1. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 4
Mẹ em là người đảm nhận mọi việc trong gia đình, từ việc nấu ăn đến dọn dẹp nhà cửa, làm cho tổ ấm của chúng em luôn gọn gàng và sạch sẽ.
Mẹ năm nay gần 40 tuổi, có dáng người hơi mập và di chuyển nhanh nhẹn. Đôi tay mẹ đã trở nên thô ráp, không còn mềm mại như hồi còn trẻ do chăm sóc gia đình. Mẹ luôn chăm chỉ, chỉ cần thấy một chút bụi là mẹ đã lấy giẻ lau ngay. Khi dọn dẹp, mẹ thường búi gọn mái tóc xoăn dài, để lộ khuôn mặt tròn và đôi mắt tinh anh. Mẹ dọn dẹp từng ngóc ngách, không bỏ sót chỗ nào, và nhà em trở nên mới mẻ, thơm tho. Mẹ cũng giặt giẻ để lau bàn ghế và lật đệm ghế để lau sạch từng chỗ.
Công việc mẹ làm không được ai công nhận, nhưng em hiểu đó là công việc đầy khó khăn. Mẹ không bao giờ kêu than, luôn làm việc từ sáng đến tối, từ việc nấu bữa tối đến dọn dẹp nhà cửa. Mẹ thường nói: “Nhà sạch thì mát, bát sạch thì ngon cơm”, nên mẹ luôn duy trì sự sạch sẽ để nhà cửa luôn đẹp. Em rất thương mẹ và hứa sẽ giúp mẹ nhiều hơn, từ những việc nhỏ nhất cho đến khi lớn lên, để mẹ bớt vất vả và có thời gian nghỉ ngơi.
2. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 5
Mẹ là người em quý trọng nhất trong gia đình. Khi thấy mẹ nấu cơm, em cảm nhận được sự kính trọng và tình yêu thương mẹ nhiều hơn.
Mẹ đã ngoài ba mươi tuổi, không chỉ là một người vợ chu đáo mà còn là một người mẹ tài giỏi. Mẹ nấu những bữa cơm ngon lành, như thể một đầu bếp chuyên nghiệp. Bếp nhỏ của mẹ như chứa đựng cả tâm hồn, nơi mẹ gửi gắm tình cảm và sự quan tâm tới mọi thành viên trong gia đình.
Em thường theo mẹ vào bếp để học hỏi. Mẹ nấu những món ăn mà cả nhà yêu thích nhất. Mẹ hay đeo tạp dề và chuẩn bị nguyên liệu một cách tỉ mỉ. Em phụ mẹ việc cắm cơm, còn mẹ làm phần chế biến món ăn.
Mẹ có dáng người hơi cúi khi thái hành, đôi mắt tinh tường tập trung vào dao. Trong khi làm, mẹ cũng hướng dẫn em cách nấu ăn ngon. Nụ cười tươi của mẹ làm em cảm thấy an tâm hơn, vì nấu ăn không phải là điểm mạnh của em. Đôi tay mẹ khéo léo làm cá, lột bỏ từng lớp vảy óng ánh. Mẹ chỉ em cách làm sạch và ướp cá để giữ hương vị tươi ngon.
Mẹ chỉ dẫn em từ những bước cơ bản như bật bếp sao cho an toàn đến cách chiên cá sao cho chín đều mà không bị cháy. Đôi tay mẹ luôn bận rộn, như một nghệ sĩ tài ba. Mẹ dặn em phải lật cá đều tay và dùng lửa nhỏ để cá chín vàng, thơm ngon. Mùi cá chiên hòa quyện với hương canh vừa chín tới. Mẹ nêm nếm gia vị rất tinh tế, món ăn lúc nào cũng vừa miệng mọi người trong gia đình.
Chỉ sau nửa giờ, bữa cơm đã được bày biện gọn gàng, hấp dẫn trên những chiếc tô đĩa trắng tinh. Em không để ý đến gương mặt đỏ bừng vì nóng và những giọt mồ hôi trên gương mặt mẹ. Mỗi bữa cơm là một phần tình cảm và công sức của mẹ, làm cho gia đình thêm gắn bó.
Chứng kiến sự vất vả của mẹ khi nấu cơm, em cảm thấy biết ơn sự chăm sóc tận tình của mẹ và yêu quý mẹ hơn bao giờ hết.
3. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 6
Vào ngày chủ nhật, cả gia đình quây quần bên nhau rất vui vẻ. Em và mẹ ra vườn để làm cỏ và trồng vài luống rau. Tuy nói là cùng làm, nhưng thực tế mẹ làm tất cả còn em chỉ đứng nhìn mẹ lao động.
Mẹ mặc bộ đồ lao động đã cũ, đi ủng thấp cổ, đeo găng tay và cầm cuốc, liềm, đầu đội nón lá, rồi bắt đầu làm cỏ. Những đám cỏ dại lớn được mẹ dùng cuốc để rẫy, chỉ làm bật rễ mà không làm cuốc vào đất. Sau đó mẹ dùng chân đá cỏ ra khỏi rễ. Những cây cỏ nhỏ mọc xen lẫn rau mẹ dùng liềm để nhổ sạch.
Dưới trời nắng, mẹ mồ hôi nhễ nhại, từng giọt mồ hôi lăn từ trán xuống cằm, ướt cả tóc và áo mẹ. Dù mệt, mẹ vẫn trò chuyện vui vẻ với em. Khi mẹ nghỉ, em mang quạt và nước cho mẹ. Mẹ trồng rau xà lách, tách cây con ra, bới đất và vùi rễ xuống, nén đất chặt để cây đứng vững. Sau khi xong, luống rau xà lách xanh mướt, cây nào cũng cứng cáp.
Khi hoàn tất công việc, quần áo mẹ lấm bẩn, ướt đẫm mồ hôi, nhưng mẹ vẫn vui vẻ vì được làm vườn.
4. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 7
Mẹ em là người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp và hiện đại. Em thấy mẹ đẹp trong mọi lúc, dù là khi mặc áo dài hay váy xòe, khi đi làm hay dự tiệc. Nhưng đẹp nhất là khi mẹ tập trung vào công việc, như khi làm bánh.
Mẹ rất khéo tay và yêu thích nấu ăn, làm bánh. Mẹ thường làm bánh kem, bánh bông lan, bánh mì, và luôn tìm công thức mới để bánh thơm ngon hơn. Mẹ đi chợ mua nguyên liệu, cân đo đong đếm chính xác. Khi bắt đầu làm bánh, mẹ buộc tóc, đeo khẩu trang và găng tay, mặc tạp dề để không làm bẩn quần áo.
Mẹ hòa bột rất khéo, một tay đổ nước từ từ, tay kia khuấy đều để bột không vón cục. Khi nhào bột, dù tay mẹ mỏng manh nhưng rất dẻo dai. Sau khi nhào, mẹ thở phào vì mỏi tay nhưng vẫn không ngừng, tiếp tục nặn và tạo hình bánh, chuẩn bị nhân bánh tỉ mỉ. Cuối cùng, mẹ nướng bánh, đồng thời pha trà và gọt hoa quả để mọi người thưởng thức cùng bánh, thật chu đáo.
Khi bánh chín, cả gia đình được thưởng thức món bánh mì thơm ngon, béo ngậy và mềm mịn. Em rất ngưỡng mộ tay nghề của mẹ và mong muốn làm bánh ngon như mẹ.
5. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 8
Hôm nay trời mưa to và có giông, bên ánh sáng của ngọn đèn dầu, mẹ cần mẫn ngồi may chiếc áo trắng để ngày mai em có đồ đi học.
Dù trời đêm lạnh lẽo, mẹ vẫn kiên nhẫn thức khuya để hoàn thành chiếc áo trắng. Gió rít qua các mái tôn, sấm nổ ầm ầm, mưa rơi lộp độp. Gió thổi làm các luỹ tre kêu cót két. Khi em đang nằm ngủ vì bị cúm, em chợt nhớ tới mẹ. Trời tối đen, không còn nhìn thấy gì nữa.
Ánh sáng mờ ảo từ đèn dầu chiếu sáng nơi mẹ đang cặm cụi may. Mẹ ngồi cạnh giường em, chân mẹ co lại, trông thật oai. Mẹ đặt áo trắng lên đầu gối, xâu kim và bắt đầu may. Tay phải cầm kim, tay trái giữ vải, tay mẹ di chuyển theo nhịp khâu. Mẹ cúi lưng, thỉnh thoảng vuốt phẳng mặt vải. Khi mẹ cười khúc khích, em tưởng mẹ biết em còn thức, nhưng mẹ lại im lặng khiến em mỉm cười gọi thầm: “Mẹ ơi, con đây!”.
Thấy chăn bị tuột khỏi người em, mẹ nhẹ nhàng giũ và đắp lại. Em cảm nhận được hơi ấm từ mẹ. Tóc mẹ buông xoã, gương mặt mẹ thật hiền từ. Em muốn dậy để cùng mẹ làm việc, nhưng không thể ngủ vì tò mò: “Mẹ nghĩ gì vậy? Mẹ có mệt không?”. Cây tre đầu hè như muốn trả lời: “Mẹ nghĩ về em, mẹ không thấy mệt đâu”. Khi chiếc áo gần xong, trời đã khuya.
Sáng hôm sau, em mặc chiếc áo như mặc cả tình thương của mẹ. Mẹ đã thức gần suốt đêm để làm áo cho em. Với chiếc áo mới, em cảm nhận sự chăm sóc tận tụy của mẹ trong mọi hoạt động, học tập và nhu cầu cuộc sống. Khi em hỏi mẹ về sự vất vả, mẹ đáp: “Hôm nay mẹ vất vả để con mai sau được sung sướng”. Câu trả lời của mẹ khiến em quyết tâm học tập và lao động chăm chỉ để không phụ công lao của bố mẹ và thầy cô.
6. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 9
Vào mỗi chủ nhật, mẹ thường chuẩn bị một món ăn đặc biệt cho cả gia đình. Khi giúp mẹ trong bếp, em có dịp quan sát mẹ khi nấu nướng.
Mẹ em vẫn còn trẻ, mới ba mươi lăm tuổi. Hôm nay, mẹ mặc bộ đồ ngắn màu hồng nhạt rất duyên dáng. Tóc mẹ được vấn cao, búi gọn trong cái kẹp lưới có nơ đen, với một lọn tóc mai lượn sóng làm mẹ thêm phần quyến rũ. Sau khi rửa tay sạch sẽ, mẹ bắt đầu công việc nấu ăn.
Mẹ bắt đầu bằng việc thái thịt thành từng miếng nhỏ, ướp gia vị cho thấm. Bàn tay khéo léo của mẹ cắt, tỉa rau củ thành những hình dáng đẹp mắt như hoa và bướm. Mẹ hầm thịt trước rồi chế biến sốt cà chua. Gò má mẹ ửng hồng vì hơi nóng từ bếp. Đôi mắt mẹ sáng lên, ánh lên niềm vui. Mẹ mỉm cười, bảo em: “Hôm nay, chúng ta sẽ thưởng thức bánh mì ra-gu, một món ăn Tây đã được Việt hóa.” Trong khi thịt hầm, mẹ giải thích cho em cách ướp thịt. Em giúp mẹ nhặt rau sống, ngâm nước sạch và rửa kỹ.
Sau khi rửa rau xong, mẹ quay rau cho khô nước rồi bảo em bày bàn ăn. Thịt đã mềm, mùi thơm hấp dẫn tỏa ra. Mẹ nêm nếm, gật gù hài lòng: “Hầm cùng rau củ là vừa.”. Mẹ cho sốt cà chua vào thịt, mắt theo dõi váng cà chua nổi lên. Sau khi nồi thịt sôi vài dạo, mẹ cho rau củ vào và bảo em: “Con chuẩn bị tô chén và bánh mì để kịp lúc.”. Mẹ hạ lửa cho ra-gu sôi nhẹ, bày rau sống lên đĩa. Đĩa rau được mẹ bày trí đẹp mắt như một bó hoa xanh biếc với màu trắng nhạt của dưa leo. Mẹ kiểm tra nồi ra-gu, xắn một miếng khoai tây rồi tắt bếp. Món ăn được múc ra tô chờ cả nhà thưởng thức. Em lên mời ông và bố ăn trưa. Món ra-gu của mẹ thật ngon, mẹ làm bếp rất khéo.
Bữa ăn gia đình ấm cúng và vui vẻ là niềm hạnh phúc của mọi người. Mẹ nấu ăn rất ngon, nên cả nhà đều thích món mẹ nấu hơn là ăn ngoài tiệm. Thỉnh thoảng, để mẹ có thời gian nghỉ ngơi, bố gợi ý cả nhà ăn cơm tiệm một hôm. Mẹ vui vẻ đồng ý và thường chọn món ăn lạ để học cách chế biến. Mẹ rất đam mê nấu ăn và em tự hào về tài nấu nướng của mẹ. Nghe lời mẹ chỉ bảo, em sẽ cố gắng học nấu ăn ngon như mẹ khi lớn lên.
7. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 10
“Mẹ như ánh sáng ấm áp xua tan mọi mệt mỏi trong con. Mẹ là dòng sông tình thương hiền hòa không bao giờ cạn.” Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi có mẹ bên cạnh. Đặc biệt là trong những lúc tôi bị ốm, tình yêu của mẹ càng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Khi tôi ốm, mẹ càng bận rộn hơn với công việc. Cơn sốt kéo dài do cảm nắng khiến tôi mệt mỏi, toàn thân nóng rát, miệng khô khốc. Tôi nằm rên rỉ trong lúc mẹ làm hết sức để chăm sóc tôi. Mẹ vo gạo, nấu cháo, chườm đá và đo nhiệt độ cho tôi. Trong khi tôi rên rỉ, mẹ cứ lặp đi lặp lại việc kiểm tra nhiệt độ của tôi.
Mẹ liên tục sờ vào trán tôi, đôi tay của mẹ mềm mại và ấm áp. Những vết chai sạn dường như biến mất, thay vào đó là sự dịu dàng và mạnh mẽ của mẹ. Mẹ nâng tôi dậy, kê đầu tôi vào cánh tay và cho tôi uống thuốc. Khi tôi gặp khó khăn trong việc uống thuốc, mẹ động viên: “Cố gắng uống hết thuốc, để sớm khỏi bệnh và có thể trở lại trường, nghe mẹ kể chuyện và học bài cùng mẹ nhé!”
Dù rất mệt, tôi vẫn nhìn thấy sự mệt mỏi trên khuôn mặt mẹ, những quầng thâm dưới mắt và tóc dính mồ hôi. Trong đôi mắt mẹ chứa đựng sự lo lắng và yêu thương vô bờ. Mẹ cho tôi nằm xuống, vừa thổi cháo cho nguội vừa đút cho tôi ăn. Hương vị của món cháo và sự chăm sóc của mẹ khiến tôi cảm thấy như được ôm ấp. Mẹ lau mồ hôi cho tôi bằng chiếc khăn, tay mẹ mát dịu làm tôi dễ chịu hơn.
Tôi mong mình sớm khỏe để mẹ có thể cười thật vui mỗi khi tôi về nhà, mỗi khi tôi “khoe” với mẹ những thành tích học tập. Nhà chúng tôi nghèo, mẹ phải thức khuya dậy sớm để lo lắng cho gia đình, nên khi tôi ốm, mẹ phải vất vả nhiều hơn. Mẹ trở nên gầy và xanh xao hơn.
Tôi trưởng thành từ tình yêu và sự chăm sóc của mẹ. Tình cảm bao la của mẹ khiến tôi suy nghĩ về sự vĩ đại và bao la của tình mẹ. Tôi cầu mong mẹ luôn bình an và mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt lo lắng và vất vả vì tôi.
8. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 1
Nếu được hỏi ai là người em yêu thương nhất, em sẽ ngay lập tức trả lời là mẹ. Mẹ là người đã nuôi dưỡng và dạy dỗ em từ những ngày đầu tiên, từ cách ăn uống, mặc đẹp đến cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay là chủ nhật, cả gia đình em lại được thưởng thức tài nấu ăn của mẹ. Một bữa ăn ngon lành đang chuẩn bị bắt đầu. Để giúp mẹ hoàn thành bữa tối nhanh chóng hơn, em cũng tranh thủ làm những việc lặt vặt.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ vẫn rất trẻ trung. Mẹ có dáng người nhỏ nhắn nhưng rất cân đối. Khi đi làm, mẹ thường chọn những bộ quần áo thời trang và lịch sự. Còn khi ở nhà, mẹ thích mặc đồ thun thoải mái để dễ dàng làm việc. Dù vậy, mẹ luôn chọn những chiếc áo màu nóng để làm nổi bật làn da trắng hồng của mình. Hôm nay, sau khi đi chợ về, khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm mồ hôi trông thật rạng rỡ. Đôi mắt đen hai mí của mẹ càng thêm sáng, dù đã xuất hiện những vết chân chim và quầng thâm. Đôi mắt ấy vẫn luôn thể hiện sự yêu thương, sự hy sinh và nghị lực vì gia đình.
Dù có chút mệt mỏi, mẹ vẫn nở nụ cười tươi rói với chúng em. Đôi môi đỏ hồng của mẹ đã dạy em nhiều điều, đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện cổ tích và bài hát ru ấm áp. Mẹ xách giỏ vào nhà, phân chia thức ăn vào các rổ rồi rửa sạch. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cơm điện. Trong khi đó, mẹ cắt từng lát thịt, rửa rau và nhờ em nhặt rau, bỏ lá úa và cọng sâu. Bàn tay gầy gò của mẹ vẫn làm việc nhanh nhẹn và khéo léo. Khi cơm đã chín, mẹ dùng đũa khuấy cơm cho tơi và dễ ăn. Mặt mẹ đỏ bừng vì nóng nhưng vẫn nở nụ cười rạng rỡ. Mẹ bắc bếp lên để chiên thịt, xào rau và nấu canh, mùi thơm của món ăn lan tỏa khắp nhà. Bữa tối đã hoàn tất, em giúp mẹ bày bát đũa ra bàn. Cả gia đình quây quần bên nhau, thưởng thức bữa ăn ngon miệng và khen ngợi sự khéo tay của mẹ. Nhìn nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, em cảm thấy mẹ thật đẹp.
Tấm lòng yêu thương của mẹ dành cho gia đình thật bao la. Em đã hiểu phần nào sự hy sinh của mẹ và sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời để đáp lại công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi, người mẹ hiền yêu quý của em.
9. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 2
“Hôm nay nắng gắt như nung
Mẹ em cấy lúa, lưng phơi nắng cả ngày
Ước gì em biến thành mây
Che cho mẹ bóng mát suốt ngày”
Nghe cô giáo đọc những vần thơ này, lòng em lại xao xuyến nhớ về hình ảnh mẹ làm việc vất vả trên cánh đồng trong những trưa hè tháng sáu.
Vào một buổi trưa hè oi ả, trên cánh đồng Chùa, mẹ em vẫn miệt mài cấy lúa để kịp vụ mùa. Cái nắng như thiêu đốt, mọi thứ dường như cháy lên dưới ánh mặt trời chói chang. Mặt ruộng nóng hổi như nằm trong một nồi nấu khổng lồ. Thỉnh thoảng, những con cá cờ nổi lên mặt nước như không chịu nổi cái nóng khủng khiếp. Những chú cua đồng, dù có lớp áo giáp dày, cũng phải trồi lên bờ tìm nơi mát mẻ để nghỉ ngơi.
Dù nắng gắt, mẹ vẫn đội cái nón cũ, bước ra đồng để cấy lúa. Bóng mẹ in trên mặt ruộng, lúc hiện rõ, lúc mờ ảo, di chuyển từ đầu bờ này đến đầu bờ kia. Mẹ một tay cầm nắm mạ, tay kia nhanh nhẹn cắm những rảnh mạ xuống bùn. Dáng mẹ gầy gò nhưng rất kiên cường và khắc khổ. Mẹ làm việc chăm chỉ, không có bóng cây, chỉ có bùn đất bám vào chân và mạ xanh đang cháy xém vì nắng. Mẹ vẫn kiên nhẫn cấy những hàng mạ ngay ngắn, mơ ước về mùa màng bội thu. Mồ hôi lăn dài trên má mẹ, đôi mắt mẹ tinh tường không bỏ sót chỗ nào. Khi công việc hoàn tất, mẹ trở về nhà với vẻ mệt mỏi nhưng tràn đầy hạnh phúc.
Em rót cho mẹ bát nước chè xanh và đưa khăn cho mẹ lau mồ hôi. Khuôn mặt mẹ đỏ rực vì nắng nhưng vẫn nở nụ cười mãn nguyện. Nụ cười của mẹ làm dịu đi sự mệt mỏi của cái nắng hè.
Mẹ em là thế đấy. Em biết rằng hạt gạo trắng ngần trong bát cơm của em chứa đựng mồ hôi của mẹ trong những trưa tháng sáu. Ôi, mẹ vất vả biết bao! Em yêu mẹ nhất trên đời.
10. Bài văn miêu tả mẹ đang làm việc số 3
Mẹ em thường tự tay cắt may quần áo cho cả gia đình. Đầu năm học, mẹ đã may cho em một chiếc áo sơ mi mới. Ngày mẹ may áo cho em, em đã quấn quýt bên mẹ, háo hức xem mẹ ráp từng phần của chiếc áo.
Mẹ em còn trẻ, năm nay mới ba mươi lăm tuổi. Mẹ có làn da trắng mịn, đôi mắt to và sống mũi thẳng. Dáng ngồi của mẹ bên bàn máy may rất chuyên nghiệp, dù mẹ không phải là thợ may nhưng kỹ thuật của mẹ rất khéo léo. Ở nhà, mẹ thường mặc đồ ngắn, áo sát nách và tóc vấn cao để giữ mát.
Từ vài hôm trước, mẹ đã chuẩn bị áo, cắt và mang đi vắt xổ. Những mảnh vải đã được vuốt phẳng, em chỉ còn chờ mẹ ráp thành áo. Mẹ đeo kính, mở thùng máy may, xỏ chỉ vào kim và lắp chỉ ổ thuyền rồi thử may trên một mảnh vải vụn. Sau khi mọi thứ đã ổn, mẹ bắt đầu ráp áo, giữ thẳng mảnh vải, kiểm tra kỹ cả mặt trái và mặt phải của vải, rồi xếp hai thân áo chồng lên nhau. Đưa mảnh vải vào chân vịt máy may, mẹ điều chỉnh cần và đạp nhè nhẹ bàn đạp, tay giữ mảnh vải, mắt mẹ theo dõi thân áo chạy qua dưới chân vịt.
Mẹ giữ mảnh vải bằng một tay, tay còn lại điều chỉnh cần máy may. Cặp kính của mẹ trượt xuống sống mũi. Mẹ may ba mảnh của thân áo lại với nhau tại đường ráp vai. Mẹ cúi nhìn đường chỉ thẳng tắp và gật gù hài lòng: “Máy may này làm đường chỉ sắc sảo, đẹp thật.” Tiếp theo, mẹ ráp tay áo vào thân áo. Lộn chiếc áo ra mặt phải, mẹ cho máy chạy chỉ chần tay áo và sườn áo. Mẹ đo độ rộng của áo, cắt lá cổ, ủi cổ áo dính vào keo lót rồi ráp cổ áo. Mẹ khéo léo nối cổ áo và là phẳng một lần nữa. Bàn tay thon dài của mẹ vuốt sát mép vải, mắt mẹ nheo nheo sau cặp kính trắng. Mẹ cười vui vẻ, gò má hồng lên, mắt sáng long lanh: “Ngày mốt con sẽ có áo mới, mẹ còn đơm khuy và giặt sạch áo.” Nói xong, mẹ tiếp tục may túi áo và lai áo. Cuối cùng, chiếc áo đã hoàn thành.
Dù thời gian eo hẹp, mẹ vẫn sắp xếp để may áo cho em. Nhìn mẹ vui vẻ khi hoàn thành chiếc áo, em cảm thấy mẹ thật đẹp với nét rạng rỡ trên khuôn mặt. Em tự hào về chiếc áo và về mẹ, vì mẹ làm việc gì cũng đẹp và gọn gàng.
Em rất thích xem mẹ làm việc, không chỉ may áo mà còn giúp mẹ làm những việc vặt trong nhà. Niềm vui của mẹ khi may áo cho em làm em cảm nhận rõ hơn tình yêu vô bờ của mẹ. Đó là nguồn động viên vững chắc giúp em bước vào cuộc đời tự tin và trưởng thành.