Quyền Linh vào vai 'gà trống nuôi con', sử dụng hình ảnh nghề làm muối như một phép ẩn dụ để giáo dục con cái về cách sống tử tế giữa những khó khăn của cuộc đời.
Hai Muối là một bộ phim đầy ý tưởng, nhưng với quá nhiều ý tưởng và cách thể hiện chưa hoàn chỉnh. Kết quả là một tác phẩm cảm động chủ yếu nhờ vào chủ đề gia đình, nhưng thiếu đi sự tinh tế của ngôn ngữ điện ảnh để thực sự trở thành một trải nghiệm đáng nhớ.
Hai Muối: Câu chuyện về những số phận nghèo khổ
Xoay quanh bối cảnh ấp đảo Thiềng Liềng, Cần Giờ, Hai Muối kể về gia đình ông Hai Muối (Quyền Linh) và Muối (Huỳnh Bảo Ngọc), tên thật là Ánh Linh. Sau khi mất vợ ngay khi con gái vừa chào đời, ông Hai Muối sống cuộc đời vất vả nuôi con bằng nghề làm muối, với mong ước duy nhất là Muối có thể được học hành tử tế.
Muối không phụ lòng cha, thi đỗ vào đại học ở Sài Gòn và bắt đầu hành trình học tập trong ngành Du lịch - Lữ hành. Cô cũng mong muốn phát triển ngành du lịch quê mình, giúp nông dân làm muối thoát khỏi cảnh sống vất vả và giá cả không ổn định. Tuy nhiên, cuộc sống ở thành phố lớn đầy những thử thách với cô gái trẻ.
QUẢNG CÁO
Hai Muối thuộc thể loại phim gia đình và xã hội quen thuộc trong điện ảnh Việt Nam. Phim tập trung vào mối quan hệ cha con, mẹ con, hòa quyện với các khía cạnh đời sống để tạo ra câu chuyện cảm động, đồng thời truyền tải thông điệp gần gũi với khán giả Việt.
Thực ra, thể loại phim này không có gì mới mẻ. Đây là thế mạnh của điện ảnh Việt, nhưng yêu cầu bộ phim phải có kịch bản tốt và sử dụng ngôn ngữ điện ảnh kể chuyện bằng hình ảnh một cách tinh tế. Dù Hai Muối thực sự cảm động, nhưng khó nói rằng nó để lại dấu ấn đặc biệt trong điện ảnh.
Hai Muối có muối nhưng lại thiếu phần gia vị
Ấn tượng đầu tiên về Hai Muối là sự quen thuộc và hơi thở đời thường mà phim mang lại. Câu chuyện và cách kể chuyện đã từng xuất hiện trong các phim cùng thể loại từ những năm 2000, mặc dù bối cảnh diễn ra trong năm nay. Do đó, các tình tiết trong phim dần trở nên dễ đoán.
Hai Muối khéo léo kết hợp nhiều yếu tố từ tình cảm gia đình, cám dỗ cuộc sống, đến mưu sinh và tình yêu trai gái vào câu chuyện của mình. Mỗi tuyến truyện được đưa vào như những bức ảnh được trưng bày.
Bộ phim có thể được so sánh như một cuốn album ảnh, nơi từng bức ảnh được trình bày từ từ với các mô tả chi tiết về sự vật và nhân vật. Tuy nhiên, điều này khiến cho các tình tiết không theo kịp nhịp điệu và tiết tấu của câu chuyện.
Dù có nhiều tuyến truyện, Hai Muối không thể tạo ra một câu chuyện hài hòa. Các tuyến truyện quanh Muối và ông Hai thường cảm giác chưa được khai thác hết, với các cao trào không đạt đến mức độ mong đợi, và các chi tiết bi kịch lặp đi lặp lại để cố gắng gây cảm động cho khán giả.
Chiêu trò này đã quá quen thuộc. Hơn nữa, bộ phim có vẻ bị kìm hãm một cách lạ lùng. Những yếu tố gai góc và trần trụi của cuộc sống mà phim muốn thể hiện chỉ hiện diện qua những lời thoại của nhân vật.
Phim sử dụng nhiều lời thoại hơn và ít khai thác ngôn ngữ điện ảnh. Sự nghiêm trọng mà các diễn viên thể hiện trở nên lạc lõng giữa một bối cảnh vẫn rất yên bình, dẫn đến việc phim không thể tạo ra một nhịp điệu dẫn dắt khán giả đến cao trào.
Hai Muối phù hợp với ai?
Hai Muối là một ví dụ đáng tiếc trong điện ảnh Việt: dù có ý tưởng và tinh thần, nhưng cách thực hiện lại khá lộn xộn.
Hai Muối không phải là một tác phẩm xuất sắc. Tuy nhiên, nhờ vào diễn xuất và thông điệp, phim vẫn có thể xem được, miễn là bạn là một khán giả dễ tính và yêu thích những bộ phim đơn giản.