìm đắm trong vẻ đẹp của cõi mới ta khám phá'. Sự yên bình, sự tận hưởng từ việc 'lặng ngắm' của hổ thể hiện sức mạnh kiểm soát của một tâm hồn vững vàng. Nó đang dùng sự yên bình của mình để kiểm soát sức mạnh dữ tợn của rừng nguyên sinh. Hình ảnh của con hổ trở nên hùng vĩ, gan dạ.
Câu thơ vừa trỗi dậy đã tan biến trong âm nhạc của bình minh huyền bí:
'Dưới bình minh, cây xanh tỏa sáng dưới tác động của nắng
Âm nhạc của chim hòa mình trong giấc ngủ, tưng bừng vang lên'.
Sau cơn mưa, bầu trời mở ra với bình minh rực rỡ hơn. Con hổ vững chãi vị thế của mình, mỗi đêm nó hòa mình vào vũ trụ. Trong những ngày mưa, nó tận hưởng sự tĩnh lặng trước cảnh đẹp của giang san. Khi mọi sinh linh bắt đầu thức dậy, nó bình yên giữa giấc ngủ say sưa. Hình ảnh của vị chúa sơn lâm tự do, hổ tỏ ra mạnh mẽ, có thể chi phối và chế ngự mọi thứ mà không ai có thể kiểm soát được nó.
Thời khắc hoàng hôn là thời điểm dữ dội và cuốn hút nhất:
'Dưới ánh chiều, máu chảy dài sau những lối rừng
Chờ đón sự kết thúc trong ánh nắng mặt trời gay gắt'.
Bức tranh rừng lung linh với gam màu đỏ, màu của máu và ánh sáng mặt trời. Khi bóng tối buông xuống, ánh mặt trời chuyển sang màu đỏ rực, đó là lúc mặt trời chìm xuống. Nhưng trong đôi mắt của hổ, ánh sáng chói lọi ấy là máu của mặt trời, biểu tượng cho sự chấp nhận cái chết dữ dội. Hổ đang nắm giữ quyền lực, trị vì từ vũ trụ với sức mạnh không thể cưỡng.
Bức tranh thơ là tấm gương tinh tế với bốn khung cảnh thiên nhiên lộng lẫy. Mỗi cảnh đều khắc họa núi rừng tráng lệ, hùng vĩ, hình ảnh con hổ uy nghiên. Nhưng đau lòng, đây chỉ là ký ức của quá khứ huy hoàng, chỉ tồn tại trong những kí ức đau thương. Trước mỗi cảnh thơ, những từ như 'nào đâu', 'đâu những' là biểu tượng cho nỗi tiếc nuối không nguôi, sự đau đớn và nhớ nhung trong trái tim của con hổ. Giấc mơ huy hoàng kết thúc bằng lời than van: 'Than ôi! Những thời kỳ huy hoàng đâu rồi'.
"""""-HẾT"""""---
Sau khi đã Cảm nhận về đoạn thơ sau: 'Nơi đâu những đêm... bức tranh mặt trời gay gắt' trong Nhớ rừng, các bạn có thể bước vào Phân tích về hình tượng con hổ trong bài thơ Nhớ rừng hoặc tham khảo Giới thiệu về nhà thơ Thế Lữ và bài thơ Nhớ rừng để củng cố kiến thức của mình.