Võ Sĩ Giác Đấu 2 là một tác phẩm mãn nhãn về âm thanh và hình ảnh, dù vẫn còn khá xa mới sánh được với phần đầu tiên.
Võ Sĩ Giác Đấu 2 (Gladiator II) cố gắng tạo dựng một bộ phim sử thi như phần đầu, nhưng giống như nhân vật Lucius trẻ, phim cũng lúng túng trong việc tìm ra hướng đi. Tuy nhiên, điều không thể phủ nhận là bộ phim vẫn mang đến một hành trình anh hùng đầy sức hút và những pha hành động đỉnh cao.
Đứa con của Rome trở lại
Sau cái chết của Maximus, Lucius, chỉ mới 12 tuổi, trở thành người thừa kế duy nhất của đế chế La Mã. Trong khi những kẻ thù xung quanh muốn giết cậu để chiếm đoạt ngai vàng, phu nhân Lucilla quyết định đưa con trai mình đến một thuộc địa xa xôi, nơi họ sẽ phải chia tay nhau mãi mãi.
Võ Sĩ Giác Đấu 2 mở đầu 19 năm sau, khi Lucius (Paul Mescal), nay mang tên Hanno, trở thành công dân của Numidia, đang đối mặt với cuộc xâm lăng của Rome dưới sự chỉ huy của tướng Acacius (Pedro Pascal).

QUẢNG CÁO
Sau khi mất vợ trong chiến tranh, Lucius bị bắt và đưa về Rome trong cảnh nô lệ. Anh được Macrinus (Denzel Washington) giải cứu và huấn luyện thành võ sĩ giác đấu. Ban đầu, Lucius chỉ tìm kiếm sự trả thù, nhưng khi chứng kiến quê hương bị tàn phá dưới sự trị vì của hai hoàng đế song sinh Geta và Caracalla, anh buộc phải chọn giữa việc chiến đấu hoặc để Rome lụi tàn.
Đây là khởi đầu cho một câu chuyện thần thoại vĩ đại, nơi người anh hùng lưu lạc quay về quê hương đang bị tàn phá trong cảnh nô lệ, nơi di sản lớn lao thôi thúc anh chiến đấu và vượt qua chính mình. Hành trình này mang đậm dấu ấn của những huyền thoại như Odyssey, Hercules, Hector... và hứa hẹn sẽ là một sử thi hoành tráng như trong Võ Sĩ Giác Đấu 2.

Võ Sĩ Giác Đấu 2: Di sản và sự giao thoa giữa các thế hệ
Võ Sĩ Giác Đấu 2 không chỉ đơn thuần là phần tiếp theo của Gladiator (2000), mà còn là một tác phẩm nhấn mạnh tầm quan trọng của di sản và sự giao thoa văn hóa. Ridley Scott đã khéo léo lồng ghép vào bộ phim những chi tiết trừu tượng về lý tưởng tự do, ‘giấc mơ La Mã’, và các giá trị danh dự, thể hiện một ‘Rome huy hoàng đã qua’. Rome và thế hệ của nó đang đứng trước ngưỡng cửa của một kỷ nguyên mới.

Giống như các nhân vật trong phim, Võ Sĩ Giác Đấu 2 cũng là một phần phim chuyển giao – một quyết định thông minh khi đứng dưới cái bóng quá lớn của phần đầu. Bộ phim không tìm cách vượt qua Gladiator, mà tận dụng và phát huy những giá trị hay nhất của phần trước.
Bộ phim mang một phong cách hiện đại hơn, ít yếu tố sử thi nhưng lại có nhiều pha hành động để thu hút thế hệ khán giả mới. Đặc biệt, khi không phải cố gắng vượt qua cái bóng của phần trước, phim đã khẳng định được dấu ấn riêng với một nhân vật anh hùng mới – nhạy cảm và bốc đồng hơn Maximus ngày nào, nhưng vẫn không thiếu sức mạnh và lý tưởng.

Màn 'lật sử' ngoạn mục của Ridley Scott.
Ridley Scott luôn nổi tiếng với khả năng 'lật sử', không ai có thể phủ nhận rằng các bộ phim của ông chỉ lấy cảm hứng từ lịch sử chứ không phải là tài liệu. Và với Võ Sĩ Giác Đấu 2, ông lại một lần nữa không làm khán giả thất vọng: bộ phim đẹp mắt về hình ảnh, sống động với âm thanh, pha hành động mạnh mẽ và một câu chuyện anh hùng đầy cuốn hút chỉ trong hơn hai giờ đồng hồ.
Ngay cả ở tuổi 86, bản năng làm phim của Scott vẫn chưa hề suy giảm. Ông biết cách tạo ra những bộ phim hành động không rập khuôn, bằng cách mở rộng câu chuyện, xây dựng các nhân vật đa chiều và lồng ghép những thông điệp, chi tiết đầy sức gợi. Các nhân vật dưới bàn tay ông đều mang trong mình những nét độc đáo, khiến họ trở nên sâu sắc hơn.

Võ Sĩ Giác Đấu 2 đạt được sự hòa hợp hoàn hảo giữa kịch tính và hành động gay cấn, giữa lý tưởng cao đẹp và sự suy tàn đang xâm chiếm Rome. Scott duy trì nhịp điệu căng thẳng và đều đặn suốt hai tiếng rưỡi, qua những cảnh đấu trường đầy hấp dẫn, với sự tiến bộ vượt bậc trong VFX suốt 20 năm qua.
Những khoảng trống trong phim được lấp đầy nhanh chóng bởi những trận chiến gay cấn, nhịp nhàng như những điệu vũ của máu và cát. Từ những trận đấu tay đôi với thú dữ cho đến những trận hải chiến ngay trong lòng Đấu trường La Mã, các khung hình nóng bỏng, đầy kịch tính đã đẩy bộ phim vào một nhịp độ đầy năng lượng và cuốn hút.

Bên ngoài đấu trường, những guồng quay chính trị diễn ra âm thầm, khiến nhịp phim lắng xuống đúng lúc, mở rộng và làm sâu sắc thêm tuyến truyện giàu tính hành động. Cuối cùng, mọi thứ hòa quyện vào nhau khi Lucius nhận ra định mệnh của mình, dẫn đến một cao trào đẫm máu.
Võ Sĩ Giác Đấu 2 không thể hoàn hảo nếu thiếu sự cống hiến của dàn diễn viên. Dù có thể là cố ý hay vô tình, tất cả các diễn viên đều như đang trình diễn một vở kịch của Shakespeare, tập trung vào bi kịch, sự phóng đại và anh hùng giữa một thời kỳ hỗn loạn.

Nếu phải chỉ ra một điểm trừ, đó là mặc dù bộ phim dài hai tiếng và nhịp độ ổn định, nhưng người xem vẫn cảm thấy như phim đang gấp gáp về đích – một cảm giác khá kỳ lạ. Người viết cũng cảm thấy tiếc nuối khi tính chính trị trong phần này không được tinh tế như phần đầu.
Có thể một phần là do hai hoàng đế song sinh trong phim được khắc họa với sự điên loạn thô bạo nhằm làm nổi bật tính bạo chúa, thay vì một Commodus đầy mưu mô, tàn ác mà không hề vụng về. Một lý do nữa là Võ Sĩ Giác Đấu 2 đã giảm bớt sự quyền lực của 'đám đông La Mã'.

Mặc dù vậy, Võ Sĩ Giác Đấu 2 vẫn là một phần tiếp theo đầy sức hấp dẫn, đủ để khiến phần đầu cảm thấy tự hào. Tuy nhiên, nếu nói phim vượt qua được cái bóng của Gladiator (2000), thì có lẽ là lời khen hơi quá. Điều quan trọng là bộ phim vẫn mang đến những giây phút giải trí đích thực.
Tất nhiên, bộ phim chứa đựng vài chi tiết không thể tin được, ngay cả khi bạn không am hiểu về lịch sử La Mã. Như đã đề cập trước, Võ Sĩ Giác Đấu 2 chỉ lấy cảm hứng từ lịch sử và hoàn toàn tự do thể hiện trí tưởng tượng của đạo diễn và biên kịch. Liệu phim có chính xác về mặt lịch sử? – Không hề. Nhưng liệu nó có đầy đủ yếu tố giải trí, kịch tính, hành động mãn nhãn và hấp dẫn? – Chắc chắn là có.