Đề bài: Đánh giá về nhân vật Tràng trong truyện ngắn Vợ nhặt
I. Tóm tắt ý chính
II. Bài viết mẫu
Đánh giá về nhân vật Tràng trong truyện ngắn Vợ nhặt độc đáo, nổi bật
I. Kế hoạch Đánh giá về nhân vật Tràng trong truyện ngắn Vợ nhặt (Chuẩn)
1. Khởi đầu:
- Giới thiệu về tác giả, tác phẩm
- Thảo luận về nhân vật Tràng
2. Phần chính:
a. Hoàn cảnh, ngoại hình của Tràng
- Hoàn cảnh: Đói khổ, sinh sống trong khu dân cư cùng với người mẹ già.
- Ngoại hình: Gặp gỡ, thô kệch 'vẻ mặt đậm nghèo', 'đôi mắt nhỏ', 'bước đi run run', ...
b. Sự kiện Tràng 'nhặt' được vợ
- Bối cảnh:
+ Trong thời kỳ đói năm 1945, khi Tràng đang kéo xe thóc thuê cho liên đoàn, bắt gặp Thị ngồi ven đường nhặt hạt rơi.
+ Sau hai lần gặp và bốn bát bánh đúc kèm theo lời đùa nhẹ, Thị đồng ý theo Tràng về nhà, trở thành vợ của anh.
c. Tâm trạng của Tràng trên đường trở về:
- Trên con đường về nhà, Tràng tràn đầy niềm vui, hạnh phúc 'đôi mắt lấp lánh'
- Niềm hạnh phúc đó khiến anh quên mất hoàn cảnh khó khăn.
=> Cảm giác hạnh phúc lần đầu tiên của Tràng, không tên gọi, chỉ là niềm vui tràn ngập trong trái tim anh.
d. Tâm trạng của Tràng khi đến nhà:
- Anh ngượng nghịu, lúng túng trong căn nhà nhỏ của mình.
- Lần đầu tiên, anh ngoan ngoãn đáp lại mẹ, sau đó 'cười rạng rỡ'.
=> Hạnh phúc lấp lánh trong tâm hồn, anh không tin rằng ước mơ của mình đã trở thành hiện thực một cách ngẫu nhiên như vậy.
- Ngày tiếp theo:
+ Tràng nhận ra ngôi nhà của mình trở nên ấm cúng, khác biệt và ấm áp hơn bao giờ hết.
+ Anh bắt đầu suy nghĩ sâu sắc hơn, trách nhiệm lớn hơn và tưởng tượng về tương lai với gia đình hạnh phúc, đầy đủ.
- Tiếng trống vang lên, Tràng nghĩ về lá cờ đỏ và đoàn người đói đi trên đê khát khao.
=> Đây là những dấu hiệu đầu tiên về ý thức Cách mạng mà Kim Lân muốn truyền đạt trong tác phẩm của mình.
e. Nghệ thuật đặc sắc:
- Sự kiện trong truyện độc đáo, bất ngờ và hợp lý.
- Miêu tả tâm lý nhân vật sống động, sâu sắc.
- Hình dung chân thực về thời kỳ đói năm 1945 => Giá trị nghệ thuật và nhân đạo sâu sắc.
3. Tổng kết:
- Tổng hợp lại vấn đề đã đề cập.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tràng trong truyện ngắn Vợ nhặt (Chuẩn)
Kim Lân, tác giả tài năng trong việc mô tả cuộc sống của những người nông dân, đặc biệt là tác phẩm độc đáo của ông - Vợ nhặt. Tác phẩm này là một bức tranh chân thực về đại nạn đói năm 1945, nhưng giữa cảnh khốn khó, ánh sáng tình thương và lòng nhân ái tỏa sáng. Hình ảnh nhân vật Tràng là minh chứng cho vẻ đẹp của tình thương và sức mạnh sống mãnh liệt trong tình hình khó khăn.
Vợ nhặt được xuất bản trong tập Con chó xấu xí năm 1962, chỉ vài năm sau thảm họa đói 1945. Tác phẩm là sự kết hợp tinh tế giữa hiện thực và nhân đạo, mà nhân vật Tràng là biểu tượng rõ ràng của sự dung hòa đó.
Khi nhắc đến Tràng, người ta nhớ đến một con người không chỉ ngoại hình xấu xí mà còn tính cách và hoàn cảnh khó khăn. Tràng có vẻ ngoại hình vô cùng thô kệch, từ khuôn mặt xấu xí, đôi mắt nhỏ, thân hình lớn vập vạp đến cái lưng rộng như lưng gấu. Ngôi nhà lụp xụp mà mẹ con Tràng sống gần như sụp đổ, xung quanh đầy cỏ dại. Thậm chí, trong giao tiếp, Tràng còn thiếu mứt, lảm nhảm và nói thô lỗ. Với những điều này, khó khăn hơn nữa khi nạn đói ập đến.
Dù cuộc sống của Tràng nghèo đến đâu, với vẻ xấu xi của mình, nhưng giữa những tháng ngày đói khát, ông ta đã có được một 'vợ', thậm chí là 'nhặt' được vợ. Sự ngạc nhiên thực sự!
Tình cảnh xảy ra khi Tràng đang kéo xe thóc qua đường và bắt gặp Thị ngồi ngoài lề đợi 'nhặt hạt rơi vãi'. Chợt, hắn nói: 'Muốn ăn cơm trắng mấy giò này! Lại đây mà đẩy xe với anh, nào!', và Thị 'ton ton' lao ra đẩy xe, nhìn hắn với ánh mắt trêu chọc. Điều này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn Tràng, vì 'từ khi sinh ra đến giờ, chưa có cô gái nào cười tình tứ với hắn'.
Gặp lại Thị sau một thời gian, hình ảnh Thị đã thay đổi, gầy gò và tiều tụy hơn, 'áo quần tơi như tổ đỉa, Thị gầy sọp hẳn đi, trên cái khuôn mặt lưỡi cày xám xịt chỉ còn thấy hai con mắt'. Thị đòi Tràng mời ăn và sau khi đồng ý, cô ấy 'ăn một chặp bốn bát bánh đúc'. Trong cuộc gặp này, Tràng đùa rằng: 'Nếu muốn về với tớ, thì đẩy hàng lên xe cùng về'. Không ngờ, Thị đã đồng ý và với chỉ hai lần gặp nhau, bốn bát bánh đúc, và câu nói hài hước của Tràng, họ đã trở thành 'vợ chồng'.
Dù câu nói của Tràng chỉ là đùa, nhưng ẩn sau đó là khát khao có một mái ấm, khao khát tình yêu và hạnh phúc. Thị có lẽ là người đã giúp Tràng thực hiện điều ấy.
Hắn nói đùa, nhưng Thị lại đồng ý ngay lập tức, khiến hắn phải suy nghĩ: 'Thóc gạo này đến thân mình cũng không biết có nuôi nổi không, lại còn đèo bòng'. Tuy nhiên, 'sau không biết nghĩ thế nào', liệu có phải là khao khát hạnh phúc bùng cháy trong hắn khiến hắn 'chặc lưỡi một cái: chậc, kệ' hay không?
Tràng và Thị tìm thấy nhau giữa thời kỳ đói khát, khi 'người chết như ngả rạ'. Mặc dù biết rõ việc đến với nhau là gánh nặng trong thời điểm khó khăn này, nhưng Tràng vẫn hạnh phúc chia sẻ cuộc sống khó khăn với Thị. Trong trái tim anh luôn tồn tại khao khát về hạnh phúc và mái ấm, đã lâu nay nó đã trở thành hiện thực.
Trên đường về, niềm vui tràn ngập khuôn mặt Tràng, hắn hớn hở với 'vẻ phởn phơ khác thường. Hắn tủm tỉm cười một mình, đôi mắt sáng lấp lánh', trái ngược với hình ảnh 'bước đi mệt mỏi' ngày xưa. Trong niềm vui đó, Tràng quên mất tất cả, 'quên hết cảnh sống ê chề, tăm tối hàng ngày, quên đói khát ghê gớm, quên những ngày tháng khó khăn', chỉ còn lại niềm hạnh phúc và 'tình nghĩa giữa hắn và người đàn bà đi bên cạnh'. Cảm giác ấy như là 'bàn tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ' trên sống lưng hắn, điều mà hắn chưa bao giờ trải qua. Tràng không thể diễn đạt được cảm giác này, nhưng niềm vui và hạnh phúc đến từ việc có một gia đình, một người vợ để yêu, hiện rõ trên gương mặt hắn, khiến hắn 'thích chí ngửa cổ cười khanh khách'. Cảm giác hạnh phúc và niềm vui, nhưng cũng đầy lo sợ và lo lắng, khi có được người vợ.
Khi về tới nhà, lần đầu tiên trong đời, Tràng cảm thấy ngượng ngịu, lúng túng, thậm chí 'sờ sợ', mặc dù 'chính hắn cũng không hiểu sao hắn sợ' khi bà cụ Tứ - mẹ hắn về muộn. Ông ta thậm chí 'đau đầu', vì không biết làm thế nào để đối mặt với tình huống. Ở người đàn ông này, chúng ta cảm nhận được những cảm xúc đối lập sau khi 'nhặt' vợ. Vui mừng và lo sợ, hạnh phúc và lo lắng, anh ta vui vì khao khát lâu nay đã thành hiện thực, nhưng lo lắng vì không biết đói khát sẽ kéo dài bao lâu và liệu họ có vượt qua được không?
Bao nhiêu lo âu, hỗn độn trong tâm trí người đàn ông kia, anh ta vẫn chưa thể tin rằng mình đã có vợ. Hình ảnh ấy vẫn còn mơ màng, anh ta vẫn 'ngờ ngợ như không thật'. Liệu niềm vui bất ngờ có làm Tràng không thể tin vào điều đó ngay lập tức không? Khi nói chuyện với mẹ và được bà cụ dặn dò, Tràng vô cùng ngoan ngoãn - những điều anh ta lần đầu tiên trải nghiệm trong ngôi nhà ấy.
Kim Lân đã tài tình tạo ra một tình huống éo le nhưng vô cùng bất ngờ, hợp lý, đồng thời truyền đạt giá trị nhân đạo và nội dung sâu sắc. Đây chính là tình thương mà Kim Lân dành cho những người nông dân nghèo, những lao động chất phác.
Buổi sáng tiếp theo, Tràng thức dậy khi 'mặt trời nổi bật như cây sào', nhưng không phải là sự mệt mỏi mà anh ta cảm nhận mà chỉ là 'trong tâm hồn nhẹ nhàng, như người vừa bước ra khỏi giấc mơ'. Hạnh phúc dường như vẫn chỉ là giấc mơ đối với anh, niềm vui có vợ, có gia đình khiến anh ta 'vẫn còn ngỡ ngàng như không phải'.
Lần đầu tiên Tràng nhận ra ngôi nhà của mình thật sự là mái ấm bảo vệ cuộc sống, anh ta bỗng thấy trách nhiệm của mình trở nên lớn hơn, trở nên sâu sắc hơn 'Bất ngờ anh ta cảm nhận được sự cần có bổn phận lo lắng cho tương lai của vợ con'. Từ đây, Tràng đã bắt đầu suy nghĩ về những trách nhiệm lớn hơn, có con cái, có gia đình ấm cúng, hạnh phúc? Điều đó khiến trái tim anh ta hạnh phúc hơn bao giờ hết!
Bữa ăn đầu tiên của gia đình ba người, Tràng trở nên vô cùng hiếu khách khi bà cụ Tứ nhắc đến tương lai, một tương lai nơi họ sở hữu đàn gà, nơi rạng ngời và tốt lành hơn. Tràng chỉ biết vâng lời một cách ngoan ngoãn, và lần đầu tiên trong ngôi nhà ấy, không gian trở nên ấm cúng và hòa hợp. Thị đã thay đổi Tràng, biến anh ta thành một con người ngoan ngoãn, một chồng có trách nhiệm. Dù là bữa ăn đầu tiên của con dâu, nhưng chỉ có cháo loãng, là món 'chè khoán' cùng 'cám đắng chát và nghẹn bứ trong cổ'.
Âm thanh của trống thuế vọng trở lại khiến Tràng giật mình, anh ta tỏ ra suy nghĩ khi vợ nói rằng 'ở mạn Thái Nguyên, Bắc Giang, không còn đóng thuế nữa đâu'. Anh còn nhớ đến những người phá kho thóc Nhật mà anh đã gặp trên đường kéo thóc, 'bất ngờ anh ta cảm thấy ân hận, tiếc rẻ vẩn vơ, khó hiểu'. Đây có thể là những dấu hiệu đầu tiên của ý thức Cách mạng mà Kim Lân muốn truyền đạt trong tác phẩm?
Kim Lân đã tài tình xây dựng hình ảnh người lao động nghèo trong thời kỳ đói khát năm 1945. Ông tái hiện bức tranh chân thực về nạn đói, khiến hai triệu đồng bào của chúng ta phải đối mặt với cái chết, những người sống trở nên như những bóng ma. Sự phát triển của nhân vật Tràng được mô phỏng rất sống động, rất thực tế.
Tràng là biểu tượng của những người lao động nghèo trong thời kỳ đói khát năm 1945. Họ thiếu thốn về vật chất, nhưng không thiếu thốn về tình thương. Họ sẵn sàng chia sẻ, bảo vệ những người yếu đuối để cùng nhau hướng tới một tương lai sáng tươi hơn.
""""KẾT THÚC""""
Vợ nhặt thật sự là một kiệt tác độc đáo trong văn học Việt Nam. Để khám phá thêm về tác phẩm và các nhân vật, bạn có thể đọc các bài viết như Đánh giá về nhân vật bà cụ Tứ trong Vợ nhặt, Chứng minh nhân vật người vợ nhặt trong truyện ngắn Vợ nhặt vô danh nhưng không vô nghĩa..., Phê phán vẻ đẹp tình mẫu tử của bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ nhặt, Phân tích vẻ đẹp tình cảm và niềm tin vào cuộc sống của các nhân vật trong truyện ngắn Vợ nhặt.