1. Mẫu bài số 1
2. Mẫu bài số 2
2 Bài mẫu Đánh giá về nhân vật Đan Thiềm qua hồi 5 của kịch Vũ Như Tô
Đánh giá về nhân vật Đan Thiềm trong hồi 5 của kịch Vũ Như Tô, mẫu số 1:
I. Bố cục
a. Bắt đầu
Giới thiệu về tác giả và tác phẩm
Nguyễn Huy Tưởng ra đời trong một gia đình theo đạo Nho tại làng Dục Tú, Từ Sơn, Bắc Ninh, nay thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội.
Ông sáng tác đa dạng thể loại văn học: từ truyện ký đến kịch, bao gồm nhiều đề tài như lịch sử Thăng Long - Hà Nội, chiến tranh vệ quốc và cả những tác phẩm dành cho trẻ em. Mỗi loại và đề tài của Nguyễn Huy Tưởng đều mang giá trị vượt thời gian.
Tác phẩm 'Vũ Như Tô' là một bức tranh bi kịch lịch sử, nói về sự kiện xảy ra ở Thăng Long vào khoảng năm 1516-1517 dưới thời Lê Tương Dực.
Sáng tác diễn ra vào mùa hè năm 1941.
b. Phần thân bài
Tổng quan về Đan Thiềm: Dù là nhân vật phụ, Đan Thiềm đóng vai trò quan trọng làm nổi bật nhân vật chính Vũ Như Tô và làm rõ tư tưởng chủ đạo của tác phẩm.
Nhìn nhận về Đan Thiềm: Mặc dù là người cung nữ, Đan Thiềm đam mê vẻ đẹp và tôn trọng người tài, nhưng sống trong bi kịch đau đớn.
Nàng say mê vẻ đẹp và tôn thờ người tài: Đan Thiềm, người cung nữ, đã động viên Vũ Như Tô xây dựng Cửu Trùng Đài, thể hiện lòng khao khát vẻ đẹp mạnh mẽ và sự tôn trọng đối với tài năng.
Đan Thiềm đã động viên Vũ Như Tô xây dựng Cửu Trùng Đài:
Vũ Như Tô, nghệ sĩ kiên quyết, từ chối xây Cửu Trùng Đài vì là nơi sa đọa của quý tộc. Dưới sự khích lệ của Đan Thiềm, lòng khao khát vẻ đẹp mạnh mẽ thắp sáng và thúc đẩy anh ta hành động.
Tôn thờ cái đẹp bền vững: Đan Thiềm tôn thờ cái đẹp bề thế, vĩnh cửu, có nguồn gốc từ lòng tự hào và tự tôn dân tộc.
Khuyến khích Vũ Như Tô rời khỏi chốn nguy hiểm: Trong lúc đám thợ thuyền nổi loạn, Đan Thiềm khuyên Vũ Như Tô bỏ trốn để bảo vệ tài năng của anh ta.
Hành động nhanh chóng chạy vào thông báo cho Vũ Như Tô, quỳ xuống van xin đám phản loạn không giết Vũ Như Tô, thể hiện tâm trạng hoảng loạn và lo lắng của Đan Thiềm trước nguy cơ mất mát của Vũ Như Tô.
Lời nói triệt hạ: Van xin, khuyên bảo, nài nỉ.
Dửng dưng giọng điệu: Thúc đẩy Vũ Như Tô rời khỏi để bảo vệ tài năng của anh ta.
Hành động kiên quyết: Sẵn sàng hy sinh thay vì Vũ Như Tô.
Tôn trọng người tài, hi sinh cho cái đẹp hơn cả tính mạng bản thân.
Đan Thiềm thể hiện sự nhạy bén, sâu sắc, và có tầm nhìn vững về lẽ sống.
Khích lệ Vũ Như Tô tận dụng cơ hội dưới triều Lê Tương Dực để xây dựng Cửu Trùng Đài.
Thuyết phục Vũ Như Tô rời khỏi nơi này và chờ đợi thời cơ mới, vì đại sự đã không thuận lợi.
Chỉ ra rõ ràng nguyên nhân: Mọi người trong triều dân và quan lại đều đổ lỗi cho Vũ Như Tô, Đan Thiềm thể hiện sự thấu đáo về thời cuộc. Trong bức tường thâm cao của cung vua, nàng không bị hạn chế tầm nhìn, linh hoạt và uyển chuyển trong ứng xử.
Đối diện với bi kịch, Đan Thiềm trải qua những đau đớn khi mơ ước tan vỡ.
Gặp bi kịch khi bị ruồng bỏ, Đan Thiềm bị giam giữ gần 20 năm, phục vụ như một thị nữ dưới sự khinh miệt của vua và phi tần. Nàng, một hồng nhan bạc mệnh, phải chịu đựng khổ cực vì tài năng của mình.
Là người đẹp với số phận bi đát, Đan Thiềm gặp khổ sở lớn nhất khi tài năng của mình trở thành nguồn đau khổ.
Quan tâm mức độ cao đối với tài năng của Vũ Như Tô, Đan Thiềm lo lắng vô cùng.
Kêu gọi Vũ Như Tô bỏ trốn trong tình thế khó khăn, thể hiện sự lo lắng và tận tâm của Đan Thiềm.
Tôn trọng cái đẹp và tài năng, Đan Thiềm đối mặt với nguy cơ mất mát của điều quý báu này.
Trước nguy cơ Vũ Như Tô đối diện với hiểm nguy, Đan Thiềm chắp tay lạy ngưỡng, thể hiện sự tôn trọng và sự hy sinh tuyệt vời.
Van xin quân khởi loạn để tha cho Vũ Như Tô, thể hiện lòng nhân ái và tình cảm của Đan Thiềm.
Tất cả biểu hiện sự đau đớn của Đan Thiềm khi chứng kiến tài năng và vẻ đẹp bị hủy diệt, đồng thời tôn trọng và khích lệ những giá trị này.
Tác giả diễn đạt tình cảm với nhân vật Đan Thiềm bằng sự trân trọng, đồng cảm, xót xa, và sự chung mệnh với nhân vật.
Nghệ thuật miêu tả diễn biến tâm trạng của Đan Thiềm được thể hiện một cách chân thực và xúc động.
Ngôn ngữ đa dạng và phong phú của Đan Thiềm: sự tha thiết, khẩn nài, van xin được thể hiện qua từ ngữ và hành động của nhân vật.
c. Kết bài
Qua vở kịch, chúng ta nhận thức được Đan Thiềm là người phụ nữ đam mê vẻ đẹp và tôn trọng người tài.
Đan Thiềm được mô tả như một người phụ nữ có tấm lòng cao quý và sự tỉnh táo trong mọi tình huống.
Xem thêm các bài văn mẫu, soạn bài hay tác phẩm Vũ Như Tô trên Mytour
- Phân tích tấn bi kịch Vũ Như Tô trong Vĩnh Biệt Cửu Trùng Đài
- So sánh cách nhìn nghệ thuật của hai nhân vật Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa và Vũ Như Tô trong Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài
Cảm nhận về nhân vật Đan Thiềm qua hồi 5 vở kịch Vũ Như Tô, mẫu số 2:
Tác giả Nguyễn Huy Tưởng (1912 - 1960) xuất thân trong một gia đình nhà nho ở đất Bắc Ninh xưa, nay thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội. Ông tích cực tham gia phong trào cách mạng từ khi còn trẻ và làm việc trong các tổ chức văn hoá văn nghệ do Đảng lãnh đạo. Nguyễn Huy Tưởng nổi tiếng với việc khai thác đề tài lịch sử, xây dựng những tác phẩm sôi động về lịch sử hào hùng của dân tộc. Văn phong của ông đơn giản, trong sáng và thâm trầm, đặt ra những vấn đề có tầm triết lý.
'Vũ Như Tô' là tác phẩm kịch lịch sử tuyệt vời của Nguyễn Huy Tưởng, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong nền văn hóa kịch Việt. Vở kịch sáng tác năm 1941, dựa trên sự kiện lịch sử Thăng Long thời hậu Lê. Trong hồi 5, 'Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài', nhân vật Vũ Như Tô tạo ấn tượng sâu sắc.
Vở kịch mở ra câu hỏi về vai trò và mục đích của nghệ sĩ trong xã hội. Tác phẩm là điểm đầu suy ngẫm về chức năng của người nghệ sĩ, và mục tiêu của nghệ thuật. Thông qua 'Vũ Như Tô', ta nhận thức rõ hơn về những vấn đề và ý nghĩa này.
Xung đột trong Hồi V giữa Đan Thiềm và Vũ Như Tô, Trịnh Duy Sản và Lê Tương Dực, Kim Phượng và cung nữ với Đan Thiềm, tạo nên một tình huống phức tạp và đầy hấp dẫn.
Bối cảnh lịch sử từ 1510 đến 1516 dưới triều vua Lê Tương Dực, 'vua lợn', nơi Thăng Long trở thành địa bàn chiến tranh. Những sự kiện như giặc giã, thất trận, đốt phá thành trì, và những mảnh đời khốn khổ của dân chúng được phản ánh sinh động trong kịch 'Vũ Như Tô'.
'Dưới bức tranh mây lặng,
Hoàng tử biến thành kẻ thất thường, kẻ thất thường biến thành vua'.
Trong thời đại đầy sóng gió, những cuộc chiến trắc trở, câu chuyện bi thương nảy lên như cơn sóng dữ. 'Vua ma quỷ' mới bị hạ sát, 'Vua con lợn' liền bò lên ngôi vàng. Em giết anh, thái tử mê đắm với thê tử của cha, âm mưu tranh đấu trong triều đình, kẻ gian thần hùng hổ trong cung điện. Có người chịu lòng thương cảm, muốn cứu rỗi nhưng lại gieo mầm tai họa. Có người ngu ngốc gieo rắc đau khổ cho nhân loại. Đan Thiềm và Vũ Như Tô, những linh hồn bất hạnh, vướng mắc mãi trong vòng xoáy tình thân và danh vọng, cuối cùng bị thế lực tẩy chay, coi thường rồi dẫn đến cái chết thương tâm!
Đan Thiềm, người phụ nữ trẻ có chút vẻ đẹp và trái tim nhân ái, biết trân trọng những tài năng xuất sắc. Nàng hiến dâng tất cả tình cảm đặc biệt cho Vũ Như Tô. Vũ Như Tô ban đầu không muốn dùng tài năng để phục vụ kẻ quân tử 'tướng lợn' vì hắn hào hoa và độc ác. Nghệ sĩ này có thể bị hủy diệt, bị xóa sổ. Trước thách thức đó, Đan Thiềm đã chỉ dẫn cho Vũ Như Tô trốn chạy, khuyên rằng 'đừng làm trái lệnh của vua'. Nhưng khi quân đội nổi loạn hủy diệt thủ đô, săn lùng kẻ xây dựng Cửu Trùng Đài, đánh đó là 'thủ phạm', Đan Thiềm quên hết sợ hãi, không còn để ý đến mạng sống của mình chỉ để tìm kiếm Vũ Như Tô. Đan Thiềm khẩn cầu van xin nhà kiến trúc sư tài năng: 'Anh phải chạy trốn. Hãy chạy đi... chờ đợi cơ hội khác. Đại sự đã thất bại'. Khi tiếng chiến mã hống hống, tiếng trống, tiếng chuông, tiếng chuột rít nổi lên, khi quân đội nổi dậy săn tìm 'thủ phạm' để trừng phạt, để hủy diệt Cửu Trùng Đài, Đan Thiềm không còn bận tâm đến tính mạng của mình, chỉ lo lắng cho Vũ Như Tô bị giết. Nàng đã van xin hết lời: 'Tài năng ấy không nên bị bỏ phí. Nếu anh chết, đất nước chúng ta sẽ không còn ai làm đẹp nữa'. Trái tim nhân ái và tôn trọng tài năng của Đan Thiềm thật đáng trân trọng. Nhưng cách suy nghĩ của nữ cung nữ này thật đơn giản, không hiểu biết, đáng thương. Liệu rằng, nếu Vũ Như Tô chết đi, thì 'đất nước chúng ta sẽ không còn ai làm đẹp nữa' có đúng không? 'Khi nhân dân nổi dậy, họ không quan trọng phải đúng hay sai?'.
Đan Thiềm có biết hay không, vua Lê Tương Dực đã thu thập thuế, đã 'lấy của dân' để xây dựng Cửu Trùng Đài để thưởng thức cuộc sống xa hoa, sung túc giữa rừng cung nữ. Đan Thiềm có biết hay không, do xây dựng Cửu Trùng Đài, hàng ngàn dân lao động, thợ thủy thủ bị đày đọa, đói khổ, chết vì bệnh tật, gặp tai nạn, nhiều người bỏ chạy đã bị Vũ Như Tô bắt và trừng phạt?
Đan Thiềm quá yêu thương Vũ Như Tô, quá trọng phải tài năng của ông Cả, nhưng nàng như say mê, ngày càng trở nên 'lạc quẩn'. Khi quân đội nổi dậy đã đốt cháy kinh thành, phá hủy Cửu Trùng Đài, nhưng bà vẫn quỳ lạy, van xin Ngô Hạch (một võ sĩ, một tôi nhỏ): 'Tướng quân tha cho ông Cả. Nước ta còn cần nhiều tài năng để làm đẹp'. Lửa đã lan đến chân, đầu sắp chìm vào khói, nhưng bà vẫn 'lạc quẩn', say mê, van xin: 'Tướng quân hãy lắng tai nghe tôi, đừng gây tội ác. Đừng giết ông Cả. Tôi sẵn lòng chết'.
Đan Thiềm quá yêu thương Vũ Như Tô, quá quý trọng tài năng của Vũ Như Tô mới có lối nói và cách hành xử như vậy. Nhưng tình hình quốc gia hỗn loạn, vua xa xỉ, hoang dâm, nhân dân than khóc đau đớn, một trong những 'thủ phạm' khiến dân chúng căm giận là Vũ Như Tô, liệu bà có biết không? Trước ý kiến cộng đồng, trước những lời khen chê (thậm chí là lời phê phán), cũng cần phải lắng nghe và suy ngẫm. Nhưng Đan Thiềm vẫn đánh bại mọi ý kiến, Thậm chí cho đến khi đầu sắp rơi vào gác, vẫn lạc quẩn, say mê!
Xây dựng Cửu Trùng Đài, phá hủy Cửu Trùng Đài là chuyện quan trọng cho quốc gia. Nhưng một cung nữ (giống như hàng trăm hàng nghìn cung nữ khác chỉ biết sử dụng vẻ đẹp để làm hài lòng lòng tham dục của các vị vương quốc), trí lực có mặt bằng, lại 'nói linh tinh', vẫn 'dính líu' vào những vấn đề trơ tráo! Cái chết của Đan Thiềm là một bi kịch: bi kịch của tình thương và lý lẽ, bi kịch của nhận thức mơ hồ, bi kịch giữa nghệ thuật và tội lỗi! Cái chết của Đan Thiềm là một bi kịch. Như câu ca dao dân gian đã truyền bá:
'Hỗ trợ người mà không màng xa,
Gây ra hệ lụy, máu chảy đầy đường'.
Đan Thiềm đã 'hỗ trợ', đã 'âm thầm yêu thương' Vũ Như Tô, nàng muốn bảo vệ Cửu Trùng Đài, nhưng liệu nàng có biết rằng vì Vũ Như Tô xây Cửu Trùng Đài mà công việc của người dân bị lãng phí, nhân dân khó khăn! Tóm lại, Đan Thiềm cũng là một 'đồng phạm' cùng Vũ Như Tô, là người đã 'gây ra hệ lụy'.
Nghệ thuật không phải là sự lừa dối. Nghệ thuật cũng không chỉ để phục vụ cuộc sống xa hoa, thỏa mãn những vị quỷ, vị lợn, những kẻ có quyền lực, những người nằm trong thế độc tài. Nghệ thuật không phải là một mảnh bánh trang trí. Nghệ thuật không bao giờ nên mang lại đau khổ cho nhân dân. Những vấn đề quan trọng của quốc gia không phải ai cũng có thể tham gia. Đó là bài học, không chỉ cho Đan Thiềm mà còn là sự suy nghĩ cần thiết cho mọi người trong xã hội. Vì vậy, Đan Thiềm là một nhân vật đáng trân trọng.
Trong tác phẩm thơ 'Ngốc ngếch' (Tập 'Gửi hương cho gió'), nhà thơ Xuân Diệu đã viết:
'Con người đau buồn vì tình yêu không đúng,
Yêu sai người, và mến chẳng hẹn người.
Có cả kho vàng, nhưng không tặng ai nơi đây,
Người ta đau khổ vì nguyện vọng không tìm được đất bám'
Qua hành trình đau thương và cái chết của nhân vật Đan Thiềm trong dòng sử sách. Trong tác phẩm kịch 'Vũ Như Tô' của Nguyễn Huy Tưởng, ta ngập tràn cảm xúc khi đọc những dòng thơ này của Xuân Diệu.